Trans: Mid
Edit: GoiGa000
Chương 18: Hắc Lộ (7)
==================
Cơ thể của Yeon-woo đang trải qua một sự thay đổi cực kỳ lớn. Lượng Mana chuyển động điên cuồng trong từng ngóc ngách của cơ thể, khiến mọi cần bằng trong trạng thái bên trong anh vừa từ từ sụp đổ vừa từ từ tự hồi phục.
Bặc! Rắc!
Một thời gian dài đã trôi qua.
[Hỏa Tâm và Băng Tảo đã hoàn chỉnh. Bạn đã có được một cơ thể mới, Thể Chất Cường Hóa.]
[Sự tương thích với thuộc tính lửa đã tăng lên 30 điểm.]
[Sự tương thích với thuộc tính nước đã tăng lên 30 điểm.]
Như mọi khi, Mana phân tán ra toàn bộ cơ thể anh, chỉ để lại chút ít dấu vết như khi nó xuất hiện. Trái ngược lại với dự đoán của anh, nó có vẻ đã tốn nhiều thời gian hơn để có thể cho cơ thể anh làm quen được với Mana. Nhưng những thứ khác đều đã đạt được thành tựu đáng kể.
“Phù”. Yeon-woo thở hắt ra. Tất cả sự mệt mỏi mà anh tích tụ bấy lâu nay cứ thế biến mất, khiến anh cảm thấy tràn trề năng lượng trở lại. “Cửa sổ trạng thái”
[Người chơi: Yeon-woo Cha]
[Đặc tính: Máu Lạnh, Thể Chất Cường Hóa]
[Sức mạnh: 81]
[Nhanh nhẹn: 83]
[HP: 89]
[MP: 21]
[Kỹ năng: Đôi mắt của Rồng (5.2%), Cường Hóa Giác Quan (25.9%), Tiên tri (0%),Kháng Tác Động Vật Lý
(10.2%), Ý Chí Chiến đấu (7.1%),Thanh Hấp Huyết Qủy Kiếm của Bathory (3.2%)]
Yeon-woo rất mừng với những sự thăng tiến của bảng trạng thái của anh. Nhờ vào năng lượng của con quái vật mà anh đã hút được khi sử dụng Thanh Huyết Kiếm của Bathory, phần trăm thành thạo kĩ năng của anh cũng tăng lên một cách chóng mặt. Nhưng điều mà khiến Yeon-woo thấy vui mừng nhất chính là Đặc tính mới của anh, Thể Chất Cường Hóa.
[Đặc tính: Thể Chất Cường Hóa]
[Miêu Tả: Hỏa Tâm và Băng Tảo. Nguyên tố Hỏa và Băng đã được nhất với nhau để đạt được khả năng miễn dịch mới và sức đề kháng trên cả tuyệt vời. Mệt mỏi sẽ không dễ dàng xuất hiện.]
[*Hỏa Tâm
Một trái tim chứa đựng năng lượng của nguyên tố Hỏa. Giúp gia tăng sức bền và khả năng tự chữa lành. Thể năng được gia tăng thêm nhiều.]
[*Băng Tảo
Làm cho cơ thể trở nên dẻo dai hơn. Gia tăng khả năng chống lại tác động của vật lý và lời nguyền .]
[Thể Chất Cường hóa đã tăng cường sức mạnh cho cơ thể và làm cơ thể bạn ít cảm thấy mệt mỏi hơn.]
Khả năng tự hồi phục của bản thân anh đã giúp làm giảm đi nguy cơ khi gặp những chấn thương nghiêm trọng trong những tình huống khẩn cấp. Tuy nhiên, có một lý do nữa vì sao Yeon-woo cần Đặc tính mới này.
[Sự phát triển của cơ thể đã được xác nhận. Huyết Mạch đã đủ mạnh. Quá trình kế thừa bị gián đoạn sẽ tiếp tục, 6%...7%...12%...]
[Tiến độ hiện tại: 21.3%]
[Trạng thái cơ thể của bạn đã thay đổi từ ‘Cơ thể Rồng Không Hoàn Chỉnh’ thành ‘Cơ thể Rồng Non.’.]
‘Mình làm được rồi.’ Yeon-woo siết chặt nắm đấm mình. Có một vài lý do tại sao anh cần đến sự cường hóa cơ thể này: đầu tiên là để đạt được
ưu thế trong các những thử thách khắc nghiệt tiếp theo của tòa tháp và kế đó là để tiếp tục được quá trình kế thừa cơ thể rồng này.
Quá trình kế thừa đòi hỏi phải có dòng máu mạnh mẽ, cái mà phụ thuộc nhiều vào việc có một Thể Chất Cường Hóa. ‘Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Mình phải tiếp tục rèn rũa dòng máu của mình.’ Tuy nhiên, nền móng đã được xây dựng ngay từ đầu vì thế anh chỉ cần phải gia tăng những thuộc tính khác một cách từ từ đúng như kế hoạch đã vạch sẵn.
Khi mà anh đang tận hưởng cảm giác cơ thể anh đang được thay đổi, Yeon-woo nhớ lại hệ thống đang có thông báo tin nhắn chờ khi mà anh nhận được lúc anh mới bắt đầu bước vào hầm ngục. Bây giờ chính là lúc anh thu thập phần thưởng của mình.
[Bạn đã nhận được 1,500 Karma.]
[Bạn đã đạt được thành tựu không dễ dàng để có thể đạt được. Karma thưởng thêm sẽ được cung cấp.]
[Bạn đã nhận được thêm 500 Karma thưởng.]
[Phần thưởng thêm sẽ được cung cấp. Hãy chọn phần thưởng của bạn.]
[Danh Sách Phần Thưởng
* Thánh Di Vật
Thanh Kiếm Huyết Ma Thuật
Thanh Kiếm Ngọc Trai của Vực Sâu
Sự Dũng Cảm
··
* Kỹ Năng
Tinh Thần Không Bao Giờ Tắt của Kanusha
Tấn Công Nhanh
Mắt Rắn]
··
Yeon-woo cười rất tươi khi anh nhìn lướt qua danh sách phần thưởng.Đây chính là lần đầu tiên anh có cơ hội được lựa chọn phần thưởng cho chính mình, và anh nhìn thấy một số vật phẩm khá tuyệt vời mà anh đã từng thấy trước đây ở trong cửa hàng của người thương nhân bí ẩn. Nó khá là thất vọng khi anh chỉ có thể chọn một trong những vật phẩm này, nhưng chính bản thân Yeon-woo cũng không lo ngại đến chuyện này quá nhiều. Anh ấy kéo tận xuống danh sách của phần thưởng và tìm thấy thứ mà anh ấy muốn.
[98. Thưởng thêm 2000 Karma]
Anh đã nhận được tất cả những vật phẩm có thể từ khu B, tính từ thanh Huyết Kiếm của Bathory tới Thể Chất Cường Hóa, và anh ấy cho rằng sẽ có nhiều phần thưởng hơn bao giờ hết sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ ở khu này, vì thế chẳng có thứ gì trong danh sách lọt được vào mắt xanh của anh cả. Thứ mà Yeon-woo đang thiếu nhất bây giờ chính là điểm Karma. Đương nhiên, ngay cả khi tiếp tục thêm điểm vào, anh vẫn còn cần rất nhiều điểm Karma để có thể đạt được thành tựu nhận được số điểm hàng đầu. Yeon-woo chạm nhẹ vào phần thưởng số 98 ngay lập tức.
[Thưởng Thêm 2000 Karma đã được lựa chọn trở thành phần thưởng của bạn.]
[Bạn đã nhận được
2,000 karma.]
Sau đó có một tin nhắn bổ sung nhảy ra ngay sau khi anh nhận được phần thưởng của mình.
[Xếp hạng của bạn ở Tầng Hướng Dẫn đã được cập nhật.]
[Bạn có muốn ghi tên mình vào danh sách xếp hạng hay không?]
“Cuối cùng mình cũng lọt vào danh sách xếp hạng.” Tầng Hướng Dẫn sẽ cung cấp bảng xếp hạng thời gian thực của 300 người chơi dẫn đầu. Thường sẽ có xuất hiện những thông báo lớn bất khi khi nào có một sự thay đổi đáng kể trong bảng xếp hạng nhằm khuyến khích những người chơi. Mặc dù anh đã vào được top 300 người chơi, Yeon-woo không hề thích đưa tên mình vào danh sách. Nó đã quá đủ khi bản thân anh biết rằng anh đã làm được, và việc ghi tên chẳng tạo ra chút lợi thế nào hết. Nó chỉ gia tăng sự thù địch giữa những người chơi dẫn top đầu khác. Anh ấy lắc đầu. “Từ Chối.”
[Đăng Ký đã bị từ chối. Tên của Bạn sẽ được hiển thị là “Vô Danh” trong bảng xếp hạng. Bạn có thể thay đổi cài đặt này bất cứ lúc nào.]
[Bảng Xếp Hạng Tầng Hướng Dẫn.]
[1. Edora (57,111 Điểm)
Phante (55,982 Điểm)
Kahn (50,473 Điểm)]
··
[281. Vô Danh (6,700 Điểm) (Bạn)]
··
‘Mình đang đứng ở vị trí thứ 281.’ Anh đã bắt đầu muộn, nhưng anh cuối cùng cũng bắt kịp được những người chơi dẫn đầu. Mặc dù sẽ không ai tin tưởng rằng anh đã thu về được tận 6,700 Karma trước khi vượt qua khu vực B, nhưng niềm vui của anh ấy kéo dài chẳng bao lâu.
‘Mình mừng rằng cuối cùng mình cũng có mặt trên bảng xếp hạng, nhưng tại sao khoảng cách lại lớn như thế?’ Yeon-woo nheo mắt khi anh đang lướt lại danh sách thêm một lần nữa. “Có lẽ những người chơi dẫn đầu giỏi hơn những gì mình nghĩ.” Anh đã được bảo rằng những người chơi thường thu thập nhiều nhất là khoảng tầm 50,000 điểm. Em trai của anh đã thu về được khoảng 52,000 Karma và đứng ở vị trí thứ 2 sau khi kết thúc tầng Hướng Dẫn. Tuy nhiên, mặc dù vẫn còn rất nhiều thời gian trước khi tầng hướng dẫn kết thúc, thế mà đã có ba người có hơn 50.000 Karma. ‘Edora,Phante,Kahn. Họ là ai?’
Nếu họ đã tham gia tầng hướng dẫn từ những vòng khác nhau, mỗi người trong số họ sẽ đạt được vị trí thứ nhất dễ dàng, nhưng bây giờ, Yeon-woo phải cạnh tranh với tất cả bọn họ trong cùng một vòng. Yeon-woo đóng bảng xếp hạng khi mà anh ấy khảm sâu tên của họ vào trong trí nhớ của mình. ‘Kế hoạch của mình vẫn không ổn. Mình phải tăng tốc nó lên thêm rất nhiều.’
Có một khoảng cách là 50.000 Karma giữa anh và những người chơi dẫn đầu. Khi mà họ cũng đang tiến hành một cách nhanh chóng, anh ấy cần phải đẩy tiến độ nhanh thêm hơn nữa. ‘Điều đầu tiên, mình phải đến được khu vực E càng sớm càng tốt.’ Mảnh ghép ẩn tiếp theo mà Yeon-woo đang nhắm đến chính là nằm ở khu vực E. Đó là nơi mà cái thằng anh muốn tìm đang sống ở đó. Không có gì thú vị hết ở cả khu vực C và D, thế rồi anh lên kế hoạch định vượt qua hai khu vực đó nhanh nhất có thể. Khi mà anh đang sắp xếp suy nghĩ của mình, Yeon-woo nhanh chóng xếp dao găm vào thắt lưng của anh. Sau đó, anh bắt đầu di chuyển thẳng đến lối ra.
* * *
“Hmm?” Khi mà anh bắt đầu lần theo lối đi hành lang để rời khỏi hầm ngục. Yeon-woo nheo mắt lại và nhìn về hướng thoát khỏi hầm ngục. Anh rút ra con dao găm của mình và giữ nó thật chặt ở trong tay. Anh có thể cảm nhận được những hình dáng khác lạ nằm ngoài tầm nhìn của anh. ‘Người chơi?’
Âm thanh của lũ quái vật và những người chơi tạo ra khá khác nhau, vì thể anh khá chắc chắn anh không nhầm lẫn gì cả. ‘Nhưng mình chưa từng thấy bất cứ người chơi nào ở đây cả.’ Anh đang tự hỏi liệu có ai đó khác đã tìm ra nơi này không. Yeon-woo đã hi vọng rằng sẽ không phải đụng mặt bất cứ ai càng nhiều càng tốt, nhưng khi mà chỉ có một lối thoát ra, anh ấy di chuyển cẩn trọng hơn.
Điều khiến Yeon-woo lo lắng chính là kỹ năng của họ. ‘Họ có lẽ khá mạnh đây.’ Cảm giác của anh mắc bảo rằng trong số chúng sẽ có một kẻ ít nhất mạnh như anh bây giờ. Ngay cả khi với thanh Huyết Kiếm của Bathory và Thể Chất Cường Hóa, anh cũng không dám đảm bảo anh sẽ thắng áp đảo bọn chúng. ‘Có lẽ chúng đã theo dõi mình.’ Yeon-woo siết chặt con dao găm của anh.
Anh tự hỏi tại sao những người giàu kinh nghiệm như họ vẫn còn ở khu vực B. Không hẳn là nó không có khả năng họ đã tình cờ bước nhầm vào hầm ngục, và nó khiến những giác quan của anh mách bảo rằng chúng đang tìm anh để báo thù. Nó cũng có thể là những người chơi đến từ Arangdan hi vọng rằng sẽ báo thù được cho những người chơi mà anh đã khiến họ bị thương khi anh giúp đỡ Yul. Mặc dù anh không biết tại sao những kẻ mạnh như vậy lại trở thành tay sai của lũ Arangdan, Yeon-woo không thể để họ hành động theo cách của chúng được, vì thế anh vẫn ẩn giấu đi sự hiện diện của mình.
Ngay khi mà hai người chơi rẽ đến chỗ góc và lộ ra khuôn mặt của bọn họ.Yeon-woo vung con dao găm của anh, nhắm vào đầu của người gần nhất. Đó là khuôn mặt của cậu con trai khá ngây thơ với mái tóc rối bù và đôi mắt ngái ngủ.
Vụt!
Cậu ta phát hiện ra đòn tấn công, đôi mắt mở to ra. Cậu ta ngay lập tức di chuyển đi ra chỗ khác, nhưng có vẻ như hành động của cậu ta đã quá muộn.
“Doyle!” Chỉ sau đó, người thanh niên trẻ đi ngay bên cạnh cậu ta vung thanh kiếm của mình lên và kéo cậu ta về phía của mình.
Keng!
Dao găm của Yeon-woo đã bị chặn ở giữa đòn tấn công. Nó dường như bị bật ra, nhưng anh nhận ra rằng nó đã bị gãy thành đôi. Thanh kiếm của người thanh niên trẻ này được rèn từ chất liệu kim loại tốt hơn. Yeon-woo nhận ra rằng cuộc phục kích của anh đã bị thất bại, thế rồi anh nhảy lùi ra xe về phía sau khỏi hai người chơi. Anh lấy ra thêm hai con dao găm nữa.
Doyle, cậu con trai người mà vừa mới bị tấn công, quỵ ngã xuống sàn nhà, thở hổn hển với khuôn mặt trắng bệch. Kahn, người thanh niên trẻ còn lại, bật ra và hét lớn vào mặt Yeon-woo . “Anh làm cái quái gì vậy?”
Yeon-woo liếc nhìn bọn họ. “Hai người đến từ Bang Arangdan?”
“Arangdan? Ý anh là gì?”
Yeon-woo nhận ra rằng hai người không liên quan gì đến bang Arangdan. Nếu họ ở đây để tấn công, họ sẽ không đứng đó để nói chuyện với anh. Hơn nữa, phản xạ cứu Doyle và chặn lại dao găm của anh và những chuyển động rất điêu luyện. Đương nhiên, có thể họ đang diễn kịch để khiến anh buông lỏng cảnh giác của mình, nhưng một kẻ thành thạo như thế này không cần phải nói dối: “Vậy tại sao hai người lại đi theo tôi?”
Kahn đã bị bất ngờ một chút khi phát hiện ra rằng Yeon-woo đã để ý bọn họ về những gì họ làm, nhưng anh ngay lập tức cau mày. “Điều đó cũng không có nghĩa là anh có thể tấn công người khác mà không hỏi lý do.”
“Điều gì sẽ xảy ra nếu như cậu bị theo dõi bởi một người lạ với những ý định không rõ ràng? Lúc đó liệu cậu có thể cho rằng họ tìm cậu với ý định tốt?”
Những gì anh ta nói hoàn toàn có lý, Kahn đã chết lặng bởi những lý lẽ mà anh ta đưa ra. ‘Cái quái gì vậy? Tại sao anh ta lại giỏi ăn nói như vậy?’ Anh đã tin rằng Yeon-woo là kiểu người dứt khoát và kiệm lời bởi vì chiếc mặt nạ trắng kỳ lạ của anh. Nhưng anh ấy lại không nhút nhát như thế.
Trong lúc đó, Doyle đã vượt qua cú sốc và đứng dậy được. Mặc dù cậu đã mất cảnh giác, cậu ta cũng phải chịu cú sốc khi đứng trước ánh mắt man rợ của Yeon-woo, người mà đang hung tợn hơn cả lúc ở trong phòng chờ. Trong một giây, Kahn liếc nhìn Yeon-woo, nhưng sau đấy anh thở dài. Mặc dù họ là người đã bị tập kích, nhưng họ chính là những người phải chịu trách nhiệm cho sự việc này ngay từ lúc đầu. Anh nợ Yeon-woo một lời xin lỗi cho việc này. Thêm vào đó, anh không thể để ấn tượng xấu về bản thân mình khi anh muốn chiêu mộ anh ta.
Bịch.
Kahn để thanh kiếm của mình xuống đất rồi nói “Tôi xin lỗi. Tôi đã không nghĩ đến chuyện đó.” Doyle cũng cúi đầu.
Đôi mắt của Yeon-woo trở nên lấp lánh. Anh tưởng rằng những người chơi nhìn chung đều khá kiêu ngạo và tự ái, không thể không nhắc đến những người có cái tôi đầy kiêu hãnh nữa. Hầu hết bọn họ sẽ không thừa nhận bất cứ sai lầm nào ngay cả khi họ bị bắt được có ý định xấu, nhưng hai người này lại thản nhiên nhận lỗi. Yeon-woo nhận ra rằng họ không hề có ý định xấu, thế nên anh thấy nhẹ nhõm hơn. Vì vậy, anh đặt lại con dao găm về vị trí cũ, anh nói. “Được rồi, nói rõ việc của hai người đi.”
Kahn mỉm cười một cách rạng rỡ và hét lớn trong sự tự tin cao vút. “Anh nên tham gia vào nhóm của tôi.” Đó chính là một tuyên bố ngắn gọn mà không có bất cứ lý lẽ gì hay logic nào. Doyle quay đầu đi trong sự xấu hổ.
Yeon-woo không khỏi nhăn mặt. ‘Thằng ngốc này là tên quái nào?'