“… chẳng, chẳng lẽ ngươi là… “Hải Vương” Rivaiz Deep Sea!?”
Giọng nói của “Long Vương” vang vọng khắp đại điện trống rỗng.
Trước mắt cô là một thiếu nữ…
Đang quan sát chủ nhân cũ của toà “Thiên Không Thành” với ánh mắt lạnh lùng…
“Cớ sao ngươi lại xuất hiện ở một nơi như này hả, Long Vương?”
Thiếu nữ kia hướng về phía “Long Vương”, lẳng lặng nói.
“Nhẽ ra ngươi đã chết dưới tay của “Lục Anh Hùng” từ lâu và đang phơi thây trong tầng băng vĩnh cửu mới phải chứ…”
“… cái gì?”
Veira trừng đôi mắt lấp lánh ánh vàng của mình và nhìn chằm chằm vào dáng hình đang ngồi trên ngai vàng với vẻ vô cùng giận dữ.
"Đáng nhẽ là ta nói câu đó mới đúng chứ?"
Nếu là người bình thường thì có lẽ đã hồn xiêu phách tán khi đối diện với ánh mắt đó rồi.
Tuy vậy, dù phải đối mặt với ánh mắt chết chóc đó, thiếu nữ đang yên vị trên ngai vàng vẫn giữ một vẻ bình thản.
Đồng tử của thiếu nữ ấy lạnh ngang độ không tuyệt đối, như thể bất cứ vật nào lọt vào tầm nhìn của cô đều sẽ bị đóng băng ngay lập tức.
Tà áo màu xanh của thiếu nữ kia tôn lên thân hình mảnh mai của cô, tạo cho người nhìn một cảm giác đầy mơ mộng và thanh tao.
Thế nhưng…
Có thể bình tĩnh đối diện với ánh nhìn của “Long Vương” thì chắc hẳn thiếu nữ này không hề bình thường.
(… xem ra không phải hàng giả rồi nhỉ.)
Veira vô thức nghiến răng.
… không còn nghi ngờ gì nữa, thiếu nữ đang ngồi trên ngai vàng trước mắt chắc chắn là một tồn tại ngang hàng với Veira.
Cô là một trong “Bát Ma Vương” đã từng gieo rắc sự huỷ diệt và hỗn loạn khắp thế giới.
Kẻ thống trị biển quái vật. Con quái vật hiện thân cho sự huỷ diệt.
"Hải Vương"… Rivaiz Deep Sea.
(… tại sao ả ta lại xuất hiện bên trong “Thiên Không Thành” của ta?)
Veira vừa nhìn chằm chằm đầy giận dữ vào kẻ soán ngôi đang ngồi trên ngai vàng vừa suy nghĩ thật nhanh.
Đáng nhẽ “Hải Vương” đã chết rồi, cớ sao giờ đây cô ta lại sống lại?
(… dù nói vậy nhưng cả ta và Leo đều đã chết đi sống lại một lần rồi cơ mà.)
Vậy nên nếu “Hải Vương” thực sự trở về từ cõi chết thì cũng không phải chuyện gì lạ lùng. Và với sức mạnh to lớn đến dị thường của cô ta thì chuyện “Hải Vương” khi xưa đại bại dưới tay “Lục Anh Hùng” nghe còn vô lý hơn.
… vậy, bây giờ cô ta là kẻ thù sao?
Mặc dù “Bát Ma Vương” là đồng minh của nhau và đều là thuộc hạ dưới trướng “Nữ Thần Phản Nghịch”, thế nhưng mối tám người họ lại không hề hoà hợp với nhau tí nào.
Sau khi cựu “Ma Vương” Zol Vadis bị tiêu diệt, “Bát Ma Vương” đã trở thành đối thủ tranh giành chiếc ghế bá chủ thế giới, vì vậy nên mỗi “Ma Vương” đều thèm muốn tính mạng của đối phương.
Thực tế thì chính những mâu thuẫn và thù địch đấy đã khiến cho “Quân Đội Ma Vương” đại bại dưới tay “Lục Anh Hùng” và nhân loại.
(Nhưng ả Rivaiz này và ta chưa bao giờ đụng độ với nhau.)
Nơi ở của Veira là trên “Dãy núi Ma Long”, một nơi không hề liên quan chút nào đến lãnh thổ do “Hải Vương” cai trị, bởi vậy nên hai người gần như chưa bao giờ xung đột với nhau.
(… rốt cuộc ả ta đang nghĩ gì vậy?)
Từ đầu tới giờ Veira vẫn chưa thể đoán được Rivaiz đang nghĩ gì trong đầu.
Khuôn mặt lạnh như băng của cô ta không có lấy chút cảm xúc nào.
… không thể đoán ra lý do, Veira chỉ còn một lựa chọn duy nhất là hỏi trực tiếp.
“Ngươi đang làm gì ở đây? Thiên Không Thành này là lâu đài của ta cơ mà.”
Nghe Veira nói vậy, “Hải Vương” lẳng lặng lắc đầu, đáp:
“Toà lâu đài này không còn là của ngươi nữa. Ta đã chiếm giữ đống đổ nát bị ngươi bỏ hoang này rồi.”
“… ngươi, ngươi đang đùa ta đấy hả!”
Mái tóc dài đỏ rực của Veira đột nhiên bốc cháy dữ dội.
Những đốm lửa liên tục bắn ra điên cuồng và rơi xuống sàn nhà làm bằng đá.
“Đây là nơi tộc rồng bọn ra cư ngụ! Là nơi mà quyến thuộc tộc rồng bọn ta đã mạo hiểm cả tính mạng để bảo vệ…”
“Ngươi cũng không phải chủ nhân gốc của toà lâu đài này.”
“… ngươi nói gì?”
Veira hạ giọng, nói.
“Vậy ngươi muốn tuyên bố rằng ngươi mới là chủ nhân gốc của toà “Thiên Không Thành” này sao?”
“… không.”
Thiếu nữ chỉ lắc đầu.
“Hả? Vậy rốt cục ngươi muốn nói gì…”
Ngay lập tức, thiếu nữ đang ngồi ngay ngắn trên ngai vàng đột nhiên vung tay lên.
“… băng liệt liên trảm – Sharianos.”
“…!?”
Vô số lưỡi kiếm băng liền phóng về phía Veira…
Theo bản năng, Veira ngay lập tức dùng ngọn lửa trên tay vô hiệu hoá tất cả bọn chúng.
Những lưỡi kiếm bằng băng liền tan chảy và biến mất vào hư không.
Mái tóc dài màu đỏ của Veira vẫn bốc cháy hừng hực, tạo ra một làn sương mù nhiệt bao quanh cô.
“Xem ra… nhà ngươi muốn biến thành tro đúng không?”
“Sự hiện diện của ngươi không hề nằm trong kế hoạch. Kế hoạch này không thể chậm trễ được.”
“Ngươi đang nói cái kế hoạch quái quỷ gì thế?”
Veira không khỏi nhắn mày lại, hỏi, thế nhưng…
Rùm, rùm rùm rùm, rùm!
Tiếng rung lắc dữ dội vang khắp căn phòng, kèm theo đó là những xúc tu mọc ra từ sàn nhà căn phòng…
“… chậc, đúng là vẫn không thể nói chuyện với ngươi nhỉ!”
Veira nguyền rủa đầy giận dữ.
Đến cả “Dị Giới Ma Vương”, một người mà Veira không thể đoán ra hắn đang nghĩ gì trong đầu, cũng có thể trò chuyện với cô một cách bình thường cơ mà.
Tuy nhiên, cô và “Hải Vương” đây lại chẳng thể hiểu nhau lấy một từ.
“Thôi được, ta đành phải dã cho ngươi một trận rồi tra khảo ngươi vậy…”
Nói đoạn, Veira liền liếm môi rồi biến ngọn lửa đang bao quanh tay cô thành một thanh đại kiếm rực lửa.
Cố Long Ma Pháp – Đốt Quang Diễm Kiếm “Varg Varua”.
Ngọn lửa rồng hoá thành một thanh kiếm có thể dễ dàng xẻ đôi những bức tường làm bằng đá.
Vù vù vù vù!
Vô số xúc tu lao thẳng về phía Veira.
Veira liền vung thanh kiếm rực lửa lên, quét sạch mọi xúc tu đang tiếp cận cô.
“Rivaiz Deep Sea, chớ có xem thường “Long Vương” ta đây.”
Chúa tể của loài rồng gào lên, phun ra một ngọn lửa rồng nuốt trọn thiếu nữ đang ngồi trên ngai vàng.
… thế nhưng.
“Thuỷ Linh Kết Giới – Refraia.”
Ngọn lửa đủ sức để thiêu rụi mọi thứ trên thế gian ngay lập tức biến mất khi chạm phải bức tường được tạo nên từ nước.
“… chậc, chiến đấu ở đây quả là bất lợi với ta mà.”
Veira đành miễn cưỡng chấp nhận sự thật.
Suy cho cùng thì nếu chỉ xét về sức mạnh thì “Hải Vương” chính là tồn tại mạnh nhất trong “Bát Ma Vương”.
Ai ai cũng nhận thức được rằng Rivaiz Deep Sea không phải là một nhân vật để mà trêu đùa.
Đó là còn chưa kể đến việc phải đánh nhau dưới đáy biển, nơi vốn là lãnh địa của cô ta. Đây là một hành động ngu xuẩn chẳng khác gì tự mình lao vào chỗ chết.
Mặc dù Veira đang vô cùng giận giữ, nhưng giờ đây cô chỉ có một lựa chọn duy nhất là rút lui.
“… Thuỷ Thần Liệt Phá Pháo – Argh Varheiz.”
Rivaiz, vẫn ngồi ngat ngắn trên ngai vang, phát động một ma pháp bậc tám.
Bùm ùm ùm ùm ùm!
Một đòn đánh trực diện vào Veira, khiến cả cơ thể cô bị nhấn chìm trong dòng nước…
Và rồi, một tiếng gầm long trời lở đất vang lên bên trong “Thiên Không Thành”.
Vô số mảnh gạch vụn rơi xuống, để lộ ra một con rồng với thân hình đỏ thẫm.
Đó chính là dạng chiến đấu của chúa tể loài rồng, “Long Vương” Veira.
Veira há rộng miệng và bắn ra một tia nhiệt màu trắng bạc lên phía trên.
Rầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên trần nhà đại điện giờ đây đã xuất hiện một cái lỗ lớn.
Con rồng đỏ thẫm đập đôi cánh của nó và bay lên vút lên cao.
Cô xuyên qua kết giới phòng ngự của “Thiên Không Thành” và lao vút vào biển sâu nơi bóng tôi thống trị…
Những ngọn lửa bao quanh cơ thể cô cắt xuyên ca cả nước biển, tạo ra một xoáy nước khổng lồ.
Sau khi đã vượt qua được đại dương bao la, Veira bay vút lên bầu trời lồng lộng gió.
Bầu trời chính là lãnh địa của Long Tộc, kể cả một người mạnh mẽ như “Hải Vương” cũng không thể nào tấn công được cô.
…ngay lúc đó, trên mặt biển bỗng xuất hiện một bóng đen.
Đó giống như một khối đất lớn với hằng hà sa số xúc tu ngọ nguậy mọc trên nó.
Đây chính là hình dạng thật sự của “Hải Vương” Rivaiz Deep Sea.
Và cũng chính là thứ đã đánh chìm toàn bộ hạm đội bất khả chiến bại của vương quốc Zilean, dẫn đến sự diệt vong của nền văn minh đại dương vào một ngàn năm trước.
“… xem ta đánh ngươi đến mức một hạt bụi cũng không còn nhé “Hải Vương”!”
Veira nhe răng trợn mắt, khai triển ma pháp mạnh mẽ nhất của Long Tộc.
Ngọn lửa của sự huỷ diệt, sứ giả của ngày tận thế! Hỡi những kẻ ngu muội kia, hãy cúi đầu và lắng nghe tiếng gầm của ta đi…
… Bá Long Ma Quang Liệt Pháo – Dei Argh Dragray!
Một tia sáng rực rỡ màu trắng bao phủ cả bầu trời, xuyên qua cả đại dương bao la rộng lớn.
Đùng ùng ùng ùng ùng ùng ùng ùng!
Một cột lửa phóng thẳng lên bầu trời, xua tan những đám mây đen xám xịt.
Trong khoảnh khắc ấy, dòng nước biển sôi trào lên, khiến cho xác của hàng ngàn sinh vật nổi lềnh bềnh lên mặt nước.
Trong hàm dưới của con rồng màu đỏ thẫm vẫn còn le lói chút ánh sáng còn lại của ma pháp vẫn đang tuôn ra.
Tuy vậy, Veira vẫn nghĩ rằng một đòn đánh như thế là không đủ để đánh bại một “Ma Vương” ngang hàng với cô.
“… để xem ngươi có chịu được một đòn nữa không!”
… trong lúc Veira đang nói thì.
Xì ì ì ì ì ì!
Một tia sáng loé lên từ phía đáy biển, xiên thẳng qua cánh của Veira.
Dòng máu rồng nóng hổi lập tức tuôn trào ra, tạo thành một bông hoa bằng máu trên bầu trời.
“… cái gì!?”
… “Hải Vương” vừa phản đòn lại sao?
“… không phải… đây không phải đòn tấn công của ả ta!”
Bỗng nhiên có một bóng đen khổng lồ hiện lên dưới mặt nước biển.
Đó là tàn tích của một toà lâu đài đang toả ra ánh sáng màu xanh.
Đó chính là toà thành đã thất thủ trước cuộc tấn công dữ dội của “Lục Anh Hùng”…
“… sao ả ta lại có thể kích hoạt “Thiên Không Thành”?”
Trước sự thật khó tin này, Veira chỉ có thể trừng đôi mắt màu vàng lên.
Theo lý thuyết thì người duy nhất có thể điều khiển được “Thiên Không Thành” chỉ có Veira, chủ nhân của nó.
“Hải Vương” chỉ là một tên cướp ngôi, không đời nào ả ta lại có khả năng kích hoạt “Thiên Không Thành” được.
Nhưng mà, tia sáng vừa rồi chắc chắn là của…
“Vũ khí chính của “Thiên Không Thành” – Diệt Thần Lôi Kích Pháo “Ragva Canon”!”
Rào ào ào ào ào ào ào!
Toà “Thiên Không Thành” trồi lên khỏi mặt nước và lơ lửng phía trên bầu trời.
Bầu không khí xung quanh toà thành rung lên, tạo ra những đợt sóng thần ập ra tứ phía.
… ngay lúc đó.
Veira chú ý tới bóng người đang đứng trước cửa “Thiên Không Thành”.
“… nhân, nhân loại!?”
Veira không khỏi rên rỉ trong cổ họng.
… đúng vậy, bóng dáng đó là của một nhân loại.
Một gã đàn ông đứng tuổi với khuôn mặt điển trai, khoác trên mình một bộ đồ trông như quân phục.
“… chẳng lẽ chính hắn đã khởi động “Thiên Không Thành” sao?”
Bản năng loài rồng của Veira cảnh cáo cô.
Rằng tên nhân loại kia không hề bình thường chút nào.
Dù thế nào thì…
“Hắn đã tấn công ta, vậy thì chắc hẳn đó là kẻ địch rồi!”
Veira lại há miệng, dồn hết sức lực phun ra đòn tấn công tiếp theo.
Thế nhưng, ngọn lửa đỏ rực lại bị chặn lại bởi một bức tường vô hình.
“… hệ thống phòng ngự của “Thiên Không Thành”.”
Veira không khỏi gầm gừ đầy nôn nóng.
Một tên nhân loại mà lại biết sử dụng “Thiên Không Thành” tốt hơn cô sao!?
“…”
Gã đàn ông kia dường như đang vừa lẩm bẩm gì đó, vừa chậm rãi giơ ngón tay chỉ về phía Veira.
“… hả? Hắn đang làm trò gì thế… Aaaaaaa!”
Đột nhiên tầm nhìn của Veira trở nên trắng xoá, và ý thức của cô cũng trở nên mù mịt.
“… lại muốn chi phối tinh thần… “Long Vương” ta đây sao?”
Đây chắc hẳn không phải ma thuật vì thông thường, ma thuật hoàn toàn vô dụng với Long Tộc.
Sức mạnh này chắc chắn là một loại sức mạnh chưa được biết tới…
“… chẳng lẽ là… sức mạnh của “Nữ Thần” Roselia sao?”
Dù cho cô có chống cự thì cũng không có tác dụng gì. Cứ thế, ý thức của cô dần nên trống rỗng.
… chẳng biết vì sao mà trong đầu Veira lại hiện lên dáng hình của tên thiếu niên kia.
“… tại, tại sao… ta lại… nhớ đến tên kia vào lúc này cơ chứ…”
… grừ… grừ… gào gào gào gào gào!
Con rồng đỏ thẫm gào lên một tiếng làm cả trời đất rung lên.
*
“Xem ra cái danh “Ma Vương” không chỉ là để cho vui… lại còn có thể thoát khỏi sức mạnh khống chế tinh thần của “thánh kiếm” của ta nữa chứ.”
Gã đàn ông tuấn tú với mái tóc trắng khẽ thì thầm trong khi nhìn vị “Long Vương” vỗ cánh bay đi.
Cho dù đối phương có là “Ma Vương” đi chăng nữa thì vẫn không có cách nào để vô hiệu hoá năng lực của “thánh kiếm”.
Điều này đã được kiểm nghiệm với “Ma Vương” mạnh nhất, Rivaiz Deep Sea.
Thế nhưng vừa rồi, “Long Vương” lại có thể phá vỡ sự kiếm soát tinh thần của hắn ta mà trốn thoát.
… dù không rõ nguyên nhân là gì, nhưng mà sức mạnh bí ẩn của Long Tộc đang trở thành vật cản đường hắn.
Mặc dù thất bại trong việc chi phối tinh thần “Long Vương”, nhưng hắn ta chắc mầm rằng bây giờ đối phương đang trong trạng thái tinh thần hỗn loạn mất kiểm soát.
“… lời tiên đoán của “Nữ Thần” sai mất rồi. Có lẽ bây giờ lũ tông đồ đang lo lắng lắm.”
Gã đàn ông tóc trắng đã vượt mặt lũ tông đồ của “Nữ Thần” để chiếm lấy “Thiên Không Thành” và thao túng “Hải Vương”.
Sau khi tỉnh dậy từ bên trong khối băng, sớm muộn gì “Long Vương” cũng sẽ ghé qua toà thành này… gã nam nhân kia đã lường trước được tình huống này, thế nhưng gặp được “Long Vương” sớm thế này quả là may mắn ngoài sức tưởng tượng.
… chẳng lẽ đây cũng là vận mệnh được định trước bởi “Nữ Thần” sao?
“Ta nhất định sẽ nhanh chân hơn lũ tông đồ và thu phục tất cả “Ma Vương” về tay ta.”
Sau khi đã khống chế “Hải Vương” thành công… thì còn lại bốn vị “Ma Vương” nữa.
“Quỷ Thần Vương” đã bị “Thánh Kiếm” sau khi hoá điên hấp thu, còn “Ma Vương Bất Tử” đáng nhẽ đã tái sinh tại “Tử Đô” thì giờ đây lại chả thấy đâu.
Chỉ e rằng là ma pháp chuyển sinh đã thất bại nên linh hồn của hắn không thể thuận lợi trở lại thế giới này được.
Gã đàn ông tóc trắng lại hướng mắt về phía bầu trời.
Không biết chúa tể loài rồng Veira trong lúc hoảng loạn đã bay về đâu rồi nhỉ...
"... chúng ta đuổi theo thôi, Rivaiz Deep Sea."
Gã đàn ông tóc trắng nhìn vào mặt biển trải dài vô tận dưới chân hắn và ra lệnh cho "Ma Vương" mạnh nhất thống trị biển cả bao la.