II
Tại chân núi của Đại Núi lửa Galia.
Khi họ xuống núi, cảnh vật hoàn toàn thay đổi. Trước mắt họ là một khu rừng nguyên sinh rậm rạp đến nỗi ánh nắng mặt trời không thể chiếu xuống đất mặc dù là giữa trưa.
Trời không mưa nhưng bùn đất vẫn ở khắp nơi.
Các cây cổ thụ to, cao. Rễ của chúng trồi lên mặt đất ở nhiều nơi. Nếu những người đi qua nơi đây bị phân tâm dù chỉ một chút thì họ cũng sẽ bị vướng vào một trong số chúng.
"Eww.... Hãy nhìn vào con bọ đó đi. Một chất lỏng kỳ lạ đang chảy ra từ miệng nó."(Ren)
"Ôi trời, cậu thật hiếu động. Đó là một loại bọ hiếm có Ren. Nếu cậu bắt được nó và mang về kinh đô, các nhà sinh vật học sẽ mua nó với giá rất cao đấy."(Elise)
"Ồ... Nếu là vậy"(Ren)
"Chưa nhắc cho cậu, nó là một con King-Venom. Đó là loại côn trùng có độc tính cao nhất. Cẩn thận đừng để nó cắn đấy, nếu không cậu sẽ chết đấy."(Elise)
"Eh? Thôi nào. Nếu vậy thì ít nhất cũng phải nói điều đó ngay khi tôi hỏi chứ..... Cái gì?! Ah! Cây dây leo này?! Nó muốn leo lên người tôi."(Ren)
Ren đã không duỗi thẳng cánh tay anh ra; anh kéo nó trở lại trong hoảng sợ.
Và ngay sau đó vài cây nho xanh đột ngột bắt đầu trèo lên sau cánh tay của Ren.
"Ah, những cây nho đó là cây hút máu." (Elise)
Những cây nho tương tự cũng đang leo về phía Elise. Nhưng cô ấy đã bỏ qua chúng bằng vài bước đi nhẹ nhàng.
"Nếu chúng ta không rời đi nhanh chóng, chúng ta sẽ bị hút máu đấy."(Elise)
“Khu rừng này là gì vậy !? Việc đó không buồn cười tý nào đâu! ”(Ren)
Ren bằng cách nào đó đã xoay xở để loại bỏ những cái cây quấn quanh cánh tay anh.
Như dự đoán, một khu rừng nguyên sinh chưa từng khai phá.
Có những khu rừng nguy hiểm như thế này trên khắp thế giới, không, những khu rừng như thế này thậm chí không thể so sánh với sự nguy hiểm của một số sa mạc, đầm lầy hoặc núi lửa. Trên thế giới vẫn còn nhiều khu vực chưa được khai thác như thế này.
“Kyelse, Fear-senpai, cả hai đều ổn chứ !?”(Ren)
"Ôi trời, có chuyện gì xảy ra à?"(Fear)
“Cậu đang nói gì vậy, đây không phải là điều đáng lo ngại.”(Kyelse)
Fia tiếp tục tiến về phía trước trong khi thản nhiên tách những dây leo tấn công.
Và Kyelse bước lên phía trước nắm lấy con rết bằng bàn tay trần của mình; sau đó cô ấy ném nó ra xa.
"Có vẻ như họ vẫn ổn."(Ren)
"Mọi thứ nên được trải nghiệm ít nhất một lần, Ren." (Fear)
Fear nhảy qua gốc cây nhô ra khỏi mặt đất, cô ấy cực kỳ đáng yêu khi làm vậy.
“Nếu chúng tôi nghiêm túc, một khu rừng tầm cỡ này sẽ bị giảm xuống tro tàn, hoặc một vùng đất hoang cháy, trong vòng một giờ hoặc lâu hơn. Nhưng chúng tôi đã không làm thế vì chúng tôi muốn bạn có được một số kinh nghiệm. "(Kyelse)
“Trải nghiệm cảm giác như thế nào khi gặp phải những con bọ độc hại và cây nguy hiểm này huh…” (Ren)
Trong thế giới này, kinh nghiệm quan trọng hơn kiến thức thuần tuý.
Ren đã học về động vật và thực vật nguy hiểm tại Học viện Hành trình St. Fiora, nhưng kiến thức cậu thu được từ việc đó lên đến dưới 10% những gì cậu cần biết, và thực tế thì, thậm chí không được 1%.
“Trong khi cậu chiến đấu với Achendia, mặc dù cậu không có ý nghĩ về nó, cậu vẫn cảm thấy mạng sống của cậu đang ở trong tình trạng nguy hiểm trầm trọng, đúng chứ? Việc này cũng tương tự như thê. Nếu muốn chinh phục một khu vực chưa được khám phá thì cậu cần phải dựa vào kinh nghiệm và bản năng nhiều hơn là kiến thức. Lần tới khi gặp thứ gì đó lần đầu tiên, tôi hy vọng cậu có thể nhanh chóng đánh giá xem nó có an toàn hay không. ” (Kyelse)
"…… Tôi sẽ cố gắng hết sức." (Ren)
Có rất nhiều cây dây leo đung đưa lủng lẳng lên trên đầu cậu, và rất nhiều loài côn trùng mà cậu chưa bao giờ thấy trước đây.
Ngoài ra còn có một con suối nhỏ chảy nước đỏ như máu. Trong mắt Ren, cậu hoàn toàn bị bao vây bởi sự nguy hiểm. Nhưng Kyelse, Fear và Elise tiếp tục đi trước mà không do dự. Họ làm cho nó trông như thể họ đang tham gia một khóa học chướng ngại vật được thiết kế cho trẻ nhỏ.
“Elise, cậu cũng đi như thể cậu quen với nó vậy. Cậu đã từng vào khu rừng nào như thế này chưa? ” (Ren)
"Tôi? Hmm ... không hẳn. Tôi là người cuối cùng tham gia tổ đội, vì vậy tôi đã không được trải qua nhiều cuộc phiêu lưu như thế này, đó cũng là lý do tại sao bây giờ tôi rất hạnh phúc. Mặc dù-"
Vị vua Quỷ vương trước đây nở một nụ cười bí ẩn và cười khúc khích.
“Rừng ở Âm giới không đẹp lắm. Bản thân cây sẽ di chuyển và tấn công cậu. Và có những đầm lầy không đáy khắp nơi. Từ trường là một mớ hỗn độn hoàn toàn nên la bàn là vô nghĩa. Ở đó vui và ly kỳ hơn ở đây rất nhiêu. Một ngày nào đó tôi sẽ đưa mọi người đến đó để đi dạo."(Elise)
".... Cũng được thôi. Mặc dù tôi nghĩ rằng cậu sẽ phải giữ lời đề nghị đó một thời gian dài."(Ren)
Kyelse dẫn đầu nhóm, theo sau là Fear, cuối cùng là Ren và Elise.
Họ không có bản đồ hay một cái la bàn nào. Họ biết được hướng đi và vị trí của mình nhờ chút ánh sáng ít ỏi từ mặt trời trên cao.
"Tìm thấy rồi. Ở đây."
Họ đã dành gần hai giờ để vượt qua biển cây này.
Kyesle, người đang dẫn đầu nhóm, lên tiếng ngay khi Ren đã lau mồ hôi.
Một dungeon.
Các dòng dung nham đã tạo ra một hang động khi Đại núi lửa Galia nổ ra trong quá khứ. Được biết là vị Vua vô danh đã cai trị vùng đất này vào thời điểm tìm thấy nó và đào một đường hầm xuyên qua sườn núi, để lại phía sau đống đổ nát được thấy ngày hôm nay.
“Nói cách khác, chúng ta sẽ đến phía bên kia núi nếu chúng ta qua đây, đúng chứ?”
Lối vào được bao phủ bởi dương xỉ và dây leo.
Những tảng đá lớn, đến nổi phải hai người ôm mới xuể, chất thành một đống. Chúng được giữ chặt và dính vào nhau nhờ đất sét. Không hề có một cánh cửa hay thứ gì gàn giống thế. Chỉ có một lối đi dẫn tới một con đường tối tăm.
…… Ba trăm năm trước.
…… Eleline đã đi theo con đường này để đến được Thung lũng Rồng.
“Vậy thì đi thôi. Lối đi này trông có vẻ tối và chật chội. Vậy ai sẽ đi đầu tiên? ”(Fear)
"Ren, cậu đi trước đi."(Kyelse)
"Tôi đi?"(Ren)
"Tôi có kỳ vọng cao vào cậu."(Kyelse)
"…… Tôi cũng thế."(Elise)
Ba cô gái đẩy Ren như thể cậu là lựa chọn hiển nhiên, nên cậu bước về phía lối vào trong lăng mộ.