Tan học rồi, tôi đi thẳng đến địa điểm hẹn luôn. Một tay cầm vé tháng, tôi đi qua cổng soát vé, dừng lại ở một cái cột được dán kín poster, nơi mọi người đang tụ tập.
"Ôi trời, Hikari kìa!"
"Quảng cáo bộ sưu tập mới của CandyCandy à? Mình muốn mua cái áo đó quá, nhưng người mẫu dễ thương thế này mình mặc vào chắc xấu lắm."
"Dễ thương muốn xỉu luôn! Không tin nổi đây cũng là phụ nữ như mình... Không, cũng là con người như mình!"
"Cảm ơn vì buổi chiêu đãi đã mắt! Thật không phí công khi mình đi tới tận ga tàu hỏa thế này."
"Dễ thương quá, mai lại có động lực cày cuốc ở công ty rồi. Ngay cả sự căm ghét dành cho ông sếp khó tính cũng bị thổi bay hết nhờ Hikari-chan..."
"Đây là nữ thần của tui... Không, là đấng cứu thế..."
Giữa giờ cao điểm buổi chiều, các bạn nữ sinh nhìn chằm chằm vào poster với ánh mắt ngưỡng mộ, còn các ông chú đồng loạt cảm động đến rơi nước mắt. Giới tính và tuổi tác không còn quan trọng, mọi người tụ tập ở đây chỉ vì một cô gái. Trên ảnh chụp toàn thân, mái tóc màu kẹo ngọt của cô ấy sáng rực rỡ, tư thế hơi nghiêng người tạo cảm giác có chút bí mật. Cô ấy có dáng người mảnh mai cân đối cùng làn da trắng trong veo. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng đôi mắt to tròn. Nụ cười đáng yêu gần như đang nói "Đây là bí mật của hai chúng ta thôi, nhé?" Mà cũng chả biết là bí mật gì đây.
Về trang phục, cô ấy mặc một chiếc áo hai dây trắng bên trong một chiếc áo có họa tiết hoa và tay phồng. Chất vải mỏng nhẹ tạo cảm giác tinh tế, đồng thời cũng phảng phất không khí của mùa hè. Phần thân dưới là một chiếc váy ngắn kẻ sọc màu vàng để lộ đôi chân thon thả. Đôi sandal trên chân có đế bằng gỗ bần, tạo cảm giác năng động. Đúng như những gì người ta mong đợi từ thương hiệu ‘Candy in the Candy’, hay còn gọi là ‘CandyCandy’, nổi tiếng với những thiết kế thời trang khiến trái tim mọi cô gái đập rộn ràng. Bộ cánh mới này cũng không ngoại lệ. Nhưng hơn cả, người mẫu mới là điểm mấu chốt phải không? Tôi hoàn toàn hiểu điều đó.
"Ê, tránh ra coi!"
"Hự?!"
Đang gật gù đồng tình thì một nhóm nữ sinh cấp ba hối hả lướt qua tôi. Cuộc sống của một kẻ có sức hút yếu ớt như tôi thật đau thương. Mấy bạn ấy ngay lập tức chạy đến chỗ poster rồi chụp ảnh tứ tung, chắc để chia sẻ lên mạng xã hội. Muốn nổi đình đám thì cứ dùng hình Hikari. Đây gần như là lẽ đương nhiên rồi. Biết đâu tới giờ mấy tấm hình đó đã được lan truyền khắp nơi rồi ấy nhỉ.
"Thiệt tình, không biết ai đứng sau Hikari nhỉ?"
Câu hỏi lọt vào tai tôi là một trong những câu được hỏi nhiều nhất hiện nay. Đây là một trong những bí ẩn lớn nhất của thế giới. Mặc dù không nhiều người biết về người mẫu Hikari đang hoạt động dưới trướng của CandyCandy, nhưng độ nổi tiếng của cô ấy là không thể bàn cãi. Dù là thời gian hay địa điểm nào thì trông cô ấy cũng thật xinh đẹp. Một nụ cười làm tất cả những bông hoa xung quanh nở rộ. Và trong mắt hầu hết mọi người, cô ấy được biết đến như là cô gái dễ thương nhất thế giới.
Dĩ nhiên, sự thật đằng sau hậu trường cũng đau lòng lắm... Vì sẽ chẳng ai ngờ rằng một anh chàng trung bình như tôi, Harema Kouki, kẻ luôn bị hất văng như một hòn sỏi bên đường, lại là người đứng sau hiện tượng Hikari. Và lý do tôi làm vậy cũng không đến mức phải viết thành sách. Tôi chỉ giúp đỡ người chị họ Misora-neesan, cũng là chủ tịch đầy lôi cuốn của CandyCandy, với thương hiệu của chị ấy và bắt đầu giả gái thôi. Đúng là không biết cuộc đời sẽ đi về đâu nhỉ? Tuy nhiên... tôi đã rút lui khỏi danh hiệu dễ thương nhất thế giới rồi. Ngôi vị này giờ thuộc về người khác. Nữ hoàng đã về hưu, người lãnh đạo quân đội cũng đã đổi.
"Hm?"
Tôi cảm nhận điện thoại rung trong túi quần, thế là lách qua một bên để kiểm tra tin nhắn. Đọc thấy cái tên "Amamiya-san", tôi không kìm được mà mỉm cười. Amamiya Shizuku là bạn cùng lớp, và đính kèm tin nhắn của cô ấy là một tấm ảnh selfie, chắc là chụp trong phòng của cô ấy.
'Xin lỗi vì làm phiền lúc cậu đang bận! Tớ đã thử bộ quần áo cậu tư vấn, nhưng... trông thế nào vậy? Tớ muốn nghe ý kiến thật lòng của cậu.'... À thì, thật lòng mà nói, trông không được ưa nhìn cho lắm. Gu thời trang của cô ấy... nói sao nhỉ, khá là khó hiểu. Người ta bán cái áo hình con sên biển đó ở đâu vậy trời? Cái váy bèo nhún nhão thế nào ấy, rồi cái vòng tay trên cánh tay thì tua tủa gai nhọn. Sao lại thành ra nông nỗi này? Đây hoàn toàn là ngược lại những gì tôi nói rồi mà?! Nhưng mà, cái cách cô ấy vén tóc lên sau tai bằng một tay, dành cho tôi một nụ cười e thẹn... Dễ thương. Cực kỳ dễ thương.
"Ugh... Độ dễ thương này giết chết con người ta mất...!"
Tiếng rên rỉ khẽ khàng vô tình thoát ra khiến tôi nhận được ánh nhìn dò xét từ nhân viên nhà ga. Có lẽ cô ấy tưởng tôi là fan cuồng của Hikari. Ôi trời, tôi sắp ngạt thở mà! Nhìn chung, chính nhờ Hikari mà tôi mới có thể trở thành người dễ thương thứ hai trên thế giới. Và cũng chính vì vậy mà giờ đây, tôi đang cố gắng tìm kiếm câu trả lời cho cô gái dễ thương nhất từ trước đến nay, Amamiya-san.