Trans: Brazow
Editer: Quang1102
Lửa trại kêu lách tách.
Những tia lửa nhỏ bay lên không trung, lấp lánh trong một khắc trước khi biến mất.
Ren vẫn còn thức và theo dõi. Cậu ngồi trên sàn đá bụi bặm và nhìn chằm chằm vào đống lửa trước mặt.
“…… Mười giờ. Đã tối rồi.”
Đằng sau cậu là một cái lều.
Đã hai tiếng trôi qua kể từ lúc Kyelse, Fear và Elise đi ngủ. Sâu bên trong cái hang không thể đọc được vị trí của mặt trời này, chỉ có chiếc đồng hồ bỏ túi trong tay Ren mới thông báo cho được cho cậu thời gian hiện tại.
“Nhưng điều này thật tuyệt vời. Nơi này thực sự là một đền thờ. ”
Không gian lưu trữ của đền thờ - nơi có rất nhiều dụng cụ dùng cho nghi lễ cùng với đồ trang trí được giữ tại đây.
Đáng buồn thay, tất cả các vật có giá trị dường như đã được lấy đi, mặc dù Ren vẫn có thể nhận ra nơi này nhờ vào các chân nến và dụng cụ thờ cúng đã bị phá hủy một nửa.
“Đây là loại đền thờ gì vậy? Có thực sự là nơi thờ cúng các Tinh linh không? ”
[………..]
(SALAMANDER)Nguyên Hỏa Tinh Linh đang lơ lửng trong không khí.
Ngay bây giờ, nó đang trôi nổi ngay trên đống lửa. Có lẽ nó thích lửa bởi vì vốn dĩ là một Tinh Linh Lửa
Nó chỉ vừa mới xuất hiện một vài phút trước.
Đã biến mất một lần, nhưng lại đột ngột xuất hiện trở lại khi Ren đang nhìn chằm chằm vào đống lửa. Nó không làm gì đặc biệt, chỉ đơn giản là lơ lửng gần Ren.
…… Mặc dù cậu ta luôn như vậy.
…… Luôn luôn đột nhiên xuất hiện và biến mất khi mình chỉ ở một mình.
"Này, cậu quan tâm đến tôi sao?"
[——————]
"Oops, tôi đoán nó khá đột ngột nhỉ ... Hừm, có phải cậu đến vì nghĩ tôi đã cô đơn không?"
Tinh Linh im lặng.
Nó nhìn Ren như thể đang nghĩ, sau đó…
[Cùng nhau?]
“Ah, vậy ra là vậy. Xin lỗi về điều đó, tôi đã làm cậu lo lắng cho tôi rồi. ”
Ren nín cười rồi lắc đầu.
Không những được người khác lo lắng cho, mà giờ là thêm một Tinh Linh nữa,có mơ cậu cũng chưa bao giờ nghĩ điều này sẽ xảy ra.
“Nhưng tôi ổn mà. Chúng tôi chỉ thay phiên nhau để trực đêm thôi. Ở bên chúng tôi cả ngày, cậu không mệt sao? Sẽ không sao đâu nếu cậu quay trở lại và nghỉ ngơi. Tôi sẽ yêu cầu hỗ trợ của cậu một lần nữa vào ngày mai. ”
[——————]
Sau một vài giây im lặng, (SALAMANDER)Nguyên Hỏa Tinh Linh biến mất.
"Nó chắc chắn đã liên kết với cậu."
Giọng nói trong trẻo như tiếng chuông ngân phát ra từ chiếc lều phía sau Ren, ngay sau khi Tinh Linh ấy biến mất
Cô gái tóc bạc mỉm cười yếu ớt.
“Kyelse? Ah, cô tỉnh dậy vì giọng tôi à? Rất xin lỗi."
“Ngay từ ban đầu thì tôi cũng đã không thể ngủ rồi … Để Fear ngủ ở giữa là một sai lầm. Cô ta phải ôm lấy ai đó khi ngủ, nên cuối cùng bộ ngực vô dụng khổng lồ đó lại đè vào mặt tôi. Quá nóng và quá khó chịu. ”
Kyelse bắt đầu dụi đôi mắt buồn ngủ của mình.
“Cậu có thể tưởng tượng được không? Cái cảm giác khó chịu khi mặt của cậu bị đùn đẩy qua lại giữa bộ ngực khủng lồ đó. Tôi hầu như không thể thở được. ”
“…… Chà, tôi không thể trả lời câu hỏi đó được đâu.”
Cậu chỉ trả lời bằng một câu mơ hồ vì không biết phải nói sao.
Rồi, Kyelse nhẹ nhàng ngồi cạnh cậu.
“Bỏ chuyện đó sang một bên, cậu có cảm thấy mệt mỏi không?”
"Tôi á?"
“Cậu đã điều khiển (SALAMANDER)Nguyên Hỏa Tinh Linh suốt đó. Một con rồng như tôi không hiểu nhiều về cổ thuật triệu hồi cho lắm. Sẽ không căng thẳng khi một pháp sư liên tục triệu hồi Tinh Linh sao? ”
“À, giờ tôi hiểu câu hỏi của cô rồi. Đó là điều sẽ xảy ra khi sử dụng phép thuật thông thường. ”
Các phép thuật tấn công của một (ARIA) Pháp Sư, hay các rào chắn của một (ENCHANTER)Kết Giới Sư, cả hai đều như nhau cả. Càng niệm phép càng lâu, căng thẳng tích lũy lên tâm trí và áp lực đè lên cơ thể càng lớn.
"Tôi ổn. Hoàn toàn ngược lại, tôi đã rất lo lắng nếu Tinh Linh cảm thấy mệt mỏi. ”
“Tôi hiểu rồi, vậy ra đó là lý do tại sao cậu bảo nó nghỉ ngơi.”
Kyelse nhìn vào trần nhà trống rỗng.
Khi cô nhìn vào không gian nơi Tinh Linh vừa biến mất.
"Điều đó nghe thực sự giống cậu đấy."
“Hmm?”
“Cách mà cậu bảo Tinh Linh đó đi nghỉ rất tự nhiên. Cậu đã lo lắng cho nó từ khi triệu hồi nó.”
“…… Umm. Cô đang nói về lúc chúng ta liên tục kích hoạt những cái bẫy sao? ”
~~~
“Nhân tiện, (SALAMANDER) Nguyên Hỏa Tinh Linh, cậu có thấy ổn khi ra ngoài quá lâu không? ”
"[…… Tôi cũng đi.]"
~~~
"Cậu rất khác biệt đấy."
Kyelse lấy kẹo ra khỏi túi. Cô đặt thanh kẹo lên lòng bàn tay và làm vẻ mặt của cô dịu đi.
“Hãy nói về những con người khác, ngoại trừ cậu, đã học cách sử dụng cổ thuật triệu hồi. Khi họ lần đầu tiên tìm hiểu về (ANCIENTS)Bí Thuật Thất Truyền , họ chắc chắn sẽ luôn tìm kiếm tất cả cho họ. Cậu không nghĩ rằng họ sẽ muốn tìm ra sức mạnh của những Tinh linh mà họ triệu hồi, và kiểm tra giới hạn của những Tinh linh đó sao? ”
"…… Thật khó tin."
“Nhưng cậu thì khác biệt. Cậu thực sự quan tâm đến các Tinh linh được triệu hồi, và ưu tiên không sử dụng chúng quá mức. Tôi không biết liệu cậu có gọi đó là 'tốt bụng' không, nên tôi sẽ gọi là 'khác lạ'. Dù sao, cậu là loại người đó. ”
Thay vì chỉ tuân theo mệnh lệnh của Ren, (SALAMANDER)Nguyên Hỏa Tinh Linh lại rất thích cậu.
Nó xuất hiện thường xuyên trước Ren ngay cả trước khi cậu học cách sử dụng cổ thuật triệu hồi. Nó ở lại với Ren ngay cả khi cậu không thể nghe thấy giọng nói của nó.
“Có lẽ cổ thuật triệu hồi của cậu không có vấn đề về tài năng hay phẩm chất. Thay vào đó, tính cách của cậu mới là cái thu hút các Tinh Linh, là 'đặc trưng' tự nhiên của cậu. Cậu không triệu hồi các Tinh Linh, chúng tự đến với cậu. Đó là ấn tượng của tôi về cậu. ”
"Đó là một lời khen sao??"
“Tôi đơn giản nói ra bởi vì nó là một đặc điểm hiếm có. Đó có là một lời khen ngợi hay không sẽ phụ thuộc vào những gì cậu và Tinh Linh của cậu làm kể từ bây giờ.”
Cô gợi ý với một nụ cười bí ẩn. Tương lai nào mà cô ấy nghĩ tới khi nói "kể từ bây giờ"?
Có cảm giác rằng nơi đôi mắt của Kyelse đang hướng tới không phải hiện tại mà là một tương lai xa.
…
“Và Elise đã nói rằng nơi trú ngụ của Tinh Linh được giấu ở đâu đó trong đống đổ nát này. Trực giác của tôi không tốt về những thứ như thế. Tôi sẽ để các cuộc điều tra lại cho cậu và Elise. ”
"Uh, đúng vậy."
Vấn đề liên quan duy nhất còn lại là về ‘Kẻ Lữ Hành Đất Canaan, Con Thuyền Của Những Lời Giáo Huấn.’
Họ đến đây vì muốn tìm thấy Tinh Linh ngay từ đầu, và bây giờ họ đang đi theo một con đường khác với Ren và các cô gái.
Thêm vào đó, có thể không chỉ có mỗi Lính Mới và Thyrus. Họ vẫn không biết có bao nhiêu người từ bên kia đang ở trong đống đổ nát này.
“Tôi chắc chắn không muốn gặp lại họ lần nữa. Bây giờ họ đang hoàn toàn cảnh giác với chúng ta. ”
"Không thành vấn đề. Nếu họ phản đối ta, thì tôi sẽ đá họ ra. Điều này là thói quen hàng ngày trong Thung Lũng Rồng rồi. Tôi rất quen việc đối phó với con người. ”
“Đợi đã, không, nếu cô làm thế, chúng ta sẽ kết thúc với việc bị ghim tên lên danh sách truy nã của họ—”
Ren đột nhiên dừng lại.
Điều đột nhiên lóe lên trong tâm trí cậu không phải là mối quan tâm về ‘Kẻ Lữ Hành Đất Canaan, Con Thuyền Của Những Lời Giáo Huấn.’, mà là tò mò về những gì Kyelse vừa nói.
“Nơi được gọi là Thung lũng Rồng là nơi như thế nào? Khi còn là học viên, tôi đã nghe người hướng dẫn nói rằng đó là một khu vực chưa được khám phá, nơi mà mọi con rồng trên toàn thế giới này tập hợp lại, có đúng không? ”
“Gọi nó là một khu vực chưa được khám phá thì thật nhảm nhí. Nó chỉ là một nơi để sống thôi. Tôi cũng sinh ra và lớn lên ở đó. ”
Kyelse bóc vỏ thanh kẹo.
Cô đặt một ít vào miệng.
"Ngon quá."
“..… Cô sẽ bị sâu răng nếu ăn đồ ngọt cả đêm đấy. Bây giờ, bỏ qua chuyện đó đã. ”
Công Chúa Rồng nở một nụ cười lớn trên khuôn mặt.
Chỉ với một miếng kẹo là sẽ khiến cô gái này nở một nụ cười như thế, có ai lại tin rằng cô ấy là công chúa của tất cả những con rồng sống trong khu vực chưa được khám phá?
“Vì cô được gọi là Công Chúa Rồng, có nghĩa là cô là con rồng quan trọng nhất trong thung lũng hả?”
“Tôi là người quan trọng nhất á? Nó giống như không có con rồng nào có thể chống lại tôi hơn. Thế là hết."
Kyelse nói trong khi đảo viên kẹo trong miệng.
Đôi mắt màu ngọc lục bảo của cô nhìn chăm chú vào đống lửa.
“Xã hội loài Rồng cơ bản xoay quanh hệ thống thâm niên. Rồng càng sống lâu, nó càng trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng tôi đã bất thường từ khi được sinh ra. Dù là một con non, tôi lại mạnh hơn mọi con rồng khác. Vì vậy, ngay cả những con lớn tuổi cũng không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo tôi. ”
"Cô cai trị loài của cô bằng vũ lực à?"
"Tôi không làm điều như thế cả. Tôi… đơn giản là, chỉ 'đứng đó', và mọi người sẽ sợ tôi và tôn thờ tôi như Công Chúa của họ. ”
Giọng nói của cô gái tóc bạc nặng nề. Biểu cảm tối tăm mà cô chưa từng biểu hiện trước đó xuất hiện.
"Toàn bộ thời gian tôi là Công Chúa, bằng vài thập kỉ của con người."
“Đó là vì cô đã tham gia tổ đội của Eleline, đúng không?”
"Đúng. Và đó là khi tôi gặp các đồng đội, những người mà tôi có thể thư giãn và được là chính mình. Ba trăm năm trước, chúng tôi là một tổ đội đặc biệt, khuấy động cả Địa Giới, Thượng Giới và Âm Giới. ”
Kyelse dừng lại một chút để quay lại và kiểm tra phía sau. Ren cũng nhìn theo cô.
Căn lều vẫn yên tĩnh.
Ngủ bên trong là Fear, Tổng Lãnh Thiên Thần mạnh nhất của Thượng Giới, và Cựu Quỷ vương Elise, người từng nắm giữ cả Âm Giới.
"Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi vẫn muốn hỏi, cảm giác như thế nào khi đi ngao du cùng Eleline? Cô đi khắp thế giới cùng với người, phải không? Nó có vui không?"
“…… Chắc chắn, đó là điều quan trọng nhất đối với tôi. Đối với tôi, người đã luôn bị chính người thân của mình sợ hãi, việc có những người đồng đội đứng ngang hàng lần đầu tiên, là một trải nghiệm thật mới mẻ. ”
Cô dừng lại một lúc, suy nghĩ.
Từng chút một, Kyelse tiếp tục nói về những ngày quá khứ tươi đẹp ấy.
“Không chỉ với Eleline. Cũng có những lúc tôi cãi nhau hoặc chiến đấu với Fear và Elise. Nhưng ngay sau đó, tôi chỉ có thể biết ơn vì có những người có thể chống lại mình. Họ không sợ tôi và luôn trung thực. Con người, Tổng LãnhThiên Thần, và Quỷ Vương, tất cả đã cho tôi những ý kiến trung thực của họ. Nhờ đó, lần đầu tiên tôi có thể hiểu được về cả ba chủng tộc. ”
“…… Tôi rất tò mò về cảnh mọi người cãi nhau và đánh nhau đấy.”
“Chúng tôi không hề kiềm hãm hay do dự. Cho dù đó là một cuộc cãi vã hay chiến đấu cùng nắm đấm, tốt hơn hết là đi ra ngoài giải quyết luôn thay vì cứ giữ trong những cảm xúc tiêu cực. Cả bốn chúng tôi đều đồng ý với ý kiến này. Nhờ đó, hành trình của chúng tôi vẫn liên tục đổi mới. Chúng tôi gây ra nhiều vết thương cho chính mình hơn là cho kẻ thù. Một cuộc phiêu lưu thật kì quặc nhỉ? ”
Kyelse mỉm cười vui vẻ.
"Hmm ... tôi cũng không nghĩ những người hòa thuận như các cô lại có thể đánh lẫn nhau đấy."
“Nó đúng đấy. Trong một trận cận chiến thuần túy, Fear có thế ở thế thượng phong, nhưng ngay cả thế, sức mạnh của chúng tôi cũng như nhau. Tôi đã có những người đồng đội mà tôi có thể chia sẻ suy nghĩ của mình. Đó là lý do tại sao tôi rất hạnh phúc. Ngay cả khi tôi đi du lịch đến một nơi mà tôi chưa bao giờ đến trước đó, tôi cũng sẽ chỉ cảm nhận được một nửa niềm vui nếu thiếu họ. ”
Nó rất vui vì cô ấy có những người đồng đội.
——Không chỉ là một tổ đội với các thành viên đã tình cờ hòa thuận với nhau.
——Con người, Thiên thần, Ác Ma và Rồng. Đôi khi họ cãi nhau, khi khác lại đánh nhau công khai. Nhưng, điều đó chỉ làm tình bạn của họ thêm sâu sắc hơn.
Nhờ sự liên kết đó, ngay cả bây giờ, sau ba trăm năm, niềm tin giữa ba người vững vàng. Có thể thấy được điều đó ngay cả từ quan điểm của Ren.
"…… Tôi hiểu rồi."
"Chuyện gì vậy? Sao cậu lại thở dài như vừa thấy qua mọi thứ trên đời thế!? ”
"Không phải vậy, tôi chỉ vừa nghĩ đến việc các cô tuyệt vời như thế nào."
Kyelse nhìn anh.
Ren lắc đầu. Không cần phải giải thích thêm.
“Ồ đúng rồi, chuyện gì đã xảy ra trong khi cô đang du hành vậy? Hiện tại, kể từ khi cô vắng mặt, Thung Lũng Rồng được để lại trong sự lãnh đạo của một con rồng khác sao? Một con rồng già, hay một con rồng khác đã sống rất thọ? ”
“Đó là em gái tôi.”
"Em gái cô á!?"
Ren mất giọng trong khi kêu lên.
“Eh, đợi đã, chờ đã… Em gái? Sao không ai biết điều đó vậy? ”
“Điều tương tự cũng có thể nói về Quỷ Vương hiện tại mà. Chỉ có một số ít người biết anh ta là em trai của Quỷ Vương trước đó. ”
Cô dừng lại ở đây…
Kyelse khoanh tay như thể cô đang nghĩ gì đó.
“Dù nói vậy, tôi cũng phải thừa nhận rằng một số điều tôi nói không chính xác. Theo quan điểm của tôi, cách thích hợp để giải thích điều này là, cô ấy là 'em gái' của tôi thông qua lời tuyên thệ anh chị em. Xét cho cùng, Calra và tôi đến từ những dòng máu khác nhau. ”
“Calra?”
"Là em gái của tôi. Em ấy là một chủng loại đặc biệt. Số lượng những Thiên Ngân Long thuần khiết như tôi rất thấp, và số lượng Linh Long Vương cũng rất thấp, vì một lý do khác. Trong trường hợp của Calra, em ấy không phải là một rồng thuần khiết, cô ấy mang máu của mọi loại tộc rồng. Dòng máu hỗn hợp của cô ấy hiếm đến mức được gọi là phép màu. ”
"Linh Vương Long ... một con rồng khó tin."
Ren hầu như không có kiến thức gì về Linh Vương Long.
Ví dụ, Thiên Ngân Long là loài cổ xưa nhất trong số các loài Rồng, đây là một tồn tại có từ thời xa xưa. Kyelse, một trong Tam Công Chúa vĩ đại của Tổ đội huyền thoại của Eleline, là một trong những Thiên Ngân Long. Cô đã để lại khá nhiều những câu chuyện và truyền thuyết.
Nhưng với Linh Vương Long, ngoài sự tồn tại, con người không biết gì thêm về chúng.
——Dòng máu phép lạ.
Đúng như Kyelse đã nói, Linh Vương Long có số lượng rất thấp, và họ gần như không bao giờ mạo hiểm đi ra ngoài thung lũng. Không quá ngạc nhiên khi thông tin về họ quá ít.
“Dù sao thì, cô có một đứa em gái tên Calra là Linh Vương Long, và cô ấy đang cai quản Thung Lũng Rồng nhân danh cô, đúng không?”
“Đúng là như thế. Em ấy có 'cấp bậc' cao nhất tại thung lũng, có thể cạnh tranh với những con Thiên Ngân Long cổ đại nhất. Nhưng khi nói về sức mạnh, tôi đã vượt qua em ấy, nên tôi trở thành Công Chúa Rồng. Mặc dù vậy, nếu có chuyện gì xảy ra với tôi, thì loài rồng sẽ cần một sự thay thế, đúng không? Đó là lời tuyên thệ chị em của tôi với Calra. ”
“Cô ấy nghe có vẻ như là một đứa em gái tốt. Cô ấy đã hoàn thành vai trò của mình như là người thay thế, đúng không? ”
“…… Là một sự thay thế, tôi cho là thế.”
Kyelse trả lời với một tiếng thở dài mỉa mai.
Cô ôm đầu gối và trở nên im lặng. Một hành vi mong manh như vậy không giống như bản thân bình thường của cô ấy; nó trông không thật lắm.
“Chuyện này đã xảy ra vào khoảng hai tháng trước, khi tôi trở về thung lũng sau khi được giải phóng khỏi phong ấn. Khi tôi nói tôi sẽ tìm Encore, người phản đối nhất là Calra. ”
“Eh? Tại sao vậy? ”
Encore được liên kết chặt chẽ với Dũng Sĩ Quả Cảm Eleline, di sản cuối cùng của người.
Kyelse là đồng đội của người trong quá khứ, tìm kiếm di sản của người là quá bình thường. Cũng không sai khi nói cô ấy là người xứng đáng nhất để có được nó.
“Con người và Rồng có cách sống và suy nghĩ khác nhau. Bất kể người ta có nghĩ gì, cậu cũng không thể áp dụng cùng một logic lên Rồng. Điều đó đơn giản như tôi có thể làm được. ”
“…………”
“Từ quan điểm đó, tôi thành thật thấy việc quay trở lại Thung Lũng Rồng là một nỗi đau. Tuy nhiên, tôi cần lấy lại sức mạnh của mình và tìm ra lý do cho chuyến thăm của Kiếm Thánh Shion. Nếu hai mục tiêu đó không cần thiết để tìm Encore, tôi sẽ không đến gần thung lũng, ngay cả khi chúng ta phải đi đường vòng dài. ”
"…… Tôi hiểu rồi."
Kyelse dường như có những rắc rối của chính mình.
Ren định nói to lên, nhưng cậu đã kiềm những lời đó.
——Không muốn những lời cảm thông.
—— Đôi mắt lấp lánh của cô gái đang ngồi kế bên cậu đã giải thích mọi thứ.
"Tôi xin lỗi."
"Huh?"
“Có vẻ như cuộc nói chuyện của chúng ta kết thúc với việc tôi lại phàn nàn lần nữa. Tôi không có ý … ”
Kyelse đứng dậy, nụ cười cay đắng của cô lộ ra một tâm trạng chua chát. Cô phủi sạch bụi quanh hông và từ từ quay lại một cách thanh lịch.
“Tôi sẽ trở về lều. Tôi không muốn làm phiền phiên canh gác đêm của cậu nữa. ”
“Được rồi… Ah, yên nào Kyelse. Đằng sau cô. Cô vẫn chưa phủi sạch hết bụi. ”
Một ít bụi bẩn bám vào các cạnh váy ngắn của cô.
Kyelse nghĩ rằng đã phủi hết, nhưng một số đã thoát.
"Vẫn còn sao?"
"Chỉ một chút. Tôi sẽ làm sạch nó, quay lại nào. ”
Ren khiến Kyelse quay lại và tự mình đứng dậy. Sau đó, cậu đưa tay ra phủi bụi bên mép váy—
“Kyaaa !?”
Cậu vươn tới, và đầu ngón tay của cậu vô tình chạm vào mông của Kyelse.
Cùng lúc đó, Công Chúa Rồng giật mạnh người và nhảy lên, phát ra một âm thanh không thể phân biệt được như một tiếng kêu hay cổ vũ.
“Ah…”
“Đồ biến thái này!! Tôi đã nói gì với cậu hả!? ”
Kyelse quay lại trong khi che mông bằng cả hai tay.
“Phần này… của một con rồng thường bị ẩn dưới đuôi. Nó rất ít khi bị tiếp xúc với bất cứ thứ gì. Vậy… Vậy… nên đó là một khu vực rất nhạy cảm! ”
"Tôi xin lỗi! Tôi thực sự không cố ý đâu! ”
“………… D-Dù sao.”
Kyelse tiếp tục che mông bằng hai tay. Khuôn mặt cô đỏ bừng lên.
“Chuyện, chuyện này, này…… Vẫn còn quá sớm. Tôi cần chuẩn bị cho trái tim mình đã………..… ”
“Hah?”
"~~~~~~ K-Không có gì!"
Kyelse quay mặt đi.
Cô không giận dữ, mà quay đi để che giấu khuôn mặt đỏ ửng của mình, khiến mọi người ấn tượng thêm về sự bối rối.
“…… Tôi thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây.”
Bây giờ, Ren lại một mình.
Tất cả những gì có thể được nghe thấy là những lẩm bẩm của cậu với chính mình.