Khi Phàn Vân Cảnh đuổi theo Lộ Thiên Tinh thì đối phương đã thấy được chỗ đậu xe của Tiền Lãng.
Đợi Lộ Thiên Tinh ngắt điện thoại mới nói nhỏ: "Có sao không?"
Lộ Thiên Tinh bình thản: "Tốt lắm."
Tốt chỗ nào chứ.
Phàn Vân Cảnh có chút đau lòng, xoa xoa đầu cậu an ủi: "Có một số việc chưa chắc nhìn qua đã là sự thật, đừng buồn."
Lộ Thiên Tinh đẩy tay hắn ra: "Đừng đụng vào đầu tôi, rơi mũ bây giờ!"
Phàn Vân Cảnh sợ cậu giận, không dám sờ loạn nữa: "Được, không đụng nữa."
Lộ Thiên Tinh chỉnh lại mũ rồi rời đi, Phàn Vân Cảnh yên lặng đi theo cậu.
Lộ Thiên Tinh đi hắn đi, Lộ Thiên Tinh dừng hắn dừng.
Không bao lâu sau Lộ Thiên Tinh nhịn không nổi nữa, quay đầu lại nói: "Anh đi theo tôi làm gì!"
Phàn Vân Cảnh nghiêm túc nói: "Trợ lý cũng bảo tôi đi đường này."
Lộ Thiên Tinh hoài nghi nhìn hắn: "Vậy anh đi trước đi."
Phàn Vân Cảnh: "......"
Lộ Thiên Tinh: "Biết ngay là anh lừa tôi!!"
Phàn Vân Cảnh: "......"
Xùy xùy đuổi Phàn Vân Cảnh vài câu, tâm tình Lộ Thiên Tinh mới tốt hơn, sau đó cậu ý thức được mình hình như giận cá chém thớt với Phàn Vân Cảnh, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, tôi không có tâm trạng cho lắm."
"Xả được rồi thì tốt." Phàn Vân Cảnh đi cùng cậu xuống gara, trêu ghẹo nói: "Dùng đại gia số một làm bao cát để xả giận, thầy Lộ phải vui mới đúng chứ, tôi sẽ không để người thứ hai làm vậy đâu."
Lộ Thiên Tinh liếc xéo hắn một cái, làm Phàn Vân Cảnh ngứa ngáy muốn giơ tay lên...!Thấy đôi mắt đào hoa kia đang trừng mình, còn mang theo ý vị cảnh cáo rõ ràng, Phàn Vân Cảnh chỉ có thể tiếc nuối rút tay lại, bất đắc dĩ nói: "Được, không đụng."
Hắn đề nghị với Lộ Thiên Tinh: "Hay là thế này, tôi cho cậu xả giận lên tôi, còn cậu cho tôi sờ đầu, thế nào?"
Lộ Thiên Tinh lạnh lùng từ chối: "Không."
"Vì sao? Thanh danh đại gia của tôi chưa đủ vang à?"
"Tóc tôi là vô giá."
"Chà, lí do?"
"Sao hôm nay anh nhiều chuyện thế!"
Lộ Thiên Tinh vừa đi vừa xù lông, vất vả lắm mới tìm được chỗ đỗ xe của Tiền lãng, lập tức chạy lên xe không thèm quay đầu nữa.
Phàn Vân Cảnh nhìn dáng vẻ đáng yêu kia ngồi trong xe rời khỏi gara rồi mới lấy điện thoại ra gọi trợ lý đến đón.
Trên đường.
Tiền Lãng nhìn Lộ Thiên Tinh, ngạc nhiên nói: "Phởn thế? Ăn ngon lắm chứ gì."
Lộ Thiên Tinh nói: "Lúc nào tôi cũng phởn mà."
Tiền Lãng: "Đừng có lươn lẹo kẻo Diêm Vương xẻo lưỡi đấy."
"......" Lộ Thiên Tinh đổi chủ đề: "Không phải hồi chiều tôi nói mời anh đi ăn cơm sao, đi.
Mang anh đi ăn ngon."
Nhưng chủ đề này chả hợp không khí là bao, Tiền Lãng trợn mắt nói: "Bỏ đi, tôi ăn no rồi.
Có thực mới vực được đạo, chờ cậu lâu muốn chết.
"
"Sao không chờ tôi vớii."
Tiền Lãng cả giận nói: "Anh à, đã giờ rồi, trời cũng tối nối.
Chẳng lẽ mấy người ăn uống ngon lành còn tôi ngồi ngoài này uống gió Tây Bắc à?"
Lộ Thiên Tinh: "...Tôi chưa nghỉ đến đấy."
Cậu bổ sung nói: "Ngày mai, ngày mai chắc chắn sẽ mời anh một bữa ra trò."
Tiền Lãng hừ một tiếng: "Đừng có hứa trước, càng hy vọng càng dễ thất vọng."
Lộ Thiên Tinh cạn lời, lôi điện thoại ra giả vờ bận.
giờ là giờ tan làm của dân văn phòng, ngoài đừng kẹt xe, sôi nổi lắm, trên mạng cũng thế.
Từ khi phát sóng Tân Tinh Tú, hình thức tổ chức mới mẻ đã thu được rất nhiều lời khen từ khán giả.
Hai nhân vật lớn lần đầu tiên phá lệ hợp tác càng lôi kéo sự chú ý của quần chúng.
Nhân tiện nhận quảng cáo cho vài nhãn hiệu, lợi nhuận tăng, càng ngày càng nổi tiếng.
Kỳ sau khi kết thúc vẫn còn lại dư âm khó phai.
Nhưng những lời chửi bới ném đá nữ chính đã biến thành tuy không có đức nhưng có tài.
"Lúc trước tôi nghĩ chưa có tân binh nào là nổi trội, giờ tôi thấy tôi sai rồi!"
"Nếu không vì nhân phẩm thì tôi khá thích chị đẹp này."
"Tôi thấy chị này được đấy, khí chất không tồi, fan nhan sắc xin gia nhập."
"Không ai thấy giọng bả hay vcl à?"
"Nữ quàng của tôi!! Quá ngầu!"
Lộ Thiên Tinh lướt xem bình luận, cảm thấy nữ chính đạt được mục đích rồi.
Tiếp theo chỉ cần cô duy trì và phát huy để giựt giải quán quân, dùng thực lực để xóa bỏ scandal, lúc đấy không cần tự xin lỗi vì kiểu gì fan cũng sẽ tự tha thứ.
Còn sẽ cảm thấy bản thân đã xin lỗi rồi nhưng cô vẫn không dứt, chắc bị sự nghiệp ám!
Quả nhiên là nữ chính, xoay chuyển cục diện như thần thoại.
Nhớ tới Liêu Thanh Minh trợ giúp nữ chính, Lộ Thiên Tinh lại thở dài, cảm giác như một thằng bạn tốt đi gia nhập hội Đức thánh chúa trời ấy.
Mà kệ, khác lí tưởng thì khó mà hợp tác.
Việc mình tự mình xử lí cho tốt đã, chuyện công lược của nữ chính bỏ qua.
Lộ Thiên Tinh ổn định lại tâm tình, hoàn toàn tiếp nhận sự thật này.
Sau đợt tái đấu, trên cơ bản thì đội đều có điều chỉnh.
Tiếp theo lại mở vòng loại, chỉ giữ lại người.
đội sẽ tổ chức đấu đơn, có quyền tự khiêu chiến, sau đó các giám khảo sẽ quyết định thắng thua.
Quy tắc rất đơn giản, nhưng người dám khiêu chiến thì không nhiều.
Lúc MC hỏi thì ai cũng nhìn nhau, chần chừ ái ngại.
Chim đầu đàn dễ chết lắm.
Các học viên do dự mãi, lo lắng mình sẽ bị loại ngay từ đầu.
Nói đến cùng vẫn là có chút tự ti.
Tất cả im lặng, MC hỏi lại lần hai.
Thường Nhã rũ mắt chờ đợi, đợi MC hỏi lại lần thì sẽ xung phong, trở thành người đầu tiên khiêu chiến, đến lúc đó......!
"Oa!!" Trong trường quay đột nhiên vang lên tiếng kinh ngạc, Thường Nhã ngẩng đầu lên nhìn thì thấy thanh niên xách đàn ghita lên đứng giữa sân khấu —— là Ân Lương Thần!
Thường Nhã trợn mắt, không ngờ bị hắn chiếm mất spotlight.
Ân Lương Thần cười tủm tỉm giơ cầm mic, khi MC hỏi lí do hắn xung phong thì hắn chỉ bâng quơ nói: "Tôi muốn tạo một khởi đầu tốt đẹp cho thầy Lộ."
Lộ Thiên Tinh được gọi tên, trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh cậu, làm khán giả thét đến chói tai.
Lộ Thiên Tinh không lường trước được chuyện này, nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời: "Cố lên."
Ân Lương Thần lập tức nở hoa, cười đắc ý: "Vâng!!"
Hắn chọn khiêu chiến đội Liêu Thanh Minh, không cần tốn sức đã loại được được một người.
Thường Nhã thấy vậy, lượt hai đứng ra khiêu chiến đội Lộ Thiên Tinh, loại bỏ một người lập thế cân bằng cho hai đội.
Tay cầm ghita của Ân Lương Thần giật giật, gió nhẹ thổi qua góc áo, siết chặt.
Hắn cảm thấy đối phương đang khiêu khích mình.
Thường Nhã đứng đối diện mỉm cười đáp lại, không phủ nhận cũng không thừa nhận, không hề yếu thế.
Lúc tầm mắt hai người giao nhau, trong lòng Ân Lương Thần chỉ có mỗi chán ghét, thề nhất định sẽ khiêu chiến đội Liêu ảnh đế tiếp, loại bỏ hết tất cả.
Hai màn mở đầu hé ra cuộc hỗn chiến.
Có lúc đội Lộ Thiên Tinh khiêu chiến đội Thôi Mộng Tuyết, có lúc đội Thôi Mộng Tuyết khiêu chiến đội Phàn Vân Cảnh, có lúc đội Phàn Vân Cảnh khiêu chiến đội Liêu Thanh Minh, một mất một còn, tới lui vẫn ngang tài ngang sức.
Sau vài lượt, cả đội chỉ còn lại vài người.
Đội Thôi Mộng Tuyết hiện tại thất thế nhất, tiếp theo đến đội Phàn Vân Cảnh.
Lộ Thiên Tinh và Liêu Thanh Minh dẫn trước, có lẽ nhờ Ân Lương Thần và Thường Nhã nên hai bên giờ đây nồng nặc mùi thuốc súng.
Không khí ngột ngạt này làm khán giả cũng hồi hộp theo: "Đến giờ đánh cười rồi các bà con! Tôi đặt Lộ Thiên Tinh nhá! Ân Lương Thần quá mạnh, khả năng sáng tác tuyệt đỉnh!"
"Không, về thực lực thì nhà tôi hơn mà? Tuy không nằm trong giới nhưng học viên không thể coi thường, đặt Liêu Thanh Minh!"
"Cố lên! Xông lên! Chị gái quẩy đê! Chị đẹp vô địch!"
"Tinh Tinh là chân lý! Tui tin tưởng mắt nhìn người của ảnh, nhất định ảnh sẽ không thua!"
"Không nhất định phải thế đâu, đừng xem thường Thôi Mộng Tuyết, nói không chừng Lộ Thiên Tinh chả địch lại đâu."
"Lầu trên tróp vừa thôi hen? Cược gì không quan trọng, đừng có tự tâng bốc thế? Có biết tự lượng sức mình không?"
"Lượng sức gì? Tôi đặt Liêu Thanh Minh thì liên quan gì tới mấy người? Tưởng mình mù rồi ai cũng mù như mình à?"
Thế là cãi nhau, cãi ngày càng lớn, lớn hơn cả đại hồng thủy, fan có lý trí cũng không can nổi, nếu nối không có lý thì kiểu gì cũng bị vả vào mồm.
Có người không nhịn nổi, xông vào chiến luôn.
Lực chú ý bị dời đi, từ "Thường Nhã trở về làm đau mắt" biến thành "Chỉ cần thắng thì là bạn, hốt giải quán quân về để vả mặt! "
Ân Lương Thần cũng bị liên lụy, chỉ cần hai nhà Liêu Lộ đánh nhau thì nhất định sẽ có mặt Thường Nhã và hắn.
Thảm nhất là Minh Tinh CP.
CP đầu tiên của Lộ Thiên Tinh, ai ngờ lại có ngày ai nhà chiến đấu khốc liệt thế này.
Minh Tinh CP không ai dám giúp cũng không dám khuyên, chỉ có thể ôm gối ngồi một cục run rẩy.
Một chữ, thảm.
Lúc này lực lượng mới lại xuất hiện, các tài khoản chuyên gia dò tìm hint đột nhiên được khai sáng, chấn động tuyên bố thành lập Đảng Tinh Thần, hãy nhìn học trò chó con x thầy giáo kiêu ngạo đi, Minh Tinh cái gì! Mỹ nhân công cũng ngon mà niên hạ công cũng ngon, tuyệt phẩm!
Lời này vừa nói ra đã tức khắc nhận được vô số ủng hộ.
Bởi vì biểu hiện của Ân Lương Thần đối với Lộ Thiên Tinh quá rõ ràng, hắn cũng không có ý định che giấu, chỉ cần thấy Lộ Thiên Tinh là sẽ bám dính lấy cậu, nhìn ngoan ngoãn đáng yêu vô cùng.
So với lúc Lộ Thiên Tinh không có mặt, lúc nào cũng đứng một mình thì dịu dàng hơn nhiều.
Cái hay của phát sóng trực tiếp là hint không bị cắt xén, các fan CP vận dụng hết vốn từ ngữ miêu tả thuộc tính của hai người, rồi moi cả mấy cái ảnh hai người cùng có mặt vân vân.
Ngay cả fan Minh Tinh CP đang gian nan cũng có suy nghĩ muốn trèo tường.
Kỳ thứ , mở màn là giám khảo đang ngồi trong phòng tập đánh giá tiến bộ của học viên và bàn luận về vấn đề khiêu chiến.
Lộ Thiên Tinh ngồi trước dương cầm đệm đàn cho học viên, đồng thời chỉ ra một số chỗ cần sửa.
Ân Lương Thần đứng gần Lộ Thiên Tinh, không làm gì, chỉ yên lặng nhìn bàn tay đặt tren những phím nhạc trắng đen của cậu, mặt nở hoa.
Có đôi khi Lộ Thiên Tinh lấy hắn làm gương để các học viên khác noi theo, Ân Lương Thần cao hứng, còn nghiêng đầu trộm cười, tai đỏ cả lên.
Không phải hint thì là gì!!
Đảng Tinh Thần vừa thành lập thét chói tai.
Quả nhiên, Tinh Thần CP mới là real, Minh Tinh CP chỉ là dĩ vãng!
Fan Minh Tinh lưu lạc khắp chốn: "......"
Giận mà không dám nói gì.
Một số fan Minh Tinh không ngừng phẫn nộ, có người thứ ba nào đó đi ngang qua cũng phẫn nộ, gõ cửa nói: "Bận lắm sao?"
Lộ Thiên Tinh đánh dấu vào nhạc phổ rồi đưa cho học viên, xoay xoay bút nói: "Cũng không bận mấy, sao Phàn tổng không đi xem học viên vậy?"
"Giám khảo khách mời chỉ xem thành quả không xem quá trình." Phàn Vân Cảnh thuận thế dựa vào dương cầm, ăn ngay nói thật: "Tôi không có đam mê với âm nhạc, lúc này mà quan tâm học viên thì càng làm phiền cho mấy nhóc kia hơn, nên tôi mời thầy dạy luôn."
Lộ Thiên Tinh hiểu rõ: "Hèn gì Phàn tổng rảnh rỗi thế."
Phàn Vân Cảnh: "Cũng tốt, lúc trước đi theo thầy Lộ không rảnh cho lắm, giờ thì ổn rồi."
Lộ Thiên Tinh liếc hắn một cái, biết rồi mà còn nói.
Phàn Vân Cảnh bật cười, tay đặt lên phím đàn, đánh lên một đoạn nhạc.
Ân Lương Thần phản ứng rất nhanh: "Là bài《 Thần thiên 》của thầy Lộ!"
Phàn Vân Cảnh nhàn nhạt liếc hắn, ừ một tiếng.
Chướng mắt.
Ân Lương Thần dường như không nhìn thấy, cười với Lộ Thiên Tinh, ngại ngùng nói: "Em rất thích nhạc của thầy Lộ, nên ngày nào cũng nghe hết."
"Do~~" một nốt nhạc đột nhiên ngắt lời hắn, Phàn Vân Cảnh bình tĩnh nói: "Tôi chỉ nhớ một đoạn, phần sau lại quên mất rồi, tiếc quá."
Ân Lương Thần vẫn mỉm cười nói: "Không sao, để tôi."
Phàn Vân Cảnh nhíu mày, "Cậu không luyện tập gì sao?"
Ân Lương Thần: "Tôi qua vòng ở kỳ rồi."
"Nhưng mà lần loại này không thể xem thường các đội khác được."
"Phàn tổng nói đúng, nên thầy Lộ ơi chỉnh nhạc phổ giùm em nha"
"re~~~" âm thanh từ dương cầm lần thứ hai vang lên, Phàn Vân Cảnh không nhanh không chậm nói: "Vấn đề này giám khảo tốt nhất không nên can thiệp, phải để học viên tự lực."
Hắn ngước mắt, nhìn thiếu niên trước mặt nhướn mày nói: "Đúng không?"
Tác giả có lời muốn nói: Tinh Tinh: Tui là ai tui đang ở đâu mấy người kia đang làm gì thế!
————.