Váy của Tiễn Ý Ý là do Tiễn Thiếu Trầm mời một nhà thiết kế thời trang cao cấp từ ba tháng trước tự tay thiết kế cắt may, lấy màu trắng làm chủ đạo, váy dài rủ xuống đến mắt cá chân, ở xung quanh eo còn điểm xuyết vài đường xinh đẹp.
Tóc của cô được búi lên, trêи cổ đeo một kiện trang sức nhỏ, đồng thời còn có một đôi bông tai cùng bộ vô cùng xứng đôi.
Tiễn Ý Ý ngồi trước bàn trang điểm, bên cạnh là Hà Ứng Hoan đang vừa cười vừa ăn bánh ngọt.
“Biết nỗi khổ lúc trước của tớ chưa.”
Sáng sớm đã phải rời khỏi giường, bị đoàn đội tạo hình này ép lên ép xuống. Tất cả mọi người đều có thời gian ăn, riêng cô thì lại không có, từ sáng tới giờ cứ bị xoay quanh, căn bản không có cơ hội ăn cơm.
Lúc trang điểm không thể động, nhiều nhất chính là uống hai ngụm nước mà thôi.
Quá thảm.
Tiễn Ý Ý nhìn mình trong gương, làm một cái mặt quỷ.
“Khổ quá đi.”
Đây mới chỉ là đính hôn, thời gian an bài còn có các loại phương diện khác đều đơn giản hóa hơn nhiều so với kết hôn. Thế mà bây giờ đã khiến cho người bận đến mức choáng váng cả đầu óc, sáng sớm tinh mơ đã bị lôi dậy, mệt đến mức chỉ muốn ngáp.
Đến chơi với cô có rất nhiều các bạn gái, đều là người có quan hệ thân thiết với Tiễn Ý Ý, còn có một số thiên kim tiểu thư của nhà khác, tuy rằng không quá thân thiết, thế nhưng họ vẫn mang khuôn mặt tươi cười tới chúc phúc cô.
Những cô gái còn đang đùa giỡn với nhau, cửa liền bị đẩy ra.
“Ý Ý.”
Hà Ứng Hoan đứng ngay gần cửa, sắc mặt hơi hơi thay đổi.
Tiễn Ý Ý ngẩng đầu.
Thanh âm này, cô vô cùng quen thuộc.
Tiễn Mân Văn.
Mấy tháng này cô ta vẫn luôn im lặng như gà, đột nhiên bây giờ lại xuất hiện.
Tiễn Ý Ý quay đầu lại.
Tiễn Mân Văn rõ ràng cũng chú ý cách ăn mặc, cô ta mặc một bộ lễ phục màu hồng nhạt, trong tay cầm túi xách, đối với Tiễn Ý Ý thật cẩn thận tươi cười.
“Chị tới bồi em.”
Cô ta bước từng bước tới.
Những cô gái khác trong phòng đều hai mặt nhìn nhau, tự hiểu lấy, nhường ra một vị trí rộng rãi cho chị em Tiễn gia bọn họ.
Thế nhưng Hà Ứng Hoan lại ôm lấy bả vai Tiễn Ý Ý.
“Cô là ai?”
Sắc mặt Tiễn Mân Văn có phần tái nhợt.
Cho dù cô ta không tiếp xúc với Hà Ứng Hoan mấy, nhưng lần trước cũng từng giới thiệu qua, Hà Ứng Hoan có là kẻ ngu đi nữa thì cũng không có khả năng không biết tới cô ta.
Vậy thì chỉ có thể giải thích, đó là do Hà Ứng Hoan cố ý.
Tám phần là do Tiễn Ý Ý bày mưu đặt kế, để cô ta mất mặt ở chỗ này.
“Tôi là Tiễn Mân Văn, chị gái của Ý Ý.”
Cuối cùng thì Tiễn Mân Văn vẫn lui một bước.
Hà Ứng Hoan là vị hôn thê của Tào Khung, Tào phu nhân vô cùng thích cô ấy, về sau Hà Ứng Hoan nhất định sẽ trở thành chủ mẫu của Tào gia, cô ta không thể cùng Hà Ứng Hoan đối đầu được.
“Ý Ý của chúng ta từ bao giờ lại có thêm một cô chị vậy, sao tôi không biết?”
Hà Ứng Hoan lớn lên rất khả ái, thế nhưng lời nói ra lại khiến Tiễn Mân Văn cảm thấy cô ấy như một người phụ nữ độc ác: “Cô đừng có đến cọ nhiệt hết người này đến người khác đi. Có thiệp mời sao?”
Mặt Tiễn Mân Văn liền trắng hơn.
Thiệp mời, cô ta còn thật sự không có.
Tiễn Ý Ý đính hôn, từ một tháng trước đã được thông báo.
Sau khi cha Tiễn xuất viện liền hung hăng giáo huấn cô ta, trong tay cô ta lại không có một chút tiền nào, muốn cùng Diêu Nhất Nam rời đi, thế nhưng Diêu phu nhân căn bản không chấp nhận cô ta, những thứ tài sản kia của bà ta, cô ta không hề được một phân nào. Ngay cả số tiền hơn vạn lúc trước cô ta cho Diêu gia cũng không đòi về được.
Thời điểm ấy cô ta thật ngu ngốc, một chút chứng cứ cũng không lưu lại. Hiện tại Diêu Viễn đã rơi đài, Diêu phu nhân ly hôn xong liền mang theo con mình xuất ngoại, căn bản không quản tới chuyện này, nói trở mặt liền trở mặt, đuổi cô ta đi, hơn vạn kia cũng không thèm đả động tới.
Bởi vì vạn này mà cha ruột cô ta đã trở mặt với cô ta, dù cô ta có làm thế nào cũng không chịu nhận thức.
Tiễn Mân Văn bây giờ không còn gì trong tay, sau khi sử dụng thủ đoạn với Tiễn Thiếu Trầm bên kia không có kết quả gì, cô ta cũng chỉ có thể bám lấy cha mẹ ruột của mình, cô ta không thể để cho hai người cũng thất vọng được.
Tiễn Mân Văn vốn là phải có một số tiền, là phần thưởng sau khi thi đại học thật tốt.
Thế nhưng thành tích của cô ta lúc trước còn có thể, chứ sau khi lên lớp , thành tích của cô ta so với Tiễn Ý Ý cũng chỉ giống như một trò đùa.
Tiễn Ý Ý đều thi được vào đại học A, mà cô ta chỉ có thể qua loa báo một trường phổ thông mà thôi.
Thành tích của Tiễn Ý Ý đã ném cô ta một khoảng khá xa, như vậy thì về vấn đề phần thưởng mà ông nội đã nói lúc trước, cô ta căn bản không có biện pháp lấy.
Tiễn Mân Văn vẫn không tin được, mình chẳng qua chỉ là lấy có vạn mà cha Tiễn đã nổi trận lôi đình rồi. Trong khi đó, cả Tiễn Thiếu Trầm và Tiễn lão gia tử vừa giơ tay liền có mấy trăm vạn. Càng miễn bàn tới việc cái vòng tay mà ông nội cho Tiễn Ý Ý kia, vạn đấy, chuyện này vẫn là nỗi khó chịu trong lòng cô ta.
Ông nội không thích cô ta, tiểu thúc cũng không thèm cho cô cháu gái này một chút mặt mũi nào cả, sự kiện lần trước kia khiến cho cô ta mất hết mặt mũi, không bao giờ dám tới công ty của hắn nữa, cũng không dám tính kế hắn. Trong lòng tiểu thúc, bọn họ căn bản không được coi là người nhà.
Không chiếm được sự chú ý của ông nội và tiểu thúc, hiện tại cô ta cái gì cũng không có, chỉ còn có cha mẹ.
Thi đại học quan trọng như vậy, Tiễn lão gia tử cũng chỉ là bởi mẹ cô ta gọi điện tới thì mới thuận miệng hỏi một câu, tỏ vẻ nhiều hơn cũng không có. Cùng với trong tưởng tượng của Tiễn Mân Văn, cô ta có thể được đưa đón đặc biệt, có chuyên gia ẩm thực chăm sóc chế độ dinh dưỡng, hoàn toàn khác biệt.
Cho dù Tiễn Ý Ý cũng không được quan tâm đặc biệt trong mấy ngày thi đại học này, thế nhưng Tiễn Mân Văn vẫn là rất bất mãn, trong lòng giống như là bị trùng tử cắn, vừa đau vừa mỏi, giận dỗi ông nội mình mà cũng không thèm chú ý tới mình.
Ông nội và tiểu thúc đều quan tâm tới Tiễn Ý Ý, tới lượt cô ta thì không có ai thèm để ý, coi như trong nhà này không hề có cô ta.
Rõ ràng cô ta mới là con gái ruột!
Vô luận thế nào, Tiễn Mân Văn cũng không thể tiếp thu việc trong lòng ông nội, mình so với Tiễn Ý Ý cũng không bằng.
Nhất là, Tiễn Ý Ý còn chiếm được nhiều sự quan tâm của ông nội và tiểu thúc, còn có tiền tài cứ thế chảy vào trong túi áo của cô.
Thời điểm cha Tiễn biết được Tiễn Ý Ý muốn đính hôn, trêи miệng luôn là vẻ buồn bực vô cùng, chỉ cần Tiễn Ý Ý đính hôn với Lương Quyết Thành, cô sẽ có thể nhận được một số tiền lớn từ Tiễn lão gia tử.
Đây cũng là nguyên nhân cơ bản mà Tiễn Mân Văn muốn đính hôn với Diêu Nhất Nam.
Mấy chục triệu, một số tiền lớn như vậy, vốn nên để cho đứa con gái ruột của ông ta mới đúng, Tiễn Ý Ý căn bản không đáng nhận được những thứ đó!
Nhưng hiện tại vị hôn phu của cô ta cũng đã chạy mất, nơi nào có tiền cho cô ta chứ? Mà hiện tại, Tiễn Ý Ý lại sắp sửa đính hôn.
Bọn họ sớm biết Tiễn Thiếu Trầm một tay phái người xử lý chu toàn tiệc đính hôn của Tiễn Ý Ý, tin tức liên quan tới cô bọn họ cũng biết không sai biệt lắm. Lễ phục, đồ trang sức, bông tai, giày, vòng tay,… tất cả đều vô cùng quý giá.
Nếu như nói ông nội là trực tiếp cho Tiễn Ý Ý một số tiền lớn thì Tiễn tiểu thúc dùng phương thức này, cũng cho Tiễn Ý Ý không ít tiền.
Tất cả đều là của Tiễn Ý Ý, không hề có một cắc nào cho cô ta.
Tiễn Mân Văn biết mình là huyết mạch duy nhất của Tiễn gia, Tiễn Thiếu Trầm căn bản sẽ không cưới vợ sinh con, về sau hết thảy đều sẽ do cô ta làm người thừa kế. Tất cả tiền mà mọi người cho Tiễn Ý Ý, trong mắt cô ta đấy đều là tiền của cô ta. Làm sao cô ta có thể không đau lòng đây?
Nhưng hiện tại cô ta lại chẳng thể làm cái gì. Thậm chí cha Tiễn còn bảo cô ta phải mang theo khuôn mặt tươi cười tới dự tiệc đính hôn của Tiễn Ý Ý.
Cô ta căn bản không hề muốn tham gia, hận cái buổi tiệc ngày hôm nay không thể trực tiếp bị phá hỏng, hủy bỏ là tốt nhất!
Nhưng là bây giờ cô ta lại không thể không hèn mọn, đối với Tiễn Ý Ý lộ ra khuôn mặt tươi cười. Khi bị Hà Ứng Hoan trào phúng còn phải làm như không có chuyện gì xảy ra.
“Tôi là chị gái của Ý Ý, tiệc đính hôn của em ấy, tôi hẳn là phải tới.”
Tiễn Ý Ý thản nhiên đưa mắt nhìn cô ta.
Trong danh sách khách mời, không hề có một nhà ba người Tiễn Mân Văn.
Nói bọn họ là người của Tiễn gia, không phải là khách, thế nhưng nhà họ Tiễn của bọn họ đã tách khỏi Tiễn gia, nói không phải người của Tiễn gia cũng đúng.
Nhưng chuyện xảy ra giữa Tiễn Ý Ý và Tiễn Mân Văn, ngay cả tiểu thúc đều biết, làm sao có thể để cho hai người này ở chung một chỗ chứ. Nhất là hôm nay còn là ngày lành tổ chức tiệc đính hôn của Tiễn Ý Ý, nếu Tiễn Mân Văn làm ra loại chuyện mất não gì, sợ là cái ngày lành này sẽ bị bôi lên một chút màu xám.
Vì thế, bọn họ đều không muốn để Tiễn Mân Văn tới phá hư ngày lành của Tiễn Ý Ý.
Mọi người đều biết, cô ta tuyệt đối sẽ không có thiện ý đến mức thật tâm tới chúc phúc cho Tiễn Ý Ý.
Hôm nay Tiễn Mân Văn đến, đúng như trong dự đoán của Tiễn Ý Ý.
Một nhà ba người họ không đến là tốt nhất, đến bao nhiêu là có bấy nhiêu phiền phức.
Tiễn Mân Văn thả thấp tư thái, cô ta rốt cuộc cũng là huyết mạch chính của Tiễn gia, các cô gái trong phòng trừ Hà Ứng Hoan ra thì cũng không có ai thật sự đối đầu với Tiễn Mân Văn, thấy bầu không khí quá xấu hổ cũng kéo ra một chút đề tài để không khí trong phòng thả lỏng một chút.
Thời gian điểm hp, Tiễn Ý Ý đứng dậy, Hà Ứng Hoan đến giúp cô chỉnh làn váy.
“Để tôi làm.”
Tiễn Mân Văn chủ động tiến lên, chỉnh lại váy cho Tiễn Ý Ý.
Cô ta cười rất ôn hòa.
“Tôi là chị của Ý Ý, loại chuyện này tôi hẳn là phải nên làm mới đúng. Hà tiểu thư, cô cứ xuống lầu bồi Hà phu nhân và Tào phu nhân trò chuyện đi.”
Hà Ứng Hoan cũng không thèm cho Tiễn Mân Văn chút mặt mũi nào.
“Chuyện của tôi còn cần cô sắp xếp sao?”
Nụ cười của Tiễn Mân Văn cứng đờ.
Tiễn Ý Ý hơi nhếch khóe môi.
“Tớ cùng Mân Văn nói vài lời, mấy cậu đi trước đi.”
Tim Tiễn Mân Văn đập rộn lên.
“Ý Ý…”
Mọi người đi ra khỏi phòng đóng kín cửa, trong phòng lập tức chỉ còn hai người Tiễn Ý Ý và Tiễn Mân Văn.
Bộ dáng tươi cười lúc nãy của Tiễn Ý Ý cũng biến mất theo, mặt cô không chút thay đổi nói.
“Cô tới làm gì?”
“Đừng nói mấy lời dối trá kia với rôi, cô biết là tôi sẽ không tin mà.”
Tiễn Mân Văn cũng không cười được nữa.
Cô ta lạnh lùng nhìn Tiễn Ý Ý.
“Tao đích xác cũng chẳng cần nói lời dối trá gì với mày cả. Tiễn Ý Ý, mày hiện tại có thể đứng ở đây, chuẩn bị tiệc đính hôn lớn như vậy, cũng là do mày đoạt của tao.”
“Tao tới chẳng qua là để nói cho mày biết, mày nợ của tao thì phải trả lại cho tao.”
Tiễn Ý Ý xách váy, từng bước tới gần.
“Tôi nợ cô? Tôi lấy đi của cô cái gì? Sau khi cô trở về có phải đều đem người đứng hết về phía cô hay không? Tôi từng bước thoái nhượng, thậm chí ngay từ lúc ban đầu tôi cũng đáp ứng cô không ít thứ.”
“Cô muốn tiền, những thứ này tiêu ở trêи người tôi làm cô thấy bất mãn?” Khóe miệng Tiễn Ý Ý giương lên, đáy mắt là một mảnh băng lãnh, “Những thứ này đều là ông nội và tiểu thúc cho tôi. Đừng nói tới việc tôi có xứng hay không. Tôi là dưỡng nữ, đích xác không có quan hệ máu mủ, thế nhưng tình thân của tôi với hai người đó là thật, bọn họ nguyện ý tiêu tiền cho tôi, tôi cũng không coi bọn họ là người ngoài, nguyện tiếp nhận những gì mà họ tặng, vậy thì có gì sai? Cô bây giờ muốn tôi trả cho cô cái gì đây? Tôi bây giờ còn nợ cô cái gì?”
Tiễn Mân Văn từng bước lui ra phía sau.
“Tao mặc kệ, tóm lại tao mới là huyết mạch của Tiễn gia, hiện tại tao rơi xuống tình huống như thế này, đều là lỗi của mày! Là mày hại tao! Làm hại tao không thể thân cận được với ông nội và tiểu thúc, làm hại tao không có gì cả, làm hại tao không thể không…” Cúi đầu trước mày.
Tiễn Ý Ý cười lạnh.
“Tôi hại cô? Tiễn Mân Văn, cô để tay lên ngực tự hỏi xem, tôi đã làm gì cô rồi?”
“Tiễn Ý Ý, tao không tới để đùa với mày, hôm nay là ngày đính hôn của mày với Lương Quyết Thành, nếu như mày không đem trả tất cả thứ nên trả cho tao, vậy thì buổi lễ đính hôn này của mày, đừng mong nó diễn ra thuận lợi.”
Tiễn Mân Văn hất cao cằm.
“Mày lấy tiền tiêu vặt của tao, xe của tao, phòng của tao, còn có thẻ ngân hàng, quần áo, túi xách, vòng tay của tao! Hiện tại, hết thảy đều trả lại cho tao ngay!”
Tiễn Ý Ý do dự một lát.
“Tiễn Mân Văn, có phải đầu óc cô bị hỏng rồi không?” Cô khó có thể tin tưởng được, “Những lời này làm sao cô có thể nói ra được chứ?”
“Mày không có sự lựa chọn nào khác.”
Tiễn Mân Văn nói: “Tiễn Ý Ý, mày không phải là không có người nhà, mày quên nữ nhân đã chết khi sinh mày ra rồi sao?”
Tiễn Ý Ý sửng sốt.
“Cô ta chưa cưới mà đã có con, thời điểm tuổi đã sinh mày ra đúng không?” Trong nụ cười của Tiễn Mân Văn đều chứa ác ý, “Tốt xấu gì cô ta cũng là mẹ ruột của mày, nếu không muốn danh dự của cô ta bị hủy thì tốt nhất là mày nên tuyên bố trước mặt mọi người, thoát ly khỏi Tiễn gia, đem tất cả những thứ thuộc về tao, đều trả lại cho tao!”