Tên: Puppy
Chức nghiệp: Rổng Bầu trời cấp 66
Kỹ năng:
- Phun lửa cấp 60
- Cắn cấp 58
- Giết chóc trên không cấp 45
- Gầm cấp 38
- Kháng vật lý cấp 40
- Kháng phép cấp 40
- Vòng cổ nô lệ
"Tôi xin thề... trung thành... với ngài..."
"Ta trông chờ vào ngươi đấy."
Con Rồng mang vong cổ màu bạc - Puppy cúi đầu nói.
Thử nghiệm thành công. Có vẻ như không cần phải đập cho chúng gần chết, chỉ cần khiến chúng mất đi ý chí chiến đấu là được. Vì Puppy có thể nói chuyện nên việc làm như vậy khá dể dàng.
Thử tưởng tượng xem, nếu chạm trán với một Orge không có khả năng nói chuyện thì khó có thể làm được điều này. Liệu tôi có thể thuần hóa quái vật bằng cách thổi bay nửa thân dưới của chúng, như vậy sẽ làm chúng bất động. Điều này cũng cần phải được kiểm chứng.
"Được rồi, Puppy."
"Ờ, cái tên đó..."
"Rất vui được gặp anh, Puppy! Tôi là Bow!"
"--! Một kẻ thấp kém như ngươi..."
"Nói gì đó, Puppy?"
"...................... Không có gì."
Điều đó đã được quyết định. Khi dùng , tên của nó đã đổi thành Puppy. Nhân tiện, hiện tại tôi đang ngồi và Bow đang nằm trên đùi tôi.
Puppy vẫn đang buồn bả. Nếu tôi chiến đấu bình thường và thuần hóa cậu ta bình thường thì tôi cũng sẽ đặt cho cậu ta một cái tên bình thường. Nhưng anh chàng này đã coi thường tôi. Tôi không cần phải thương xót cậu ta.
"Bow là đàn anh của ngươi, ngươi hiểu không? Ngươi phải nghe lời cậu ta đấy."
"...Gu, guu..."
"Nhưng chủ nhân! Cấp của tôi thấp hơn!"
"Không sao đâu. Ở đây, tôi tính thâm niên."
"Ku... nhục... như chó thế này...!"
Chà, tôi đã quyết định sử dụng quy tắc thâm niên. Nếu vậy, Milo sẽ là người lớn nhất.
Nhưng tôi làm vậy chỉ để chế nhạo sự kiêu ngạo của Puppy thôi.
"Dù sao thì, Puppy. Ta có vài điều muốn hỏi ngươi."
"Ngài muốn hỏi gì...?"
"À. Ngươi biết khá nhiều về Luyện quỷ sư."
"Tôi đã từng gặp một người từ rất lâu trước đây. Đó là những gì tôi biết."
"Người đó yếu lắm à?"
Thật kỳ lạ khi có một Luyện quỷ sư khác xuất hiện trước tôi. Tôi chưa bao giờ nghe nói về một chuyện như vậy.
Có lẽ, người đó chỉ là một truyền thuyết bị lãng quên. Một truyền thuyết về Luyện quỷ sư chiến đâu với quái vật.
Nhưng Puppy gật đầu trước câu hỏi của tôi.
"Vâng. Đó là một người phụ nữ."
"Ồ, là một người phụ nữ."
"Tôi thấy, cô ấy chỉ mang theo những con quái vật thấp kém. Tôi không nhớ đã bao lâu rồi... Không giống như ngươi..."
"Ngươi?"
"Không... không giống như ngài, cô ấy không giống gì cả. Cô ấy được những con quái vật thấp kém như Goblin, Orc... vây quanh. Không có con quái vật cấp cao nào như tôi..."
Hừm.
Tôi tự hỏi liệu cô ấy có biết nhiều về Luyện quỷ sư không. Tôi thì tôi chả biết gì cả.
Tôi mong rằng có ai đó kể cho tôi nghe, nhưng người đó lại là một con Rồng, tôi chẳng bao giờ tưởng tượng ra được chuyện này.
"Tôi đã rất ngạc nhiên vì đó là lần đâu tiên tôi có thể nói chuyện với một con người. Tôi nhớ rằng cô ấy nói với tôi rằng cô ấy là một Luyện quỷ sư. Đó là tất cả những gì tôi nhớ."
"Cô ấy có nói gì về những kỹ năng mà cô ấy có không?"
"À... Tôi đã cười nhạo cô ấy vì nghĩ rằng đó là chuyện ngu xuẩn. Cô ấy nói rằng cô ấy sẽ thuần hóa tôi, nhưng cô ấy đã bỏ chạy ngay khi tôi tiêu diệt những quái vật của cô ấy. Cô ấy nói rằng "Ta sẽ thuần hóa ngươi vào một ngày nào đó", và bỏ chạy, nhưng tôi không bao giờ gặp lại cô sau đó. Tôi đã chuyển đi nơi khác."
"Tôi hiểu rồi... Chuyện đã bao lâu rồi?"
"À, ờ..."
Nếu cô ấy vẫn còn sống, tôi muốn hỏi cô nhiều thứ.
Chẳng hạn như điều kiện "không thể chiến đấu". Và liệu sẽ có gì thay đổi nếu tôi lên cấp và ?
Sau khi bắt được Puppy, cấp độ và kỹ năng của tôi đều đã lên cấp 6, nhưng tôi không cảm thấy có bất kỳ thay đổi nào.
"Có lẽ là 1000 năm trước."
"Hả?"
Quá lâu. Con Rồng này sống lâu vậy.
Tôi đã mất bao nhiêu công sức để tìm được một manh mối, nhưng chẳng ai sống nổi tới 1000 năm. Có phải tôi đã cố gắng vô ích?
Dù sao, với những gì Puppy kể, tôi cũng đã biết được một số chuyện. Vậy cũng tốt.
"Puppy! Ta muốn hỏi thêm vài thứ."
"Hỏi...?"
"Tại sao ngươi lại nói chuyện được với ta? Lúc đó ta còn chưa thuần hóa ngươi."
"Tôi mới là người phải ngạc nhiên. Tôi chưa bao giờ nghe nói rằng một con quái vật cấp thấp như Chó hoang lại có được ý cho riêng mình."
"Hả?"
Ý cậu ta là gì?
Tôi đã nói chuyện với Bow ngay từ đầu.
"Quái vật hoạt động theo nhóm. Và mục đích duy nhất của cả nhóm là tấn công con người, đó là thứ đã khắc sâu vào chúng."
"Ý ngươi là gì?"
"Nói sao hiểu vậy thôi... chúng không có ý chí cá nhân. Mục địch duy nhất của chúng là tấn công con người. Do đó, chúng không có ý chí, và cứ đi lang thang. Những con quái vật có ý chí là những con đã sống lâu như tôi, hoặc là những con có cấp độ cực kỳ cao."
"..."
Quái vậy không có ý chí cá nhân.
Tuy nhiên, Milo, Gilanca, Chappie và Bow đều có. Milo là một kẻ thô bạo, Gilanca là một quý ông lịch lãm, Chappie là một người rụt rè, Bow thì khá ngọt ngào.
Tại sao chúng lại có cái tôi của riêng mình như vậy?
Tôi không thể hiểu được.
"Tôi cũng có thể điều khiển quái vậy. Bây giờ, những con quái vật trong khu rừng này điều nằm dưới quyền kiếm soát của tôi. Do đó, tôi đã ra lệnh cho chúng phá hủy mọi ngôi làng nằm trong lãnh thổ. Nhưng đó là tất cả. Tôi chỉ ra một lệnh cho tất cả bọn chúng. Toàn bộ bọn chúng sẽ hoạt động như một. Tôi không bao giờ có thể nói chuyện với cấp dưới của mình."
"..."
"Tuy nhiên, trường hợp của ngài hoàn toàn khác biệt. Tôi chưa bao giờ thấy mỗi con quái vật đều có một ý chí riêng biệt và thể hiện sự trung thành như thế này. Ngay cả trong trường hợp của tôi, tôi chỉ cảm thấy như mình bị ràng buộc bởi một loại phép thuật khiến chúng không thể chống lại tôi."
"..."
Đợi đã, hoàn toàn trái ngược với tôi.
Sau khi thuần hóa họ, Milo, Gilanca, Chappie và Bow đều có ý chí riêng của mình. Họ đều thề trung thành với tôi.
Ban ý chí cho quái vật, có thể đó là sức mạnh của kỹ năng .
Nhưng.
Tại sao lại như vậy?
Ngay cả khi tôi là một [Luyện quỷ sư], tôi nghĩ tôi chỉ điều khiển quái vật bằng mệnh lệnh giống như Puppy đã làm thôi, điều khiển chúng như những con rối.
Lý do cho việc ban cho họ một ý chí là gì?
"Tôi nghĩ rằng, có lẽ... Ngài không điều khiển cấp dưới như tôi, không điều khiển những con rối. Chúng đều thề trung thành trên ý chí cá nhân của chúng, chúng sẽ hành động để mang lại lợi ích cho chủ nhân của chúng, chúng có thể tự biết được những gì nên làm để phục vụ chủ nhân mà không cần đến mệnh lệnh... điều đó, như thể, ngài là một vị vua."
"..."
"Hình như con người gọi đó là... Quỷ vương?"
Ơ, không.
Tôi không muốn làm Quỷ vương, không phải câu chuyện đang đi quá xa rồi sao?