Thấy mặt thầy Quân biến sắc như vậy, ông biết có chuyện chẳng lành, buông vai người kia ra, rồi cũng vội vã mà chạy theo thầy.
Chạy được đến cửa nhà, thì ông đứng khựng cái lại, vì nhìn thấy một cảnh tượng rất đáng sợ.
Trong nhà hai cái quan tài đã đổ sang một bên, nắp quan tài bị một thứ gì đó đụng vào, bật ra, đang nằm trơ trọi trong góc nhà.
Một mùi hôi thối đặc trưng của xác người chết phiêu lãng trong không khí, ông hít phải vài hơi, tí thì nôn, may kịp đưa tay lên bịt miệng.
Thầy Quân thì vẫn đang đứng trước cửa nhà quan sát mọi thứ.
Ông vội vàng tiến lại gần lên tiếng:- Thầy, quan tài bị bật nắp, nhưng không thấy thi thể của vợ chống nhà ông Siu đâu.Thầy Quân gật đầu ý đã biết, rồi thầy chẳng nói chẳng rằng, lấy trong túi vải đeo hông một cây bút lông trắng toát, cây bút mà hồi sáng thầy Long đã dùng để vẽ phù.
Rồi tiếp tục lấy ra một lọ nhỏ, mở nắp, đưa lên miệng, rồi đổ vào.
Ông hết hồn, cứ tưởng thầy uống, nhưng hóa ra là thầy ngậm vào trong miệng.
Cất lại lọ nhỏ vào túi vải, thầy Quân chắp hai tay lại vào nhau, phía trong kẹp cây bút lông, thầy cúi người, vái tứ phương, xong thầy hạ thấp thân mình, một chân phải làm trụ, chân trái quét ngang trên mặt kéo ra một đường vòng cung, rút chân về, thầy phun hết ngụm mực đang ngậm trong miệng xuống dưới khoảng trống đất trước mặt.
Thấy mực thấm đẫm mặt đất, ngay lập tức thầy quỳ xuống, dùng cây bút lông, chấm mực trên mặt đất, vẽ ra một hình đồ án một con Rùa vô cùng lớn nhưng lại không có mắt, vẽ xong thầy lật ngược cây bút lông, dùng chuôi bút đâm vào đầu ngón tay chỏ của mình, nhỏ một giọt máu vào hình đồ án, đặng thầy lấy máu làm mực mà tạo ra mắt cho con Rùa.
Xong việc thầy mới thở phào một hơi, tiến lại gần phía hai cái quan tài đang đổ ngang dưới đất.
Vì ông ở xa và góc đó hơi khuất bóng, nên ông chỉ thấy thầy cúi người xuống, lần lượt lấy ở trong quan tài ra hai cái xác con Qụa đen, nhưng mất đầu, đoạn, thầy Quân miệng ngậm ngang cây bút, ném xác hai con Qụa xuống trước hình đồ án.
Lấy ở trên bàn thờ ông bà Siu ba cây nhang, thầy kẹp ngón tay vào mà bẻ gãy hương, sao cho cây hương chỉ còn bằng một phần ba so với lúc đầu, châm lửa thắp cháy ba nén nhang, thầy cắm xuống đất.
Làm xong tất cả những việc trên, thầy lui lại, ,tay bắt những ấn quyết vô cùng nhanh và dứt khoát, ông cố nhìn theo cho rõ mà không kịp, khi kết thúc một quyết ấn, thầy đọc lớn:- Đệ tử Trần Quân, truyền nhân đời thứ pháp môn Vạn Kiếp, pháp bậc Trấn Quy, nay dùng phép Truy Hồn Quy Thần thuật nằm trong Vạn Kiếp Tông Bi, mong các vị tổ sư gia của dòng họ Trần chứng giám, trợ sức cho đệ tử tìm được ba hồn bảy phách của kẻ địch.Thỉnh xong, thầy cầm bút lông hướng đồ án con Rùa mà gầm lên:- Truy Hồn Quy Thần thuật, Truy.Thầy Quân vừa dứt lời thì đồ án hình con Rùa như sống dậy, ngửa cổ lên trời mà gầm thét, nhưng không phát ra tiếng.
Con Rùa chậm rãi bò về hướng ba cây nhang, há miệng mà đớp vào chân nhang.
Lạ thay không thấy ba cây hương bị gì cả, sau đó từ hai lỗ mũi nó phì ra một hơi.
Khói trắng bay lên, theo gió mà uốn lượn lại gần xác hai con Qụa mất đầu, chui vào thân thể bọn chúng.
Lúc này thì từ xác hai con Qụa, chảy ra những dòng máu đen, những dòng máu tách ra ba hướng khác nhau, còn con Rùa từ khi phun ra khói trắng bằng lỗ mũi thì lại trở lại chỗ cũ, nằm xuống không động đậy, tròng mắt nó nãy còn màu đỏ của máu thì nay đã biến mất.
Thầy Quân tác pháp xong thì đứng không vững, tí thì ngã.
Ông thấy vậy bèn chạy lại gần mà đỡ thầy.
Thầy thờ hổn hển đưa tay quệt mồ hôi trên đầu, cười khổ rồi nói:- Pháp lực cháu có hạn, tạm thời chỉ truy ra được tung tích của bọn chúng.Thầy nhắm mắt, cố hít thở sâu vài lần để ổn định lại thân thể, sau đó thầy mới lại gần xác hai con Qụa, ông vẫn đi theo sau lưng.
Thầy đưa tay chỉ xuống vết máu dưới đất, nay đã tách ra ba hướng khác mà nói:- Dựa theo những hướng này mà đi tìm, chắc chắn sẽ tìm được ba người đó.
Ông mau thông báo cho dân làng đi tìm, à mà tốt nhất là đàn ông, phụ nữ mang mệnh âm, không tốt, nếu gặp được ông Hậu thì bảo mọi người phải tránh xa ông ta ra báo vị trí lại cho cháu, cái tinh đang nhập vào người ông Hậu, còn nếu gặp được xác của vợ chồng nhà ông Siu, thì lấy gạo nếp và muối trắng, rải vòng quanh họ, giữ chân họ lại, cháu sẽ xử lí sau.
Nhanh đi ông, không không kịp đâu.
Cháu phải ngồi thiền một lát để khôi phục pháp lực.Ông vừa chứng kiến tất cả những cảnh tượng thần kỳ xảy ra ở trước mặt mình, đang há hốc mồm vô cùng tò mò, nhưng nghe thầy Quân hối thúc, ông không dám nhiều lời, vội vàng đi ra ngoài mà thông báo với bà con cô bác.
Thầy Quân ngồi gần hai cái quan tài bật nắp mà không cảm thấy ghê người , cứ định thần mà hít thở nhập định.
Ông chạy ra ngoài kêu lớn:- Thằng Bình trưởng thôn đâu? Bình mày có đây không?Vừa dứt lời thì có một người từ xa lò dò bước đến, vẻ mặt sợ hãi, mở miệng đáp:- Vâng, cháu đây ông, ông gọi cháu ạ.Gật đầu, kéo ông Bình lại gần, ông nói:- Bây giờ anh đi thông báo cho tất cả mấy người trong làng, tập trung lại đây cho tôi, nhớ là chỉ gọi đàn ông, mấy anh trung niên và đám thanh niên thôi, đừng có gọi mấy chị phụ nữ làm gì, sự việc gấp gáp, nhanh cái chân lên.- Vâng, vâng cháu đi ngay đây.Đáp nhanh, ông Bình ba chân bốn chẳng mà chạy vọt đi.
Xong việc, ông quay lại chỗ thầy Quân, thấy thầy đang ngồi chắp bằng, nhắm mắt hít thở, nhập định.
Sợ gây ảnh hưởng cho thầy, nên ông cũng tìm một chỗ mà ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, lúc thầy Quân mở mắt thì đã thấy mọi người tập trung đông đủ trước nhà ông Siu, ông đang lên tiếng thông báo với dân làng:- Cánh đàn ông trong làng tập trung đủ chưa? Có đem theo dây thừng gậy gộc rồi đèn pin không? Đủ hết rồi chứ?Mấy anh rồi mấy chú đều xôn xao cả lên, đều nói rằng chuẩn bị chu đáo hết mọi thứ rồi.
Ông đang chuẩn bị nói tiếp thì thầy Quân đã từ trong nhà đi ra, mọi người đều tập sự chú ý về phía thầy.
Ông thấy thầy tiến ra thì gật đầu, đứng qua một bên để thầy nói chuyện với mọi người.
Thầy Quân giơ hai tay lên, ý bảo mọi người trật tự, rồi thầy cất lời:- Thưa mấy anh, mấy chú, tôi xin thông báo tình hình hiện giờ, anh Hậu cái lúc mà tới đám tang này đấy, thì đã bị tinh con chó nó nhập vào, lý do là do nhà anh Hậu ba đời mổ thịt, giết hại cái loại này, nên khi chết đi, chúng mang hận thù, lâu dần, hết hồn con này đến hồn con khác, chúng cứ thế mà hấp thu nhau, rồi thành cái tinh như bây giờ.
Việc mà nó đến đám ma của vợ chồng ông Siu là để cướp xác đấy, còn cướp để làm gì thì tôi suy đoán nó có liên quan đến đám âm binh Mông Nguyên ở ngoài cây Đề.
Vừa nãy tôi có làm phép để truy tung bọn chúng, đã phát hiện được các hướng mà đám ấy di chuyển, nhưng ngặt lỗi pháp lực còn yếu không biết rõ được vị trí, do vậy tôi mới nhờ mọi người ở đây chia nhau ra tìm giúp.
Mọi người đừng có lo, đám âm binh Mông Nguyên giờ này chưa dám xuất hiện lại ngay đâu, vì chúng biết tôi còn ở đây.
Nên bây giờ mọi người chia nhau ra ba hướng, lần lượt là cầu Ruột, bãi tha ma làng, và cánh đồng Lên.
Mỗi một nhóm chỉ được đi người, nếu phát hiện điều gì thì ngay lập tức cho người chạy về thông báo, nên nhớ nhóm nào có người về thông báo thì khi tách nhóm phải giữ lại số lẻ, tức là nhóm người thì tách ra người về báo, nhóm sẽ còn lại người, nhớ kỹ điều ấy.
Ngoài ra mọi người mang theo gạo nếp, muối trắng.
Nếu có biến cứ vốc mà ném về hướng đó.
Thời gian gấp gáp, tôi chỉ dám nói đến đây.
Còn bây giờ tất cả mọi người mau mau đi..