Trans+Edit: Midz
Chap 2: Lời mời từ chiếc đồng hồ bỏ túi (2)
==================
Tin nhắn đã kết thúc. Không còn lời gì để nó, Yeon-woo nhanh chóng kiểm tra đồng hồ bỏ túi một lần nữa, đề phòng trường hợp anh bỏ sót một dấu vết nào đó về em trai mình hay những tin nhắn khác được ẩn giấu bên trong. Tuy nhiên, anh không tìm được gì cả.
Plop. Yeon-woo nặng nề ngồi xuống Sofa, tiếp tục giữ chiếc đồng hồ mà không nói một lời nào. Nó đã bị xước ở vô số chỗ và đã mất đi chiếc kim phút. Anh cảm thấy như đang được trải nghiệm lại những gì mà em trai anh đã phải trải qua ở phía bên kia ngay trước mắt anh.
Yeon-woo lần nữa chầm chậm ấn thêm cái nút thêm một lần nữa. Click.
Gửi đến người anh trai của em, người mà sẽ nghe thấy điều này ở trong tương lai. Vào lúc mà anh nghe thấy giọn….
Giọng của em trai được ghi âm lại lần nữa bắt đầu phát lại từ đầu. Sau đó, Yeon-woo lần nữa lại bấm nút.
Vào lúc mà anh nghe thấy giọn….
Yeon-woo bấm chiếc đồng hồ hết lần này đến lần khác. Mỗi lần anh có thể nghe thấy giọng của em trai mình ở trong đầu của anh. Cùng một giọng nói, cùng một tông giọng, cùng một cuốn nhật ký.
[Bắt đầu quá trình kế thừa.]
Vào lúc đó, một màn hình nhỏ bật ra sau võng mạc của anh. Đó chính là một hệ thống giao diện— anh đã xoay xở được để kết nối với Tòa Tháp. Cơ thể anh bắt đầu có sự biến đổi.
Swooh! Có thứ gì đó đang vặn vẹo ở phần bụng dưới của anh. Anh cảm thấy như có một con rắn đang cuộn tròn trong dạ dày của anh và đang ngóc đầu dậy. Đó là một cảm giác vô cùng sảng khoái, nhưng cùng lúc đó, nó cũng có cảm giác kỳ lạ khi có cái gì đó đang nảy mầm ở bên trong người anh. Đó chính là Mana, nguyên tố cơ bản tạo nên nền tảng của thế giới kia. Nó cũng là sức mạnh mà những người chơi từ thế giới khác và Tòa Tháp phải xoay xở với nó.
Bang! Một cục mana tụ lại phát nổ trong người anh. Nó nhanh chóng lan ra không thể nào đoán trước được theo tất cả các hướng ở bên trong cơ thể của anh. Anh cảm thấy có thứ gì đó đang thay đổi ở bên trong và sau đó—crackle, crunch. Cơ thể của anh bắt đầu bị xoắn và cả cơ thể bị co giật, theo đó là những nỗi đau mà khiến anh ấy cảm thấy như bị xé toạc ra và vỡ vụn thành vô số những mảnh vụn nhỏ.
Anh ấy đã được huấn luyện để chịu đựng tra tấn ở trong trường quân đội, nhưng điều này thì hoàn toàn khác. Ngay cả thế, Yeon-woo vẫn cố gắng giữ chặt sự tỉnh táo của mình. Không có một lời than vãn nào thốt ra từ miệng của anh. Anh ấy ngồi cùng một vị trí như vậy, chạy lại chiếc đồng hồ bỏ túi và nghe giọng của em trai mình hết lần này đến lần khác.
Vào lúc mà anh nghe thấy giọn….
Khung xương của anh ấy bắt đầu thay đổi, các khớp xương bắt đầu hoạt động trở lại, các khối cơ đã trở nên mềm đi và săn chắc hơn. Một chất thối rữa đen xì chảy ra từ làn da bị rách của anh. Tất cả các tạp chất ở trong cơ thể của anh đã bị loại bỏ, và cả những khối cơ cũng như bộ xương đã được tái linh luyện.
Krak! Krak! Anh ấy đang chịu đựng nỗi đau cực kì khủng khiếp, nhưng nó chẳng là gì so với những gì mà em trai anh đã trải qua. Sau những gì tưởng chừng như sẽ diễn ra trong vô cực, quá trình bắt đầu đến hồi kết.
[Thức tỉnh hoàn tất.]
[Quá trình thức tỉnh của bạn chưa hoàn tất
Quá trình hiện tại: 5%.]
[Cơ thể của bạn chưa đủ điều kiện để hoàn thành quá trình kế thừa.Tiếp tục tinh lọc cơ thể của bạn để hoàn tất quá trình kế thừa. Khi cơ thể của bạn phát triển, quá trình kế thừa từ đó cũng được nâng cao.]
[Trạng thái cơ thể hiện tại của bạn là ‘ Cơ thể Rồng không hoàn chỉnh’.]
[Những khả năng vật lý của cơ thể bạn đã phần nào tiến bộ.]
[Đặc tính của bạn đã được xác nhận.]
[Những kỹ năng của bạn đã được đăng ký.]
[Bạn đã đạt được sự chấp nhận như một người chơi. Bạn chỉ có thể đăng ký duy nhất một lần bên trong Obelisk.]
Yeon-woo ở trong tình trạng không thể nào tập trung cái giọng nói lạ lùng kia đang nói cái gì. Một cảm xúc mạnh mẽ đang diễn ra trong đầu cậu sau khi cảm thấy đau đớn đến cùng cực, nhưng Yeon-woo vẫn không thể nào rời mắt khỏi chiếc đồng hồ bỏ túi ấy.
Gửi đến người anh trai của em, người mà sẽ nghe thấy điều này ở trong tương lai…
Khi Yeon-woo khởi động lại chiếc đồng hồ, anh ấy đồng bộ cả những ký ức trong suốt năm năm quý giá mà em trai anh đã để lại trong cuốn nhật ký. Những ký ức về cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa đồng đội của em ấy và sáng lập nên Arthia. Những ký ức vui vẻ khi thành công vượt qua một trong những tầng khó nhất. Những cảm xúc cứ thế lần lượt đến hết cái này rồi cái khác, chiến đấu trong trận chiến tranh. Những ký ức về cảm giác đẫm bản thân mình trong máu và cảm thấy bị hao mòn. Những ký ức về những nụ hôn tình yêu về lần đầu tiên, và cả những ký ức về những giọt nước mắt của em ấy về sự phản bội của con khốn đó. Những ký ức khi em ấy một mình bước đi để đối mặt với kẻ thủ của mình. Chúng chảy vào đầu anh ta giống như nước, và khi chúng đồng bộ với anh, Yeon-woo có thể cảm nhận từ sự hạnh phúc, buồn phiền và tất cả những cảm xúc khác mà em trai anh đã cảm nhận được.
Sâu bên trong, Yeon-woo đã trở thành em trai mình. Khi tất cả mọi thứ hoàn tất, một giọng nói kỳ lạ lần nữa cất tiếng.
[Người chơi: Yeon-woo Cha]
[Đặc tính: Máu Lạnh]
[Sức mạnh: 10]
[Nhanh nhẹn: 15]
[HP: 12]
[MP: 21]
[Kỹ Năng: Đôi Mắt của Rồng, Cường Hóa Giác Quan, Tiên Tri]
Teon-woo tỉnh giấc khỏi những dòng suy nghĩ liên tục trong đầu. Khi anh ấy mở mắt ra, một tấm bảng trong suốt nảy ra trước mắt anh. “ Tất cả đều là sự thật.Tất cả.” Anh đã hy vọng rằng đó chỉ là một lời nói dối. Anh sẽ cảm thấy tốt hơn nếu đó chỉ là một giấc mơ hay một sự ảo giác, nhưng nó không phải vậy. Đấy chính là sự thật.
Biểu cảm của Yeon-woo trở nên dữ tợn. Anh ấy cuối cùng cũng biết được tấn cả mọi thứ về người em trai mình đã trải qua, thậm chí cả những đặc điểm của người đã giết em trai anh, lý do lại sao em ấy đã trở về theo cái cách mà em ấy đã phải qua suốt năm năm. Tòa Tháp là nơi mà có thể biến một ai đó trở thành Thần. Nhưng đối với Yeon-woo, nó chỉ là một nơi không khác gì khu vực không có luật pháp nơi mà mọi người cắn vào cổ họng của nhau. Và em trai anh đã bị cắn bởi những con Quỷ đói ở đó. ‘ Nếu là trường hợp như vậy….’
Anh ấy nói ra thật to, “Tôi sẽ đáp lễ lại đầy đủ”. Anh sẽ làm theo luật lệ của họ. “Tôi sẽ trả lại bình đẳng cho tất cả các người.”
Yeon-woo đã có được những khả năng của em trai anh ấy, và bây giờ anh ấy là người chơi, người mà đã đạt được những yêu cầu nhỏ nhất để có thể leo được tòa Tháp. Đây là thời khắc mà anh ấy tiến về phía trước, và nỗi đau thương đã biến mất trong đôi mắt của anh ấy, để lại duy nhất sự lạnh giá cùng nỗi giận dữ ẩn chứa phía sau.
*
*
*
Yeon-woo im lặng nhìn chằm chằm vào tấm bảng trong suốt ở trước mắt anh. “Ra, đây là thứ gọi là bảng Trạng Thái.” Bảng Trạng Thái có ba dòng chính: “Đặc Tính”, “Thuộc Tính” và “Kĩ năng.”
“Đặc tính” thể hiện tính cách của người chơi hay những tài năng
của họ. Đặc tính đầu tiên mà em trai của anh ấy đã đạt được là “Khả năng Thích Nghi Hoàn Hảo”— khả năng giúp cho em ấy có thể giao tiếp tốt với những người xung quanh. Em trai của anh ấy đã xoay sở vượt được qua nhiều nguy hiểm nhờ việc sử dụng “Khả Năng Thích Nghi Hoàn Hảo” để có thể giao tiếp với những đối tượng khác hay sử dụng những kĩ năng.
Dòng “Thuộc Tính” lại cho thấy sự đánh giá tổng quát về những đặc tính chung của người chơi, và “ Kĩ năng” lại cho phép Người Chơi có thể sử dụng những kĩ năng cơ bản nhất mà người chơi có thể sử dụng nó ở bên trong Tòa Tháp. ‘Nó giống như một trò chơi vậy.’
Khi nói về Obelisk, em trai của anh ấy đã nói rằng nó có lẽ nhìn giống như một trò chơi nhưng đó là thực tế. Bây giờ anh ấy đã hiểu tại sao. ‘Bây giờ, mình có, ‘Máu Lạnh’ như là Đặc tính chính.’
[Đặc tính: Máu Lạnh]
[Một khả năng cho phép duy trì lý trí để đưa ra những suy nghĩ chính xác trong bất kỳ tình huống nào. Cho phép não bộ có khả năng khác tuyệt vời và chống lại những lời nguyền tẩy não ]
Đây chính là tài năng mà Yeon-woo đã có được thông qua việc được đào tạo như một người quân nhân chuyên nghiệp, tài năng mà giúp anh có thể làm lạnh cái đầu của mình khi đưa ra những quyết định trong những tình huống hỗn loạn, và chỉ huy quân đội của anh khi ở trên khu vực tiền tuyến chiến đấu. ‘Không tệ.’
Thật ra, nó không chỉ ‘ Không Tệ’, Nó thật hoàn hảo. Nó rất quan trọng khi mà một trong những con át chủ bài trong tay anh, thứ mà sẽ giúp anh bảo vệ được bản thân mình trong thế giới toàn là những ma thuật và kĩ năng kì quái. ‘ Chỉ vấn đề bây giờ là Thuộc Tính của mình thì lại quá yếu.’ Mặc dù anh đã được trải qua quá trình thức tỉnh như một người chơi, và cơ thể anh cũng có những phát triển và thay đổi nhất định, anh vẫn chỉ là một con người bình thường.
Nhìn chung, những thuộc tính của anh đều dưới hai mươi, và anh quá yếu để có thể leo tòa tháp, nơi mà đủ các loại quái vật luôn ẩn nấp rình rập. Tuy nhiên, nó cũng chẳng bất ngờ lắm. Anh không hề biết làm thế nào để điều khiển Mana, và anh cũng chả có những kĩ năng cụ thể vào bất cứ thứ gì khác. Kiến thức của anh ấy về kĩ năng cũng vô cùng hạn hẹp. Điều duy nhất mà anh có thể dựa vào chính là bản năng của mình, thứ mà đã được rèn rũa qua những cuộc chiến tranh.
Phía dưới dòng Kĩ Năng, anh thấy một danh sách.
[Đôi mắt của rồng]
[Đôi mắt của rồng. Có thể nhìn thấy sự thật. Có khả năng nhìn trộm được một phần khả năng của vật phẩm hoặc khả năng của người khác.]
[Cường Hóa Giác Quan]
[Cả 5 giác quan đều được phát huy tác dụng tốt hơn.]
[Tiên tri (Đặc biệt)]
[Biết trước được tương lai gần.]
Kỹ năng Đôi mắt của Rồng là kỹ năng duy nhất mà em trai anh đã để lại cho anh qua quá trình kế thừa ở trong chiếc đồng hồ bỏ túi.
‘Jeon-woo đã xoay sở để có được giao kèo với Rồng Cổ Đại ở tầng thứ 11 qua sự tình cờ. Mình tự hỏi liệu đây có phải là một món quà từ sự gặp gỡ bất ngờ đấy không.’
Bản chất thực sự của Loài Rồng là lũ vô cùng kiêu ngạo và hung dữ, tuy nhiên, chúng cũng là chủng loài luôn khao khát tìm kiếm sự thật. Có vẻ như em trai của anh đã khám phá ra một phần nào đó ở bản chất thực sự của Loài Rồng nên đã được ban tặng cho đôi mắt giúp em ấy có thể nhìn thấy được sự thật. Yeon-woo sẽ xem xem kĩ năng này giúp ích như thế nào trong tương lai sắp tới.
‘Có vẻ như kĩ năng Cường Hóa Giác Quan được hình thành từ Đặc Tính của mình.’ Đó là một kỹ năng cho phép anh có thể tăng cường khả năng kiểm soát 5 giác quan của mình: Thị giác, Thính Giác, Xúc Giác, Khứu Giác và Vị Giác. Yeon-woo thích kĩ năng này nhất. Ở trên chiến trường mọi thứ đều không thể lường trước được. Anh có lẽ sẽ phải xác định vị trí của kẻ thù những tên mà có thể ở ngoài tầm nhìn hay lần theo những mùi dầu mờ nhạt. Anh cũng có lẽ sẽ phải vểnh tai lên để nghe tiếng bước chân của kè thủ qua đó mà xác định khoảng cách. Có những khả năng giúp anh có thể kiểm soát giác quan sẽ rất có ích một khi anh bắt đầu leo Tháp.
‘Đây là kỹ năng mà khiến mình phân vân nhất.’ Yeon-woo tập trung vào kỹ năng cuối cùng. Tiên tri. Anh nhìn vào chiếc đồng hồ bỏ túi ở trên tay. ‘Liệu có phải bởi vì nó?’
Những kĩ năng được chỉ định cho mỗi người chơi dựa theo Đặc Tính của người chơi đó, nhưng đôi khi những môi trường đã ảnh hưởng mạnh mẽ lên người chơi hay những đồ vật có sức ảnh hướng lớn đối với họ cũng được coi vào một loại ảnh hưởng, đặc biệt, khi kĩ năng được đánh dấu với hai chữ “Đặc biệt”. Nó sẽ an toàn hơn khi anh có được một kỹ năng đặc biệt cho riêng mình.
‘Ok. Giờ thì, bắt tay vào việc thôi.’ Yeon-woo hít một hơi thật sâu. Giờ đối với anh, nhờ vào sự giúp đỡ của người em trai của mình, anh ấy đã có một lợi thế ở việc khởi đầu tốt hơn so với những người chơi khác. Ngay cả thế, phía trước anh vẫn là con đường dài cần phải việc qua. Những kẻ đã đẩy em trai anh xuống địa ngục là một trong những kẻ mạnh nhất trong lũ có cấp độ cao. Chúng đã trở nên lớn mạnh hơn theo năm tháng, một số chúng đã ở nguyên trạng thái đó trong vòng hàng trăm năm. Anh có một con đường rất dài cần phải đi nếu anh muốn bắt kịp chúng. Hình ảnh em trai anh ở trong tấm ảnh hiện lên trong tâm trí anh. ‘Em chỉ muốn anh đi tìm Thuốc Tiên và sau đó sống phần cuộc đời còn lại trong yên bình, nhưng….’ Anh siết chặt nắm đấm của mình, từng mạch máu hiện lên trên lớp da. ‘ Anh không nghĩ rằng anh có thể để mọi chuyện cứ thế qua đi.’
*
*
*
Yeon-woo sắp xếp những đồ đạc cá nhân của mình.
“Trung Úy Cha! Anh đang nói cái gì vậy? Sao đột nhiên cậu lại rời khỏi quân đội chứ!” Giọng chỉ huy qua chiếc điện thoại của anh ấy có vẻ rất tức giận, điều mà anh đã đoán được trước. Chỉ huy của anh ấy đã cho phép anh trở về Hàn Quốc sau khi nghe tin về cái chết của em trai anh. Chỉ huy đã đoán trước được Yeon-woo sẽ chỉ dành một thời gian ngắn để thu xếp những chuyện riêng của bản thân, nhưng thay vào đó, Yeon-woo lại đệ đơn xuất ngũ mà không có một lời nào báo trước. Nếu Yeon-woo cũng là Chỉ Huy, anh cũng sẽ cáu giận mà thôi.
Tuy nhiên. Yeon-woo cũng không nêu cụ thể lý do anh nộp đơn.
“Có chuyện gì xảy ra sao? Hay cậu bất mãn về chuyện gì? Nếu có, nói cho toi ngay. Nếu Cain rời đi như thế này, tôi phải làm thế nào—”
“Tôi xin lỗi.” Yeon-woo nhanh chóng tắt máy ngay khi xin lỗi. Chuông điện thoại của anh reo lên một lần nữa, nhưng anh đã tắt nguồn điện thoại và vứt nó vào một chiếc thùng rác ở trên phố. Chỉ huy đã đối xử với anh như chính con trai của mình, vì thế Yeon-woo phải cắt đứt mọi quan hệ dứt khoát hơn. Điều duy nhất còn xót lại chính là nhà của anh, và anh đã rao bán nó trên thị trường bất động sản. Nó đã bị bỏ trống như vậy từ khi anh rời đi, và cũng chẳng có lý do nào nữa để giữ nó lại. Anh không muốn có một nơi để có thể quay trở lại nữa.
Anh mua vô số vật phẩm, lấp đầy những vật phẩm đó bằng chiếc balo mới với những bộ quần áo đơn giản và nhiều khẩu phần ăn cho chiến đấu nhất có thể. Anh ấy cũng trang bị cho mình hàng tá con dao thứ mà anh đã sử dụng chúng ở trong quân đội, cuối cùng là một chút ít đồ giúp bảo đảm chỉ số sinh tồn như đồ cứu thương. Anh nghĩ đến việc mua ít sung và bom từ chợ đen nhưng nhanh chóng phủi bỏ ý định đó. Tòa tháp là nơi được xây dựng để kiểm tra kĩ năng của người chơi. Nó sẽ tốt hơn là tránh sử dụng những thứ như thế. Bên cạnh đó, nếu mình không thể tìm được những vật phẩm dùng cho cung cấp nguồn đạn dược, thì những món đó tự dưng trở thành gánh nặng.
Ngay khi mọi thứ sẵn sàng, Yeon-woo đi một mình tới một chỗ công viên vắng vẻ vào buổi sáng, mặc chiếc quần jeans và một chiếc áo hoodie màu đen với chiếc mũ đã che kín mắt của anh. Anh đã đốt bộ quân phục của mình và chiếc túi mà anh đã từng sở hữu. ‘Xem xét đến việc thời gian khác nhau giữa Obelisk và thế giới hiện tại, nó sẽ mất khoảng một tuần kể từ khi vòng cuối cùng được xuất hiện.’
Để tiến vào Tòa Tháp, anh phải vượt qua cái nơi gọi là Khu Vực Hướng Dẫn trước. Nó được thiết kế để kiểm tra những người chơi muốn tiến vào Tòa Tháp. Tiếng vào tòa tháp trễ hơn một tuần sẽ là điều bất lợi, nhưng Yeon-woo vẫn quyết định đi vào. ‘ Người chơi nhwunxg ai bắt đầu muộn cũng sẽ có lợi thế riêng. Nếu mình xoay xở được để bắt kịp với những người chơi dẫn đầu, mình sẽ kiếm được nhiều điểm hơn. Có những nơi có một vị trí bí mật dành cho những người chơi đến muộn. Bên cạnh đó… ‘Một ánh sáng chói lòa xuất hiện trước mắt Yeon-woo. ‘Mình khá chắc rằng trong khoảng thời gian này, gã đó sẽ xuất hiện.’
Khi Yeon-woo bắt đầu sắp xếp những kế hoạch từng bước một trong đầu anh, vặn ngược lại cái núm ở trên chiếc đồng hồ bỏ túi. Click. Một chùm ánh sáng đột nhiên xuất hiện ở giữa công viên, và một cái cái bóng đột nhiên nhảy ra từ chùm ánh sáng đó,xoay tròn rồi biến thành một cánh cửa.
Nó chính là cánh cửa đến với thế giới của Tòa Tháp. Yeon-woo bước qua cánh cửa đó mà không có chút sự do dự nào hết. Ánh mắt của anh trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Từ bây giờ, mình sẽ đảm bảo rằng tất cả những người ở bên trong cánh cổng ấy sẽ biết đến người mà chúng đã đắc tội phải. Tôi chính là Cha Jeong-woo.’
Cánh cửa giờ ở phía sau lưng của anh đã khép lại.