==========================================
Seirei Tsukai no Blade Dance:Tập 19 Chương 1
==========================================
==========================
Chương 1 - Bóng tối thức tỉnh
==========================
Phần 1
Một tiếng rưỡi sau khi Astral Shifttral Shift (Linh giới sáp nhập) nội địa hóa bị tan rã.
Tại khối nhà trường của Học viện tinh linh Areishia, nơi các Hiệp sĩ Hoàng gia đồn trú, lá cờ Thánh Nữ biểu tượng của Học viện đang bay phất phới, như lời tuyên bố từ phía học sinh rằng họ đã chiếm lại trường học.
Do phần lớn binh sĩ của họ đã mất đi ý chiến đấu và đầu hàng, những Hiệp sĩ Hoàng gia thực sự cho thấy không có chống cự nào nữa.
Chỉ huy tối cao, Hoàng Cơ Đạo Alendora đã mất tích. Vùng trời bị chiếm giữ bởi các Hiệp sĩ Long Đế của Dracunia. Mặt khác, trấn Học viện đã bị kéo vào Astral Shifttral Shift và sự triệu hồi quỷ tinh linh ở qui mô lớn đã nảy sinh sự bất tín nhiệm mạnh mẽ đối với Thánh Quốc.
Hơn thế nữa, điều làm thay đổi suy nghĩ của các hiệp sĩ là phát biểu của Phù thủy Hoàng hôn.
Đột ngột xuất hiện ở khán phòng, Greyworth đã tiết lộ mưu đồ của Thánh Quốc khuất bóng trong triều đình Ordesia và những nghiên cứu khủng khiếp mà họ đã thực hiện ở vương thành, do đó thuyết phục họ tiếp nhận lý do của Ordesia Chính Quốc.
Không ai hoài nghi vì sao Greyworth dường như hoàn nguyên lại tình trạng đỉnh phong. Họ có lẽ cho rằng ấy bởi vì dầu gì bà cũng là phù thủy huyền thoại, thay hình đổi dạng với bà là chuyện dễ như ăn bánh.
Giống như các học viên của Học viện, có một tỷ lệ lớn trong số hiệp sĩ đã trở thành hiệp sĩ tinh linh bởi vì họ thần tượng Greyworth huyền thoại. Và giờ đây, anh hùng huyền thoại ấy đã xuất hiện trước mắt họ.
Vì vậy, ngôi nhà trường của các tinh linh thiếu nữ được trả lại cho học sinh một lần nữa.
“…Mồ, phá hủy đúng là trầm trọng ghê.”
“Thật là một khung cảnh bi kịch.”
Ở trước kí túc xá Lớp Quạ có lớp tường ngoài đang sụp đổ, phần bị thiêu, phần bị hủy nát—
Clarie cùng Rinslet sững sờ đứng đó từ đã lâu.
Sức tàn phá tàn khốc ấy không phải hậu quả bởi số lượng lớn quỷ tinh linh được triệu hoán bởi Cổng, của Thiên thần, hay của các Hiệp sĩ Hoàng gia.
Nói đúng hơn, cớ sự thế này là bởi vì tinh linh của Ma Vương hoành hành sau khi Kamito phóng thích chúng bằng sức mạnh của Nhẫn Solomon.
Mất đi sự khống chế, các tinh linh tản đi khắp khuôn viên Học viện, đánh đổ trên đường chúng đi ở đây và kia, cuối cùng dùng Cánh Cổng mà xuất hiện trong lúc Astral Shift để trở về Tinh linh giới.
“Phòng tụi mình chắc thành một đống hỗn độn rồi.”
“Sẽ thật kinh khủng nếu như Carol không mang đi vật dụng tùy thân của bọn mình.”
Thở một hơi dài, Rinslet lẩm bẩm nhỏ nhẹ.
Carol đã mang những vật quí giá của chủ nhân và người khác đi trước khi kí túc xá Lớp Quạ bị Hiệp sĩ Hoàng gia chiếm đoạt.
“Chi phí sửa chữa lại tăng nữa rồi.”
Ellis bóp thái dương và ca bài ca kể khổ.
“Không phải tuyệt hay là Ordesia sẽ chi trả tiền sửa chữa à?”
“Đúng vậy, cái đó là giả như công chúa giành lại ngai vàng thành công kìa.”
“Fianna và Nee-sama sẽ ổn thôi, mình tin vậy…”
“Liên minh giữa quí tộc và Dracunia rõ ràng đang tấn công vương đô. Sau tin nóng về việc chiếm lại Học Viện, những quí tộc trung lập xem ra đã ngã về phe chúng ta.”
Ellis có khả năng nghe tiếng nói của phong tinh linh. Tin tình báo của cô có lẽ chính xác.
“…Tui mừng là bọn mình đã hành động kịp thời.”
Clarie thở một hơi sâu.
“Vậy là Thánh quốc không định cử tới quân đội của họ hả?”
“Có lẽ vậy. Họ hẳn đã quyết định can thiệp công khai là không thích hợp, hoặc là họ đợi thời cơ.”
Ellis thu dọn mảng vụn trong khi bước vào kí túc xá lớp Quạ.
Mặc dù nhà bếp chung ở tầng trệt đã ra mớ xà bần, nhưng bên trong tỏ ra còn nguyên vẹn.
“Dù cho lớp tường ngoài bị phá hủy, thiệi hại bên trong vẫn khá nhỏ nhỉ—“
Cô bước quanh bên trong kí túc xá, ghi chú thiệt hại vào sổ tay của mình.
“Tuyệt ghê, xem ra cơ chế tinh linh còn hoạt động.”
Rinslet chạm vào tinh thể tinh linh ở bếp lò bằng ngón tay và một ngọn lửa tí tẹo sinh ra.
“Có cái này thì giờ tui đã có thể nấu ăn rồi.”
“Nhìn xem, đào đóng hộp tui giấu vẫn ở đây.”
Clarie trở lại từ hầm ngầm, đang mang những lon đồ hộp trên tay.
“Claire, tham ăn không phải là cách hay.”
“T-tôi biết mà! Tôi đang lấy cho Kamito chứ bộ!?”
Phần 2EditHai mặt trăng. Một cái đỏ tới nỗi dường như đang bốc cháy.
Bên trên một khu rừng bao la hơn bất cứ cái nào Kamito đã thấy trước đó, vô vàn tinh linh đang bay lượn, đan xen lẫn nhau.
(…Gì thế này?)
Ánh mắt Kamito hướng về bầu trời.
Cậu không thể động đậy cơ thể. Tất thảy việc cậu có thể làm là xem cảnh tượng trước mắt.
Một hỏa linh khổng lồ đang đốt cháy khu rừng. Trong hình dạng một con rồng, tinh linh ấy biến chung quanh nó thành mặt đất thiêu đốt.
Những valkyrie trong bộ giáp đỏ đang đánh nhau một cách quả cảm chống lại tinh linh rồng.
Trong số valkyrie đó, Kamito có thể nhận ra một người.
(…Đó là Scarlet à?!)
Ortinh linhinde Scarlet Valkyrie—chân thực hình thái của tinh linh khế ước của Claire.
Phủ trong những lưỡi lửa, các valkyrie đều đâm vũ khí của họ vào tinh linh rồng khổng lồ.
Con rồng gầm lên, đủ lớn để rung chuyển mặt đất, rồi sụp đổ trong ngọn lửa.
Kế đó, đằng trước những valkyrie đã hạ sát con mồi của họ, một tinh linh hắc ám với cặp cánh đen tuyền xuất hiện.
(--Restia!?)
Không nghi ngờ gì đây chính là ngoại hình của cô ấy. Tinh linh khế ước của Kamito ngụ ở nơi tay trái cậu.
Đang mỉm cười tàn nhẫn, Restia tung ra hắc lôi mà hoàn toàn che đậy bầu trời.
Vài valkyrie bị trúng sét đánh và rơi rụng.
“Cái quỷ gì thế này…?”
…Kamito nhất quyết đây là một giấc mơ.
(Nhưng không chân chính là một giấc mơ. Cảnh này--)
‘Tinh linh Đại chiến. Cuộc chiến tranh vĩ đại diễn ra cách đây 6000 năm đã chia cắt Tinh linh giới thành hai.’
Bỗng dưng, một tiếng nói vang lên trong đầu cậu.
“…!?”
Giọng này quen thuộc đối với Kamito.
Tiếng nói của bóng tối, rù quyến Kamito.
Tiếng của Ren Ashdoll, Hắc ám Linh vương.
Tiềm thức Kamito siết chặt nắm tay vào hai thanh kiếm của cậu.
Nhưng mà, không có thanh kiếm nào hình thành trên tay cậu cả.
Đó là tự nhiên. Bởi cậu vốn ở trong một giấc mơ. Một giấc mơ cô ấy cho phép cậu nhìn thấy.
‘Tử địch của ta đã thức tỉnh. Tất nhiên cậu không có lựa chọn nào ngoài việc thức tỉnh theo.’
Sương khói đen ngoằn nghèo âu yếm bọc lấy Kamito giống như một cánh tay ôm ấp.
“Tử địch? Cô đang nói về Thánh Nữ?”
‘Đúng vậy. Thánh Nữ là tồn tại đối lập của Ma Vương.’
“Tôi không định thành vật sở hữu của cô!”
‘Giờ điều ấy đơn giản là vô ích. Bởi vì cậu là của ta, con yêu—‘
Phá lên cười nhạo báng, tiếng của cô ấy trùng điệp vọng trong đầu cậu.
Phần 3Edit“Guh, ooh…ah…!”
Thét lên hết sức từ tận sâu trong cuống họng, Kamito bật dậy khỏi giường.
Lò xo giường kêu lên cọt kẹt.
“Hộc…hộc…hộc…hộc…”
Cậu nhìn vào mồ hôi lấm tấm trên tay và rồi quan sát chung quanh.
Những bức vách trắng tinh. Những kệ tinh thể tinh linh và thuốc men, sắp xếp gọn gàng…
…Một chốn quen thuộc.
Như một phần công việc của cậu ở đội Hiệp sĩ Sylphia, Kamito thường vận chuyển học viên bị đánh ngất trong khóa huấn luyện. Đây là cơ sở y tế thuộc khối nhà trường.
(…Phải rồi. Sau trận đánh với thiên thần, mình đã ngất--)
Lập tức đoán ra tình hình, Kamito thở dài nhẹ nhõm.
Có lẽ Greyworth là người đã mang cậu tới đây?
Ngồi dậy, Kamito chạm vào bẹ sườn đang đau nhức.
Những xương gãy từ đòn tấn công của thiên thần đã lành lặn. Tẩt cả là nhờ khả năng phục hồi siêu phàm--, hay nói đúng hơn, sự tái sinh—mặc dù nó vẫn hơi đau một chút. Đó cũng là nhờ sự bảo hộ từ Est, một tinh linh thép, mà cơ thể cậu không bị sao. Nghĩ về điều này, tốc độ khôi phục cơ thể của cậu đâu chỉ là quá nhanh.
“Guh…!”
Ôm lấy mắt trái, Kamito rên xiết.
Đau lại từng cơn đau, sâu trong cầu mắt cậu bị đập bởi cơn đau vô ngần.
“Đừng lo, Kamito—“
Một giọng ngọt ngào rung rung đập màng nhĩ Kamito,
Những ngón tay nhạt màu da và mềm mại dịu dàng nắm tay Kamito.
“Restia…”
Cậu ngoảnh lại để thấy đôi mắt sắc-hoàng-hôn của cô đang mỉm cười với cậu.
Khoác lên người bộ váy của sắc trời ban đêm, đó là tinh linh hắc ám xinh đẹp.
Phiên bản của cô cậu đã thấy trong giấc mơ vừa rồi, với đôi mắt lãnh đạm và xuyên thấu của một nữ hoàng thản nhiên và tàn nhẫn, trái ngược hẳn với biểu cảm của cô gái dễ thương đang nhìn cậu bây giờ.
“Anh thấy cô ấy trong giấc mơ vừa rồi, đúng không?”
“…Ờ.”
Kamito gật đầu một cách nhu nhược trước câu hỏi bình tĩnh của Restia.
Bởi giao ước với nhau, tinh linh sứ và tinh linh khế ước của họ có khả năng chia sẻ một số kí ức từ những giấc mơ.
Điều này đặc biệt đúng cho những giấc mơ sống động như mới rồi.
Rốt cuộc, đó là một giấc mơ của Kamito, hay của Restia?
(…Chết tiệt, dù bên nào thì nó cũng như nhau mà thôi.)
Cậu cảm thấy thật sự bị cự tuyệt. Dù có làm thế nào, sự thật Ám Linh Vương Ren Ashdoll muốn điều khiển linh hồn cậu vẫn nguyên xi không đổi.
“Điều xảy ra trong mơ…có là thật không?”
“Đó là một cảnh từ Đại chiến Tinh linh cách đây 6000 năm.”
Restia gật đầu nói.
“Tại trung tâm của Tinh linh giới, trận chiến cuối cùng nổ ra giữa Ren Ashdoll và Ngũ Đại Linh Vương. Phe Ngũ Linh Vương hứng chịu thương vong nặng nề trong khi Ám Linh Vương bị đại bại. Cuối cùng, cô ấy bị phong ấn trong kẽ hở giữa nhân giới và Tinh linh giới—“
“Nhưng phong ấn không được hoàn hảo đúng không…?”
“Đúng vậy. Không để các Linh Vương khác nhận ra, cô ấy dùng sức mạnh của mình và thành công chuyển kiếp vào chủng tộc yếu ớt nhất, con người—“
Một biểu tượng sáng rực lửa-đỏ hiện sâu trong mắt của Restia.
Một biểu tượng của một thanh kiếm và một mặt trăng. Giống hệt với khắc ấn tinh linh của Restia Ashdoll.
(…Không đúng. Thứ phản chiếu trong mắt cô ấy là ánh sáng đến từ mắt mình.)
Cậu cảm thấy cơn sóng đau khác từ sâu trong tròng mắt trái.
“…Tại sao khắc ấn của cô lại ở trong mắt tôi, hả Restia?”
“Không, đó không phải khắc ấn tinh linh của em, Kamito.”
“…?”
“Đó là khắc ấn tinh linh của Hắc Ám Vương Ren Ashdoll. Cô ấy đã thức tỉnh rồi và muốn được thành lập một khế ước tinh linh với anh.”
“Cái gì?”
Restia dựa lên giường và đưa tay dịu dàng chạm mí mắt Kamito.
“Đáp lại sự thức tỉnh của kẻ thù truyền kiếp, Thánh Nữ, em cho là cô ấy bắt đầu thức tỉnh theo.”
“Ê-này, Restia!?”
Thân người Restia, nhẹ như lông chim, nhẹ nhàng đè áp Kamito, người bị che mắt.
Cánh tay dịu dàng của cô vòng ra sau đầu cậu, đoạn ôm ghì cậu thật chặt.
Rũ xuống, lọn tóc của cô chải vào má cậu. Lông cánh đen nhẹ nhàng phủ lưng cậu.
Hồi xưa ở trường Giáo dưỡng, cô ấy thường âu yếm Kamito theo cách này.
“Đừng lo lắng, Kamito. Em là kiếm của anh. Em sẽ không giao anh cho cô ta.”
“Restia…”
Cánh tay trái của cậu nóng nhiệt lên nhẹ. Cơn đau sâu trong tròng mắt dần dà tan biến.
Có lẽ thông qua ấn kí tinh linh của họ mà cô ấy áp chế được sức mạnh của Ren Ashdoll.Cánh tay che tầm mắt cậu di chuyển ra.
Những lông đen ẩm ướt phát ra ánh lân quanh mờ nhạt của bóng tối.
Bằng một nụ cười nghịch ngợm nở trên mặt cô ấy, đang chăm chú nhìn xuống Kamito, cô ấy trông vô cùng xinh đẹp, đó là Kamito nghĩ.
Kế đến…
“Fufu, cứ vào đi, Cô Hỏa Miêu. Tôi không ngại đâu.”
“Hyahh!?”
Kamito nghe được một tiếng la từ bên ngoài phòng.
Sau đó là âm thanh của thứ gì va phải cửa.
“Claire? C-cậu đang làm gì thế?”
Vẫn ở trên giường, nhổm dậy, Kamito cất tiếng ngạc nhiên.
Với đôi bím tóc lòa xòa, Clarie vội vội vàng vàng lụm những lon đồ hợp bị đánh rơi.
“…K-không có gì đâu. Tui nghe cậu ngã quị, Kamito, nên tui tới để nhìn một chút ấy mà!”
Bê chồng đồ hộp vào tay, Clarie bước vô phòng.
Gò má cô ấy nhuốm chút màu đỏ.
(Không lẽ cậu ấy thấy Restia ôm chặt mình à…?)
Dù lương tâm cậu trong sạch, song Kamito hoàn toàn thấy ngượng ngùng.
“Ừm, vết thương cậu đã đỡ chưa?”
Claire ho húng hắng làm rõ giọng và hỏi.
“Ừ, có vẻ tôi thấy khá hơn nhiều lắm rồi.”
“Thiệt sao? Thế thì hay quá.”
Clarie thở phào nhẹ nhõm.
Cô nàng không nói gì bất chấp chạm mắt với Kamito.
Biểu tượng hiện trong mắt trái cậu không chừng đã biến mất.
Kamito nhìn vào Restia để ra dấu “Đừng nhắc gì tới mắt trái”.
…Cậu không muốn để Clarie lo nghĩ.
Restia gật đầu với vẻ “Em biết mà”.
“Cậu chắc đói bụng rồi. Nè, tui mang tới nhiều thứ từ kí túc xá đấy.”
Nói đoạn, Claire bỏ đống hộp lon trên tay xuống giường.
Thịt nai hầm thêm cá. Trái cây tẩm xi rô ngọt. Những hộp lon này là hàng sang trọng có ngôn ngữ tinh linh trên nhãn bìa bởi vì chúng được dùng để dâng tặng tinh linh.
“À, đúng lúc thật. Tôi vừa mới nghĩ có thứ gì để ăn không.”
Kamito lựa chọn vài hộp trái cây và cất chúng lên trên kệ của giường.
“Umm, nói nè tinh linh hắc ám…”
“Nói gì?”
Clarie ngoảnh mặt sang bên trong khi đưa lon đồ hộp ra.
“U-ùm, cảm ơn cô giúp đỡ. Tất cả là nhờ có bùa chú mà cô cho tôi.”
“…Hử?”
“Nên, đây là dạng quà đa tạ. Tôi không nghĩ có tinh linh nào ghét thức ăn đóng lon đâu phải không?”
“Ôi trời, quà đa tạ sao—“
Lắc lư đầu, Restia mỉm cười.
“Tôi mới là người cảm ơn cô mới đúng. Bởi vì có cô, mà tôi có thể nhanh chóng tới bên Kamito.”
“N-này, nhận lấy đi!”
“Fufu, tốt thôi. Cảm ơn nha.”
Restia nhận mớ lon, hơi hơi hài lòng.
Trông như hai người họ, từng có một quá khứ phức tạp, đã cải thiện tí chút quan hệ giữa họ mà Kamito không hay biết.
“Mà nè, lon này là lon gì vậy?
“Cá thu đóng hộp. Nó rất nổi tiếng với tinh linh của học viện, cậu không biết hả?”
“Cá thu…”
“Thế là sao, cậu không thích cá hả?”
“Không có, tôi sẽ ăn mà. Dù nghĩ tôi không thường xuyên ăn cá lắm.”
“B-ban đầu, tui chỉ nghĩ là nên mang gì đó cho cậu thôi.”
“Không sao thiệt mà. Cậu nghĩ vậy là tôi vui rồi.”
“…! Mmmm…”
Bím tóc của Claire tung lên nhẹ.
“Vậy thì được, đưa tui muỗng đó. T-tui sẽ đút cho cậu.”
“K-không được, tôi nói mình khỏe mà! Tự tôi ăn bằng tay mình được…”
Gì cơ, cậu thấy vấn đề gì với tui hả?”
Ngay khi Claire hờn dỗi…
“Nè nè, Kazehaya Kamito có đây hông~?”
“…?”
Một tiếng nói vang lên.
Những gì đột nhiên xuất hiện là một cô gái đáng yêu, khoảng chừng 10 tuổi, mặc một bộ đầm trắng đen.
Mái tóc bạc của cô bé hệt như thép. Đôi mắt thì đỏ như máu.
Nước da nhợt như sáp. Tay chân khá là thon thả.
Nhìn từ đầu tới chân, cô bé là một thiếu nữ xinh xắn.
“…C-cô là ai!?”
Clarie kêu lên cảnh giác, triệu hồi ra Hỏa Thiệt ở nơi tay,
Cô ấy có lẽ làm đúng. Mặc dù cô bé kia hoàn toàn trông dễ thương nhưng—
(…Mình hoàn toàn không thấy hiện diện của cô bé.)
Kamito chăm chú nhìn trực diện cô bé. Đây không phải là người thường.
Tuy vậy, cô gái hoàn toàn không nao núng trước cái nhìn nghiêm túc của Kamito.
“Bà già kêu ta tới. Bà ta bảo ta gọi Kazehaya Kamito một khi cậu tỉnh dậy.”
“..B-bà già?”
“Kamito, cô ấy là một tinh linh—“
Restia thì thầm vào bên tai Kamito.
“Một tinh linh?”
Tinh linh có khả năng lấy hình thái con người trọn vẹn đều là hàng thượng đẳng của Tinh linh giới.
Ngay cả Kamito, cậu chỉ có thể đếm số tinh linh cậu gặp được trên một cánh tay.
Tại sao dạng tinh linh này lại xuất hiện ở đây.
“Kiheeheehehh, cô nói đúng đó, hắc ám tinh linh. Chúng ta đã đọ kiếm ở nước rồng rồi phải hem?”
“Đất nước rồng…Đừng bảo là—“
Kamito rốt cuộc nhớ ra.
Ở Công quốc Rồng Dracunia, thứ so kiếm với Restia là—
“Cô là tinh linh khế ước của Greyworth?”
“Bingo~!”
Cô bé khúc khích cười, cho thấy răng nanh.
“Ta là quỷ tinh linh Vlad Dracul. Rất vui được biết cậu!”
Phần 4EditVương đô Ostdakia là một thành phố kiên cố hình lục giác được bao quanh với ba lớp tường thành.
Kể từ thời sáng lập Đế quốc Ordesia, thành phố bất khả xâm phạm này chưa bao giờ bị chinh phục.
Đang nhìn xuống thành phố từ vùng trời của dãy núi Caldamon—
Lực lượng của Chánh quốc Ordesia, được dẵn dắt bởi Nhị Công Chúa Fianna Ray Ordesia, và đồng minh của nó là Công quốc Rồng Dracunia đã dàn trải đội hình.
Kì hạm Revenant, những thuyền quân sự tụ tập nơi đây để gia nhập quân kháng chiến, cũng như trụ cột của Dracunia, Đội Kị sĩ Long Đế, đã bày binh bố trận trên không.
Trong khi đó, tuyến phòng thủ của vương đô bao gồm nhiều đội phòng thủ với những tinh linh quân sự đang nằm phục kích ở đồng bằng Sadelka, cũng như đội hiệp sĩ không chiến của Công tước Fahrengrat.
Chiến tranh giữa hai phe sắp sửa nổ ra bất kì lúc nào ngay khi những tia nắng của bình minh hé dạng.
“Phe học sinh xem ra đã thành công giành lại Học viện tinh linh Areishia.”
Đang đứng trên boong tàu Revenant, Fianna lên tiếng.
Đậu trên vai cô là một phong quỷ tinh linh đã mang tới tin tốt lành.
Đây là Simorgh được Ellis cử tới. Mặc dù dùng nó làm người đưa tin là một sự phí phạm năng lực rộng lớn của nó, song Ellis quyết ý cử đi phong tinh linh nhanh nhất dưới quyền của cô.
“—Hiểu rồi.”
Đang chú mục vào đội hình quân đội Ordesia, Rubia công nhận xác đáng.
“Với điều này, những quí tộc trung lập sẽ đứng về phía chúng ta.”
“Mọi người Kamito xem ra đều không sao. Đương nhiên, Claire cũng vậy.”
“Tôi biết.”
Không có đổi khác nào so với chất giọng trước của cô. Tuy nhiên, Fianna không bỏ lỡ những cảm xúc yên lòng ẩn trong lời của Rubia.
“Quân Ordesia hình như đã thực hiện di động. Thời gian đang bắt đầu.”
“…Đúng vậy.”
Dưới một bầu không khí căng thẳng, Fianna gật đầu—
Và tức khắc rút thanh kiếm bạc ra khỏi vỏ đeo ở eo cô.
Phản chiếu ánh mắt trời buổi bình minh, lưỡi kiếm mảnh sáng lên rực rỡ.
Đây là tinh linh ma trang của hiệp sĩ tinh linh Georgios, mà đã phụng sự hàng thế hệ của hoàng tộc Ordesia.
Nâng lưỡi kiếm bạc hướng lên trời, Fianna niệm lời huyền bí.
‘Ta gọi, hỡi kẻ hầu của vua của con của nhân dân, hiệp sĩ và bậc thầy kiếm pháp—
Ngươi là kiếm của ta, ngươi là khiên của ta, phóng ánh sáng vĩnh cữu để trừ tẩy hắc ám—
Tinh linh Ma trang Zwei Shift—mệnh danh Vinh quang Đại Nữ Vương!”’
Lập tức khi lời giải phóng được thốt lên, liền có một vụ nổ ánh sáng thần thánh bạc trắng xóa.
Ánh sáng thánh lòa mắt bao phủ toàn lực lượng của phe cô. Một ấn kí tinh linh của thánh hiệp sĩ khổng lồ, biểu trưng cho hoàng tộc Ordesia, xuất hiện trên bầu trời bình minh.
Đây là kết giới tối thượng tẩm phước lành và bảo hộ của tinh linh, sức mạnh mới mà Fianna giành được từ chuyến tập huấn trên Long Đỉnh.
Ấn kí tinh linh của cô, đang sáng huy hoàng trên trời, khiến tất cả tranh chấp trở nên hèn kém.
Fianna Ray Ordesia—Đế cơ Thất thế.
Cô ấy chân chánh là nữ vương của Ordesia Chánh Quốc—
Giơ thanh kiếm bạc sáng ngời trên cao, Fianna nói to.
“—Hãy cho tôi mượn sức mạnh của các bạn. Để cho chúng ta giành lại quê hương của mình từ tay của con rối Thánh quốc!”
Liền đó, mặt đất ầm ầm rung chuyển với tiếng reo hò vang rền.