Phần còn lại đã trở nên dễ dàng hơn sau lần đầu tiên Ig sử dụng năng lực trị thương. Lúc đầu, khi tôi bị thương, phản ứng của em ấy chỉ là liếm vào vết thương, đến gần đây Ig mới sử dụng năng lực trị liệu thường xuyên. Vào khi Ig liếm, tôi giả vờ hoàn toàn không hạnh phúc, nhưng đến khi em ấy sử dụng năng lực trị liệu thì tôi lại tỏ ra vô cùng hạnh phúc, và kể lần đấy Ig luôn ưu tiên sử dụng năng lực trị liệu hơn. Hai tuần sau lần đầu, em ấy gần như luôn sử dụng năng lực trị liệu
mỗi khi nhận thấy tôi bị thương hay đau đớn.
Thật không may, không có cách nào để đo chính xác tốc độ tăng trưởng healinglycogen của Ig. Nếu em ấy cố gắng sử dụng năng lực của mình thì sau đó có thể sẽ không sử dụng được vào ngày hôm sau nữa, vì thế gần như chắc chắn rằng Ig cũng đang nhận phải nỗi đau tăng trưởng như hỗn loạn với tần suất tăng dần theo từng ngày. Qua việc Ig mất hai tuần để đi từ "kém hiệu quả hơn cả băng cá nhân" đến "vết thương thật là ấm áp" thì tốc độ tăng trưởng của em ấy không thể là thấp được. Nếu phải nói hẳn ra thì nó nằm khoảng giữa 1.2 và 1.8, có lẽ vậy.
Giả sử nền tảng của healinglycogen là chữa lành trực tiếp thì Ig sẽ cần phải chuyển sang luyện tập khả năng ứng dụng. Sau khi vùi đầu vào việc này suốt cả tháng, đến gần cuối tháng hai khi cái lạnh của mùa đông đang dần bị "đánh bại" và mùa xuân đã bắt đầu "lộ diện", cuối cùng tôi cũng thừa nhận với chính mình rằng năng lực chữa lành của Ig chẳng công bằng chút nào.
Vào thẳng vấn đề, healinglycogen của Ig không cần phải luyện tập khả năng ứng dụng. Dù hiệu quả vẫn còn thấp nhưng nó có khả năng chữa lành mọi thứ ngay từ đầu.
Đầu tiên, tôi đã nhanh chóng xác nhận được rằng em ấy có thể chữa lành những vết cắt và vết bầm tím. À mà, nếu Ig không làm được thì năng lực của em ấy không thể gọi là "chữa lành" được. Điều này không ngoài dự đoán.
Những kiểu vết thương tôi xác nhận tiếp theo là bỏng và gãy xương. Đặc biệt, gãy xương cần phải kiểm tra thật cẩn thận bởi vì nó phụ thuộc vào cách năng lực của Ig hoạt động, có thể việc chữa lành chỉ đơn thuần là hợp nhất xương với nhau mặc kệ vị trí ghép xương không chính xác. Tôi đã phải chuẩn bị tinh thần rất rất rất nhiều để có thể bẻ ngón út của chính mình. Sau ba lần thì năng lực của Ig chạm đến giới hạn, tuy nhiên siêu
năng lực trị liệu của em ấy đã làm cho chiếc xương tự động di chuyển trở về đúng vị trí trước khi gắn nó lại. Còn về bỏng thì còn chẳng để lại một vết sẹo nào sau khi chữa lành (mặc dù tôi không rõ có phải là do vừa bị bỏng thì được chữa lành luôn hay không).
Thứ ba là tác dụng của năng lực trị liệu đối với những vết thương cũ. Có vẻ như đã quen sử dụng siêu năng lực của mình, Ig - một bà già(theo tuổi của khỉ đuôi sóc), đôi lúc cũng tự sử dụng năng lực lên eo hoặc răng của chính mình. Mỗi khi làm vậy, vết thương cũ của em ấy sẽ phai mờ đi chút ít, những mảng trụi lông thì dần mọc trở lại. Tôi đã hoàn toàn ngạc nhiên trước cách thức hoạt động của năng lực trị liệu, rõ ràng nó có tác dụng với cả những vết thương cũ và những chân tóc đã chết.
Thứ tư là hiệu quả của năng lực trị liệu trong việc chống lại bệnh tật và chất độc. Vào mùa dịch cúm, tôi cố tình đến những nơi có nhiều người để bị cúm, nhưng sau đó Ig đã chữa lành cho tôi. Mặc dù không khỏi bệnh ngay lập tức do năng lực của em ấy vẫn chưa được luyện tập đủ, nhưng ngay cả vậy, tôi đã khỏi bệnh hoàn toàn chỉ trong một ngày. Kaburagi-san đã ưu ái gọi một bác sĩ mà cô ấy biết từ thời đại học để cung cấp cho chúng tôi một lượng "các chất độc không để lại hậu quả". Và rồi tôi đã cố tình sử dụng những chất độc đó, nhưng Ig đã cố gắng chữa lành từng loại một.
Điều mấu chốt ở đây là năng lực của Ig có hiệu lực đến tận các tế bào. Để có thể khẳng định chắc chắn, tôi lẻn vào một bệnh viện quy mô nhỏ nằm ở một quận khác cùng với Ig và để em ấy sử dụng năng lực lên một bệnh nhân ung thư đang ngủ. Kết quả là, khối u ung thư co lại đáng kể. Ngoài ra, khi so sánh mẫu máu lấy từ Ig vào lần đầu đến chỗ bác sĩ thú y với mẫu máu vào ba tháng sau, ước tính về tuổi của em ấy đã thay đổi. Con bé đã trẻ hơn(đang loli hóa), từ 9 tuổi trở về vào khoảng 7-8 tuổi. Nói cách khác, năng lực chữa liệu của Ig cũng có tác dụng trong chống lại các tế bào lạ và sự thoái hoá của tế bào.
Sao lại ảo lòi như vậy được chứ, thật là bất công, cứ như gian lận vậy. Tại sao chứ, đếu cần luyện tập ứng dụng mà năng lực của Ig đã như là một "công cụ tiện ích tiện lợi tới mức không thể tin nổi" chứ? Thử nghĩ mà xem, tôi đã mất bao lâu để mở rộng siêu năng lực của bản thân từ việc chỉ có thể đơn thuần đẩy và kéo vật nằm trong tầm nhìn của mình chứ? Toàn bộ là 10 năm đấy! Đừng đến đây mà huyênh hoang với cái siêu năng lực trị thương toàn năng "đếu cần tập luyện tập gì cả"! Ruốt cuộc nguyên tắc hoạt động đằng sau cái năng lực đó là gì chứ??! Đến cả hàng top trí tuệ của Amaterasu, Kaburagi-san, cũng nhanh chóng từ bỏ tìm ra lời giải cho sự toàn năng "khó hiểu" đó. Nó thực sự là một "siêu" năng lực. Tôi đã gần như chìm trong đố kị. Đừng hiểu lầm, tôi nghĩ nó thực sự rất tuyệt vời. Tôi đã rất mừng khi nó vượt cả mong đợi của tôi. Tôi cực kỳ hạnh phúc, nhưng cũng bị xúc phạm.
Không một cheat code! Cũng chẳng làm cái đếch gì cả! Nó làm những siêu năng lực gia đã phải luyện tập siêng năng như chúng tôi thành trò hề vậy! Tuy nhiên, cho dù cơn thịnh nộ đó chỉ đơn giản là tan biến khi Ig-chan nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt tròn xoe... tròn xoe với niềm tin thuần túy. Nhưng đó cũng là một phần của thứ đã làm cho nó thật không công bằng(But that was also a part of what made it so unfair). Tôi biết rằng cô ấy không có ý xấu. Hay đúng hơn, cô chỉ có ý tốt mà thôi.
Mặc dù nếu chúng tôi bắt đầu nói về việc gian lận và thứ không phải gian lận, cũng có thể nói tương tự như việc tôi vẫn chưa chạm phải bất kỳ giới hạn tăng trưởng nào, hay giá trị ban đầu rất cao của Shouta-kun, hoặc là của Kaburagi-san, 44 giây dừng thời gian, hay tần suất tăng trưởng của Touka-chan. Mọi người đều có thứ gì đó đặc biệt của riêng mình. Tôi coi như đã hơi muộn để nắm bắt về bất kỳ điều gì trong đó.
Đặc điểm chung giữa tất cả các siêu năng lực là tốc độ tăng trưởng. Ý tôi là lúc đầu sẽ bắt đầu tăng trưởng siêu chậm, nhưng rồi sẽ tăng lên đột ngột. Nếu năng lực ban đầu là 1 mà tăng lên gấp 1,1 lần thì năng lực sẽ tăng trưởng lên 0,1; nhưng nếu năng lực ban đầu là 1000 mà tăng lên gấp 1,1 lần thì năng lực sẽ tăng trưởng lên 100. Ig cũng bắt đầu theo quy luật này. Trước đây vào nửa đầu tháng ba, đáng lẽ cô bé đã đạt đến cấp độ có thể chữa lành hoàn toàn chấn thương nặng trong vài giây. Nhưng đó là nếu Ig không đạt đến giới hạn tăng trưởng của mình, tất nhiên rồi.
Với điều này, chúng tôi đã chuẩn bị được khá nhiều cho việc chữa lành trong các trường hợp chấn thương khác nhau. Và đây cũng là lúc chúng tôi chuẩn bị cho trận chiến quy mô lớn đầu tiên của tổ chức.
Khi trở thành người lớn thì ta sẽ rất dễ quên rằng học sinh đã rất bận với việc học rồi. Shouta-kun và Touka-chan đều đang học năm hai sơ trung. Hơn một tháng nữa, họ sẽ lên năm ba. Tức là kì thi đầu vào cao trung cũng sắp tới.
Mặc dù Kaburagi đã lên kế hoạch dạy kèm riêng cho Touka-chan và Shouta-kun, nhưng cô ấy cũng không thể dạy kèm thường xuyên được. Còn phụ thuộc vào trường cao trung nào mà họ muốn nhắm đến nữa, nhưng có lẽ sẽ cần rất nhiều giờ để học. Bề ngoài, lý do hoạt động của Amaterasu là bảo vệ thế giới, nhưng mục đích thực sự của tổ chức là tạo cho các thành viên có những ngày tháng thật tuyệt vời. Bởi vậy, cản trở việc học và những ảnh hưởng tiêu cực đến tương lai của các thành viên không được phép vượt quá giới hạn. Tóm lại, trước hết phải học đã.
Chiến đấu với bóng tối của thế giới từ lúc hoàng hôn đến đêm cần khá nhiều thời gian. Nếu học sinh vừa mới hứng học tập mà bất ngờ bị triệu tập đi chiến đấu thì họ sẽ ngày càng bị stress, do đó sẽ làm cho họ khó tập trung hơn. Vì vậy, chúng tôi đã giảm tần suất các trận chiến với Bóng Tối Thế Giới lại. Cho Touka-chan và Shouta-kun chiến đấu vào giờ giải lao giữa các buổi học sẽ là hợp lý hơn.
Câu truyện nguy trang như sau: Kaburagi-san sẽ là người gánh vác phần còn lại của Touka-chan và Shouta-kun, hai học sinh không hề nghi ngờ chút nào mặc dù số lần họ được triệu tập thực sự bằng số lần xuất hiện của Bóng Tối của Thế Giới. Ngay từ đầu, theo lời kể lại thì Kaburagi-san đã được bảo vệ phải Tokyo một mình trước khi Touka-chan gia nhập. Hơn nữa, họ thậm chí còn chẳng có giấc mơ điên rồ nào như Bóng Tối của Thế Giới đã bị ngăn cản do không tôn trọng thời gian học hành của họ(wow).
Liên quan đến sự kiện chiến đấu quy mô lớn sắp tới thực ra vẫn còn một lý do nữa ngoài việc học cho các kỳ thi. Nói một cách đơn giản, đó là vì Bóng Tối của Thế GIới từ lúc bắt đầu chiến đấu đến giờ dần theo cách công thức. Thủ phạm chính là Shouta-kun.
Sau sự kiến "trận chiến đ** thể nào thắng nổi", Shouta-kun đã nhận ra bản thân đã quá chủ quan. Cậu nhóc đã từ chối tất cả các mệnh lệnh liên tiếp ra bên ngoài, thay vào đó chỉ tập trung luyện tập. Nhờ vậy, Shouta-kun cuối cùng cũng đạt được độ 0 tuyệt đối (mặc dù theo Kaburagi-san, nó chưa hoàn toàn được vậy, nhưng cũng cực gần với độ 0 tuyệt đối rồi), và được Shouta-kun gọi là Eternal Force Blizzard(Thế lực băng giá vĩnh cửu??). Ngoài ra, cậu nhóc đã có khả năng điều khiển luồng khí lạnh từ tay mình đến một cấp độ nhất định. Shouta-kun cũng nghĩ ra một cách khá thú vị để sử dụng năng lực này. Nói ngắn gọn, bằng cách phát ra lượng khí lạnh siêu đặc với hình dạng của một thanh kiếm hoặc một chiếc khiên rồi đổ nước đóng chai vào, Shouta-kun đã tạo ra vũ khí trong tức thì. Phạm vi điều khiển khí lạnh của cậu nhóc gần bằng cánh tay.
Touka-chan cũng làm theo lời khuyên của Shouta-kun, cô bé học cách làm kiếm và khiên lửa. Đánh giá qua điều này, tôi đưa ra giả thuyết rằng các siêu năng lực gia nguyên tố có khả năng thao túng nguyên tố của mình trong bán kính 1 - 3 mét theo tự nhiên. Nhìn nhận thực tế những siêu năng lực đó là nhánh của Telekinesis, thì cũng không lạ lắm khi có một số đặc điểm được truyền lại.
Qua cách Shouta-kun không chỉ phát ra khí lạnh mà còn điều khiển được nó thì khí lạnh mà cậu nhóc phát ra không chỉ là một đám khí lạnh. Từ đó có thể nói, năng lực của Shouta-kun không phải làm lạnh những thứ khác bằng cách chuyển đổi nhiệt năng, mà là trực tiếp tác động đến các phân tử để triệt tiêu chuyển động của chúng. Kết quả là bất cứ thứ gì Shouta-kun làm lạnh cũng sẽ rất khó khăn(điều này đã được giải thích bởi Kaburagi-san).
Nói tóm lại, bình thường thì không khí lạnh làm cho mọi thứ chậm lại bằng cách giảm nhiệt chúng đi, còn "không khí lạnh của Shouta-kun" thì làm cho mọi thứ chậm lại bằng cách giữ yên chúng xuống. Kết quả là các phân tử đã bị làm chậm lại khiến nhiệt độ cũng hạ xuống, hai phương pháp này khác nhau hoàn toàn.
Các phân tử được làm mát bằng không khí lạnh thông thường chỉ mất đi công của chúng và chậm lại, vậy nên chúng vẫn bay đi nếu có lực tác dụng lên chúng. Ngược lại, các phân tử được làm lạnh bởi Shouta-kun, không khí lạnh sẽ bị giữ chặt tại chỗ, vì vậy chúng sẽ không bay đi ngay cả khi có lực tác dụng lên chúng. Nói cách khác, chúng không chịu tác động từ bên ngoài. Tức là chúng bền và khó phá hơn.
Khi mới nghe điều này, tôi đã khá hoài nghi. Nhưng sau đó tôi nhận ra những thứ được làm lạnh bằng khí lạnh của Shouta-kun thì đúng là thực sự bền và cứng hơn. Một lá chắn gần với độ 0 tuyệt đối sẽ gần như không thể bị phá hủy. Các thí nghiệm được thực hiện trong căn cứ bí mật đã xác nhận rằng súng ngắn còn không thể để lại một vết trầy. Trên thực tế, tác động của viên đạn đã được hấp thụ hoàn toàn. Nếu Shouta-kun di chuyển, vật bị làm lạnh vẫn sẽ giữ nguyên nhiệt độ, nhưng độ bền của nó sẽ bị mất đi. Thế nên thật đáng tiếc, chúng tôi không có được một Shouta-kun với năng lực tạo ra thật nhiều chiếc khiên không độ giúp cho tất cả mọi người không bị dính đạn. Điều này có vẻ khó tin, nghe rất khả nghi. Kaburagi-san nghiêng đầu suy nghĩ và lẩm bẩm về lực van der Waals, momen động lượng quay và những thứ linh tinh rồi đưa ra lời giải thích, qua điều này tôi cho rằng cô ấy có thể giải thích nó về mặt vật lý bằng cách nào đó. Và những thứ đó còn hơn cả tất cả những gì tôi đã nghĩ ra được. Kaburagi-san có thể xoay xở một cách logic theo ý muốn, nhưng ngay từ đầu siêu năng lực đã là một thứ gì đó vượt xa tầm hiểu biết của con người rồi, theo tôi thì những lời giải thích đó cũng chỉ là giả thuyết mà thôi.
Khi Shouta-kun trở lại chiến trường vào tháng 2, cậu nhóc chiến đấu với vũ khí băng của mình cùng trái tim của lửa với cường độ mạnh mẽ một cách đáng ngạc nhiên. Phong cách chiến đấu của Shouta-kun rất lạnh lùng, dứt khoát, linh hoạt, và lanh lẹ.
Nghĩ để cho Shouta-kun bình tâm lại sau vài tháng diễn ra trận chiến lần trước sau vài tháng ( trận chiến thứ hai của cậu nhóc) đã lộ ra rằng Shouta-kun đã không thực sự hối hận cho lắm, vậy là tôi đã tấn công cậu nhóc bằng một Bóng Tối Thế Giới cỡ lớn. Tuy nhiên, ngay cả khi đứng trước Bóng Tối của Thế Giới với kích thước của một chiếc xe tải nhỏ, Shouta-kun vẫn không chùn bước. Đầu tiên cậu nhóc đóng băng xung quanh để tạo thành một mái vòm độ 0 tuyệt đối xung quanh mình. Cái bức tường trắng không thể bị phá hủy bảo vệ Shouta-kun hoàn toàn khỏi toàn bộ các đòn tấn công xúc tu và body slam (nhảy vào dùng cả cơ thể để tấn công). Trong thời gian đó, Shouta-kun tạo ra một ngọn giáo mỏng và dài từ nước trong chai. Việc duy nhất phải làm sau đó là nắm bắt đúng thời điểm để xóa bỏ bức tường, đâm thẳng vào lõi của Bóng Tối Thế Giới và dành một chiến thắng hoàn hảo.
Ngay cả sau đó, Shouta-kun vẫn không mất cảnh giác. Một Bóng Tối Thế Giới nhỏ hơn mà tôi triển khai để phục kích cậu nhóc từ trên cao với mong đợi rằng Shouta-kun lúc đó sẽ đắm mình trong niềm vui sướng chiến thắng mà không để ý. Nhưng không, cậu dễ dàng né, đóng băng nó hoàn toàn, rồi vỡ tan tành dưới chân cậu nhóc.
Từ đầu đến cuối, động tác của Shouta-kun cứ như là của một chiến binh từng trải. Dù cậu nhóc không có sự nhanh nhẹn và sắc sảo của một người được đào tạo võ thuật, làm sao để diễn tả nó nhỉ, bạn có biết "shin-gi-tai" hay "kỹ thuật
phối hợp cơ thể-tâm trí" hay xuất hiện trong karateka(tên một loại game) không? Vâng, có lẽ Shouta-kun có lòng nhiệt huyết mạnh mẽ.
Nói thẳng ra, vấn đề của chúng tôi là Shouta-kun đã học được quá nhiều từ sau thất bại đó. Từ trận chiến thứ ba, thứ tư, thứ năm, Shouta-kun tiếp tục thể hiện một sức mạnh vô đối, không thể lay chuyển. Không lãng phí thời gian, tấn công ngay khi có cơ hội, không ngần ngại rút lui nếu cần thiết. Trận chiến thứ sáu đã kết thúc là một cuộc chiến thẻ. Khi Touka-chan bày tỏ sự ngạc nhiên trước sự điềm tĩnh của Shouta-kun, cậu nói với cô bé, “Cậu phải trở thành lửa, Touka." Không thể hiểu nổi ý cậu ta. Không thể hiểu, nhưng không thể nghi ngờ gì nữa, Shouta-kun đã trở nên rất mạnh mẽ. Rõ ràng, tôi đã đánh thức một con quái thú thực sự. Giờ nghĩ lại, ngay cả trong trận chiến không thể nào thắng nổi, Shouta-kun đã cố gắng đóng băng Bóng Tối Thế Giới từ bên trong ngay cả khi bị nuốt chửng, cố gắng bắt chước các kỹ thuật chiến đấu trong manga mà thường làm được ngay cả khi hoảng loạn. Tôi nghĩ điều này cho tôi chút manh mối.
Vì thế, bởi Shouta-kun như vậy, tưởng chừng những trận chiến phải làm tim cậu đập mạnh, khiến bàn tay cậu toát mồ hôi đã đơn thuần trở thành trò chơi. Bất kỳ Bóng Tối Thế Giới nửa vời nào cũng sẽ bị ăn đập bởi Shouta-kun chỉ trong vài giây. Nhưng ngược lại, nếu chúng tôi triển khai Bóng Tối Thế giới mạnh đến mức Shouta-kun phải chiến đấu quyết liệt thì Touka-chan sẽ không thể theo kịp được. Touka-chan vẫn đang trong giai đoạn phát triển, cô bé vẫn chưa thể tạo ra ngọn lửa nóng hơn 1.200°C của bếp gas tại nhà. Ngay từ đầu, năng lực của Touka-chan đã xung khắc với Bóng Tối Thể Giới chứa toàn nước rồi. Cách cô bé chiến đấu thường là bốc hơi hoặc đốt cháy Bóng Tối Thế Giới, vì vậy nếu nó càng lớn, phong cách chiến đấu của cô bé sẽ càng kém hiệu quả.
Nếu chúng tôi tạo ra Bóng Tối Thế Giới khiến Shouta-kun phải chạy trốn, thì Touka-chan có thể dễ dàng bị tử trận.
Và bởi vậy, điều đó sẽ xảy ra vào thời điểm trận chiến quy mô lớn. Nếu Touka-chan tự mình thử thách nó, cô bé sẽ thua. Nếu Shouta-kun tự mình thử thách nó, cậu nhóc cũng sẽ thua. Cả hai người họ sẽ phải kết hợp sức mạnh với nhau, và phải cần đến cả chút hỗ trợ từ Kaburagi-san nữa. Tóm lại, cơ hội duy nhất để bọn họ chiến thắng được là khi toàn bộ đội hình của Amaterasu cùng phòng thủ. Qua việc chiến đấu với kẻ thù mạnh đến lố bịch này, ngoài mục đích dĩ nhiên là tạo chút “niềm vui nho nhỏ” trở lại sau những trận chiến với Bóng Tối Thế Giới kết thúc nhanh chóng của Shouta-kun, thì còn 1 mục đích nữa là tạo nên một kỉ niệm sơ trung "không thể tin nổi". Do đó, có thể nói đây là một món quà từ Kaburagi-san và tôi. Một dịp tốt để họ kết thúc năm học với một cú nổ, trước khi bước vào mùa thi chán nản của năm ba sơ trung. Nếu để thời gian trôi qua, thì lần sau khi chúng tôi làm điều này sẽ là sau khi họ vào cao trung. Nói cách khác, chúng tôi phải chờ cả một năm.
Sau đó, vì lợi ích của sự kiện này, một lần nữa chúng tôi đã phải chạy đi làm cả tấn công việc chuẩn bị. Sự kiện này, tôi đã đặt tên cho nó là “Bài Kiểm Tra Tốt Nghiệp Con Người", sẽ là một trận chiến quy mô lớn, hoặc cũng có thể gọi là một trận đánh boss. Chấn thương nặng cũng đã được tính đến. Tôi sẽ chắc chắn đảm bảo rằng không ai chết cả, nhưng cũng không bình thường chút nào nếu chỉ bị những vết trầy xước nhẹ sau một trận đánh boss. Và đó chính là lúc Ig-chan tỏa sáng, sử dụng năng lực trị thương. Nhưng để điều đó xảy ra, buộc Ig phải quen với Touka-chan hoặc Shouta-kun, hay ít nhất vừa đủ để có thể hợp tác chung với họ. Nếu những học sinh phải trở về Ama-no-Iwato trong khi bị thương nặng, thì sự kiện này chỉ làm lãng phí thời gian. Chưa kể, họ còn có thể chết trên đường về nữa.
Và rồi, tôi bắt đầu chủ động để Ig gần Shouta-kun. Ví dụ, tôi nhờ cậu nhóc cho Ig ăn đồ ăn của khỉ. Tôi cũng đã cố làm cho em ấy quen với mùi của Shouta-kun bằng cách quấn khăn choàng mà cậu nhóc để quên vào người Ig. Ngoài ra, Shouta-kun cũng đã thích Ig hơn một chút. Ba tuần sau, Ig đã thân thiết với Shouta-kun, đến mức mà
em ấy đã có thể ngồi lên vai cậu nhóc. Trên thực tế, Ig đã quá quen với Shouta-kun, và vì thế một lần em ấy đã đột ngột rút hộp thuốc lá sô cô la từ túi áo ngực của cậu nhoc, rồi cố gắng chạy đi. Khi Ig bị túm lấy bởi cái đuôi của mình, em ấy đã ném chiếc hộp cho Touka-chan, đó là một dấu hiệu tốt cho thấy Ig cũng đã chấp nhận Touka-chan hơn một chút. Để gần gũi với một linh vật dễ thương, Touka-chan cũng đã rất cố gắng, chẳng hạn như chuyển sang dùng trang điểm không có mùi và trang điểm theo phong cách tự nhiên. Và rồi sự cố gắng của cô bé cũng được đền đáp.
Vô tình, Kaburagi-san đã coi mùi của mình là một phần không thể thiếu trong vẻ đẹp của bản thân, nên cô ấy đã nhanh chóng từ bỏ việc tiếp cận và thân thiết với Ig, và cả hai đang rơi vào thế “chiến tranh lạnh". Một phần cũng là do Kaburagi-san vẫn còn ác cảm vì tôi đã từ chối lời mời bữa ăn Giáng sinh của cô ấy do phải chăm sóc cho Ig. Chắc có lẽ nhục nhã lắm khi để thua một con khỉ cái... Ừm thì, tôi cũng đoán là mình đã sai với Kaburagi-san. Nhưng đó thực sự là một thời điểm quan trọng nên tôi không thể bỏ Ig một mình được. Bị hai cô gái tranh giành vào đêm Giáng sinh, chắc là tôi quan trọng lắm đây. Có phải là nổi tiếng "moteki" nổi tiếng, hay còn được gọi là "thời khắc nổi tiếng duy nhất trong đời mà có lẽ bạn sẽ chẳng có thêm lần nào nữa và tốt nhất nên trân trọng nó" không nhỉ?
Trong khi tôi đang tiến hành luyện tập cho Ig, thì Kaburagi-san đã lắp thêm tủ quần áo cho chúng tôi. Cụ thể là thẻ nhận dạng(thẻ kim loại mỏng đeo trên cổ ý) và bộ đồ chiến đấu.
Các thẻ nhận dạng sẽ đóng vai trò nhận dạng các thành viên của Amaterasu. Ngay từ đầu, thẻ nhận dạng được đeo bởi các người lính và ngay cả khi khuôn mặt bị thổi bay hay toàn bộ cơ thể bị đốt cháy đến mức không thể nhận dạng thì vẫn có thể xác định được họ là ai. Amaterasu là một tổ chức bí mật chiến đấu quyết liệt chống lại sự kinh hoàng của Bóng Tối Thế Giới ngày này qua ngày khác. Bị nuốt chửng bởi một Bóng Tối Thế Giới đến nỗi không còn cơ thể... sẽ không bao giờ xảy ra, dĩ nhiên rồi, nhưng trong cốt truyện thì điều này sẽ là một khả năng. Chính vì thế sẽ tốt hơn nếu có thẻ nhận dạng. Và cũng để ngầu hơn nữa(chiếm 90% lý do).
Có vẻ như Kaburagi-san gặp khó khăn trong việc hiểu được điều này,“Vậy, nếu chúng ta chết theo một cách vô cùng tệ hại thì đó sẽ là thứ còn lại á?", Touka-chan thì tỏ vẻ ngạc nhiên và thích thú một cách hiếm hoi khi nghe tôi nói và đích thân đưa cho cô bé. Nhưng còn Shouta-kun thì lại hoàn toàn hiểu và còn vô cùng hạnh phúc về chiếc thẻ, vì vậy theo quan điểm của mình, tôi đoán là việc này đã diễn ra một cách tốt đẹp.
Ở mặt trước của các thẻ nhận dạng được khắc biểu tượng mặt trời đại diện cho Amaterasu, còn ở mặt sau thì khắc tên riêng, số nhận dạng, nhóm máu và ngày sinh của chủ sở hữu bằng phông chữ đơn giản.Vật liệu dùng để chế tạo chúng là một hợp kim của bạch kim và một số kim loại hiếm khác. Tôi đã tự thiết kế, còn việc sản xuất thì giao cho Kaneyama Tech, đối tác công nghiệp của chúng tôi trong kinh doanh kim loại hiếm và metan hydrat dưới biển sâu.
Bộ đồ chiến đấu, như cái tên của nó, được sử dụng trong các trận chiến. Chẳng hạn, dù ngọn lửa Touka-chan không làm tổn thương chính cô bé, nhưng quần áo của cô vẫn có thể bắt lửa như bình thường. Touka-chan đang luyện tập để mở rộng phạm vi chịu nhiệt của mình và trong đó bao gồm cả quần áo nữa, nhưng có vẻ như nó sẽ mất khá nhiều thời gian. Nếu quần áo của Touka-chan vô tình bị đốt cháy giữa trận chiến thì cô bé sẽ kiểu như "Kyah! Đồ biến thái!!!", ngay lập tức sẽ khiến sự cảnh giác của cô ấy biến mất và có thể gây tử vong. Cả khi Touka-chan có đủ can đảm để tiếp tục chiến đấu sau khi quần áo bị đốt cháy và lộ ra những phần kín đi nữa, thì vẫn sẽ có vấn đề sau trận chiến. Touka-chan sẽ không thể đi bộ bình thường khi trần truồng trong suốt quãng đường trở về.
Thêm vào đó, nếu hai học sinh phải chịu các cuộc tấn công từ Bóng Tối Thế Giới trong khi vẫn đang mặc bộ đồng phục của trường, thì bất kể có bao nhiêu quần áo đi nữa thì cũng sẽ không bao giờ là đủ cả. Tương tự, bố mẹ họ sẽ nghĩ thế nào khi thấy con cái mình thường xuyên về nhà với bộ đồng phục tả tơi? Năng lực tài chính của Kaburagi-san có thể dễ dàng cung cấp cho Touka-chan và Shouta-kun một lượng bộ đồng phục nhiều đến vô tận, nhưng mà họ luôn mặc đồng phục mới thì cũng khá là đáng nghi.
Do đó, những bộ đồ chiến đấu này sẽ được mặc ở bên dưới đồng phục của Touka-chan và Shouta-kun, để họ có thể nhanh chóng thay đồng phục trước khi chuyển sang thế chiến đấu. Loại trang phục dành để chiến đấu đó là cần thiết. Đi bộ xung quanh với bộ đồ trong túi và sau đó thay đồ ngay lập tức sau khi nhận được lời triệu tập sẽ tốn nhiều thời gian, chưa kể việc tìm một nơi để thay đồ cũng là một vấn đề rồi. Thật dễ dàng biết bao nếu chúng ta có thể thực hiện henshin(ai xem Kamen Rider chắc cx biết hết cả nhỉ, mình thì chưa xem...). Nhưng thật đáng tiếc, việc đó là bất khả thi.
Xem xét bộ đồ chiến đấu được mặc bên trong, thì nếu chúng quá dày sẽ làm ảnh hưởng xấu đến chất lượng cuộc sống thường ngày. Và cũng sẽ là một vấn đề nếu bạn cùng lớp nhận ra Touka-chan và Shouta-kun mặc bộ đồ kỳ lạ bên trong. Do đó, bộ đồ phải siêu mỏng và vừa vặn.
Bộ đồ đen chống đâm mà Kaburagi-san đặt mua từ nhà thiết kế chuyên nghiệp được làm bằng vải da cá mập, với cấu trúc lưới và nhiều khe hở làm mát mẻ vào mùa hè và ấm áp vào mùa đông. Bộ đồ đi kèm với mũ trùm đầu và mặt nạ che tất cả các phần trên mũi vào những lúc cần che dấu danh tính là rất cần thiết. Lý do của sự khác biệt giữa thiết kế cứng cáp chỉ để lộ chút da thịt của Shouta-kun với thiết kế đầy sặc sỡ cùng rất nhiều chỗ hở hàng của Touka-chan là vì cô bé cần được "giải nhiệt", nhưng tôi cá nó chủ yếu chỉ là do khẩu vị của nhà thiết kế mà thôi. Khi Touka-chan lần đầu mặc thử bộ đồ bó sát này, cô bé đã vô cùng xấu hổ và cố gắng trốn khỏi ánh mắt của Shouta-kun, nhưng thật đáng tiếc(?), Shouta-kun chỉ để ý đến tâm hồn to bự của Kaburagi-san, thứ được nhấn mạnh rất nhiều bởi bộ đồ của cô ấy và cả cái cách cô để lộ ra đầy tự hào.
Chàng trai! Trái tim nhiệt huyết của cậu bị cái quái gì rồi vậy?! Chẳng phải đây là thời điểm cậu cần kêu gọi đến nó sao?!
Việc gì phải cởi bỏ bộ đồ 600.000 yên này, bộ đồ được may đo sớm để không gây ra sự nghi ngờ khi thay quần áo trong phòng thể chất, chúng ta không thể thực sự có cái gọi là "luôn sẵn sàng chiến đấu " vào mọi lúc, mà còn tùy vào thực tế nữa. Ngoài một vài bộ dự phòng được lưu trữ dưới lòng đất ở Ama-no-Iwato, mỗi người cũng đều được nhận thêm một bộ dự phòng cất giữ ở nhà. Tìm nơi giấu đồ, à thì, đó là trách nhiệm của họ. Touka-chan đã chọn được một nơi khá tốt, cô ấy giấu bộ đồ của mình bên trong một bức tượng Asura. Mặc khác, tôi không có gì để nói với Shouta-kun, cậu nhóc giấu bộ đồ chung với nơi giấu pỏn. Ý tôi là, không phải là tôi không hiểu. Đối với Shouta-kun thì đó chính là vị trí mà cậu nhóc nghĩ là sẽ khó phát hiện nhất, vì vậy cả hai thứ này phải cùng chia sẻ chỗ ở với nhau.
Kết thúc khóa đào tạo cho Ig.
Nhận thẻ nhận dạng.
Chuẩn bị bộ đồ chiến đấu.
Chỉnh sửa kịch bản và hoàn tất các bước chuẩn bị cần thiết.
Giờ đang là tháng ba, và cũng là một ngày yên bình trước khi mùa xuân kết thúc. Cuối cùng, trận chiến quy mô lớn do Amaterasu chịu trách nhiệm sản xuất, Bài Kiểm Tra Tốt Nghiệp Con Người (Human Graduation Exam), xin được bắt đầu.