Seija Musou ~Sarariiman, Isekai de Ikinokoru Tame ni Ayumu Michi~

chương 02: thăng chức lên thành trị liệu sư tập sự

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Solo: Kaito-sama

---------------------------------------

Chapter 02: Thăng chức lên thành Trị liệu sư tập sự

Như mong đợi từ cuốn sách phép thuật, những nền tảng cơ bản của phép thuật được mô tả hết sức chi tiết.

Tóm tắt những ý chính như sau.

Bước 1:

Theo tứ tự để mà sử dụng được phép thuật thì điều phải làm đầu tiên là cảm nhận được ma lực ở bên trong cơ thể. Cuốn sách nhấn mạnh rằng nếu không thể làm điều đó, bạn cần phải tự hỏi xem liệu mình có tài năng ma thuật hay không.

Bước 2:

Nếu đã thành công trong việc cảm nhận ma lực bên trong cơ thể, bạn sẽ có thể tập trung ma lực lại. Nói theo cách khác là học cách thao túng ma lực.

Dù lúc đầu người ta chỉ có thể lưu chuyển ma lực bên trong cơ thể, nhưng vì có nhiều người sẽ sử dụng một cách lãng phí ma lực mà chỉ có thể làm như vậy, nên sẽ cần có sự kiên nhẫn và chăm chỉ. Nó còn viết thêm là rất nhiều người đã thất bại khi điều khiển ma lực, vậy nên cần phải rất chăm chỉ mới có thể vượt qua trở ngại này.

Nó cũng viết ở sau rằng ma thuật sư lành nghề có thể chỉ cần tốn 1/5 ma lực để niệm phép có sức mạnh ngang bằng với của một tân binh. Vì vậy người ta nên tiếp tục

những bài luyện tập pháp thuật căn bản dù cho đã thành thạo.

Điều này là đủ thuyết phục rồi bởi vì tôi tin rằng sẽ có thể sử dụng ma thuật hiệu quả hơn nếu phần ma lực tiêu hao được giảm bớt đi.

Bước 3:

Sau khi ghi nhớ cách cảm nhận và lưu thông ma lực bên trong, bạn có thể tưởng tượng hình ảnh ma lực bên ngoài cơ thể và điều này được gọi là |Kiểm soát ma lực|.

Nếu bạn có thể làm điều đó thì bạn sẽ có thể niệm thành công ma thuật. Nhưng |Kiểm soát ma lực| cũng có cấp độ của nó. Nếu bạn không thông thạo |Kiểm soát ma lực| bằng đối thủ, đối thủ sẽ có thể thao túng quá trình niệm phép của bạn, và cuối cùng là một kết cục bi thảm.

Bước 4:

Trong đây viết là hãy thử niệm ma thuật cấp độ 1 với ma thuật mà mình có năng khiếu.

Khi bạn niệm, ma lực sẽ di chuyển ra bên ngoài. Nếu thành công thì cấp độ kỹ năng sẽ gia tăng.

Nếu không thể ghi nhớ cách niệm dù cho đã thử nhiều lần, vậy thì bạn nên trở lại bước đầu tiên và bắt đầu lại.

Nếu vẫn tiếp tục thất bại sau khi đã cố thử thì nên từ bỏ đi bởi vì bạn không hề có tài năng đâu. Cái sự hướng dẫn lịch sự này từ nãy tới giờ đã thay đổi thành cái thứ gì đó thật là ức chế mà.

“Họ nghĩ gì mà nói cái điều thô lỗ ấy với một đứa trẻ vừa mới thất bại vậy? Điều quan trọng nhất của phương pháp thực hành này là sự kiên nhẫn! Nhưng cái đoạn vừa nãy lại bảo người ta hãy từ bỏ đi một cách dứt khoát!!”

Sau khi làm nguội cơn giận dữ, tôi bắt đầu lật tiếp những trang sách và tìm thấy một vài điều cần thiết nữa.

Ma thuật không chỉ bao gồm niệm phép, mà còn gồm cả việc tưởng tượng một hình ảnh mà bạn muốn sử dụng mà lực như thế nào và dâng tặng ma lực cho Thần Cai quản Galdardia, kết quả là hiện tượng được gọi là phép thuật. Bằng việc gắn ma lực vào một hình ảnh rõ ràng, bạn có thể cải thiện |Kiểm soát ma lực| dù cho việc gây khó khăn của ma lực bên ngoài, tăng sự hiểu biết về ma pháp và cố gắng hết sức thì |Rút ngắn niêm thuật| và |Hủy bỏ niệm thuật| sẽ có thể học được.

“Cuốn sách phép được viết rất tận tâm. Ít nhất thì mình cũng phải cố gắng để đáp lại nào.”

Tôi tập trung ý thức bằng cách hít vào thật sâu và từ từ thở ra.

“Suu~ Haa~... được rồi. [Hỡi chúa tể ta dâng hiến ma lực của mình để chữa lành cho người này, Hồi phục].”

Tôi tưởng tượng một hình ảnh của sự hồi phục vết thương thay vì chỉ niệm hồi phục. Nhưng chả có gì xảy ra cả... Không, tôi có cảm giác rằng thứ gì đó phát ra từ mình. Tuy nhiên ma pháp đã không được niệm thành công.

“Phải rồi mình chỉ là một con người bình thường, không phải là thiên tài mà cũng chẳng phải có cái năng lực gian lận nào đó cả.”

Tôi cố xác nhận khả năng trong khi tự bào chữa cho bản thân bởi vì tôi không biết hiệu quả của lần niệm ma thuật vừa rồi. Sử dụng |Thẩm định| để bật lên một của sổ và nó hiện ‘Thánh thuật 0 (5/1000)’

“Tốt. Có vẻ mình đang làm đúng.”

Lần này tôi cố gắng niệm mà không có hình ảnh. Khi tôi thử điều đó thì độ thông thạo chỉ tăng lên 1.

“Có vẻ không nghi ngờ gì nữa tưởng tượng một hình ảnh thực sự rất quan trọng.”

Sau khi niệm, MP hiển thị trên màn hình trạng thái giảm 10, lượng MP tiêu tốn cho một lần |Hồi phục| là 5 MP.

Với điều này tôi nhận ra rằng có thể niệm |Hồi phục| 10 lần thế nên tôi đã niệm |Hồi phục| hết 10 lần trong khi giữ một hình ảnh tưởng tượng ở trong đầu.

Sau khi niệm 10 lần, MP của tôi hồi phục lại 1. Với chỉ 1 MP còn lại tôi đã nếm trải cảm giác của việc cạn kiệt ma lực. Tôi cảm thấy choáng váng với một cơn đau đầu tồi tệ và không thể đứng dậy trong cả 10 phút.

Mặc dù đã có thể đứng lên, tôi vẫn cảm thấy mệt mỏi và nằm sụp xuống giường. Một lúc sau khi trạng thái tinh thần đã ổn định lại, tôi kiểm tra trạng thái và nhận ra MP đã hồi phục lại thành 5.

“Sẽ rất tệ nếu tiếp tục thế này. Tốn quá nhiều thời gian ... Nếu cuốn sách phép đúng, nó sẽ cải thiện việc thao tác và kiểm soát ma lực để tiết kiệm thời gian cho cái cảm giác khó chịu này. Hơn nữa, một khi đã quen với nó mình sẽ có thể tiêu tốn ít MP hơn.”

Sau khi hình thành phương pháp trong đầu tôi bắt đầu đưa nó vào thực tế.

“Nếu tăng khả năng thao tác và kiểm soát ma lực, có vẻ lượng MP đòi hỏi sẽ giảm vậy nên hãy cố hết sức nào."

Và thế là tôi cố gắng cảm nhận ma lực trong khi thiền tĩnh tâm, thực hành thao tác ma lực và cố để tìm ra cách nào đó nhanh hơn hồi phục ma lực bằng việc thử rồi lại thất bại.

Tôi tập trung hết mình suy nghĩ về ma pháp và ma lực trong khi cảm nhận cái sự lâng lâng kinh khủng khi gần cạn kiệt ma lực. Vào lúc đó có 3 tiếng gõ cửa.

“Xin hãy vào đi.”

Tôi bằng cách nào đó đã nặn ra được vài từ.

“Oh cậu đang nghỉ ngơi hả? Eh, mặt cậu trông nhợt nhạt quá, cậu ổn chứ?”

Người tiếp tân lúc trước để đưa bữa ăn nhưng có ấy có vẻ lo lắng cho tình trạng của tôi hiện tại.

“Vâng tôi ổn. À nhân tiện tôi xin lỗi vì đã không giới thiệu bản thân khi nãy. Tôi là Luciel. Hiện tại tôi đang trải qua sự cạn kiệt ma lực vậy nên không cần phải lo lắng đâu. Cảm ơn cô rất nhiều vì đã chuẩn bị bữa ăn cho tôi.”

“Fufufu. Thật lịch thiệp mặc dù cậu vẫn còn trẻ. Tên tôi là Krull. Sau khi ăn xong cậu chỉ cần để chén đĩa lại trong phòng thôi. Ngoài ra việc làm điều gì đó thái quá cũng bị cấm. Điều này là để tránh tai nạn nếu có một Trị liệu sư nằm xuống ở Guild Trị liệu thôi.”

“Hahah. Tôi sẽ lưu ý điều đó. Tuy nhiên tôi có cảm giác rằng chắc hẳn mình chưa làm gì thái quá vậy nên tôi sẽ tiếp tục cố gắng từ giờ.”

“Ổn thôi nếu cậu có thể nói chuyện thì cũng không có vấn đề gì. Nhớ ngủ đầy đủ để hồi phục lại ma lực của mình.”

“Tôi hiểu rồi. Chào Krull-san”

Tôi thử chào cô ấy.

Krull-san cười khúc khích trong khi đi ra khỏi phòng.

Tôi tiếp tục niệm phép sau khi ăn tối. Khi chạm tới cái việc cạn kiệt ma lực lần thứ hai trong ngày, tôi cảm thấy vô cùng tệ và thế là kết thúc việc luyện tập ma thuật hôm nay rồi leo lên giường ngủ.

Cũng chẳng biết là mình đã ngủ bao lâu rồi. Bắt đầu ngày mới bằng việc nhìn lên trên trần nhà lạ lẫm. Tôi cảm thấy hơi mủi lòng khi xác nhận rằng đây là thực tại và mình đã thực sự được chuyển sinh. Nhưng bằng năng lực tinh thần làm việc ở kiếp trước, tôi đã nhanh chóng lấy lại cảm giác của mình.

“Bây giờ mình đang sống một cuộc đời thứ hai. Cố gắng chăm chỉ sẽ có thể làm cho cuộc sống dẽ dàng hơn so với kiếp trước. Cố lên tôi ơi.”

Tự làm nóng bản thân bằng cách ấy, tôi cố gắng đọc quyển sách phép và chợt nhận ra rằng căn phòng này thật sự rất sáng.

“Giờ mới để ý, có phải độ sáng này được duy trì liên tục bằng điện? Hay là ma thuật hay đá ma thuật? Mình sẽ thử hỏi họ lần tới.”

Khi đang lẩm bẩm điều đó, tôi đã trở lại hoàn hảo trạng thái luyện tập của mình tới khi bữa sáng được đưa tới.

Hôm nay bữa sáng đã không tới mặc dù tôi đã cạn kiệt ma lực vì niệm quá nhiều.

Và không biết vì lý do nào đó, sự tập trung của Luciel đang được nâng cao.

Khi cố cảm nhận ma lực ở trong một không gian chật hẹp, anh ấy đã có thể cảm nhận nó một cách thật rõ ràng mà không biết vì sao.

Khi sử dụng |Thẩm định|, nhanh chóng anh ấy đã nhận thấy rất nhiều lĩnh vực khác nhau đã tăng lên.

“Thật là đáng khi có một mục tiêu rõ ràng. Hơn nữa, sự cố gắng đã được nhìn thấy bằng việc cảm nhận được thành quả của của mình.”

Tôi cảm nhận thấy động cơ thúc đẩy mình phát triển hơn bằng việc những nỗ lực mình đặt ra thu được một thành quả nào đó, rằng khoảng cách đến với mục tiêu của mình đang dần được thu hẹp bằng những nỗ lực của chính bản thân.

Bằng việc biết khi nào mình sẽ thành công, con người sẽ làm việc chăm chỉ hơn để đạt được mục tiêu vốn có. Cũng giống như tương tự kiếp trước của tôi vậy.

Thêm vào đó tôi đã phát hiện ra vài điều mới. Ví dụ khi sự tĩnh tâm được lựa chọn, Tĩnh tâm →Tĩnh tâm, Tập trung, Hồi phục ma lực sẽ được liệt kê ra.

Từ khi biết điều đó, tôi đã quyết định sẽ cố gắng tăng cường sự thông thạo của mình vào càng nhiều thứ càng tốt.

Sẽ như thế nào nếu tôi điên cuồng di chuyển trong khi đang suy nghĩ song song? Tôi sẽ bị shock khi làm như thế trong cả 1 ngày mà chỉ tăng độ thông thạo lên 1 vậy nên là tôi đã quyết định từ bỏ điều ấy.

Tôi tiếp tục luyện tập chăm chỉ bất chấp thất bại.

“Mình chỉ là người bình thường. Mình không phải là một vai chính vĩ đại nào đó trong một vở kịch. Ổn thôi trong hoàn cảnh này nơi sự nỗ lực của mình được đền đáp thì tâm trí mình sẽ không thể bị bẽ gãy được.”

Và thế là trước khi bữa ăn thứ tư vào khoảng sáng ngày thứ ba được đưa tới, tôi cuối cùng cũng có thể sử dung được |Phục hồi|.

Tuy nhiên tôi muốn duy trì một môi trường ổn định và tốt như thế này nên quyết định sẽ ở đây ít lâu nữa.

Bằng việc giữ con mắt mình chằm chằm vào |Kỹ năng Thẩm định|, tôi cũng đã thành công làm chủ |Tĩnh tâm|, |Tập trung| và |Hồi phục Ma lực|. Sau khi ở lỳ trong căn phòng này một tuần cuối cùng tôi cũng ra ngoài.

--------------------------------------------------------

Tôi đi bộ về phía quầy tiếp tân nhưng Krull-san không có ở đấy.

“Xin lỗi. Tôi vừa luyện tập Thánh thuật ở căn phòng đằng kia và bây giờ đã có thể sử dụng được Thánh ma pháp rồi.”

Tôi nói với người tiếp tân.

“Chúc mừng cậu. Được rồi, cậu có thể đưa tôi thẻ của mình được không?”

Tôi lại đưa tấm thẻ của mình cho nhân viên tiếp tân và nó được trả lại sau khi thủ tục được hoàn tất.

Viết trên tấm thẻ là những kỹ năng |Thánh ma pháp|, |Tĩnh tâm|, |Tập trung| và |Hồi phục Ma lực|.

“Xin chúc mừng. Chắc hẳn phải nỗ lực rất là nhiều. Của cậu tốn hết 1 đồng bạc.”

Eh? Tốn tiền hả? Tôi thanh toán trong khi đáp “Ah, được rồi”. Ơn thần vì tôi có vài đồng bạc.

“Xin thứ lỗi. Vậy từ giờ tôi nên làm gì tiếp? Liệu tôi có nên đi tìm Lumina-sama không?”

“Eh? Oh cậu là người được Lumina-sama đưa tới. Tôi đã được bảo rằng Lumina-sama đã đặt cho cậu phòng luyện tập cho 10 ngày vậy nên tôi không thể nhận tiền từ cậu được.”

Ah. Lumina-san thực sự đáng ngạc nhiên mà. Và |Cực đại may mắn| của tôi thì vẫn làm đúng nhiệm vụ của nó.

Cảm ơn nhiều |Cực đại may mắn|-sensei.

“Nếu vậy liệu tôi có thể tiếp tục sử dụng căn phòng đó 3 ngày còn lại không?”

“Vâng. Nếu đó là ý muốn của cậu. Nếu cậu nghiêm túc luyện tập thì hiệp hội sẽ không có vấn đề gì cả.”

Nhân viên tiếp tân đáp lại kèm một nụ cười.

Tôi quyết định hỏi về những điều còn thắc mắc từ đầu đến giờ.

“Cảm ơn rất nhiều. Thực sự là tôi quên mất lúc đăng ký. Chính xác thì Guild Trị liệu phải làm những gì thế?”

“Eh? Ah, phải rồi. Guild Trị liệu là một tổ chức được thành lập để cứu chữa cho mọi người. Có 10 hạng tất cả từ G, F, E, D, C, B, A, AA, AAA cho tới S, hạng của cậu sẽ tăng lên khi nâng cao năng lực Thánh thuật của mình. Điển hình là những Trị liệu sư sử dụng kỹ năng của họ ở các phòng khám của thị trấn trước khi làm việc như một Trị liệu sư độc lập. Có lúc sẽ có những yêu cầu được ủy thác cho những Trị liệu sư và cậu có thể sẽ được chỉ định để chấp nhận hoặc từ chối yêu cầu. Ngoài ra, nếu không không thể tìm được công việc nào ở phòng khám nào thì Guild Trị liệu sẽ tuyển dụng cậu vậy nên xin đừng lo lắng.”

Tôi hiểu rồi. Nó giống như việc đảm bảo việc làm đầu ra. Ah, tôi đoán mình sẽ hỏi thêm về điều đó nhỉ.

“À nhân tiện, liệu tôi có thể đăng ký vào Guild Thám hiểm được không?”

“Vâng điều này là hoàn toàn có thể nhưng tôi không thực sự khuyến cáo nó. Không chỉ việc một Trị liệu sư rất khó để học được những kỹ năng chiến đấu, mà dù nếu cậu nhắm đến mục tiêu có thêm nghề nghiệp mới, nghề nghiệp sẽ không thể lên cấp nếu cậu không thực hiện những công việc chính xác và thu được điểm kinh nghiệm. Nghề nghiệp của cậu cần phải đạt cấp độ VI hoặc cao hơn. Và thực sự thì nghề Trị liệu sư vốn là nghề khó để thăng cấp nhất bởi vì nó phải dựa vào việc chữa trị để thăng cấp mà.”

Cô nàng tiếp tân giải thích một cách lịch sự. Mà nhân tiện, có vẻ là cấp độ của nhân vật sẽ không tăng nếu không đánh bại được quái vật.

Nguồn thu nhập chính của một Trị liệu sư là sử dụng |Hồi phục| để chữa bệnh và giá cả thị trường chung có vẻ khoảng 1 đồng bạc 1 lần chữa trị.

Với những Trị liệu sư trực thuộc Hội, thuế được đánh dựa trên hạng của cá nhân, được đóng thông qua hình thức quyên góp. Với hạng G giống như tôi thì một năm sẽ phải trả 12 đồng bạc để duy trì hạng của mình.

Số tiền phải trả sẽ tăng lên hơn 12 đồng bạc cho những hạng cao hơn.

Một Trị liệu sư không thể kiếm đủ để thanh toán tiền thuế sẽ trở thành kiểu kiểu như một nô lệ cho hiệp hội vậy nên điều này đáng được chú ý kỹ.

Tuy nhiên bằng việc tăng hạng, một người có thể mua những cuốn sách phép thuật hồi phục với giá rẻ vậy nên nó hoàn toàn xứng đáng.

Nếu người ta có thể dùng được Ma thuật phục hồi của hạng cao hơn, thì một người chỉ cần niệm một lần cũng có thể thanh toán cho khoản thuế của một năm rồi.

Mà cũng không hẳn là sẽ có những điều khoản ngọt ngào như vậy nên tôi lắng nghe kỹ càng sự giải thích.

Thay đổi chủ đề một chút. Có những người tính giá cắt cổ cho việc chữa trị. Hơn nữa, Ủy ban điều tra của Guild có thể thu hồi giấy phép hoạt động của phòng khám nếu có quá nhiều vấn đề. Khi điều đó xảy ra thì phòng khám có thể sẽ rơi vào vấn đề sống hoặc là chết.

“Nhưng chúng tôi hiện giờ cũng đang gặp phải rất nhiều vấn đề vậy nên xin đừng làm điều gì gây ra rắc rối cho Guild nhé.”

“Cũng có nhiều Trị liệu sư hành nghề trái phép mà thiếu đi chất lượng. Nếu có ai đó phàn nàn và thêm vào đó nếu có vấn đề được tìm thấy rằng cậu không làm việc cho bất kỳ phòng khám nào, cậu sẽ bị gửi tới nhà tù. Xin hãy nhớ kỹ điều đó khi thực hiện một công việc.” Nhân viên tiếp tân nói thêm.

Tôi cám ơn nhân viên tiếp tân vì tất cả những điều mà cô ấy đã giải thích. Tôi trả một đồng bạc tiền quyên góp tháng này và rời khỏi Guild Trị liệu.

À nhân tiện, nhân viên tiếp tân ấy tên là Monica-san. Cô ấy có một mái tóc xanh óng ả trông rất xinh đẹp, cùng với một cặp mắt kính trông rất phù hợp tạo nên một bầu không khí

tri thức.

--------------------------------------------------------

Truyện Chữ Hay