Trans: Tori
Edit: Katsuki
--------------------------------------------------------------
Sau khi chắc rằng con Leviathan đã chết, Miri quay đầu ngó xem hòn đảo ra sao.
Sau đợt sét đó, hình dạng hòn đảo thay đổi hoàn toàn, không còn nhận ra được nữa.
(Mạnh ghê… Mình không nghĩ nó hồi sinh nổi. Ai đã đấu với con Leviathan vậy nhỉ?)
Khuân mặt của Anh hùng Alessio và Pháp sư Hagg hiện ra trong tâm trí bị cô gạt đi.
Họ mà làm đến thế này được thì đã có vấn đề. Cô cảm giác đây là do gã kỹ sư ma thuật Daijiro dê xồm làm thì đúng hơn.
Không biết đòn đánh đó thế nào và đến từ ai nhưng nếu điều cô nghĩ là thật thì cô muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt. Cô thầm nghĩ khi bước tới trung tâm của hòn đảo.
Có lẽ là do hệ thống thoát nước đã bị lỗi, suối nước nóng giờ cạn khô và để lộ lối đi xuống lòng đất.
Miri nhìn xuống cái lỗ đó và triệu hồi Fenrir, rồi leo lên lưng nó.
“Chui xuống đi.”
Nghe lệnh, Fenrir chay xuống dưới đó với Miri trên lưng.
Rồi, vừa lúc họ chuẩn bị chạm đất, Fenrir biến vào hư không và Miri nhảy vào cái lỗ lớn ở bên cạnh.
Cô tiếp tục bước xuống lối mòn như không và nhảy vào một cái lỗ hướng lên trên.
Cô đặt chân đến một nơi có rất nhiều cây cối và được chào đón bởi lũ khỉ.
Lũ quái phủ phục khi Miri đi qua như thể một tân vương vừa sinh ra nhưng Miri kệ chúng và bước tiếp vào mê cung.
(Sức phá hoại thật khủng khiếp. Mình không nghĩ nó sẽ sập nhưng khá khó để mê cung tiếp tục hoạt động bình thường được.)
Miri nghĩ bụng, thầm biết ơn rằng hệ thống đèn vẫn hoạt động.
Không có dấu hiệu của quái vật. Dù gì thì, ngay cả khi mê cung vẫn hoạt động như thường, quái vật cũng không xuất hiện nữa vì con Leviathan chết rồi.
Miri đi tiếp vào trong một căn phòng ẩn.
Chờ cô bên trong là một hình nhân trông hệt như lúc trước.
Nó nhìn Miri và nói.
“978-4-7753”
Nó cho ra một dãy số.
“….Eh?”
Miri nghe được nó nói gì nhưng không hiểu nổi.
“Xin hãy trả lời. Tôi sẽ không nhận ngài là chủ nhân nếu ngài không trả lời chính xác.”
Hình nhân tiếp tục nói.
Đáp lại, Miri giơ nắm đấm.
“Không nhận ra ma thuật của chủ nhân ngươi sao!”
Và vỗ vào phía sau đầu nó.
“… Nhận diện sức mạnh phép thuật. Xác nhận chủ nhân. Đã lâu rồi, chủ nhân.”
Hình nhân số 417 nói với giọng nói đều đều không ngữ sắc. Không giống như một cuộc đoàn tụ sau 10 năm gì cả.
“Đã lâu rồi, Sheena.”
“Chủ nhân. Không may, tên của 417 đã được chuyển nhượng. Làm ơn hãy gọi tôi cho đúng.”
“Có ai đã đến đây và trở thành chủ nhân của ngươi à? … Hừm, không sao. Vậy tên mới của ngươi là gì?”
“Sheena số 3”
“Sao lại là số 3!?”
“Famiris Raritei-sama cùng Daijiro-sama cũng gọi Sheena số 3 là Sheena nên tôi đã thêm số 3 vào để phân biệt giữa các tên.”
“Daijiro… vậy chủ nhân thứ 2 của Sheena là Daijiro à … gã dê xồm đó hẳn có thể bẻ khóa mã PIN của Sheena.”
Miri gật đầu nhưng cô chưa từng nghĩ rằng cô có thể lấy được mã PIN của 417 chỉ bằng một câu hỏi. (Personal Identification Number: mã số định danh cá nhân)
“Vì Daijiro đã tiếp quản chỗ này, kẻ thứ ba có lẽ cũng là người quen của gã … hừm, vậy thì sau cùng, người đã tấn công con Leviathan là tên đó.”
“Chủ nhân, sai sót. Chủ nhân thứ 3 có biết Daijiro-sama nhưng không phải kiểu đấy, nên họ không phải người quen.”
“Eh? Thật à?”
“Bỏ qua chuyện đó, chủ nhân. Liệu tôi có thể hỏi một câu?”
“Sheena muốn hỏi ư? Hiếm thấy đấy. Chắc rồi.”
“Con Leviathan bị tiêu diệt chưa?”
“Rồi, ta đã giết nó. Nhưng nó cũng khá yếu rồi. Ở tình trạng hiện tại của mình, ta không thể phong ấn nếu nó vẫn khỏe như lúc đầu, nên âu cũng là may mắn. Level ta tăng một lúc 10 cấp.”
“Tôi hiểu rồi.”
Sheena mỉm cười nhẹ - hoặc ít ra đó là điều Miri thấy.
“Nhân tiện, Sheena. Có một viên đá quý cất ở đây, ngươi biết không?”
“Xác nhận. Chủ nhân Daijiro bảo tôi hãy giữ nó an toàn. Tôi đã đưa nó cho chủ nhân mới vào sáng nay.”
“Chờ tí, sáng nay? Chủ mới của ngươi đã ở đây vào ban sáng á?”
“Xác nhận. Tôi đã yêu cầu ngài ấy sơ tán trước khi con Leviathan hồi sinh.”
Miri tự vấn khi nghe Sheena xác nhận.
Nói cách khác, nhìn vào tình hình, có vẻ chính tên đó đã gây sát thương lên con Leviathan.
Tuy nhiên, sau khi đánh bai nó, cô đã trải bóng ra xa vài cây số nhưng không phát hiện sự tồn tại của ai khác bên trên hay xung quanh đảo.
Thứ duy nhất sót lại là một con thuyền không người.
Có sót ít dấu vết ma thuật trên thuyền nên cô tin rằng người đó đã trốn đi bằng phép thuật dịch chuyển hay gì đó tương tự.
“Chính xác thì người chủ đó là ai?”
Sheena nghe được Miri lẩm bẩm câu hỏi.
Và trả lời.
“Tên ngài ấy là Ichinojo. Chức nghiệp Thất nghiệp. Đàn ông 20 tuổi.”
Miri căng thẳng hẳn lên.
Căn phòng trở nên im lặng trước khi Miri trở lại bình thường sau một lúc.
“Onii đã ở đây ư?”
“Bác bỏ, từng ở đây là một người đàn ông tên Ichinojo.”
“Đã nói là – Argh quên đi! Người tên Ichinojo đó có nói là sẽ đi đâu không?”
“Ngài nhắc tới việc quay về cảng Kobe ở lục địa phía tây.”
“Cảng Kobe … Tốt rồi. Onii vẫn còn sống, Vậy là onii đang trên đường tới cảng Kobe.”
Miri đã không nhận ra, Hình Nhân 417 tự động xem người đầu tiên mà cô gặp là chủ nhân khi chủ cũ chết. Vì thế, Daijiro không cần phải trả lời mã PIN của 417 để trở thành chủ nhân của cô.
Và rồi Daijiro ra lệnh cho cô cung cấp mã PIN của mình nếu được hỏi.
Vì ông ta nghĩ thế là hay.
Và vì Sheena vừa yêu cầu cô nói mã PIN, điều đó xác nhận anh trai của Miri vẫn còn sống. (Trans: Nghĩa là để thành chủ con này thì có 2 cách. 1 là chủ cũ chết thì con này thấy ai cũng nhận là chủ. 2 là đọc mã PIN. Daijiro bảo nó nói luôn mã cho người khác để người đó làm chủ nó. Giờ nó làm theo cách 2 nghĩa là Ichinojo chưa chết.)
“Sheena, chúng ta sẽ tới cảng Kobe ngay và luôn. Ngươi cũng đi cùng.”
“Ngài chắc chứ?”
“Leviathan chết hẳn rồi thì ngươi không cần ở đây nữa! Quan trọng hơn, việc đuổi theo Onii phải được ưu tiên hàng đầu! Ta sẽ tận dụng hết khả năng của ngươi.”
Miri nói, đoạn cô nắm tay Sheena và dùng phép dịch chuyển để về Korat hội quân với Norn và Kanon.