Solo: Kaito-sama
-----------------------------------------------
Chapter 40: Lá thư từ Shisho và công việc cần làm từ giờ trở đi
Ngày hôm qua, tôi đã được đức Giáo hoàng bảo chuẩn bị lên đường để thực hiện chuyến du hành với vai trò là một Trị liệu sư hạng S.
“Luciel, khi là một Trị liệu sư hạng S, cậu cần phải cứu giúp mọi người. Ta biết rằng cậu đã phải cố gắng rất nhiều vì lợi ích của nhà thờ, cậu hãy cố gắng sử dụng những lời nói của người sáng lập huyền thoại của Guild Trị liệu, một nhà thám hiểm và một lãnh tụ tinh thần Rainstar Gustard để giúp ích cho mình.”
Yeah. Tôi cũng không có gì để đáp lại cả.
“ …Vâng.”
“Kể từ hôm nay, Mardan và Munera sẽ phụ trách Hướng dẫn và Đạo luật, Dongahaha sẽ điều chỉnh lịch trình phù hợp và Catherine hãy xem xét nội dung cẩn thận.”
“””Vâng!”””
“Tiếp theo là Luciel. Ta rất mừng vì sự nhiệt tình của cậu. Nhưng ta cũng vừa nhận được báo cáo là cậu vẫn chưa biết cưỡi ngựa?”
Đúng vậy. Đó là lý do tại sao tôi lại mong muốn một nơi yên bình để sinh sống đấy.
“…Vâng.”
“Nếu vậy, vấn đề bây giờ không phải cậu đặt bao nhiêu nỗ lực cho nhà thờ, mà là đặt sự an toàn của chính bản thân cậu nếu cậu thực sự bị tấn công bởi cướp hoặc là quái vật.”
Đúng vậy. Tôi vẫn thực sự rất là yếu.
“Vâng. Tôi cảm thấy không dễ dàng gì nếu phải chiến đấu với cướp hoặc quái vật, và bởi vì tôi không thể cưỡi ngựa nên có lẽ là tôi sẽ bị bao vây và chết thôi.”
“Đúng là sẽ hoàn toàn không có cơ hội nếu cậu bị tấn công và sẽ chết, nhưng thực sự sẽ là một mất mát lớn cho cả thế giới và nhà thờ nếu mà cứ giữ cậu sống như một nô lệ ở nơi này chỉ để sử dụng ma pháp phục hồi.”
Cảm ơn ngài rất nhiều. Tôi sẽ cố gắng vì lợi ích của nhà thờ.
“Vâng.”
“Vì thế. Ngay cả quý tộc cũng sẽ ra ở riêng nếu họ qua 20 tuổi. Và cả nhà thờ cũng sẽ gửi những nhân viên của mình đi khi đạt một độ tuổi nhất định, vậy nên ta sẽ cho phép cậu bắt đầu chuyến du hành của mình khi đạt 20.”
… Sao lại ra như vậy rồi?
“Vâng!”
“Vậy nên những thứ cần ưu tiên hiện giờ là học cách cưỡi ngựa và chuẩn bị những thứ cần thiết.”
Một mệnh lệnh huh. Được rồi. Tôi sẽ cố gắng tạo nên một thiên đường của riêng mình.
“Vâng! Tôi sẽ hoàn toàn cố hết sức.”
“Umu.”
Có vẻ như thông báo chính thức về việc du hành đã được điều chỉnh để cùng với thời gian thông báo Hướng dẫn và Đạo luật. Nó sẽ được chính Giáo hoàng và tôi công bố.
Cùng với đó, tôi cũng sẽ phải đi hướng dẫn cho Guild Trị liệu và những phòng khám để thực hiện nó nữa.
Và thế là thời hạn từ giờ cho đến chuyến du hành của tôi đã chính thức được thiết lập.
Dù là một Trị liệu sư Hạng S, tôi thực sự muốn tìm một nơi cho riêng mình để trốn thoát lên đó khỏi cái áp lực to lớn này.
Tôi đang xem xét mình sẽ dành 1 năm và 5 tháng còn lại như thế nào.
Tôi biết rằng cấp độ của mình sẽ không thể tăng lên nếu cứ tiếp tục uống Vật thể X, vì thế nên tôi đã quyết định chấm dứt không còn uống nó nữa.
Một hôm, tôi gửi một lá thư cho HLV Broad để xin hỏi ý kiến về việc khỏi uống Vật thể X nữa.
Ngoài việc khen ngợi tôi khi đã trở thành một Trị liệu sư Hạng S, ông ấy cũng trả lời về vấn đề liên quan đến Vật thể X.
(Ta đã được kể rằng Vật thể X được phát triển để làm cho những mạo hiểm giả mới vào nghề trở nên mạnh hơn, nhưng chưa bao giờ nghe về tác dụng phụ như vậy cả. Có vẻ như là một lời mê tín dị đoan, nhưng cậu có thể thử xác minh lại xem Vật thể X có liên quan tới vấn đề không tăng cấp độ của cậu hay không. Và có lẽ sẽ ổn thôi nếu nhờ đó mà cấp độ của cậu tăng lên. Luciel, ta có cảm giác rằng cậu sẽ mạnh lên rất nhiều nếu cậu có thể lên cấp. Không nghi ngờ gì nhưng điều đó cũng không hoàn toàn đúng. Cho dù năng lực thể chất của cậu cao đến mức nào, sức mạnh của cậu mạnh đến ra so nhưng cậu vẫn chỉ có một thân xác mà thôi. Nếu đối mặt trực tiếp với một đối thủ có khả năng ngang bằng, hãy chạy ngay đi mà không cần do dự. Cậu sẽ không bao giờ bị đánh bại trong một trận chiến. Nếu cậu trở nên kiêu ngạo, con tàu dẫn đến địa ngục sẽ chào đón cậu. Nếu cậu thực sự tự hào về những trận chiến của mình, thì ta sẽ giúp cậu từ từ nếm nỗi đau bị chém, cắt khi đến với Hội Thám hiểm Meratoni. Nếu cậu không thể viết được một lá thư trả lời ta sẽ đến ngay đấy. Ta đã nói trước đây nhưng khác biệt ở chỉ số không phải là tuyệt đối. Chiến thắng hay thất bại được quyết định không chỉ ở trang bị, mà còn tùy thuộc vào may mắn, hoàn cảnh cũng như cả khả năng thích ứng của mình. Nếu cậu không muốn nghe lời khuyên của ta, thì hãy cố gắng hết sức để có thể đánh bại ta đi. Từ Shisho-sama gửi tới đệ tử ngốc nghếch.)
Mặc dù những ngày đó Shisho đã bắt tôi cố gắng hết mức, tôi vẫn cảm thấy biết ơn vì ông ấy đã có thể hiểu được thực sự về con người tôi.
Tôi chắc hẳn rằng ông ấy đã rất muốn kéo tôi về Guild Thám hiểm để đập tôi ra bã nhưng có lẽ đã kiềm lại được.
Cái thời điểm khi tôi chúi đầu hướng tới Meratoni, cái lúc mà tôi nghĩ về Shisho, người có cái nhìn sâu sắc về mọi thứ vẫn còn lưu lại rõ ràng trong tâm trí tôi.
“Kể từ đó mình đã không đi vào mê cung cũng như không tham gia vào việc luyện tập của Valkyrie Kỵ sĩ đoàn nữa, nhưng ngoài những việc ấy cũng chẳng có gì thay đổi nhiều lắm nhỉ.”
Quãng thời gian 17 tháng ít ỏi của tôi thực sự quý giá.
Tôi đang nghĩ tới việc ghé thăm Meratoni trước khi thực hiện chuyến đi, nhưng tôi vẫn chưa thể cưỡi được ngựa vậy nên tôi vẫn phải nhờ tới sự giúp đỡ từ Yanbus-san và Fornoir đã. Và nếu có thể, tôi cũng muốn Fornoir trở thành chiến mã của riêng mình.
Những con ngựa khác toàn tránh xa tôi không. Thực sự chẳng còn một chút bầu không khí nào hết khi những con ngựa từ chối thẳng thừng để cho tôi cưỡi.
Mà hơn nữa cũng có rất nhiều vấn đề với quái vật. Không giống như undead trong mê cung, quái vật trên mặt đất phát ra rất nhiều tiếng ồn và xác của chúng không hề biến mất. Thêm nữa là chúng cũng có cảm giác, chúng có thể khóc và cũng có thể trở nên giận dữ. Quái vật có thể bắt chước những loài vật khác và có cả những quái vật biết hợp tác với nhau khiến cho chúng trở nên mạnh hơn, và tôi thì lại có cảm giác rằng mình lại yếu đi làm dạ dày tôi càng thêm thắt lại.
Thêm đó, đức Giáo hoàng cũng nói với tôi tiếp tục hoạt động trong vai trò trị liệu ở Thánh trấn trước khi Hướng dẫn được ban hành. Tất nhiên, để ngăn việc tổn thất của những phòng khám trong thời gian tới, tôi sẽ chỉ được chữa trị một tháng một lần nhưng thực sự vẫn đúng như mong đợi.
“Cưỡi ngựa, quái vật, chữa trị. Thêm cả là lên cấp, học tập về nhà thờ, và luyện tập. Ah, quên mất là chưa có bữa ăn. Làm thế nào mà tôi yêu đương được với cái đống này? Hỡi vân vân nhân vật chính, xin hãy ban cho tôi sức mạnh để có thể kiên trì được.”
Tôi lẩm bẩm trong miệng trong khi trở về phòng mình từ phòng Giáo hoàng.
*Kon kon kon*
“Tôi là Maruruka từ Valkyrie Kỵ sĩ đoàn. Tôi tới để đón Lucielun-sama.”
Tốt. Cô ấy không sử dụng từ ngữ quá trang trọng. Nhưng sao lại là đến đón tôi?
“Vâng. Cửa không khóa nhưng, có việc gì vậy?”
*Kacha* Cánh cửa được mở ra và tôi nhìn thấy khuôn mặt của Maruruka. Cô ấy nói từ bên ngoài.
“Tôi được bảo rằng Luciel-sama sẽ đi du hành vòng quanh thế giới một ngày nào đó vì vậy từ hôm nay ngài sẽ tìm kiếm những người bạn đồng hành từ các Kỹ sĩ đoàn. Liệu ngài có nghe được rằng ngài sẽ tới quan sát đội của tôi ngày hôm nay?”
Cái sự phát triển này thực sự là nhanh quá đấy.
“Tôi chưa từng nghe về điều này. Trước đó, tên tôi là Luciel-sama … xin đừng quên –sama. Thực sự sẽ tốt hơn nếu có nhiều người ở đây hơn để tôi khỏi phải nói lại … chỉ đừng gọi tôi là Lucielun mà thôi.”
Tôi quay mặt ra phía cánh cửa khi nói thế.
“À vâng chúng tôi sẽ đập ngài thảnh thơi nếu ngài trở nên kiêu căng bởi vì sự thăng tiến nhanh chóng của mình đấy.”
“Thực sự chỉ toàn có những trận chiến man rợ trên thế giới này thôi sao?
“Dù cho đội của tôi đứng hạng nhất về phòng thủ trong Kỵ sĩ đoàn, như một người vĩ đại đã nói, tấn công là phương pháp phòng ngự tốt nhất. Trận chiến không phải là những trận đánh đơn lẻ. Thế nên đó là châm ngôn của chúng tôi.”
Có phải đã từng có người chuyển sinh ở trong quá khứ? Đợi đã, bây giờ tôi mới nghĩ tới điều đó, không phải còn có 9 người khác chuyển sinh nữa sao? Tôi thực sự đã quên mất điều đó. Eh, nhưng mà tôi lại không biết tên cũng như bất cứ điều gì về họ? Vậy sao tôi tìm họ được đây?
“…”
“Luciel? Sao ngài lại đơ ra vậy? Lumina-sama đang đợi vậy nên nhanh lên nào.”
Mặc dù là cho những cá nhân được chuyển sinh khác, cũng như mọi suy nghĩ khác đã dừng lại khi tôi hướng ánh nhìn về khuôn mặt của Maruruka. Maruruka-san có mái tóc ngắn màu nâu xỉ với đôi mắt xanh, trông giống một con mèo với biếu cảm dễ thương. Hình như tất cả mọi người trên thế giới này đều dễ thương cả nên tôi chẳng biết đối phó làm sao.
“Ah xin lỗi. Đi thôi.”
Tôi đặt một khuôn mặt lạnh lùng và sẽ cố gắng không suy nghĩ gì về trường hợp chuyển sinh khác từ giờ, trong khi di chuyển hướng về phía sân tập luyện của Valkyrie Kỵ sĩ đoàn để xem xét việc lựa chọn những kỵ sĩ.
--------------------------------------------------------