Trans: Wazuu
___________________________________________________________
——Thời gian trôi qua mà chả ai biết đã bao lâu.
Tại lối vào của Thung Lũng Rồng.
"Chuyện gì đang diễn ra vậy……?"
Ren, trong khi cắn môi dưới của mình, rời khỏi vách đá mà cậu đang dựa vào.
Cậu đang đợi Kyelse.
Đúng, cậu đã chờ đợi một thời gian rất dài.
Cậu đã bắt đầu đếm từng giây, và dừng lại sau khi đếm được ba giờ. Sau đó, cậu cố gắng thư giãn trong khi mệt mỏi. Mặc dù không đếm nữa , chắc cũng thêm khoảng ba giờ trôi qua.
Sáu tiếng.
Dài gấp đôi thời gian mà Kyelse đã hứa ban đầu, chưa kể là cô còn chưa có dấu hiệu quay lại.
Nếu có thể nghe thấy những tiếng ồn phát ra từ thung lũng, hoặc nhìn thấy thoáng qua một hoặc hai con rồng, ít nhất điều đõ cũng sẽ cho cậu biết là mọi thứ vẫn đang diễn ra bình thường.
Thay vào đó, thung lũng cực kỳ yên tĩnh.
Không hề thấy một con rồng nào.
——Điều này không hề tự nhiên chút nào, hay là có?
——Thánh địa của Loài Rồng luôn như thế này sao?
Là một con người, Ren không biết loài Rồng sống như thế nào.
Cậu chỉ biết một điều duy nhất: Kyelse nói sẽ sớm quay trở lại, và rõ ràng là hơn sáu tiếng thì không thể gọi là “sớm” rồi.
“…………”
Thực tế, việc ở một mình đang làm cho sự bứt rứt trong trái tim Ren ngày càng nhiều thêm.
Có lẽ đã có chuyện gì đó xảy ra với Kyelse. Cô không xuất hiện dù đã quá trễ so với khoảng thời gian cô hứa rồi. Suy nghĩ thoáng nhất thì cũng có nghĩa đã có một bất ngờ xảy ra ngoài dự tính của cô.
“…… Hmm, Kyelse, chuyện này ổn thôi, đúng không?”
Dẫm mạnh lên mặt đất cứng, Ren tiến thêm một bước. Cậu tiến vào Thánh Địa của Loài Rồng.
"Tôi sẽ đi tìm cô, nhé ?!"
Nói vậy, Ren tiến vào Re Inferiel, vùng thánh địa chưa được khám phá bao quanh bởi những ngọn núi thẳng đứng
_________________________________________________
Một con đường làm bằng đá.
Cậu đang chạy trên con dốc thoai thoải. Nó không dốc như của Đại Núi Lửa Galia.
Một vách đá khổng lồ xuất hiện.
Bao gồm cả Wyverns, những con rồng có cánh có thể bay qua nó một cách dễ dàng. Nhưng trong số những con rồng đến chào đón Kyelse, cũng có những loại không cánh như Thổ Long và Thủy Long.
“Nghĩa là, nó phải ở bên này hoặc bên kia…”
Ngay phía trước con đường là một vách đá dựng đứng. Con đường chia thành hai nhánh xung quanh nó. Cả hai đều có thể đi được, nhưng có sự khác biệt không nhỏ giữa chúng. Con đường bên phải có những dấu hằn trên mặt, bằng chứng cho việc những con Thổ Long lớn đã đi qua đây: hơn nữa,còn có những vũng nước, một dấu hiệu của Thủy Long.
——Kyelse và Long Tộc theo sau cô ấy chắc chắn đã đi theo con đường bên phải.
Không còn nghi ngờ gì về điều đó.
Nhưng mục đích của Ren không phải là tìm nơi những con rồng sinh sống. Cậu chỉ muốn tìm vị trí của Kyelse và đảm bảo rằng cô ấy vẫn ổn.
“…… Trong trường hợp đó, mình sẽ đi theo hướng này.”
Cậu lớn tiếng nói với chính mình và quay chân sang trái.
{“Thực ra, ngay cả bây giờ, một vài người trong số họ vẫn không chấp nhận hành động của tôi.”}
Cậu không được loài Rồng chào đón.
Những giờ cậu ngồi im lặng một mình đã củng cố điều đó. Đối với những con rồng sống ở thung lũng này, cậu chỉ là một trở ngại, là người mời Kyelse đi tìm kiếm Encore.
"Mặc dù đường này có thể dài hơn, nhưng nó tốt hơn so với đường kia, nhiều khả năng lao thẳng vào bầy Rồng hơn.”
Bên cạnh đó, cậu không thể phủ nhận sự tò mò của mình.
Khu vực chưa được khám phá của Re Inferiel.
Cậu không quan tâm vì đó là nơi cư trú của những con rồng, mà đúng hơn vì nó là Kyelse sinh ra và lớn lên. Sau tất cả, cô chính là người đã đưa cậu đi trên hành trình ngắm nhìn thế giới.
Cậu muốn hiểu sâu hơn về những suy nghĩ của Kyelse, cũng như tình cảnh hiện tại của cô.
Cậu muốn tự mình chứng kiến, chứng kiến lịch sử đang ẩn giấu trong vùng đất này.
Tốt nhất là hãy làm tất cả những điều đó mà không có bất kỳ con rồng nào xung quanh. Nếu có một số khu vực bí mật tồn tại trong Thánh địa này,chắc phải có một số con rồng bảo vệ chúng. Ren không muốn đi lang thang một cách vô thức vào những khu vực đó và chọc giận những người bảo vệ.
Mặt khác, nếu không có bất kỳ con Rồng nào kiểm soát, cậu có thể đi xa đến mọi nơi cậu muốn mà không xảy ra sự cố.
“…… Tuy nhiên, cái nóng này là gì vậy?”
Khi bước đi, Ren dần dần bắt đầu đổ mồ hôi.
Thung lũng được bao phủ bởi không khí lạnh chỉ một lúc trước, nhưng khi Ren tiến lên đoạn đường dốc, không khí tràn đầy hơi nước nóng nực phả vào cậu.
“Nó …… Cái này giống như Đại Núi lửa Galia ……”
Ren cảm thấy như thể phổi mình sẽ bị đốt cháy vì nóng qua từng lần hít thở.
Đây không phải là vấn đề đối với Long Tộc, Thiên Thần hay Ác ma. Tuy nhiên, đối với con người là một câu chuyện khác, và họ chắc chắn sẽ không chịu nổi sức nóng này nếu họ cắm trại qua đêm.
Leo lên trên dốc, trước mặt cậu——
"Gì đây?"
Âm thanh như cơn sốc vang ra từ dây thanh quản của cậu.
Một hồ dung nham nóng, đỏ như máu.
Đây chỉ đơn giản là một thung lũng được bao quanh bởi những ngọn núi, chứ không phải là một ngọn núi lửa đang hoạt động. Từ kiến thức của Ren, ngay cả khi có hồ, chúng phải được đổ đầy nước suối trong và lạnh.
…… Ồ, chắc cũng có loại hồ đó.
…… Nếu không thì Thủy Long sẽ không thể sống được.
Chỉ có cái hồ dung nham này là loại đặc biệt thôi, hoặc chí ít sẽ an toàn hơn khi nghĩ về nó theo cách đó.
“Nó cũng có vẻ khác với dung nham thông thường ……”
Một hồ dung nhan sôi sùng sục, bong bóng nổi lên lõm bõm. Nhiệt độ bất thường bao quanh khu vực này phải là hệ quả của cái hồ này. Nhưng cùng lúc đó, Ren thấy một cảm giác quen thuộc khác thường về màu của dung nham đang phun ra.
——Đỏ như máu.
Màu của dung nham và magma chủ yếu phụ thuộc vào thành phần và nhiệt độ của đá, và trong những điều kiện bình thường, nó không bao giờ có màu đỏ, gần với màu da cam hơn. Ren biết rằng dung nham đỏ như máu là rất hiếm.
…… Nếu phải đưa ra một ví dụ……
…… có lẽ là lửa của Achendia, màu sắc ít nhiều giống như thế này…..
Một Đại Ác ma được ví như hiện thân của ngọn lửa.
Cô thuộc về Ngũ Đại Tai Ương, cựu cấp dưới của Elise. Từ ký ức của mình, Ren nhớ lại những ngọn lửa phát ra của cô, cũng đỏ như máu. Tất nhiên, cậu không nghĩ rằng cô ấy có bất kỳ sự liên kết trực tiếp nào với hồ dung nham này ……
“Tò mò thật đấy, nhưng cũng không thể ở đây lâu được. Sẽ chỉ lãng phí năng lượng của mình thôi. ”
Ren đi dọc theo mép hồ và đi sang phía bên kia.
Một lần nữa, cậu lại trở lại trên một con đường núi kẹp giữa những vách đá. Không giống như con đường trước, nó đủ rộng để dễ dàng chứa được Long Tộc bên trong.
“Đây có sự thực là Thung Lũng Rồng không? Cảm giác như chả có con Rồng nào ở đây vậy. ”
Có lẽ con đường này sẽ dẫn qua thung lũng, dẫn đến những nơi khác.
Cậu có nên quay lại không?
Ren lưỡng lự, nhưng đôi chân vẫn hướng cậu về phía trước, như thể với một mục đích.
——Một cột sáng bùng lên.
Những hạt ánh sáng nhỏ xíu trôi nổi như những bông tuyết. Có quá nhiều để đếm, từ từ bay lên bầu trời. Có thể nhìn thấy từ đây, có nghĩa nguồn gốc của nó không xa nơi này.
Có thứ gì đó ở đằng kia.
Nó có thể liên quan đến nghi lễ thức tỉnh của Kyelse. Vì lý do đó, Ren quyết định sẽ đến xem xét. Sau khi hạ quyết tâm, cậu dần dần tiến về phía khu vực toàn đá đó.
Kế tiếp.
Khi cậu tiến về phía cột ánh sáng, những gì thấy được——
“…… Mùi hương này? Ren? ”
Một giọng nói phát ra từ đằng sau vách đá.
Một giọng nói bị kéo dài, vang dội từ một nơi xa xôi, nhưng đồng thời mang một cảm giác hoài niệm kỳ lạ. Chắc chắc không phải giọng nói của con người tạo ra.
Nó rất giống với con Thủy Long từ trước đó, nhưng trôi chảy hơn và đầy dịu dàng nữ tính, giọng nói này——
“Eh? Có …… Có ai đó gọi cho tôi phải không? ”
Cậu đang tiến gần hơn.
Từ phía sau vách đá trước mặt cậu.
"Có phải ai đó ...... vừa nói tên tôi không?"
Trong trạng thái cảnh giác cao độ, Ren hơi sợ hãi tiến về góc đó.
Đột nhiên, chuyển động. Một vật thể khổng lồ đang di chuyển.……
“Ren, Ren? Đừng, đừng đến đây, sự biến đổi và phong ấn của tôi vẫn còn …… Này tên kia! Đừng đến đây, ngoại hình hiện tại của tôi …… Nó …… Tôi xấu hổ lắm———— ”
"Huh? Xin lỗi, âm thanh vang vọng khá khó nghe, thành ra tôi không hiểu những gì bạn nói. ”
Giọng nói đó bối rối một cách bất thường.
Có thể do sự vang vọng bởi những vách đá, hoặc do nó bị chồng chéo bởi sự cộng hưởng khó tin[note9990] , Ren không thể lý giải giọng nói đang cố nói gì với cậu, và tiếp tục tiến lên.
“————”
Ren đứng đó không nói nên lời, hoàn toàn choáng váng.
Một con Ngân Long vĩ đại đang ở đó, cơ thể của nó chìm trong ánh sáng bí ẩn.
…… Tuyệt đẹp?
Không, "tráng lệ" sẽ thích hợp hơn.
Cơ thể bạc rực rỡ lấp lánh đó pha chút màu xanh. Ánh sáng phát ra tinh khiết hơn cả những viên ngọc trai hoàn hảo nhất; trên lưng của nó là đôi cánh với bộ lông của màu trắng hoàn hảo, sánh ngang với đôi cánh của những thiên thần.
Sắc trắng chói lóa đó chắc chắn không phải do ánh sáng mặt trời phản xạ lại.
Nó chắc chắn xuất phát từ cơ thể con rồng này.
Cơ thể của nó lớn đến nỗi Ren phải ngẩng đầu lên để có thể nhìn thấy hết nó.
Cao hơn mười mét, nhưng dáng dấp không cồng kềnh như những con rồng khác. Thay vào đó là một dáng vẻ mảnh mai, gợi nhớ đến một cơ thể con người.
Đôi mắt của nó mang màu ngọc bích, lấp lánh, giống như những viên đá quý cấp cao nhất.
——Thật đẹp.
——Con rồng này thật xinh đẹp và đầy bí ẩn.
Đẹp hơn bất kỳ đồ trang sức nào trên thế giới, nó thậm chí còn có thể được mô tả như một sự tồn tại thiêng liêng.
Long tộc là một chúng loài thống trị Địa Giới, và thực tế đó giờ đã bị phai mờ đi bởi vẻ đẹp. Nhìn vào từng con Rồng trong thung lũng, không ai trong số họ có thể sánh với một phần của con Ngân Long này.
Một sự biểu tượng của cái đẹp.
Thậm chí ấn tượng hơn, thật khó diễn tả, là năng lượng tâm linh vô cùng tinh khiết của nó. Một "cấp độ" không ai sánh bằng.
“…………”
“…………”
Họ nhìn nhau trong im lặng.
Ren không nói nên lời bởi cảnh tượng tuyệt sắc trước mắt cậu.
Con Rồng lấp lánh, mặt khác, đang quằn quại kỳ lạ, khá tương phản với vẻ ngoài xinh đẹp của nó. Nó quay sang bên như thể để giấu đi phần cơ thể phía trước, tạo ấn tượng đang xấu hổ.
“Um, xin lỗi ……”
"…… Gì?"
“Về chuyện đó, tôi, tôi đang tìm một cô gái tên là Kyelse …… và tôi tự hỏi liệu cô có biết cô ấy không.”
Ren đột nhiên nhận ra cậu đang cẩn thận lựa chọn từ ngữ.
Điều đó khá dễ hiểu. Từ Thiên Giới đến Địa Giới,xuống cả Âm Giới, không còn có một tồn tại nào đẹp và huyền bí hơn thế này nữa.
Cậu cảm thấy hơi sợ hãi.
Ren vừa mới gặp nó lần đầu tiên, tuy nhiên, trước mặt con Rồng này, cậu không thể không cảm thấy như thể ý thức sẽ trở nên mơ hồ khi nhìn vào nó.
“Cậu đang tìm Kyelse ……?”
“À, à. Phải, tôi tin cô ấy là Công chúa Rồng của thung lũng này …… ”
“……”
“…………”
“………… Đồ ngốc.”
"Huh?"
Trong một lúc, Ren không thể hiểu được những gì mà con rồng vừa nói.
“…… Cậu thực sự chưa nhận ra sao?”
"Tôi đã không nhận ra cái gì cơ?"
“Quên-, quên nó đi! Dù gì thì, đừng nhìn chằm chằm vào tôi như thế …… Nó, nó thực sự làm tôi xấu hổ đấy! ”
Câu trả lời nghe như thể nó đến từ một thiếu nữ bị nhìn thấy trong tình trạng trần truồng.
Đối với một con rồng, con Ngân Long này đặc biệt có một đôi cánh tay tuyệt đẹp. Vì một lý do nào đó, nó khoanh tay[note9991] lại một cách khéo léo, như thể đang cố che đi cơ thể của nó.
"Bạn đang ngại hả?"
"Thế, thế thì có gì sai?!"
“Ồ, ừm, nếu những gì tôi định nói là khiếm nhã, cho tôi xin lỗi trước. Nhưng tôi nghĩ rằng bạn đẹp ngoài sức tưởng tượng, và do đó bạn không nên quá xấu hổ. Cởi mở một chút thì sẽ hợp với bạn hơn.”
“…… Đẹp …… Đúng, đúng, cậu nói đúng. Tất nhiên!"
Tâm trạng quay ngoắt một phát.
Giọng nói của con rồng đã trở nên cao hơn, dường như nó đang có tâm trạng rất tốt. Trong khi nó vẫn phát ra một sự bí ẩn và vẻ đẹp tuyệt đối, cách nói và thái độ của nó rất trẻ con.
…… Eh?
…… Tại sao mình lại cảm thấy như biết ai đó giống như thế này nhỉ?
"Uhm, như tôi đã hỏi."
“Tôi, tôi biết rồi! Nếu cậu muốn tìm Kyelse, hãy quay trở lại nơi cậu đang chờ đợi ban đầu. Tôi sẽ nói với Kyelse rằng cậu đang lo lắng cho cô ấy. ”
“Eh? Bạn sẽ làm điều đó sao?"
"…… Để đó cho tôi. Đừng lo lắng, việc hấp thụ các Phân Tử Rồng chậm chễ vì phong ấn đó gây tác dụng lâu hơn cô ấy nghĩ. Thế là hết. Vì vậy, cậu quay lại ngay đi! Ngay lập tức!"
Con rồng vung cái đuôi rực rỡ của nó và chỉ vào con đường mà Ren đã đến đây.
Nó bảo cậu ta quay trở lại.
"Tôi hiểu. Nếu Kyelse sớm trở lại, tôi sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn. ”
"Vâng vâng. Tôi sẽ quay lại sớm thôi. ”
Tôi?
Con rồng bí ẩn lẩm bẩm một cách bí ẩn. Mặc dù Ren thấy bối rối bởi điều này, cậu vẫn quay lại chỉ dẫn.
Cậu thiếu niên của con người rời đi——
Khu vực chưa được khám phá của Re Inferiel.
Sau khi cậu đi khuất bóng, con Ngân Long nhìn chằm chằm vào chỗ mà thanh niên đã từng đứng,
“…… Đẹp, oh ………… Vui thật đấy.”
Lời lẩm bẫm pha lẫn giữa sự xấu hổ và vui sướng.
Thánh Địa của Loài Rồng, ngay trước con đường dài nhất của nó——
Hồ dung nham khổng lồ.
“Nóng quá. Mau mà cái nóng này chỉ có ở gần cái hồ dung nham này thôi. ”
Né tránh những giọt dung nham bắn lên, Ren nhanh chóng đi ngang qua bờ hồ đỏ như máu.
Con đường chỉ dài khoảng hai trăm mét, nhưng do hơi nước phun trào, mồ hôi đổ xuống mặt cậu như thác đổ.
“…… Con Rồng đó thật sự rất đẹp.”
Lau mồ hôi, Ren vô tình nhìn lại.
Bờ bên đối diện của hồ dung nham. Cậu khuất bóng sau những vách đá, và con rồng đó không còn được nhìn thấy từ đây nữa. Cậu chưa bao giờ tưởng tượng được rằng có một con Rồng xinh đẹp và duyên dáng như vậy tồn tại trên thế giới này.
Ánh bạc sáng rực rỡ pha chút màu xanh da trời.
“Ồ đúng rồi, tóc của Kyelse cũng là màu đó. Và nó cũng có vẻ biết rất rõ Kyelse, có thể nào là một trong những người thân của cô ấy không? Nó đã khá lịch sự với mình. ”
Ren quyết định sẽ hỏi Kyelse khi cô ấy quay lại.
Cậu vừa suy nghĩ vừa bước trở lại con đường cũ mà cậu đã đi qua. Cũng như lần trước, không hề thấy một con rồng nào cả.
“Có vẻ như Kyelse cũng đi theo con đường bên phải. Có dấu vết của rất nhiều con rồng đã đi qua. Con đường bên trái, chỉ có một con Rồng đó …… ”
Ren quay lại ngã ba. Một lần nữa, cậu quét mắt xung quanh mình.
Cậu không thấy bất cứ con rồng nào cũng không tìm được manh mối về nơi Kyelse ở, giờ thì có lẽ nên đi theo con đường bên phải.
Bụi bẩn và những vũng nước cho thấy đã có nhiều con rồng đi qua.
“…… Tuy nhiên, con Rồng xinh đẹp đó nói Kyelse sẽ sớm quay lại.”
Nó không phải là một lời nói dối. Mặc dù chỉ là trực giác yếu ớt của Ren, cậu cũng biết rằng con rồng đó đang nói thật. Đó là cách cậu cảm nhận.
“Vậy,mình sẽ đợi.”
Ren tiến về phía không gian rộng lớn bao quanh bởi những vách đá cao, trở lại nơi cậu ngồi đợi từ đầu.
Fear và Elise đang đợi trên con đường cách đây khá xa. Không có Rồng, cũng không có bạn bè ở đây. Ren đứng một mình, và tình cờ, nhìn lên——
“Không ích gì đâu, Kyelse-anesama sẽ không quay lại với cậu đâu.”
Ngay khi cậu nhìn lên, giọng nói thanh lịch của một cô gái trẻ vang vọng khắp thung lũng.
"Ai, ai ở đó?"
Ren giật mình nhìn xuống.
——Cậu không sợ giọng nói hay những gì nó nói.
——Ren cảm thấy sợ hãi vì cách giọng nói được biểu lộ.
Cho đến khi giọng nói vang lên, Ren không cảm nhận được tiếng bước chân hay bất cứ chuyển động nào.
Đùng một cái, cô gái ấy xuất hiện, ngay lúc Ren đang tìm kiếm người nói.
“Ta làm cậu sợ sao? Đó không phải là chủ ý của ta."
"Cô là……"
Một cô gái trẻ phát ra một hào quang cứng rắn.
Đôi mắt to của cô ấy tựa như những viên đá quý màu đỏ, vẻ đẹp của cô ấy trông rất tinh tế nhưng đồng thời lại toát lên sự thông minh. Mái tóc bạc trong suốt của cô tung bay trong gió, lấp lánh dưới ánh mặt trời yếu ớt.
Cô cầm một cây trượng trong tay.
Quyền Trượng —— Một đồ vật được sở hữu bởi những người cai trị và những người cầm quyền trong suốt lịch sử, hiện diện cho sự thống trị không thể lay chuyển của họ.
Một viên đá quý lớn màu đỏ thẫm được khảm vào đỉnh của cây trượng , trong khi thân trượng được trang trí bằng những đồ vật hết sức tinh tế, mỗi cái trong số đó đều có thể so sánh với các tác phẩm nghệ thuật của những thợ thủ công tài năng nhất.
…… Cô ấy trông rất giống Kyelse?
…… Không, cái này, cảm giác bất an khiến tim mình đập liên hồi …… Tại sao mình không thể ngừng cơn ớn lạnh đang chạy dọc xuống lưng này?
Hào quang của cô gái trẻ có thể được mô tả bằng một từ: Khó tin.
Tuy nhiên, chỉ bằng cách đối mặt với cô, Ren đã bị dính ảo ảnh, như thể cô đang nắm lấy trái tim cậu trong tay cô. Sự áp lực này là gì?
“Ta thật không hiểu nổi.”
“Eh?”
“Chị ấy muốn rời thung lũng để đi du hành ra thế giới bên ngoài. Ban đầu, ta cũng có hiểu một chút về những mơ mộng của chị ấy, vì vậy, trong lúc vui, ta cũng lấy một hình dạng con người …… Cuối cùng, ta lại không thể hiểu được nó. Ane-sama thực sự đã bị đánh bùa rồi. Ta phải nhanh chóng yêu cầu chị ấy khôi phục phẩm giá Công chúa Rồng của mình. ”
Cô gái trẻ thở dài nặng nề.
Cô vuốt mái tóc lấp lánh của mình bằng những ngón tay mảnh mai, màu sắc phản xạ lại khác nhau với mỗi sợi tóc tung bay.
"Rất tốt, có cần ta phải giới thiệu không?"
“…… Cô không thể là?”
Mồ hôi lạnh rơi xuống má Ren.
Một vẻ ngoài rất giống Kyelse.
Và gọi cô ấy là "ane-sama", điều này đã khẳng định chắc chắn.
Nói cách khác--
“Tên ta là Calra. Ta là người bảo vệ cho giống loài ở đây, thay cho Kyelse-ane-sama. ”
“À, tôi hiểu rồi, vậy cô là ……”
Ren cảm thấy bị áp đảo.
Mặc dù cô ấy lấy hình dạng của một con người, nhưng áp lực phát ra từ sự hiện diện của cô ấy lại hoàn toàn khác. Trước đây, lần đối đầu với Achendia cũng khiến Ren run rẩy như vậy.
…… Chúa Rồng Calra, người đã thề nguyện với Kyelse.
…… Nhưng cô ấy không giống Kyelse.
Kyelse và cô gái trẻ trước mặt Ren gần như hoàn toàn trái ngược nhau.
Đôi mắt hồng ngọc của cô lạnh lùng, hay đúng hơn, không có cảm xúc. Cô ấy sẽ không cười hay tỏ ra nhút nhát như Kyelse, cảm xúc của cô ấy sẽ không thay đổi.
“Tôi đã nghe nói về cô. Cô là Rồng vĩ đại nhất trong thung lũng này, đúng không? ”
“Như cậu đã nói. Tuy nhiên, điều đó chỉ áp dụng khi Kyelse-anesama vắng mặt. ”
Cô gái Rồng trả lời thẳng thừng.
“Trong trường hợp đó, để một người (tầm) như cậu đến đây …… Có chuyện gì để thỏa thuận không?”
“Không thỏa thuận. Tôi ở đây để chỉ ở đây một mình và nói chuyện với cô. ”
Cô ấy nói trôi chảy ngôn ngữ con người.
Chúa Rồng lộng lẫy nhìn Ren bằng con mắt lạnh lùng và đỏ sẫm của cô.
“Con người, cậu là một tai họa cho Kyelse-anesama.”
"Cô nói gì cơ?"
“Hãy xem cậu sẽ chọn cách nào. Đầu tiên —— rời đi ngay lập tức, và mang Tổng Lãnh Thiên Thần và Cựu Quỷ Vương đi cùng với cậu. Thứ hai —— chiến đấu với tôi trong một cuộc đấu tay đôi, ngay tại đây, và khiến ta phải sút cậu ra khỏi Thung lũng Rồng bằng vũ lực. ”
“…………”
"Cậu không hiểu sao? Vậy, để ta nhân cơ hội này giải thích cho cậu. ”
Đôi mắt đó vô cảm.
Khung cảnh đó rõ ràng, như cảnh mà một bạo chúa có sức mạnh tuyệt đối nhìn xuống một con người yếu đuối và không đáng quan tâm, trong sự khinh thường.
“Kyelseane-sama là Công Chúa của loài Rồng chúng ta. Từ hôm nay, cuộc săn tìm kho báu Encore bé nhỉ của cậu đã kết thúc. ”
Ngay lúc đó……
Chúa Rồng tàn nhẫn vung quyền trượng của cô.
——Một cơn gió mạnh đầy bạo lực.
Không khí rên rĩ dưới sự biến dạng và tụ tập thành một cơn lốc.
"Ugh?"
Ren bị nâng lên khỏi mặt đất và bị ném vào vào vách đá phía sau cậu.
…… Một vũ khí tinh linh? Không, không phải nó.
…… Cô ấy, cô ấy chỉ vung cây trượng của mình.
Giống như cách Tổng Lãnh Thiên Thần Fear có thể tạo ra áp lực gió chỉ bằng bằng nắm đấm của cô ấy.
Nó hoàn toàn là chỉ dựa vào sức mạnh vật lý.
Nhưng sức mạnh đó đã vượt qua "khả năng" của con người, nó có thể được mô tả như một sức mạnh thần thánh.
"Ta yêu cầu cậu trả lại ane-sama."
Đó là lời tuyên bố của cô ấy.
Nói với tư cách là người bảo vệ Thung lũng Rồng, cô ấy đã bày tỏ sự từ chối tuyệt đối đối với con người.