Ở đầu dây bên kia, thanh âm mẹ Tất ôn hòa mà khuyên nhủ: “Sao con có thể đóng băng tài khoản của Lâm Lâm chứ, một mình nó ở bên ngoài làm sao mà sống được?”
Tất Dục Cẩn hỏi: “Chuyển bao nhiêu?”
“Không nhiều lắm, hai vạn.”
“WeChat hay là Alipay?”
Nghe ra giọng điệu không tốt của hắn, mẹ Tất còn định khuyên tiếp: “Đứa bé hãy còn nhỏ, đừng trách móc nặng nề như vậy...”
“Nó đã đủ tuổi rồi.” Tất Dục Cẩn hơi mím môi, trông càng hung hiểm hơn bình thường: “Thành niên rồi.”
“……” Mẹ Tất thở dài: “Chuyển WeChat.”
Tất Dục Cẩn nói một tiếng đã biết, sau đó cúp máy với mẹ.
Trong trò chơi, các đồng đội đã về tới điểm hồi sinh.
[ đội ngũ ] Thu Ninh: Tôi dùng phi hành phù đưa các cậu về chủ thành.
[ đội ngũ ] Thu Ninh: Hành Cẩn?
[ chat riêng ] Thu Ninh:?
[ chat riêng ] Thu Ninh: Có đó không?
[ chat riêng ] Thu Ninh: Đã trở lại bản đồ , tôi đưa Sủi cảo và Ưu Nhạc Quả về trước, cậu đứng đây đừng cử động, họ không thể giết cậu tại điểm sống lại.
Biểu tình Tất Dục Cẩn dịu đi một chút, lại đeo tai nghe lên.
[ đội ngũ ] Hành Cẩn: .
Thu Ninh thực mau chạy tới đây.
Thiếu nữ nhảy nhót ném một lá bùa lên người hắn, phát ra ánh sáng lam nhàn nhạt.
【 hệ thống: Thu Ninh muốn đưa bạn tới Trường An thành, có đồng ý hay không? 】
Tất Dục Cẩn chọn đồng ý.
Vượt bản đồ xong, tai nghe lại lần nữa vang lên âm thanh của đồng đội.
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “Đệt, trên người có debuff hai tầng oán khí, thanh máu của tôi cũng chưa hồi, chó so với Xuân phong mãn diện...!À còn cả Phong Vũ Lâm Lâm nữa, tôi không đội trời chung với bọn họ!”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Nhẫn nhịn một chút đi, một giờ là hết rồi, chúng ta không đánh lại Phong Vũ Lâm Lâm nha QAQ
Khâu Ninh mang theo Hành Cẩn tới trước mặt đồng đội, bốn kẻ da giòn đứng chung một chỗ trông thảm không nỡ nhìn.
Ngoại trừ Khâu Ninh, ba người khác đều đã bị giết hai lần.
Tất Dục Cẩn hỏi: “Cái debuff này có thể hủy được không?”
“Không hủy được, chỉ có thể cố mà chịu thôi……” Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo nghĩ đến điều này liền cáu: “Thất giới điên rồi à! Trò chơi như này sao lại sống được đến tròn mười năm, các tựa game khác biết tranh đua một chút đi có được không!”
[ loa ] Xuân phong mãn diện: Sàn nhà có lạnh hay không, sướng hay không hả? [ nhe răng ]
[ loa ] Xuân phong mãn diện: Cả trò chơi đều nghe được, hôm nay có ưu đãi lớn, thành công đánh chết Hành Cẩn, Thu Ninh, Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo, mang hình chụp đến tìm tôi, rớt trang bị lại tặng riêng thêm J! Bám theo đội của họ, dù là thấy bọn họ bị ngộ sát cũng được! (chỉ cần có hình chụp là được)
Ưu Nhạc Quả cảm thấy mình bị cue đến.
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Liên quan gì đến hắn chứ! [ nắm tay tức giận ]
[ thế giới ] Bạn thấy được: Đuổi tận giết tuyệt, đúng là người tàn nhẫn.
[ thế giới ] Không muốn nói chuyện: Vừa rồi Phong Vũ Lâm Lâm không phải mới đánh chết bọn họ rồi sao? Tặng thêm cái gì thế, cứ trực tiếp nhắn tin với đại thần, nhờ hắn giúp lột trang bị không phải là được rồi hả? Tặng riêng cho một mình hắn không bằng tặng riêng cho một đám người sao?
[ thế giới ] Hai ống: Suy nghĩ nhiều lên ha, Phong Vũ Lâm Lâm có Thần Khí nơi tay, cậu ta thiếu chút tiền kia hả?
[ thế giới ] Bé đáng yêu bị chiều hư: Không biết vì cái gì, Phong Vũ Lâm Lâm cố ý săn giải treo thưởng đã khiến tôi có loại ảo giác rằng cậu ta thật sự thiếu tiền =.=
[ thế giới ] Anh anh không nói: Thần Khí có ích lợi gì, còn không phải để cho Thanh Khê mấy độ đánh đến nỗi mấy ngày không dám online.
[ thế giới ] Hai ống: Đó có thể là do Phong Vũ Lâm Lâm bị ngáo, Thần Khí của cậu ta có thuộc tính bạo, sao có thể đánh không lại.
[ thế giới ] Bạn thấy được: Trang bị của Thanh Khê mấy độ cũng không kém nha, còn cùng Ánh nến vào phó bản tham gia chiến tranh vượt server, thủ pháp lại chẳng cách xa tên kia cả N con phố luôn được không!
Lạc đề rất nhanh.
Tất Dục Cẩn ngừng mắt ở trên Kênh Thế Giới, nặng nề không nói.
Kênh chat riêng đột nhiên vang lên.
[ chat riêng ] Bóng đèn nhỏ: Có đó không?
[ chat riêng ] Hành Cẩn:?
[ chat riêng ] Bóng đèn nhỏ: Thương lượng một chút, chúng ta chia bốn sáu, tôi bốn cậu sáu mà kiếm một đợt, thế nào hả?
Tất Dục Cẩn hỏi: “Người chơi giết chúng ta là có thể kiếm tiền?”
Khâu Ninh nói: “Có, chỉ cần thành công đánh chết chúng ta là có thể cầm được toàn bộ tiền thưởng truy nã, phí thủ tục là do người treo giải thưởng chi trả, thật sự là một cuộc buôn bán một vốn bốn lời, mỗi một khu còn có một tổ chức chuyên ám sát, có thể kiếm không ít tiền từ việc tiếp đơn đặt hàng.”
“Vừa rồi người giết chúng ta cũng là tổ chức ám sát?”
“Không phải, J tổ chức chướng mắt, ít nhất phải khởi điểm từ J.”
Tất Dục Cẩn tắt kênh chat riêng đi, “Hiểu rồi.”
?
Hiểu rồi, cậu hiểu cái gì?
Sau đó, Khâu Ninh liền thấy đồng đội ngừng đi theo đội ngũ, tự mình chạy mất.
Hắn hô một tiếng: “Hành Cẩn?”
Nam Tiêu Dao không quay đầu lại, nhanh chóng biến mất trong biển người dày đặc.
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Chị gái làm sao vậy? [ lo lắng ]
“Ờm, không phải là bị giết nên tự kỷ đi?”
Khâu Ninh nhíu mày.
[ chat riêng ] Thu Ninh: Có ổn không?
[ chat riêng ] Hành Cẩn: Không có việc gì.
[ chat riêng ] Hành Cẩn: Muốn Thần Khí không?
Muốn.
Nhưng đó là thứ mà anh có thể muốn sao?!
[ chat riêng ] Thu Ninh: [ sao chổi khóc thút thít ]
Đối phương cũng nhận ra được bản thân đã hỏi câu vô nghĩa, lại im lặng.
Khâu Ninh thở dài, chào hỏi cùng đồng đội, sau đó tới giao dịch hành.
Đầu tiên anh xem hết một vòng khu trang bị, vừa lúc có một mặt dây chuyền thuộc tính không tồi, cắn răng tiêu J để mua, lại móc ra mặt dây chuyền tồn kho đem đi cường hóa full cấp, khảm một viên đá quý tốt lên, còn đang nghĩ xem nên đánh loại phù nào thì tốt đã bị kênh chữ vàng của hệ thống hấp dẫn ánh mắt.
【 hệ thống: Hành Cẩn treo giải thưởng toàn khu ở chỗ bạch Diêm Vương với Xuân phong mãn diện, Nhất dạ bạch sầu, Muội muội mau tới, tiền thưởng đồng một người, số lần không giới hạn, người chơi có thể tới bạch Diêm Vương [ tọa độ: Trường An thành ,] để xem xét tình hình cụ thể và tỉ mỉ.
】
[ loa ] Hành Cẩn: Mang trang bị rớt ra tặng thêm .
[ thế giới ] Người yêu màu trắng: Vãi!
[ thế giới ] Hai ống: Xuân phong mãn diện cậu ở đâu? Kẻ thù của cậu giết trở lại này!
[ thế giới ] Nhất nhu tuyết: Tôi thật là xấu xa, thế mà lại cảm thấy J dễ moi quá.
Khâu Ninh bị thao tác này của Hành Cẩn làm cho sợ ngây người: “Cậu làm gì vậy?”
Tất Dục Cẩn nhướng mày, hỏi: “Không phải khởi điểm là sao?”
“Ừ,” Khâu Ninh bị hành vi tài đại khí thô này của hắn đả kích đến vô cảm: “Cậu có thể trực tiếp đi tìm tổ chức, nạp phí bổ sung không có lời...”
【 hệ thống: Xuân phong mãn diện tăng lên đến J trong giải treo thưởng truy nã toàn khu đối với Hành Cẩn, người chơi có thể tới bạch Diêm Vương [ tọa độ: Trường An thành ,] để xem xét tình hình cụ thể và tỉ mỉ.
】
[ loa ] Xuân phong mãn diện: Tăng thêm .
[ thế giới ] Nhất nhu tuyết: Tốt, tôi lại có thể rồi, có ai báo tọa độ của Hành Cẩn không? Thù lao J!
[ thế giới ] Mại khắc bối: Tôi ra J, cầu tọa độ!
[ thế giới ] Cô ca cô la: Hành Cẩn cậu đứng ở tại chỗ đừng cử động, tôi đổi xong vũ khí tốt nhất rồi tới ngay!
“Mở giải treo thưởng toàn server, có debuff không?”
Mặt mày Khâu Ninh đã vô cảm: “Không có.”
“Thế thì không được,” Tất Dục Cẩn lại đối thoại cùng NPC lần nữa, thêm thêm từng tí một quá phiền, hắn dứt khoát chọn mức thưởng cao nhất: “Dù sao cũng phải trả lại những gì chúng ta đã nhận.”
Dứt lời, hệ thống chữ vàng siêu to lại lần nữa xuất hiện trong kênh.
【 hệ thống: Hành Cẩn tăng giải treo thưởng toàn khu lên đến J đối với Xuân phong mãn diện, nhất dạ bạch sầu, Muội muội mau tới, người chơi có thể tới Bạch Diêm Vương [ tọa độ: Trường An thành ,] để xem xét tình hình cụ thể và tỉ mỉ.
】
Thế giới sôi trào.
[ thế giới ] Tiểu nháo tiểu nhảy:???
[ thế giới ] Anh anh không nói:??!?
[ thế giới ] Lan Lan hoa ngữ: …… Tôi đếm ba lần, là bốn số không có sai.
[ thế giới ] Mễ hoa tô: J tất cả thì thôi, đây lại còn tính theo đầu người, và còn không hạn số lần……
[ thế giới ] Hai ống: Phát tài phát tài phát tài [ nước miếng ]
[ thế giới ] Một viên đường thật ngọt: Xuân phong mãn diện, lần này người ta không tặng thêm đâu, cậu lại tặng thêm một lần là thắng rồi!
[ thế giới ] Một vệt ánh sáng nhạt: Thôi bỏ đi, hắn không bằng ba ba tôi được.
[ thế giới ] Viên ngọc màu xanh lục: Lầu trên??? Cậu cũng quá liếm cẩu đi, cách chồng của tôi xa một chút!
(liếm cẩu: kiểu nịnh bợ, thấy người sang bắt quàng làm họ.)
[ thế giới ] Bạn thấy được: Thật đáng tiếc mà nói cho mọi người rằng, theo nguồn tin từ một người bạn, đại lão Hành Cẩn là một chị gái.
[ thế giới ] Có thể hay không: Vậy tôi nói! Khi nào thì vợ của tôi đã biến thành chồng của các người rồi!
【 hệ thống: [chiêu mộ đoàn đội người ] Nhất nhu tuyết: đoàn báo thù Xuân phong mãn diện, Nhột đêm bạch sầu, Muội muội mau tới, nhận vú em và phong ấn, chọn đủ người liền bám đuôi mục tiêu, tiền lương chia đều! 】
……
“Đệch, đây là bỏ vốn gốc hả!” Trong đội ngũ, Nhất dạ bạch sầu bực bội nói: “J? Thật sự bỏ ra được luôn!”
Sắc mặt Xuân phong mãn diện ngưng trọng, nhìn chằm chằm hệ thống chữ vàng trên cùng màn hình, suýt chút nữa bóp hỏng con chuột đang cầm trong tay.
Hơn nửa ngày, hắn mới chịu đựng được sự tức giận kia, giả vờ bình tĩnh nói: “Hắn đây là đang đưa tiền cho chúng ta, Bạch sầu tôi nhớ rõ cậu có một cái tiểu hào trang bị không tồi nhỉ, cậu mở nó ra đánh chúng ta lấy tiền.”
Vì muốn phòng trường hợp bạn bè khi cùng bị treo giải sẽ tự đánh lẫn nhau để kiếm tiền nên những người đang cùng bị treo giải toàn khu sẽ không thể đánh nhau được.
“Vô dụng.” Muội muội mau tới hít khí: “Tôi thấy Long chi hồn và Hồi ức màu hồng phấn, bang chủ của hai bang hội đều xuất động rồi...”
Long chi hồn và Hồi ức màu hồng phấn là người của tổ chức chuyên ám sát trong khu này, thủ pháp sắc bén, hành động mạnh mẽ.
Trong một trăm hạng đầu của bảng vũ khí, người của hai bang hội này đã chiếm ít nhất một nửa.
Muội muội mau tới nuốt nước miếng: “Không thể nghi ngờ là chỉ cần ra khỏi khu an toàn là chúng ta sẽ phải chết, căn bản là còn không chờ được tiểu hào tới giết chúng ta.”
Không thể ra khỏi khu an toàn, tức là bọn họ sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày trong mấy hôm tới, chỉ có thể treo máy ngơ ngẩn tại khu an toàn, khẩn cầu ngày nào đó đối phương nghĩ thông suốt hoặc mà chán, bỏ giải treo thưởng đi.
Giống như tử vong trong thế giới game vậy.
Trong đội ngũ yên lặng một hồi lâu.
Nhất dạ bạch sầu nhịn không được, thật cẩn thận mở miệng: “Nếu không thì đi thương lượng, đi theo bọn họ nói lời xin lỗi giải hòa trước?”
Ba ——, đao thuẫn khua đại đao ra, lưỡi đao lóe lên ánh sáng lạnh băng.
Tuy rằng biết đại đao sẽ không chém vào mình, Nhất dạ bạch sầu vẫn hoảng sợ.
“Xin lỗi?” Xuân phong mãn diện oán hận nói: “Nằm mơ đi!”
Hành Cẩn căn bản là không có đủ tâm sức đi xem thế giới náo nhiệt bao nhiêu, hắn đã bị tiếng thét chói tai của đồng đội đập cho ngớ người.
Giọng gào thét của Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo đã không hề dừng lại từ khi hệ thống phát ra thông báo đó, ngay cả Ưu Nhạc Quả cũng không nhịn được mà phải chuyển hướng.
“Các cậu thật sự không tới chỗ chúng tui sao QAQ, chỉ cần các cậu đồng ý tới, tui có thể thương lượng với họ, không yêu cầu trang bị luôn!”
Khi thu nhận thành viên, bang hội lớn cần phải suy xét nhiều mặt, có yêu cầu nghiêm khắc với tất cả các mặt như trang bị, thủ pháp và độ cống hiến.
Tất Dục Cẩn nhìn tên bang hội trên đỉnh đầu Ưu Nhạc Quả, đột nhiên hỏi: “Thanh Khê mấy độ là thành viên trong bang các cậu à?”
“Ừ ừ,” thanh âm Ưu Nhạc Quả mềm mại, nghe có vẻ như không lớn lắm, “Là phó bang chủ của tụi tui!”
“Vừa nãy kênh thế giới có nói qua, y và Phong Vũ Lâm Lâm có chuyện gì sao?”
“Xin lỗi nha, cái này tui cũng không rõ ràng lắm, lúc ấy tui còn chưa vào.”
Khâu Ninh rất ít khi thấy Hành Cẩn chủ động hỏi một sự kiện nào đó: “Cậu biết bọn họ à?”
Tất Dục Cẩn nhàn nhạt nói: “Không quen biết, tùy tiện hỏi thôi.”
Ừm, cũng phải.
Hành Cẩn mới chơi được hai ngày, kỹ năng còn chưa nhận thức hết.
Mọi chuyện trở nên ầm ĩ như vậy, nhiệm vụ hằng ngày cũng không làm được, trên người họ còn treo debuff, cũng không thích hợp để đi đánh đấu trường nên Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo và Ưu Nhạc Quả liền offline.
Khâu Ninh vẫn còn thời gian nên quyết định dạy Hành Cẩn cường hóa trang bị.
“Vừa nãy thấy một viên đá không tồi ở giao dịch hành, thuộc tính rất thích hợp với Tiêu Dao, cho cậu để gắn lên quạt.”
Tất Dục Cẩn ừ một tiếng, nhận lấy viên đá này.
“Bao nhiêu tiền?”
“Không đáng là bao,” Khâu Ninh không nói cho hắn biết giá của viên đá này còn quý hơn cả mặt dây chuyền của anh, nghĩ đến đối phương vì mấy người bạn là họ mà tốn mấy vạn đồng vàng, trong lòng thật sự băn khoăn, “Cậu ấn shift + con chuột trái vào món đồ là có thể gắn lên.”
Sau khi viên đá được khảm xong, cây quạt sáng lên thêm một vòng ánh sáng, so với lúc trước càng lóa mắt hơn, lực công kích cũng gia tăng không ít.
Trong lòng Khâu Ninh có một chút cảm giác thành tựu, hỏi: “Đánh đấu trường không?”
Hành Cẩn thu hồi cây quạt, hỏi: “Không phải vẫn còn debuff sao?”
“Tôi không có, không sợ rớt máu.” Khâu Ninh nói: “Cậu có thể thuận tiện quen thuộc với kỹ năng môn phái.”
Tất Dục Cẩn nhìn đồng hồ, sáng mai giờ hắn cần phải lên máy bay.
“Không được, sáng mai phải dậy sớm.”
“Vậy cậu đi ngủ đi.”
“Cậu không ngủ?”
“Ngày mai tôi nghỉ.”
Trong phòng rất yên lặng, anh không mở đèn phòng, đèn bàn đặt trên góc bàn nỗ lực làm việc.
Khâu Ninh nhẹ nhàng gõ bàn phím mấy cái: “Giám đốc cho tôi một ngày nghỉ ngơi.”
Tất Dục Cẩn nhớ tới chuyện mà anh gặp phải, tỏ vẻ lý giải.
Nhưng xí nghiệp càng lớn thì chức trách càng nặng, nếu mỗi nhân viên đều nộp đơn vì sai lầm của mình, làm một người quản lý xí nghiệp, hắn thật sự không thể thông cảm.
Thiếu nữ Quỷ Vu ôm con rối nhỏ đi tới trước hai bước.
【 hệ thống: Thu Ninh muốn mời ngươi ôm một cái, đồng ý hay không? 】
Tất Dục Cẩn di con chuột một chút: “Ừ?”
“Cọ cọ Âu khí.” Khâu Ninh lạc quan nói: “Nhỡ đâu ông chủ lớn đột nhiên nghĩ thông suốt, trả lại cơ hội cho tôi thì sao.”
Tất Dục Cẩn chọn đồng ý.
Trong màn hình, nam Tiêu Dao cong thân xuống, bế thiếu nữ Quỷ Vu lên.
Thiếu nữ đầu đội trang sức bạc cong tay ôm cổ nam nhân vật, gác đầu lên vai hắn, bộ dáng như chú chim nhỏ nép vào người.
Không thể không nói, cấu hình của《 Thất giới 》 thật sự cực kỳ cảnh đẹp ý vui, không trách có thể gây sốt nhiều năm như vậy.
Khâu Ninh vì muốn cọ nhiều chút mà không vội vàng buông tay ra, hỏi: “Ngày mai mấy giờ cậu online?”
“Không biết, phải đi công tác.” Tất Dục Cẩn nói: “Khả năng sẽ khuya.”
Khâu Ninh à một tiếng, sau đó nói: “Tôi chờ cậu.”
Tất Dục Cẩn ngơ ngẩn: “Chờ tôi?”
Trong trò chơi, thiếu nữ ngước mắt nhìn về phía nam nhân phía trên, bốn mắt nhìn nhau, ẩn hiện cảm giác vô cùng thẹn thùng.
Đây là động tác ôm của nam nữ khi chờ thời.
Cùng với lời hai người vừa nói, không khí lập tức trở nên lạ lùng.
“……”
Trời biết, anh tuyệt đối không có ý đó!
Khâu Ninh chột dạ mà thoát khỏi trạng thái ôm ấp, đi sang bên cạnh hai bước.
“Nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.”
Hoảng loạn lại vội vàng.
Đáy mắt Tất Dục Cẩn tràn ra một tia ý cười: “Ngủ ngon.”
Sau khi đóng trò chơi lại, Tất Dục Cẩn không rời khỏi phòng làm việc.
Hắn gọi cho trợ lý trước: “Tra báo cáo xin đến trễ của nhân viên một chút.”
Chờ đến khi bên kia đáp lời lại nói: “Sau đó chuẩn bị cho tôi một thiết bị chơi trò chơi.”.