Trans+edit:Midz
Chap 10: Màn Hướng Dẫn (8)
==================
“Yul” Một kiếm sĩ cất giọng, người mà có vẻ như là thủ lĩnh của họ . Gã đó thì rất đẹp trai, với thân hình cường tráng, chưa hết gã còn đeo một thanh kiếm ngay hang hông mình.
Yul nhìn vào họ, môi anh ta đột nhiên cong lên. “ Còn chuyện gì sao? Chúng ta còn gì để nói với nhau à?”
“Sao cậu lại….”
“Tôi không cần phải nói cho anh biết làm thế nào mà tôi thoát ra bên ngoài được, phải không?”
Tên đàn ông đó không thể nói thêm gì được nữa, và mắt của anh ta tràn ngập sự hoang mang. Gánh nặng mà họ đã bỏ lại ở phòng Boss bằng cách nào đó đã sống sót mà ra ngoài. Anh không biết xử lý như nào trong tình huống như thế này.
Yul không hề che dấu sự thù địch của mình, mặc dù anh không ngu đến mức đi lộ ra ý định muốn giết người của mình. Mặc dù cả người anh đang vô cùng tức giận, anh biết rằng sức mạnh ở thế giới này mới là thứ quyết định mọi thứ, và anh không có bất cứ sức mạnh nào vào giây phút này. Phớt lờ họ là điều duy nhất mà anh có thể làm. “ Tôi không biết anh đang định nói cái gì, nhưng làm ơn, cút mẹ đi. Tôi biết anh không hề muốn nhìn mắt tôi bởi vì chỉ nhìn thôi cũng thấy phát ớn với anh rồi. Vì thế, hãy cứ giả vờ là chúng ta không biết nhau cho tới khi màn Hướng Dẫn kết thúc. Như anh biết đấy, dù sao tôi cũng chả có tí sức mạnh nào để gây hại cho mấy anh, phải không?”
Nhưng mặc cho cậu ta nói liên miên như vậy, bốn người bọn họ cứ đứng ở đó, do dự. Họ thể hiện ra họ không hề có ý định để Yul lại một mình và nhìn qua những người khác.
“Rốt cuộc mấy người còn đợi cái mẹ gì nữa?”
Yul nổi điên với họ khi mà sự kiên nhẫn của anh dần dần cạn kiệt.
Cuối cùng, dưới sự đùn đẩy của ba người kia, trưởng nhóm của Yul bặm môi dưới và đột nhiên cúi đầu xuống tận eo của anh ta, “ Chúng tôi vô cùng xin lỗi vì những chuyện đã diễn ra.”
Biểu cảm của Yul hoàn toàn trở nên méo mó. “Cái khỉ gì đây?”
“Đồng thời, tôi cũng có một yêu cầu mong cậu sẽ đáp ứng.”
“Liệu cậu có thể giữ bí mật về những gì đã xảy ra không?”
“Gì cơ?”
“Chúng tôi sẽ định…. Xin lỗi, tôi không thể nào nói cho cậu chi tiết hơn, nhưng làm ơn, đừng nói
những gì xảy ra với mọi người khác. Chúng tôi xin cậu.”
Ba người cũng cúi người.
“Làm ơn, hãy đáp ứng yêu cầu này của chúng tôi.”
“Yul, xin cậu đấy.”
“Vì tình xưa nghĩa cũ, hãy nghĩ đến những gì chúng ta đã trải qua cùng nhau.”
Yul chìm vào im lặng khi nhìn thấy họ cúi đầu. Sự cố đó đang được chạy lại như một thước phim hiện rõ ràng trong đầu anh. Đội của họ đã cùng nhau chật vật rất nhiều ngày để có thể vượt qua phòng Boss, và cuối cùng, họ đột nhiên nói rằng Yul vô dụng và lợi dụng anh như một quân cờ. Anh đã cầu xin họ và khóc lóc để xin được giúp đỡ, yêu cầu họ sẽ xem xét lại, nhưng họ thậm chí chẳng thèm nhìn lại mà cứ thế đi ra khỏi phòng Boss.
Khi mà anh lần đầu gặp họ ở phòng chờ của khu vực A, anh nghĩ rằng anh đã gặp gỡ được những đồng đội tuyệt vời. Tất cả bọn họ đều rất tử tế và thành thạo các kỹ năng. Mặc dù, anh đã liên tục bị cảnh báo bởi những già làng trong gia tộc của anh rằng Tòa Tháp là một thế giới vô cùng nguy hiểm, khác với những lời mà đồng đội của anh đã thuyết phục anh. Nhưng giả định mà tên đội trưởng nghĩ ra đã tan thành mây khói: “Tôi không biết mấy người đang nói cái quái gì hết. Cút ra khỏi chỗ này ngay. Tôi không hề muốn nhìn thấy mặt mấy người nữa. “ Yul nhanh chóng quay lưng lại với họ.
Trưởng nhóm, Kaen, bắt đầu bực bội và lại bặm môi anh ta thêm một lần nữa. ‘Thế này không ổn. Nếu mình để mọi việc như thế này, cơ hội của chúng ta đang có sẽ tan biến như mây khói.” Anh đấu tranh với những cảm xúc phức hợp ở trong lòng. Khi họ ra được khỏi khu vực A, anh nghĩ rằng địa ngục cuối cùng cũng đã chấm dứt. Dùng Yul để phân tán sự chú ý của những con bù nhìn đồng đã quấy rầy anh, nhưng anh tin rằng đấy là sự lựa chọn cuối cùng, và đó là điều cần thiết để hi sinh ai đó trong đội cứu những thành viên còn lại.
Vấn đề đáng lo nhất hiện tại chính là chỉ có Yul có thể đọc được dòng chảy mana. Anh ta không hề đóng góp gì nhiều ở trong đội và mất đi anh ta không hề gây ra ảnh hưởng nào đáng kể đến sức mạnh của toàn đội cả. Thật ra, Kaen thậm chí tin rằng hành động của anh sẽ được tha thứ nếu như anh cứu được nhiều người hơn khi hi sinh Yul. Và cứ thế, Kaen dẫn đội của mình để đi tìm người đàn ông tên Bild đang ở phòng chờ của khu vực B.
Anh ta là người chơi đã chiêu mộ nhóm của anh trước khi cả màn Hướng Dẫn bắt đầu. “ Chúng tôi là bang Arangdan. Tôi rất thích ánh nhìn trong mắt của cậu. Thường thì, những người có những ánh nhìn đó thường có tiềm năng rất cao. Tại sao cậu không gia nhập vào bang chúng tôi? Chúng tôi sẽ đợi cậu ở phòng chờ khu vực B, hãy tìm tôi nếu cậu muốn gia nhập.”
Ban đầu, họ nghĩ rằng anh ta là một con người kỳ cục và không nghĩ gì nhiều đến đề nghị của anh ta, nhưng sau đó, họ biết được nguồn tin rằng Arangdan chính là một cái tên tuổi lớn ở trong khu Hướng Dẫn. Đó chính là Bang hàng đầu đã thống trị khu vực Hướng Dẫn này từ rất lâu rồi và thậm chí còn có mối quan hệ rộng ở trong Tòa Tháp.
Họ cố gắng ngăn cản những chiêu trò và sự gian lận, và họ làm hết sức của mình để tạo ra nơi mà những người chơi có thể thi đấu công bằng với nhau. Bởi vì điều này, sự lựa chọn những thành viên trong đội được quản lý rất nghiêm ngặt. Họ sẽ kiểm tra quá khứ của những ứng cử viên để xem họ có từng phạm phải tội ác gì không ví dụ như tống tiền hay cướp đồ của người chơi khác và vân vân, mây mây.
Bởi vì điều này, sự xuất hiện của Yul giống như một thanh kiếm đang kề lên cổ của Kaen và những đồng đội của anh ta. ‘Mẹ kiếp, nếu Yul phun ra bí mật ở nơi nào đó….!’ Anh đáng ra sẽ gặp Bild vào tối nay, và họ đã nói với hắn rằng Yul là tự nguyện hi sinh thân mình để cứu bọn họ. ‘ Nhưng nếu như anh ta khiến kế hoạch chúng ta đổ bể thì sao đây? Mọi thứ sẽ kết thúc. Có một tin đồn rằng Arangdan là bang nhỏ thuộc quyền kiểm soát của một bang rất lớn có danh tiếng trong Tòa Tháp. Nếu chúng ta mất đi sự tín nhiệm của họ bây giờ, chúng ta thực sự sẽ gặp rắc rối rất to.”
Một số những câu chuyện khác còn nói rằng Arangdan đã được lập ra bởi bang nào đó trong Tòa Tháp để chiêu mộ những thành viên có tiềm năng. Kaen không hề muốn bỏ lỡ câu hội này, nhưng dù cho họ có xin lỗi đi chăng nữa, Yul có vẻ như không sẵn sàng tha thứ cho tội lỗi của họ.
‘ Nếu như mình chỉ….’ Kaen nghiến răng, ánh mắt của anh ta tràn ngập sự ác ý. Vấn đề phản bội chỉ khó khăn ở lần đầu tiên. Lần thứ hai sẽ suôn sẻ hơn nhiều. Kaen dùng ánh mắt ra hiệu cho đồng động của anh để giúp anh che lại để mà không ai có thể thấy được họ đang làm gì. May mắn thay, không có ai đang chú ý đến phía của họ. ‘Nó sẽ dễ phi tang hơn với một cái xác.dù sao Bild không hề biết Yul nhìn như thế nào. Nó sẽ dễ hơn khi nói rằng anh ta chết bởi những vết thương mà anh ta phải chịu đựng khi ở phòng Boss.’
Đồng đội của anh đang hoang mang và lo lắng khi họ phải đi đến bước đường như thế này, nhưng họ không còn lựa chọn nào khác khi mà Kaen cứ liên tục ra tín hiệu cho họ. Kaen cẩn thận di chuyển tay của anh đến chuôi kiếm đeo ngay bên hông. Anh đang định kết thúc chuyện này một cách nhanh chóng.
“Nó được đồn rằng bang Arangdan ở khu vực Hướng Dẫn luôn luôn báo cáo lại thông tin về cho bang Cheonghwado. Và không chỉ như thế, Bang Cheonghwado có ý định tuyển những người mới từ bang Arangdan. Nhưng họ đặc biệt đến mức mà chỉ tuyển những thành viên với lai lịch sạch không tì vết, ngay cả khi người đó không hề sạch sẽ đúng như những gì hồ sơ ghi lại. “ Đột nhiên có một giọng nói phát ra từ sau lưng Kaen khiến anh ta giật mình không thôi. “Cái gì? Argh!” Anh ta cố gắng rút thanh kiếm của mình ra nhưng chỉ thay vào đó chỉ có tiếng gào thét thảm thiết bởi nỗi đau khủng kiếp đến từ bàn tay anh. Tay phải của anh rơi xuống nền, máu phun ra tung tóe. “Tay của tôi! Tay của tôi!!!!” Kaen hét lên khi nắm lấy cổ tay của anh ta.
Chỉ khi đó Yul mới chú ý đến có gì đó lạ đang xảy ra, và anh ta nhanh chóng nhìn xung quanh. Những đồng đội khác đồng loạt rút kiếm ra, ánh mắt của họ ngập tràn sự khó hiểu, và họ chĩa kiếm của họ đến hướng của Yeon-woo, người mà đang vẩn máu đi trên con dao găm của mình. “ Nếu cậu đủ độc địa để sẵn sàng đâm ai đó từ phía sau, cậu nên lường trước được việc mình sẽ mất đi đôi tay của cậu.”
* * *
Dưới lớp mặt nạ, Yeon-woo đang cau mày. ‘Tại sao mình lại khiến bản thân mình vướng phải đống cứt như này? Giờ mình cảm thấy chuyện này thật vớ vẩn.’ Anh đáng ra phải lờ chuyện này đi và tiếp tục tiến đến khu vực B. Nhưng chân của anh không thể nào di chuyển khỏi vị trí đó. Hình ảnh của Yul cứ liên tục xuất hiện trong đầu anh, và anh có thể thấy một gã thanh niên đang phản bội ở trong đội của nhóc đó. ‘ Phản bội…’ Mặt của Yul cứ thế đè lên những kí ức của anh về khuôn mặt của em trai anh.
Yul đã bị phản bội và bị bỏ rơi bởi đồng đội của nhóc ấy, giống hệt như những gì mà em trai anh đã trải qua. Và không chỉ như vậy, giống với những kẻ phản bội đó, họ lại tiếp tục tìm cách riêng của họ để tìm kiếm cậu nhóc đó lần nữa. Ý định của họ rất rõ ràng—thường thì, những kiểu người như thế này không bao giờ muốn để lại chút chứng cứ nào có thể được sử dụng như một vũ khí chống lại bọn chúng. Yeon-woo hiểu rõ điều này hơn ai hết, đó là lý do vì sao anh nán lại để chứng kiến xem bọn chúng định làm gì, và chứng kiến một cảnh tượng vô cùng đáng khinh bỉ. Anh rất muốn rửa sạch mắt mình với nước.
“Tay của tôi! Tay của tôi! Thằng chó đẻ kia! Sao ngươi dám?” Kaen khóc sướt mướt, vẫn ôm chặt lấy cánh tay của anh ta, nhìn anh với ánh mắt đe dọa “ Tao sẽ giết chết mày.”
Những đồng đội khác của hắn tiếp tục chĩa kiếm về phía Yeon-woo nhưng chúng không hề tiến về phía trước.
Không một ai chú ý đến bất cứ thứ gì cho tới khi tay của Kaen đã nằm lăn ra đất.
‘Anh ta là dân chuyên.’ Mồ hôi lạnh tuôn như suối từ lưng của họ. Họ biết rằng Yeon-woo đã cứu Yul, nhưng họ nghĩ rằng anh ta chỉ giúp hắn khi mà anh ta dù sao cũng đang tiến đến khu vực B. Hơn nữa, họ nghĩ rằng họ có thể hạ gục anh bởi sự chênh lệch về số lượng. Nhưng họ đã lầm.
Yeon-woo cười một cách thờ ơ. “ Mấy người nên cố gắng hết sức có thể.”
“Thằng khốn.” Kaen xông lên phía trước, ánh mắt của anh ta giờ đây chỉ thấy sự ddien tiết, anh ta rút kiếm ra với tay trái của anh ta và vung nó tới vị trí cổ của Yeon-woo.
“Kaen!” Đồng đội của anh ta đều hô tên anh ta một cách bất ngờ. Họ không rõ Yeon-woo thông thạo kỹ năng đến đâu, Hơn nữa, nếu Kaen xung đột với Yeon-woo, sự chấp thuận của họ để gia nhập Arangdan có lẽ sẽ bị hủy bỏ. Nhưng không một lời nói nào của họ lọt vào tai của Kaen. Anh ta đã mất đi lý trí của mình, chìm đắng trong ham muốn trả thù.
Yeon-woo bước về phía trước, suy nghĩ xem anh nên xử lý họ như thế nào. Họ là loại người không hề ngần ngại phản bội người khác, cứ thế đâm một dao sau lưng họ, nhưng họ không thể nào chịu đựng được việc mình bị đâm lại. Tâm trạng anh chắc chắn đang vô cùng tệ.
Yeon-woo né đòn tấn công từ thanh kiếm đang nhắm đến đầu của anh và di chuyển đến phía sau lưng của Kaen. Anh đưa tay mình ra và tóm lấy cánh tay của Kaen chỉ trong một khắc. Sau đó anh nhẹ nhàng vặn ngược tay của Kaen về phía sau.
Crack! Tay trái của Kaen bị bẻ cong thành một góc rất kì lạ. “Aargh!” Không hề để tâm, Yeon-woo bẻ lật lại tay của anh khi mà anh ta vẫn còn đang ôm cánh tay đang bị bẻ của mình và đạp lên vai của Kaen.Chuyển động đó giống như một con mèo vậy. Sau đó, với một cú đá mạnh, đạp thẳng xuống khiến đôi vai của Kaen gãy. Crunch!
“Aah!Aargh!”
“Kaen!”
“N-Ngươi thằng chó đẻ này!”
“Bỏ anh ta ra!”
Clang! Thanh kiếm vô lực rơi thẳng xuống dưới sàn nhà. Kaen không thể nào chịu đựng được cơn đau cứ thế mà quỳ rạp xuống dưới đất. Đồng đội của anh ta cũng không thể nào lại gần anh ta. Yeon-woo quá nhanh, và anh ta đang ngồi lên vai của Kaen.
Yeon-woo bẻ tiếp cánh tay đang gãy của Kaen về phía sau lưng của anh ta, đặt một chân đạp lên cột sống của Kaen và dồn sức của anh lên cú đạp đó, đe dọa sẽ bẻ gãy nốt xương sống của Kaen nếu họ có ý định lại gần thêm nữa.
“Aagrh!” Đôi mắt của Kaen đỏ ngầu, như thể chúng sẵn sàng bay ra khỏi hốc mắt bất cứ lúc anfo.
“Tiến thêm gần hơn nữa, thì tao đảm bảo thằng này sẽ không đời nào đi được nữa.” Dưới lớp mặt nạ, Đôi mắt của Yeon-woo lạnh lùng.