Ngày thứ hai, ba người cùng đi bệnh viện.
Quý Dữ vốn muốn tự đi, dù gì thì nơi đó cũng quá xấu hổ, hắn chỉ muốn đi một mình nhanh chóng làm cho xong, Tiểu Vũ Trụ lại cố tình không rời khỏi hắn, người mới làm ba như Hạ Trụ lại không có khả năng dỗ nó, cho nên cuối cùng vẫn cùng nhau đi.
“Rốt cuộc cậu kiểm tra cái gì?” Dưới tầng hầm, đậu xe vào đúng vị trí, Hạ Trụ lại hỏi một lần.
Vấn đề này tối hôm qua, sáng nay, trước khi xuất phát hắn đều hỏi qua, nhưng không một lần được trả lời.
“Vấn đề của anh sao lại nhiều như vậy?” Quý Dữ đem Tiểu Vũ Trụ từ trong xe ôm ra.
Lúc này ra đường hắn mua cho Tiểu Vũ Trụ một bộ đồ toàn thân cá Nemo, sau khi thay xong trừ khuôn mặt nhỏ và cánh tay lộ ra, nơi khác đều bị vải che kín, cái đuôi nhét vào đuôi cá béo núc ních phía sau, xung quanh có bọc xốp, dù lắc lư cũng không ai phát hiện dị thường.
“Muốn để tôi ôm nó không?” Hạ Trụ chủ động nói.
“Được.” Quý Dữ thống khoái mà đem Tiểu Vũ Trụ ngủ đến vô tri vô giác đưa qua.
Tiến vào bệnh viện, Quý Dữ đi trước dẫn đường.
Hắn lấy số, cầm dãy số không ngừng bước đi tới khu vực khám đã định.
Thời gian Quốc Khánh người trong bệnh viện đặc biệt nhiều, nơi nơi chốn chốn xếp thành hàng dài.
“Ở chỗ này chờ đi.”
Quý Dữ chỉ chỉ lan can bên cạnh “Đứng mệt còn có thể dựa vào.”
Hạ Trụ đi đến cạnh Quý Dữ, ngẩng đầu nhìn bảng tên khu vực —— khoa hậu môn trực tràng.
Hắn đại khái có suy đoán trong lòng, hỏi: “Số của cậu là bao nhiêu?”
“A, phía trước cũng không có mấy người, hẳn là chờ không lâu lắm.”
Hạ Trụ gật gật đầu.
Đợi không sai biệt lắm một giờ, đã kêu tới số của Quý Dữ.
Hắn đi vào, để Hạ Trụ ôm Tiểu Vũ Trụ ở bên ngoài chờ.
Không nghĩ tới còn chưa qua một tháng, hắn đã nằm lên lại giường bệnh, bày ra tư thế y hệt, cảm nhận được xấu hổ như cũ, cho dù lấy tay che mặt, gò má vẫn nóng lên.
Hắn mở chân, tùy ý để bác sĩ dùng dụng cụ mỏ vịt cùng đèn pin quan sát nội bộ của hắn.
“Không có gì trở ngại, chỉ là trầy da, về sau cẩn thận một chút là được, còn có gần đây phải chú ý thức ăn, đừng ăn đồ cay, dưỡng một thời gian là có thể khỏi hẳn.” Bác sĩ vừa nói vừa tắt đèn pin.
Quý Dữ nhẹ nhàng thở ra: “Cảm ơn bác sĩ.”
Hắn ngồi dậy mặc quần “Có cần kê đơn không? Dùng thuốc có lẽ nhanh lành một chút?”
Bác sĩ nghi hoặc mà nhìn hắn: “Dùng thuốc? Cậu mang thai thì dùng thuốc gì đây? Không cần con nữa hử?”
Quý Dữ sửng sốt: “A?”
Người khác nói hắn mang thai hắn căn bản không tin, nhưng lời này từ trong miệng bác sĩ ra tới, Quý Dữ tức khắc có chút luống cuống, hắn chỉ chỉ chính mình “Ngài nói tôi mang thai?”
Bác sĩ gật đầu: “Đúng vậy, cậu không biết?”
Quý Dữ ngơ ngác mà lắc lắc đầu.
Bác sĩ giải thích nói: “Phân bố tăng lên, nhiệt độ trong khoang sinh sản lên cao, vách trong sung huyết, cho dù không ở kỳ phát tình, thân thể cũng như cũ bày ra bệnh trạng giống vậy, cái này đương nhiên là mang thai.”
Lại nói “Có phải gần đây thân thể phi thường có nhu cầu về phương diện kia không?”
Quý Dữ liếm môi dưới, chậm rì rì gật gật đầu: “……Ân.”
“Đối tượng không ở bên cạnh cậu đi? Thân thể của cậu chắc cũng qua một đoạn thời gian rất lâu rồi không phát sinh quan hệ.”
Quý Dữ trầm mặc vài giây: “Ngài còn đoán mệnh sao?”
Bác sĩ trẻ tuổi cởi bao tay, buồn cười nói: “Cái gì mà đoán mệnh, bất quá là căn cứ phản ứng trong thân thể của cậu suy đoán ra nguyên nhân thôi. Nếu sắp tới phát sinh quan hệ, căn bản không cần dùng miên điều nữa, tình huống này đối tượng của cậu có thể giải quyết giúp cậu.”
Quý Dữ có điểm hoài nghi nhân sinh.
Bác sĩ nói chém đinh chặt sắt tới vậy rồi, hắn lại cảm thấy không đúng, cũng không khỏi theo lời bác sĩ nói điên cuồng hồi tưởng, sợ rơi rớt chi tiết gì đó, nhưng…… Thật sự nghĩ không ra a!
Lúc này bác sĩ lại hỏi: “Alpha của cậu có tới không?”
Quý Dữ ngoan ngoãn trả lời: “Hắn có tới, bất quá trước đó không lâu tôi tẩy ký hiệu của hắn rồi, như vậy hắn còn được coi như Alpha của tôi không?”
“Cậu tẩy ký hiệu?” Bác sĩ nhăn mi, ngữ khí kinh ngạc.
Quý Dữ có chút bị hù, gật gật đầu: “Đúng vậy.”
“Trong lúc mang thai bảo bảo đặc biệt yêu cầu tin tức tố của ba, như vậy đi, cậu vẫn nên làm kiểm tra đi, theo phán đoán của tôi tình huống của cậu khẳng định mang thai, nhưng trong lúc mang thai đi tẩy ký hiệu phi thường dễ sinh non, dù không sinh non, thì tiêm thuốc ức chế cùng sử dụng thuốc cũng sẽ kích thích phôi thai, có tỷ lệ nhất định làm cho dị dạng……”
Quý Dữ bị bác sĩ thuyết giáo một phen, giáo đến chấm hỏi mọc đầy đầu, đầu đầy dấu chấm hỏi còn có Hạ Trụ ngồi ngoài cửa.
Hắn ngồi vị trí cạnh cửa.
Cửa không khóa, hắn có thể nghe đến thật rõ ràng.
Cái từ mang thai không ngừng bị nhắc tới, hắn không khỏi cũng động tâm.
Khác với a di hôm qua, hôm nay nói Quý Dữ người mang thai là bác sĩ.
Lời nói từ trong miệng bác sĩ, hiệu quả đương nhiên khác với a di ——
Một người bên trong không ngừng hồi tưởng có khả năng nào mang thai; một người bên ngoài cũng kiềm lòng không đậu, cứng ngắc lấy điện thoại ra, bắt đầu kiểm tra tin tức.
Quý Dữ như thế nào sẽ mang thai?
Trừ bỏ quán bar lần đó, lúc sau mặc kệ là nguyên lai Quý Dữ, hay là Quý Dữ hiện tại, đều không có bất kỳ thâm nhập tiếp xúc gì với hắn, vậy vấn đề nằm ở đâu?
Hạ Trụ suy tư một phen, trấn định quy về việc con thỏ kia.
Trên màn hình nhảy ra một đống tin tức, hắn từng cái click mở mà nhìn.
Không quá một hồi, Hạ Trụ liền phát hiện, ấn đường hơi hơi nhăn lại.
【Thỏ cái mang thai giả: thỏ cái bị thỏ đực kích thích, tỷ như mùi vị, sẽ khơi dậy động dục và trứng của thỏ cái, tạo thành mang thai giả……】
Kích thích?
Loại tình huống này đổi lên con người…… Vậy chẳng phải là kích thích tin tức tố sao? Cho nên tin tức tố của mình kích thích Quý Dữ, làm cho hắn nảy sinh biểu hiện mang thai giả?
Hạ Trụ nửa tin nửa ngờ, tiếp tục đọc bên dưới, lại có một loạt văn tự nhảy vào tầm nhìn ——
【Thỏ cái có tử cung kép, còn được gọi là tử cung hỗn hợp, đây là loại tử cung nguyên thủy của động vật có vú…… Bởi vậy một cái thai thỏ có thể sinh con con, thậm chí nhiều hơn, nó rất dễ thụ thai và sinh con, và vẫn có thể tiếp tục sinh sản.……】
Hạ Trụ hơi híp mắt, nhấm nuốt hai đoạn này lần nữa.
Hắn không khỏi nhớ tới lúc Tiểu Vũ Trụ sinh ra, bởi vì trước đó kiểm tra cho thấy Quý Dữ mang chính là song thai, cho nên hắn vẫn luôn cho rằng Quý Dữ sẽ sinh hai đứa nhỏ, nhưng không có, cuối cùng chỉ sinh một mình Tiểu Vũ Trụ.
Khi đó trải qua thảo luận của bác sĩ, giải thích cho hắn là cá lớn nuốt cá bé.
Nói cách khác Tiểu Vũ Trụ quá mạnh, mà bảo bảo kia quá mức suy yếu, dinh dưỡng đều bị Tiểu Vũ Trụ hấp thu, bởi vậy cuối cùng chỉ sinh hạ một đứa.
Tình huống như vậy tuy thiếu, nhưng trong ngoài nước cộng vào vẫn có trường hợp này, cho nên hắn cũng không quá để ý, hoặc là nói, ngay lúc đó hắn căn bản không thèm để ý cái này, mà càng để ý chuyện “Năm tháng” đã sinh.
Hiện tại nghĩ đến, kết hợp với thể chất Quý Dữ bị thay đổi, cái dụ “Cá lớn nuốt cá bé” liền trở thành điểm đáng ngờ nhất.
Hạ Trụ không khỏi rũ mắt, tầm mắt dừng trên người Tiểu Vũ Trụ ngủ say sưa trong lòng.
Có thể hay không……
Bào thai đã biến mất kia, kỳ thật vẫn chưa biến mất?
“Bác sĩ, cảm ơn ngài nói với tôi nhiều như vậy, nhưng mà có chuyện ——”
Trong phòng khám truyền đến âm thanh của Quý Dữ “Tôi thật sự, thật sự, thật sự, không có khả năng sẽ mang thai, bởi vì căn bản tôi không có đối tượng, đã độc thân hơn một năm.”
“Vậy sao cậu lại do dự?”
“…… Ngài nói khẳng định tới vậy, tôi liền tưởng có thể xuất hiện cái gì ngoài ý muốn làm tôi mang thai không a.”
“Trước kia tôi xem qua tin tức, nói một cô gái đi bể bơi công cộng, một tháng sau không thể hiểu được mang thai, kết quả cuối cùng điều tra ra được, là bể bơi có tng trùng, cô ấy không cẩn thận dính vào.”
Bác sĩ: “……”
Bác sĩ: “……Cậu vẫn nên đi làm kiểm tra đi.”
Không lâu sau, Quý Dữ từ trong phòng khám ra tới, Hạ Trụ lập tức tiến lên dò hỏi: “Thế nào?”
Quý Dữ nhún vai: “Bác sĩ nói tôi mang thai, kêu tôi đi siêu âm kiểm tra B.”
Hắn nhíu mi, biểu tình có chút dao động, “Anh nói xem, tôi không thật sự mang thai chứ? Một người hai người đều nói như vậy cũng quá kỳ quái.”
“Vậy đi tra một chút.”
Quý Dữ ngại phiền toái: “Lại đến xếp hàng.”
“Lấy số trước, thời gian xếp hàng chúng ta có thể ra ngoài ăn một bữa cơm, đi bộ một vòng lại trở về.”
Quý Dữ buông tiếng thở dài, một lần nữa bốc số.
Đánh giá đại khái thời gian, hai người mang theo đứa nhỏ đi ra ngoài ăn cơm trưa.
Thời điểm ăn cơm Tiểu Vũ Trụ tỉnh, ngủ no rồi nên tinh thần nó phi thường sảng khoái, chọc một cái liền cười, trong miệng ô a ê nha a không ngừng, lại mặc đồ liền thể cá Nemo, cái đuôi béo béo nho nhỏ lắc qua lắc lại, hấp dẫn không ít ánh mắt.
Nó cũng không sợ, ở nhà ăn cười hì hì cùng người bàn khác giao lưu, trở lại bệnh viện, lại dựa vào khuôn mặt đáng yêu, cùng mấy vị y tá tỷ tỷ bắt tay.
Quý Dữ thu hết vào mắt, không khỏi tấm tắc hai tiếng, oa oa cứ như vậy liền rất được hoan nghênh.
Chiều đi siêu âm B hắn là một mình đi vào, bởi vì cấm người khác cùng đi.
Quá trình cũng rất nhanh, chỉ là dùng chút đồ quét lên bụng hắn một hồi, liền nói cho hắn kết thúc, chờ đại khái năm đến sáu phút là có kết quả.
Quý Dữ ngồi ở mép giường sửa sang lại quần áo, không bao lâu liền lấy được đơn siêu âm B.
Trên tờ đơn là hình trắng đen cùng với một loạt thuật ngữ khó hiểu.
Bác sĩ kế bên, Quý Dữ không nhìn kỹ, trực tiếp hỏi: “Bác sĩ, tình huống của tôi thế nào?”
Bác sĩ cười nói: “Chúc mừng cậu, cậu mang thai.”
Cô duỗi tay chỉ lên phần ảnh trăng trắng nói “Cái này là bào thai, bảo bảo ở bên trong.”
Trên mặt Quý Dữ trống rỗng: “……”
Qua một hồi hắn mới chớp chớp mắt, đầu càng ngày càng gục xuống, hai mắt cũng nhìn càng gần, nheo đôi mắt tinh tế mà đánh giá hình ảnh trên giấy.
Giữa tấm hình trắng đen xác thực có một cụ tròn tròn nhỏ màu trắng, ở ngay giữa hình ảnh.
Bác sĩ nói đó là bào thai.
Bác sĩ nói bên trong có bảo bảo.
Cho nên, hắn thật sự mang thai.
Chính là hắn như thế nào sẽ mang thai??
Quý Dữ hoàn toàn ngốc.
Thật vất vả hắn mới tiếp nhận giả thuyết đàn ông sẽ mang thai, nhưng mà giả thuyết không bạch bạch bạch có thể mang thai quá mức ảo tưởng? Đứa nhỏ này tới bằng cách nào, thật sự hiểu không nổi.
“Vậy đứa nhỏ là của ai a?”
Bất tri bất giác, suy nghĩ trong lòng liền chạy ra khỏi miệng.
Bác sĩ làm kiểm tra cho hắn cũng ngơ ngác: “Cậu không biết cha đứa bé là ai?”
Quý Dữ ngẩng đầu, mờ mịt mà nhìn bác sĩ: “Ngài xem tôi giống như biết lắm sao?”
Bác sĩ: “……”
Không khí bỗng nhiên lâm vào an tĩnh, chỉ có âm thanh dụng cụ y tế nhẹ nhàng vang lên.
Hai người mắt đối mắt, sau một lúc lâu không ai mở miệng.
Lúc bác sĩ muốn nói, cửa bị gõ vang, bên ngoài truyền đến âm thanh Hạ Trụ: “Quý Dữ.”
Quý Dữ chỉ chỉ bên ngoài: “Tôi ra nói vài lời với hắn.”
Nói xong hắn bước tới cửa, vừa mở cửa ra liền đen đơn siêu âm B đưa tới trước mặt Hạ Trụ, không thể tin tưởng mà nhìn hắn “Tôi mang thai! Tôi mẹ nó thật sự mang thai!”
Hạ Trụ nhìn đơn siêu âm B, gật đầu nói: “Tôi biết.”
Quý Dữ khó hiểu mà nhướng mi: “Tại sao anh không kinh ngạc? Đứa nhỏ này như nào tới, căn bản không biết của ai.”
Hạ Trụ nâng mắt, nhìn Quý Dữ: “Hẳn là……Của tôi.”