Dịch giả: Kaito-sama
.
.
.
.
.
.
Chapter 57: Nô lệ sở hữu và phép màu của Chúa
.
Tôi niệm thanh tẩy lên chàng trai tóc xỉn màu.
Tôi cầu nguyện rằng ít nhất sẽ có một người chủ tốt bụng nào đó mua người thanh niên này.
Anh ta cảm ơn tôi trước khi rời khỏi căn phòng.
Tôi nhìn chằm chằm vào cánh của anh ta vừa bước ra và lẩm bẩm.
“Nó không đúng theo kế hoạch.”
Tôi nghĩ về người thanh niên vừa rời khỏi phòng trong khi lắc đầu.
.
“Xin đừng mua tôi.”
Với ánh mắt đang nói điều đó, tôi cảm thấy ý chí mạnh mẽ của anh ta bám víu vào một điều gì đó nhỏ bé. Tôi tin rằng nếu tôi mua, cậu ấy chắc chắn sẽ bị nuốt chửng bởi bóng tối, nên tôi đã tôn trọng quyết định ấy.
“Mình nên chết đi. Mặc dù mình không thể làm được một điều gì đó xứng đang với quyền hạn tương đương một Tổng giám mục, nhưng nghĩ tới việc thậm chí không thể giải thoát anh ta ra khỏi bóng tối của chính mình….”
Khi tôi đi ra khỏi phòng tiếp khách, thương buôn nô lệ đang đợi sẵn trong khi cọ xát hai bàn tay mình.
“Tôi sẽ mua người lùn cùng với chiến binh kia. Ngoài ra, tôi định mua nô lệ để chăm sóc họ nữa nên hay đưa tôi gặp lại những nô lệ nữ.”
“Kukuku. Cảm ơn vì sự quan tâm, cậu chủ trẻ.”
Thương buôn nô lệ và tôi đi thẳng lên tầng của nô lệ nữ.
Thực ra tôi đã hỏi người lùn và ông già ấy liệu có nô lệ nào muốn tôi mua họ hay không, và có vẻ họ đều muốn vậy. Thế nên là tôi đã dự định mua họ. Dĩ nhiên họ sẽ không thể trở thành nô lệ của nô lệ được.
Nó còn tùy thuộc vào những người khác có hiểu được hay không, nhưng tôi đã quyết định rằng những nô lệ mà họ yêu cầu sẽ có thể trói buộc được họ. Tất nhiên, tôi không hề có ý định đối xử tệ với bọn họ. Tôi chỉ định sẽ kết nối bọn họ với nhau và từ đó xây dựng lòng tin mà thôi.
Khi chúng tôi đi tới tầng của nữ, tôi nhớ lại cuộc trao đổi diễn ra khi nãy và tìm kiếm những nô lệ.
“Tên của ông là gì, dwarf-san?”
“Là Dolan.”
“Dolan-san, có người nào mà anh muốn được mua cùng mình không?”
“…Tại sao?”
Ông ta đã lo lắng khi biết rằng mình sẽ được mua, rồi sau đó lại nhìn vào tầng nô lệ nữ nhiều lần, vì thế nên tôi đoán được cũng là bình thường.
“Nếu ông cam kết sẽ sử dụng tài năng của mình để xây dựng lại Guild Trị liệu và làm ra vũ khí cho chúng tôi, tôi dự định sẽ tạo ra một môi trường làm việc cho ông có thể thể hiện hết tiềm năng của mình.”
Tôi gửi ông ấy một nụ cười rồi trả lời.
“… Chàng trai, cậu nói cậu là một rank S trị liệu sư phải không? Liệu cậu có vàng không?”
“Tôi có một số tiền khá lớn. Tôi đã kiếm được chúng tại một nơi cực kì kinh khủng ở Liên hiệp Saint Schull Allied, bằng cách chịu đựng rồi chịu đừng và thanh trừng lũ undead…..”
Dolan-san cảm thấy khá khó chịu từ biểu cảm đau đớn trên mặt, rồi ông ấy nhắm mắt và nói bằng một giọng nhỏ.
“… Tôi hiểu”
“Đó là vì sao xin đừng giữ làm gì. Dolan-san, liệu ở đây có ai ông muốn được mua cùng không?”
“Đó là một cô gái có dòng máu lai giữ con người và dwarf, nhưng không biết cô bé còn ở đây không? Cô ấy là cháu gái tôi. Tên cô bé là Paula,
có bé có mái tóc màu nâu nhạt và là một đứa trẻ kín đáo. Nó mới 16 tuổi nhưng nếu có thể, tôi muốn cậu hãy mua nó.”
Có chuyện gì xảy ra với tác phong nghiêm trang lúc trước của ông ấy? Cảm giác giống như cảm xúc dồn nén của ông ấy bùng nổ khi đề cập đến gia đình, vậy nên ông ấy đã bị tôi thuyết phục.
“Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ tới tầng cho nữ sau khi nói chuyện nên tôi hứa sẽ mua cô ấy nếu cô ấy còn ở đây.”
Sau đó, tôi hỏi lại những câu tương tự với người lớn tuổi kia.
“Tên tôi là Lionel. Tôi mong ngài mua một con người và một người thú là Naria và Cathy nếu có thể. Tuổi họ là 33 và 23.”
“Được rồi”
Tôi phát hiện ra 3 người trùng với đặc điểm mình nghe được từ 2 người họ và gọi đại lý nô lệ.
“Có phiền không nếu tôi hỏi nô lệ vài câu hỏi nhỏ.”
“Yeah. Không vấn đề gì.”
Tôi cảm thấy ông ta đã nhìn thấu mình nhưng họ là một khoản chi phí cần thiết, nên tôi dự đinh sẽ mua ngay cả khi ông ta nâng lên một mức giá không hợp lý.
Đầu tiên, tôi khẽ nói với cô gái có tóc màu nâu nhạt cao chỉ tới ngực mình.
“Cô là Paula? Hãy gật đầu nếu đúng”
Cô gái nhanh chóng gật đầu.
“Trước tiên, tôi là Luciel. Dolan-san đã bảo tôi hãy mua cô cũng như tôi đã tính làm như vậy. Không cần phải đưa ra cơ thể của mình. Tôi sẽ nhờ Paula trợ giúp Dolan-san và cùng làm việc với ông ấy.”
“Cùng với ông sao?”
Biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy thì không thay đổi nhiều, nhưng tôi cảm thấy không khí đã dịu đi.
“Yeah. Và tôi cũng sẽ chữa lành cánh tay của ông ấy.”
“Kamisama?”
Cô ấy làm một cử chỉ cúi đầu cổ điển. Đó là phong cách ngày nay ?
“Tôi không phải là Chúa. Và liệu cô sẽ cam kết cố gắng để tái xây dựng lại Guild Trị liệu giống như Dolan-san đã làm không?”
Tôi mỉm cười nhẹ nhàng và hỏi cô ấy.
“Được thôi. Nếu là giống như ông thì tôi sẽ cam kết điều đó.”
Tôi cảm thấy cô ấy vừa hơi mỉm cười.
Sau đó, tôi cũng nói chuyện tương tự với Naria và Cathy.
“Trước tiên, tôi là Luciel. Lionel-san đã bảo tôi mua 2 người nên tôi định sẽ làm thế. Không cần thiết phải trao đi cơ thể của mình. Liệu có câu hỏi nào không?”
“Lionel-sama có an toàn không?”
“Yeah. Ông ấy hiện giờ không thể đi lại nhưng tôi sẽ chữa trị và phục hồi lại những bộ phận đã bị mất của ông ấy.”
“Tôi đã thề trung thành với Lionel-sama nya. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì Lionel-sama nói nya~.”
“Ngay khi tôi ở bên cạnh Lionel-sama, tôi sẽ làm bất cứ điều gì.”
… Lionel-san là lão quái như nào vậy? Well, có vẻ ở đây không có vấn đề gì. Tôi sẽ để 2 cô gái này cho Lionel-san.
“Ông chủ, tôi sẽ mua dwarf và ông già lúc trước cùng với những cô gái này. Tất cả bọn họ là bao nhiều?”
“Chỉ cần 1 đồng vàng trắng là đủ.”
“…. Sao bây giờ lại rẻ hơn lúc nãy ông nói với tôi vậy?”
“Cậu chủ trẻ, không, ông chủ, bởi vì có lẽ định mình đã kéo chúng ta lại với nhau hehehe. Cậu chỉ tới một lần mà mua rất nhiều nô lệ, tôi tin rằng chúng ta sẽ còn gặp lại nhau hơn nữa?”
Như thường lệ, thương buôn nô lệ duy trì một điệu cười khả ố và cọ xát hai bàn tay trong khi nói chuyện. Có vẻ như ông ta cũng có kỹ năng để tính toán lợi nhuận trong tương lai, nhưng sự thật là tôi không có dự định nào như thế cả nên tốt nhất là không phản ứng lại…
“Chắc chắng rồi, tôi định sẽ trích ra một phần ngân sách cho việc này. Tôi vốn không định mua mấy cô gái đó nhưng nếu có thể mua thêm động lực cho các nô lệ bằng vàng thì đó là điều tốt phải không.”
“Hehehe. Đúng như mong đợi. Cậu chủ, sẽ có một cuộc đấu giá nô lệ được tổ chức vào vài tháng nữa. Đây là thư giới thiệu để tham dự, xin hay nhận nó.”
Áp lực của ông ta tăng lên.
“… Một thứ như vậy? Nhưng tại sao lại đưa tôi lá thư này? Ông có đưa cho ai không?”
Tôi có thêm và thêm nữa nghi ngờ.
“Không không bình thường tôi sẽ không đưa một lá thư giới thiệu dễ dàng như vậy. Tuy nhiên, tôi sẽ trao cho ai đó có một sức mạnh tài chính được như cậu chủ đây.”
“Ông sẽ được lợi như thế nào?”
Tôi nghĩ rằng làm việc đó mà không có bất kỳ lợi ích bản thân nào thì chỉ có thể là bất thường hoặc một cái bẫy.
“Nếu ngài mua nô lệ trong khi giữ lá thư giới thiệu từ tôi, tôi sẽ được hoa hồng khổng lồ là 10 phần trăm. Ngay cả khi Cậu chủ đấu giá thành công một nô lệ và tôi, lần lượt mua nô lệ từ cậu, thì tôi cũng sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thất nào.”
Tôi thực sự không hiểu lắm, nhưng có vẻ ông ta không nói dối.
Tuy nhiên, tôi tin rằng ông ta cũng không nói cho tôi tất cả.
Sau khi mua 5 nô lệ, tôi gọi và đi tới những cấp dưới đang đợi mình bên ngoài. Chúng tôi mang Dolan-san và Lionel-san đi tới tòa nhà của Guild Trị liệu.
Tất cả những người chứng kiến cảnh tượng đó đã thuyết phục về một phép màu của Chúa, và rồi tất cả những người thực sự nhận được phép màu của Chúa, tất cả chỉ đơn giản là dành những lời cầu nguyện cảm ơn.
“Không, erm. Tại sao tất cả mọi người lại thờ lạy tôi vậy?”
Tôi bị bối rối. Khi niệm [Extra Heal] lên trên Dolan-san cùng với Lionel-san, cả hai cánh tay của Dolan-san hiện ra và dây chằng ở hai chân Lionel-san đều đã được phục hồi.
Thêm vào đó, tôi hoàn tất việc chữa trị bằng [Recover] lên Lionel-san. Dolan-san xoay người và nắm lấy hai cánh tay của mình, xác nhận lại cảm giác của chúng, trong khi Lionel-san đứng dậy và bước đi nhẹ nhàng, phục hồi lại cảm giác của chính mình.
Chứng kiến cảnh tượng ấy, cháu gái của Dolan-san đã khóc và bám lấy ông của cô. Cũng như vậy với Lionel-san, ông ấy đã được ôm bởi hai nô lệ được mua cùng mình.
Những Thánh hiệp sĩ và Trị liệu sư tới từ nhà thờ chưa bao giờ chứng kiến [Extra Heal] trước đây. Giờ đang quỳ một gối, chắp hai tay đằng trước và dâng lời cầu nguyện của mình.
Những nô lệ thấy thế cũng bắt chước tư thế và dâng lời cầu nguyện, tôi đã rất bối rối và yêu cầu họ dừng lại nhưng họ vẫn cứ làm như vậy cả một lúc lâu.
*
*
*
*
*
*
*
*