Seijo Futari no Isekai burari Tabi

lúc mà làm người lớn thật khó

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dù cho hai nàng vẫn rời Cung điện mỗi ngày, số tiền hai nàng sử dụng chẳng đáng là bao. Nhưng mà, Maki và Chiharu không thích phải hỏi ngài Pháp quan mỗi lần họ cần gì đó, nên hai nàng đã quyết định là sẽ tự lập tài khoản ngân hàng cho riêng mình.

Và lại có thêm một viên ngọc nữa rơi từ trán hai nàng, vậy nên giờ hai nàng đã có một số tiền khổng lồ là 5 triệu gil trong tài khoản mỗi người, sau khi bán ngọc.

Tiền lương của công việc làm Thánh Nữ được tách riêng ra, cùng với số tài sản thừa kế từ Thánh Nữ đời trước. Thêm vào đó, Maki còn nhận thêm tiền bản quyền từ món trà xanh và Chiharu là quần dài dành cho nữ.

"Tiền từ những khoảng đó cũng sẽ được gởi vào trong tài khoản của hai Người."

Sera giải thích. Tài khoản của họ được mở dưới danh nghĩa người dân bình thường, bởi vì hai nàng không muốn gây xôn xao ở Hội Thương nhân. Nhờ vậy, hai nàng không cần phải đến chỗ Nhà vua hay Pháp quan mỗi lần ra ngoài.

Cả hai sẽ đi đến những cửa hàng khác nhau ở thành phố theo cách đó. Và bởi vì lính hộ tống không đi theo họ vào bên trong, đó là khoảng thời gian mà hai nàng có thể xả hơi một chút. Hai nàng còn đem theo một cái túi lớn được Grudo đề cử. Cái túi đó có thể nhét cả người vào, nhưng hai nàng vẫn vui vẻ mang nó theo bên mình những lúc đi mua sắm.

Hai nàng cũng đã quen với sự hiện diện của các điểu nhân, một cảnh thường thấy trong Hoàng cung là các điểu nhân cắp theo hai cậu bé mang một cái túi lớn bay ra từ ban công. Những người làm trong lâu đài biết rằng đó là hai Thánh Nữ đang 'vi hành', nên họ nhìn cảnh đó một cách trìu mến.

Những ngày bình yên trôi nhanh, và lúc này Hoàng cung đầy những đại sứ đến từ những vùng đất khác nhau. Sau khi nhận được thông báo, những thú nhân phải mất 10 ngày mới đến được vì họ còn phải băng qua lãnh thổ của người Dwarf. Người Elf đến trong vòng một ngày nhờ có tàu bay. Người ở nội địa mất 10 ngày để đến nơi, và người ở phương Nam cũng tốn mất 10 ngày. Nhưng giờ tất cả đều đã tề tựu đông đủ để sẵn sàng cho buổi lễ ra mắt.

Hiện tại không có bất hòa nào giữa các nước, và vì đây là một dịp hiếm có, rất nhiều người đã tụ tập kéo dài từ thành phố đến Hoàng cung.

Maki và Chiharu chào đón những gương mặt háo hứng bằng những nụ cười, không một chút nào để lộ ra gương mặt khó chịu.

"Tôi buộc phải yêu cầu Người tạm thời không nên vào thành phố nữa, vì giờ không an toàn."

Arthur nói.

"Tôi cũng nghĩ vậy."

"Phải, chúng tôi hiểu mà."

Hai nàng đáp lại mà không phàn nàn gì.

"Này, Aeris, Zynis."

"Sao?" "Hả?"

"Các ông có nghĩ là dạo này Maki và Chihaaru hành động có hơi kì lạ không?"

"Ông cũng thấy vậy sao?"

"Có."

"À, thì, nhìn hai Người có vẻ đang sống cuộc sống bình lặng và yên ả mỗi ngày..."

Zynis nói, trong lúc Arthur và Aeris mang gương mặt đầy ưu tư. Tuy nhiên, Arthur nói tiếp.

"Phải, thế là tốt. Nhưng, cứ nghĩ về những ngày đầu họ đến đây."

Ông nói.

"Đúng là vậy, lúc đó hai người có vẻ tràn đầy sức sống và năng lượng."

Zynis đồng tình.

"So với khi đó, giống như lúc này có một bức tường mỏng ngăn cách chúng ta và Thánh Nữ vậy. Cảm giác thật khó chịu."

"Điều gì có thể là nguyên nhân cho sự thay đổi này?"

"...Tôi không thể nói là mình không biết gì."

"Có chuyện gì sao, Aeris?"

"Người ở nội địa."

"Có một Hoàng tử và Công chúa vào khoảng độ tuổi của Edwy. Tôi nghĩ là họ đã đến nơi sớm để gặp nó. Thế thì sao?"

"Maki và Chiharu vốn xởi lởi dường như đang tránh né bọn họ."

"Tôi đã không để ý đến việc này. Tôi chắc Edwy sẽ biết..."

"Maki và Chihaaru có thể trông đầy sức sống như thế. Nhưng Người đến từ một vùng đất khác. Cũng không phải là Người không có mặt nhạy cảm của riêng mình. Có lẽ chúng ta nên nói chuyện với Sera và các cận vệ. Những người hầu cận cần phải để ý hơn nữa."

"Phải, chúng ta sẽ làm thế."

--

Có lửa thì mới có khói. Thực tế là Maki và Chihaaru cũng chán và ngán lắm rồi. Chuyện đã ở mức độ nghiêm trọng ngay từ khởi đầu. Hai nàng đã gặp mặt những người ở nội địa trong vườn thượng uyển trước khi diễn ra buổi gặp mặt chính thức. Đó là lúc hai nàng đang chơi trong vườn cùng Sauro và Saikania, cùng một vài đứa bé là con của khách mời đến từ vùng đất phía nam. Những đứa trẻ đang cười đùa vui vẻ khi cặp chị em điểu nhân bế chúng lên và bay lên trời cao.

"Ôi, Thánh Nữ đương nhiệm hẳn là có rất nhiều thời gian rảnh. Cả Hoàng cung đang bận rộn đón khách, thế mà họ lại ở đây, đùa giỡn cùng đám người chim."

Hai nàng quay lại và thấy khoảng 10 người đang nhìn mình trong khi đang bước xuống từ 3 cỗ xe ngựa. Không giống như ở đây, những người phụ nữ bên đó mặc một cái đầm liền, với phần váy được làm phồng lên. Đàn ông thì mặc áo choàng và đeo khăn quàng quanh cổ. [note14948]

Họ rõ ràng là Hoàng tộc của đất nước nào đó. Rất có thể người đàn ông luống tuổi trong nhóm là người đã lên tiếng.

Sauro và Saikania nhìn bọn họ khó chịu, nhưng Chiharu đã ngăn hai người không được nói gì. Sẽ không tốt nếu họ nói gì đó thất lễ trước khi biết được danh tính đối phương.

Người hầu phụ trách việc dẫn đường cho khách luống cuống chạy đến.

"Hai vị đây là Thánh Nữ đươ-"

Anh ấy giới thiệu hai nàng, nhưng...

"Không cần thiết. Ta muốn nghỉ ngơi."

Người đàn ông nói, và bơ đi Maki và Chiharu, đoàn người nhanh chóng bước đi. Người đàn ông trẻ khoảng tầm tuổi Edwy liếc nhìn hai nàng với vẻ hờ hững rồi lướt ra khỏi đó. Còn cô gái trẻ, cô ta nhìn khắp người Maki và Chiharu rồi hứ một tiếng, sau đó quay người bỏ đi.

"Sauro, Saikania. Vừa nãy là sao vậy?"

"Hoàng tộc trong nội địa, chắc thế?"

"Chẳng phải họ đến đây để gặp chúng tôi sao?"

"Tôi không nghĩ vậy. Nhưng tôi cũng không biết nhiều lắm về những đất nước đó."

"Vậy sao..."

Ồ kệ. Cũng không phải là các nàng muốn được bày ra trước mặt mọi người. Đấy chỉ là một buổi lễ tầm phào mà hai nàng cần thiết phải tham gia thôi. Hai nàng sẽ làm đúng những gì cần làm, rồi sau đó trở lại với cuộc sống thanh bình mỗi ngày. Đó là những gì Maki và Chiharu nghĩ.

Tuy nhiên.

Vì lí do nào đó, tốc độ hình thành những viên ma thạch không giảm đi chút nào, và mấy em đó liên tục nhảy ra từ trán hai nàng, kể cả khi đã có cái nơ giữ lại.

Và chuyện này đã bị những người trong nội địa nhìn thấy.

"Thật là quá kinh tởm!"

"Cơ thể chứa đầy Chướng khi."

"Sao bọn chúng không trốn trong Cung điện dành cho chúng và ở đó suốt đời đi?"

Là những gì họ nói. Kể cả lính cảnh vệ cũng định góp ý vài lời với họ, có là Hoàng tộc hay không. Nhưng Chiharu và Maki không cho phép như vậy. Mà, nếu đã thấy kinh tởm thì lẽ ra họ không nên đến đây gặp hai nàng. Thế nhưng họ vẫn đến chỉ để chỉ trỏ và buông lời thóa mạ.

Và rồi sự cố xảy ra ngay lúc Maki và Chiharu không chịu nổi nữa.

--

Lúc đó là buổi tiệc được tổ chức ngay trước ngày ra mắt. Maki và Chiharu đang nói chuyện với một công chúa dễ thương đến từ phương Nam. Cô bé công chúa này, và những đứa con của các cận thần theo cô đã thấy thích Maki, Chiharu và các điểu nhân. Những người lớn khác nhìn cảnh này và mỉm cười ấm áp.

"Công chúa Meiya. Chị khuyên em nên giữ khoảng cách với những Thánh Nữ đó."

"Ơ, nhưng tại sao vậy, Công chúa Chouze? Chúng em đang nói chuyện rất vui mà."

Cô công chúa nhỏ thắc mắc hỏi. Hai người rõ ràng là quen biết nhau. Maki và Chiharu sẵn sàng đối phó với những hành động nhức đầu nữa.

"Em không biết thật sao, Meiya? Mấy Thánh Nữ đó hút Chướng khí lên trán đấy. Bọn chúng sẽ lây cho em nếu em đứng quá gần."

"Chouze, em vừa mới biết được. Các Thánh Nữ thanh tẩy cho thế giới của chúng ta bằng cách hy sinh bản thân."

"Chúng dơ bẩn vì là lũ thu thập Chướng khí để thanh tẩy. Nào, chúng ta đi chỗ khác thôi."

"Em từ chối. Em thích ở cùng với Maki và Chihaaru."

Công chúa nhỏ Meiya từ chối thẳng thừng. Thật là tuyệt diệu!

Truyện Chữ Hay