Seijo Futari no Isekai burari Tabi

không nghĩ đến thì sẽ không phải bận tâm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Chắc chắn không phải Điểu nhân kia."

Maki nói. Chiharu ngẫm nghĩ và trả lời.

"Hẳn anh ta là một phần trong mạng lưới thông tin của Sauro. Tôi không nghĩ anh chàng đó có liên quan đến Hoàng cung đâu."

"Muốn tự do mà cũng khó quá."

"Đây là hậu quả của việc để Sauro lộng hành. Tôi bó tay với gã đó rồi."

Chiharu thở dài. Cách tốt nhất là chiều theo ý bọn họ, thay vì từ chối thẳng. Tuy vậy, cách đó cũng không dễ dàng gì với nàng, một người con gái của Nhật Bản, dân tộc không thích phải nói huỵch toẹt ra. Việc này khiến nàng nghĩ đến Thánh Nữ đời trước, hẳn bà đã khổ sở nhiều rồi.

"Nói thật, tôi không nghĩ là từ phía Vua Arthur hay Aeris."

"Thế thì..."

"Grudo." "Grudo."

"Chứ còn ai nữa?"

Grudo luôn quan sát hai nàng một cách ân cần và kĩ lưỡng, mỗi khi hai nàng vào thành phố. Ông ấy hẳn đã tính đến chuyện hai nàng sẽ trốn đi."

"Vậy, là Kaider?"

"Tôi nghĩ anh chàng đó chỉ là một người dwarf thân thiện thôi."

"Nyran."

"Anh ta cũng thế."

"Người thứ năm."

"Tôi cũng đoán giống bà."

"Maki, bà có muốn được thật sự tự do không?"

"Hừmm. Nói thật, tới giờ tôi vẫn thấy ngộp ngộp. Không chỉ là do người thứ năm bí ẩn kia, mà cả chuyện với Kaider và Nyran nữa."

"Ừmm, bọn họ có hơi ép người quá đáng."

"Bọn họ nên để những đứa trẻ như chúng ta yên."

"Mà, sẽ không dễ dàng vậy đâu..."

Chiharu cười khúc khích. Bởi vì nàng biết nếu đổi lại vị trí của họ, Maki cũng sẽ làm như vậy.

"Thật là tình, tôi không nghĩ là Chướng khí ở đây lại dày đặc thế này."

"Ừ."

Hai nàng đã đậu thêm một viên ngọc nữa kể từ lúc băng qua đường đèo. Một viên khác đang lớn dần lên trên trán.

"Một viên một ngày. Ba ngày ba viên."

"Được ba mà không phải mất hai."

"Ở lại đây cả tháng là sẽ thành phú bà đấy. Đáng tiếc là bọn mình không thể bán mấy viên này được."

"Chúng ta còn phải xử lí đống vảy cá nữa."

"Vảy cá."

Đôi mắt Chiharu trở nên vô hồn.

"Mấy Ngư nhân đó đúng là đáng sợ."

"Chắc chắn là vượt xa Điểu nhân rồi đó." [note16448]

Ngày hôm nay thật quá dài.

"Đúng là, bọn mình nên triển luôn chai hamanasu đi."

"Duyệt, cạn chai nào."

Rượu hamanasu có phần hơi chua chua, nhưng đồng thời còn kèm theo vị ngọt nhẹ, và vị đắng giống như trái tầm bóp [note16449]

mà nàng từng ăn lúc nhỏ. Hai nàng chậm rãi nhấp từng ngụm trong lúc hồi tưởng lại những chuyện xảy ra hôm nay. Không, tốt hơn hết là không nghĩ gì thêm.

Chiharu nhìn qua Maki đang cười khì khì, và nói:

"Nếu bọn mình muốn tiếp tục trốn chạy khỏi mọi thứ, thì chỉ cần lẻn ra khỏi nhà trọ ngay lúc này và nhờ các điểu nhân đưa bọn mình đi thật xa."

"Và sau đó, chúng ta sẽ lại bị tóm bởi một người dwarf tốt tính nữa, tôi đoán thế."

Maki đế thêm.

Nàng lưỡng lự nhấp hết ngụm cuối cùng trước khi nói tiếp.

"Chúng ta đang tiến về phía trước và đang tận hưởng niềm vui. Thế là được rồi."

"Phải. Tôi hy vọng ngày mai bọn mình có thể trữ thêm nhiều rượu nữa."

"Chồng sẽ cố gắng!"

Đã lâu rồi hai nàng mới ngủ ở hai giường tách biệt. Trước khi mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, hình ảnh cuối cùng ập vào tâm trí Chiharu là gương mặt lo lắng của Aeris.

Tôi vẫn đang sống tốt. Xin đừng lo.

***

Bữa sáng là một chén súp rau củ thanh nhẹ, một lát thịt, mứt và bánh mì. Khách có thể dùng bao nhiêu bánh mì cũng được. Chiharu đang cẩn thận xử lí miếng thịt. Thành phần gồm có thịt bằm cùng rau củ xắt nhuyễn, được nén chặt, thái lát rồi nướng lên. Giông giống một cây chả. Nó không mọng nước như bít-tết, nhưng dậy hương từ rau mùi và rất ngon. Đúng thế, ngon thật.

"Hai đứa chưa từng ăn xúc xích ở nội địa bao giờ à?"

Kaider thấy Chiharu quá tập trung khi ăn, nên anh bật ra câu hỏi cho cô bé đáng thương.

"Mỗi một nhà trọ đều có một hương vị khác nhau mà, đúng không anh? Chouze nó rất thích ăn. Anh đừng để ý, nếu không anh sẽ phải hỏi em nó mỗi lần chúng ta ngồi ăn đó."

Maki nói đỡ cho bạn.

"Nhưng mà, đúng thế không hả, Nyran? Người ở nội địa..."

"Anh Kaider. Đi tàu bay cảm giác thế nào?"

Maki chen vào như để cản không cho Kaider hỏi thêm.

"T-tàu bay sao?"

"Thường dân và mạo hiểm gia như chúng ta không thể lên đó được, đúng không anh? Em đang nghĩ là nếu lên được trên đó thì hay biết chừng nào."

Hừm, trở lại chủ đề đó à. Vậy là bọn chúng không bị lừa. Nyran nghĩ thầm và cười mỉm khi thấy Kaider đỏ mặt. Quả là hiếm quý.

"Th-thì, rất là choáng ngợp."

"Ồồồ."

"Ừm, có vẻ em của em ăn xong rồi kìa."

"Ồ, đúng rồi. Anh Kaider, anh Nyran, em và em gái định sẽ dành cả ngày để gặp anh Điểu nhân kia và đi thăm thú cả thị trấn này."

"À, ừ, được."

Hai đứa trẻ đi lên lầu.

"Norfe thắng vòng này rồi."

"Tớ không nghĩ nó sẽ dùng cách đó để phản đòn."

"Chỉ tại cậu dở quá thôi, Kaider."

"Tớ bị liệu."

Kaider gãi đầu.

"Thôi kệ, chúng ta không có việc gì cần làm ở thị trấn này. Sẵn thì nên bảo đảm hai đứa nhỏ được an toàn."

"Phải."

Sau khi ăn xong, Maki và Chiharu ra khỏi nhà trọ để gặp anh chàng điểu nhân như đã hứa. Hai nàng để cái túi lớn lại và chỉ mang theo túi xách nhỏ hơn trên vai.

"Người đã đến."

Hội điểu nhân thấp tha thấp thỏm ngóng đợi.

"Tên tôi là Orne. Người này là Puel."

"Ư, hãy gọi chúng tôi là Norfe và Chouze."

"Không phải Maki và Chiharu sao?"

Vậy là bọn họ biết thật. Giống như cặp Sauro và Saikania, Puel là một cô gái.

"Vâng. Chúng tôi đang ẩn danh mà."

"Được. Chúng tôi sẽ mang người đi đâu?"

"Đâu đó cao cao, để chúng tôi có thể thấy được thị trấn và địa hình xung quanh."

"Tôi thì chỉ cần đi loanh quanh thị trấn một lúc thôi."

Maki và Chiharu có câu trả lời khác nhau.

"Được rồi, tôi sẽ chạy đây."

Maki bắt đầu chạy xuống con đường rộng mở, và Orne sà xuống cắp nàng lên không trung. Nàng đã tập luyện cách bay này cùng Sauro khi còn ở Hoàng cung. Chiharu vẫn còn rất sợ, nên nàng chỉ cần được cắp đến chỗ nào gần gần thôi.

Những đứa trẻ của thị trấn tụ lại khi thấy cảnh này.

"Nhìn vui quá."

"Muốn bay ghê"

Chúng dõi theo với ánh mắt ghen tị. Trẻ em tộc Dwarf hơi nhỏ con hơn những đứa trẻ cùng tuổi. Chúng đều có mái tóc màu hung và đôi mắt nâu nhạt. Chiharu cao 155 cm, Maki là 165 cm, Grudo cao khoảng 150 cm. Grudo được xem như là bình thường của tộc Dwarf, nên Kaider với chiều cao 170 cm khá là vượt trội. Ngoài vóc người thấp ra, tộc Dwaft còn nổi tiếng với cơ thể săn chắc.

"Puel?"

"Tôi cũng thích cắp trẻ con đi, nhưng sẽ rất nguy hiểm nếu chúng hoảng sợ."

Công nhận.

"Đi hỏi cha mẹ xem mấy đứa có được chơi với điểu nhân và được cắp lên trời không."

Chiharu bảo bọn trẻ, và chúng liền tỏa đi khắp mọi hướng. Một lúc sau, chúng quay lại với những người lớn mang ánh mắt ngần ngại.

"Ôi chao. Đúng là có điểu nhân ở đây. Nhưng mà, mấy đứa chắc chứ?"

"Vâng, chỉ cần dặn mấy đứa nhỏ là đừng hoảng sợ và đừng vùng vẫy thôi."

Puel trả lời. Chiharu bay trước làm mẫu. Và Puel cắp từng đứa trẻ một lên trời, hoàn toàn không có chút khó chịu nào cả. Dần dần, Maki trở lại, và Orne tham gia vào đoàn quân. Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn cho đến trưa.

Kaider và Nyran theo dõi tất cả từ một vị trí gần đó.

"Hai đứa đó đúng là có quan hệ thân thiết với Điểu nhân. Chúng không thể được cắp lên như thế trừ khi đã ở với Điểu nhân một thời gian rồi."

"Nhưng cậu đã sống với bọn họ từ khi còn nhỏ, và lần nào cũng bị họ làm rơi."

"Dưới bàn tay của Orne, đúng thế. Chắc là do tớ nặng quá."

"Hử? Hình như chúng đang đi với những đứa trẻ khác?"

"Có vẻ hai đứa được mời về ăn trưa."

"Chà, thế thì chúng ta cũng về nhà trọ thôi."

"Không phản đối. Lâu lâu thư giãn chút cũng tốt."

Kaider nhìn lên trời. Anh thắc mắc không biết chỉ có mình thấy vậy không, nhưng không khí có vẻ đã trong lành hơn bình thường.

"Vậy cậu cho rằng bọn chúng đến từ vùng trung du, chứ không phải nội địa sao? Chà, 3 lãnh thổ của loài người liền kề với nhau. Cậu không thể phân biệt nổi nếu chỉ dựa vào tên hay ngoại hình. Nhưng trong nội địa chẳng có mấy Điểu nhân."

Những ngày đơn điệu của của họ đang càng trở nên thú vị hơn. Anh mong đợi được thử thách Norfe thêm lần nữa vào tối nay.

"Tớ biết cậu đang nghĩ gì, nhưng cá là cậu sẽ thua thôi. Với lại, cậu nên bịt miệng Orne lại. Không thì chưa đánh là đã bại rồi đấy."

Phải. Đôi khi có một người bạn nối khố bên cạnh lại làm mọi chuyện phức tạp thêm.

Truyện Chữ Hay