Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Sảng Văn Ta Bạo Hồng

chương 4: chương 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng sớm hôm sau.

Thích Du tỉnh dậy trong căn phòng công chúa rộng một trăm mét vuông, ba tháng ngắn ngủi, bất kể là sinh hoạt hay là ký ức, đều là cách nhau một trời một vực.

Cô đã quen với cuộc sống tinh xảo lộng lẫy, xa hoa lãng phí của thiên kim hào môn thường ngày, cùng sự yêu thương mà cha mẹ ruột và các anh trai dành cho.

Giống như, đời này mười bảy năm trước chỉ là một giấc mộng.

Hiện tại, mới là chính cô bắt đầu chân chính tồn tại.

Trở ngại là mới khai giảng hôm qua, đối với chuyện phải dậy sớm như thế này, Thích Du vẫn có chút không quen.

Uể oải từ trên giường lớn đứng lên, đi đến phòng thay quần áo ngay cạnh phòng ngủ.

Đẩy cánh cửa màu xanh đậm kiểu dáng Châu Âu ra, phòng thay quần áo bên trong càng tráng lệ hơn, nơi hẻo lánh còn chất đầy các loại túi xa xỉ chưa mở mà mẹ Thích hôm qua mới dạo phố mua về cho cô.

Thích Du đứng soi gương, nhìn thiếu nữ bên trong trước.

Tối hôm qua thức đêm làm một trăm đề, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thích Du, mang theo sự mỏi mệt.

Ngáp một cái, Thích Du lần đầu tiên mặc đồng phục.

Không hổ là trường quý tộc, đồng phục so với các trường phổ thông khác trông thật đẹp.

Áo sơ mi trắng phong cách Anh, váy xếp nếp kẻ hình ô vuông màu khoai môn, cùng chiếc nơ cùng màu.

Trước ngực cài huy chương thuộc về ban quốc tế.

Thích Du hài lòng nhìn mình mặc đồ này, tiểu tiên nữ mặc cái gì đều thật đẹp!

Bỗng nhiên ——

Âm thanh điện tử ra vẻ nghiêm túc của hệ thống phá vỡ sự thưởng thức bản thân của Thích Du bản thân:

【 Kí chủ đại nhân, mặc dù không muốn quấy nhiễu cô tự luyến, nhưng bổn hệ thống vẫn phải là nhắc nhở cô, nhiệm vụ hôm nay, phi thường gian khổ.

Thích Du mới vui vẻ được một chút, tâm tình trong nháy mắt giảm đến đáy cốc.

Cái hệ thống chó này thật sự rất biết phá hư tâm tình tốt của cô.

Thích Du môi đỏ hé mở, một bên đi ra ngoài, một bên hỏi: "Nói đi, ngày hôm nay lại là cái nhiệm vụ ngu ngốc gì."

Hệ thống suy nghĩ ý tứ của hai chữ ngu ngốc này.

Sau đó bỗng nhiên ù ù như tiếng gió thổi, ong ong nửa ngày, trực tiếp chết máy.

Thích Du xuống lầu, không có chờ được hệ thống hồi phục.

Thích Du rất hoài nghi, tên chó chết này sợ không phải đang chuẩn bị ra đại chiêu gì chứ.

Thích Du: "Này, nói chuyện đi chứ, chết máy à?"

"Em gái, em đang cùng ai nói chuyện vậy?"

Thích Thần tay cắm túi, từ căn phòng cách vách đi tới, đại khái do vừa rời giường, trên đầu còn có một túm tóc mao nhô lên.

Thích Du phi thường trấn định, trợn mắt nói mò: "Anh nghe nhầm rồi, em không nói chuyện nha."

"A, có thể là anh chưa tỉnh ngủ." Thích Thần vuốt vuốt đầu mình, ngáp một cái, nhắm nửa con mắt chuẩn bị xuống lầu.

Nhưng mà Thích Du nhìn chằm chằm vào nhúm tóc ngốc đang vểnh lên kia của Thích Thần.

Cảm giác tay thật ngứa ngáy.

Càng xem càng cảm thấy mình nhịn không được.

Không được, nhất định phải đè xuống.

Thích Du đi theo đằng sau Thích Thần xuống lầu, cao hơn hắn hai bậc thang, sau đó vươn bàn tay tội ác đến...!

Đỉnh đầu Thích Thần trầm xuống, vẻ mặt ngơ ngác: "..."

Một giây sau kịp phản ứng, Thích Thần mở to hai mắt: "Móa!"

"Đầu con trai không thể sờ!!!"

Thích Du cảm giác được lòng bàn tay chạm vào nhúm tóc ngu ngốc kia, dừng nửa giây, sau đó yên lặng chà đạp hai lần.

Sờ đều sờ, thuận tiện ấn xuống.

Cô thật đúng là tiểu tiên nữ lương thiện.

Thích Thần đột nhiên đỏ mặt.

Vũ nhục, đây là vũ nhục cực lớn đối với hắn!

Quay người liền muốn dạy dỗ con bé này một trận.

Thích Du thấp người từ bên cạnh hắn chui qua, nhanh chóng chạy xuống dưới lầu: "Cái gì mà con trai, anh còn là một em bé."

Thích Thần hít sâu: "Anh là đàn ông, đại nam nhân!"

"Anh em hai đứa tình cảm thật tốt, mau xuống đây ăn sáng, sau đó một tay trong tay đi học." Mẹ Thích từ phòng khách nhìn thấy bọn họ ngây thơ đùa giỡn, trên mặt đầy vui mừng.

"Ai cùng anh/em ấy dắt tay!"

Anh em hai người đồng thanh

Mẹ Thích vui sướng cười: "Thật ăn ý, giống như sinh đôi vậy."

Mặc dù anh em họ kém nhau nửa tuổi, nhưng vẫn có chút tương tự, chỉ là Thích Thần ngũ quan khí khái hào hùng, Thích Du tinh xảo hơn.

Tay trong tay cùng nhau đến trường cái gì, chính là không tồn tại.

Dù sao cũng không phải đi nhà trẻ học.

Nhưng là lúc anh em hai người sóng vai đi vào cửa trường học, vẫn đưa tới oanh động không nhỏ.

Đùa giỡn là đùa giỡn, nhưng bên ngoài Thích Thần vẫn đi theo hồ Thích Du.

Đưa cô đến cửa phòng học, Thích Thần nắm vạt áo cô, dặn dò: "Nếu có người bắt nạt em, nhất định phải nói với anh, còn nhớ rõ phòng học anh tại tầng mấy không?"

"Chờ giữa trưa anh tới đón em đi ăn cơm."

"Số điện thoại di động không có xóa đi..."

Thích Du dùng sức đánh cái tay đang túm áo mình, mặt không biểu tình nhìn hắn: "Anh"

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của em mình, Thích Thần vẫn chưa thỏa mãn dừng lại, cũng nghiêm túc nhìn cô: "Thế nào?"

Thích Du khoát tay, trực tiếp đem Thích Thần đẩy ra phòng học: "Anh năm nay mười tám, không phải ba mươi tám."

Thích Thần nghi ngờ: "Hả?"

Cái gì mười tám ba mươi tám, ý gì?

Đến khi Thích Thần trở lại phòng học mình, bỗng nhiên sau khi nghe được bạn học đang chơi game mắng một câu: "Tưởng chơi giỏi thế nào, mẹ nó ngược lại là nhiều chuyện!"

Thích Thần rốt cục kịp phản ứng: "Mẹ nó!"

Sau đó cười, tiểu hỗn đản còn quanh co lòng vòng mắng chửi người, có phải là muốn khoe rằng cô không nói tục.Thích Du ban quốc tế là sự tồn tại đặc thù của trường quý tộc, ban này bên trong học sinh đa số bối cảnh hùng hậu, không phú thì quý, trên cơ bản cũng sẽ không tham gia thi tốt nghiệp trung học, sau khi tốt nghiệp sẽ trực tiếp ra nước ngoài học.

Mặc dù là trường quý tộc, nhưng thi vào vô cùng khó, trên cơ bản có thể thi đậu ban phổ thông của trường này, đều là học sinh khá giỏi của tất cả trường học trong Lăng thành, mà học sinh ban thí nghiệm một, hai đều là nhọn bên trong mũi nhọn, học sinh xuất sắc chân chính.

Nửa đường mới đến, Thích gia đóng góp cho trường học một tòa nhà mới nhét được cô vào.

Trừ ban quốc tế, cũng không có ban khác nhận cô.

Dù sao thành tích học tập trước kia của cô thật sự cay mắt.

Lúc này tiếng chuông vào học vang lên.

Các lớp khác đã triệt để an tĩnh lại, chỉ có ban quốc tế vẫn náo nhiệt như cũ.

"Lớp trưởng, cậu cho tôi mượn vở toán học chép đi."

"Bài thi viết tiếng anh sao, tao chưa làm."

"Còn hóa học —— "

Nhìn bốn phía đề thi cùng sách bay loạn, Thích Du bình tĩnh tìm vị trí của mình ngồi xuống.

Ai ngờ ——

Lục soát số liệu lớn hàm nghĩa từ ngữ dẫn đến chết máy, hệ thống rốt cuộc cũng khởi động: 【 Ting...!Khởi động máy thành công.

【 Nhiệm vụ hàng ngày đã kích hoạt, mời kí chủ lo liệu làm đúng việc của nữ phụ ác độc, từ chối nữ chính hỗ trợ cùng đập chết cô ta: Dám giành đàn ông với tôi, ha! 】.

Truyện Chữ Hay