Editor: Qingluanpei
Chương Trọng sinh ( )
"Bang bang."
Cùng với âm thanh giòn giã vang lên, vỏ trứng theo đó mà nứt ra.
Móng vuốt nhỏ linh hoạt đem vỏ trứng lột ra, để lộ ra lòng trắng non mềm bên trong, cô nhóc mập mặc một cái áo khoác màu đỏ há to miệng, ngao ô một tiếng muốn nhét nguyên cả quả trứng gà vào cái miệng nhỏ, muốn một miếng ăn hết nhưng không có thành công.
"Em gái, trứng gà không thể ăn như vậy, em sẽ bị nghẹn đấy." Một đôi tay nhỏ hơi đen nhưng rất sạch sẽ duỗi đến trước cái miệng đang chuẩn bị nuốt trứng gà, đem quả trứng cầm xuống dưới.
Cô nhóc mập ngẩng đầu, nhìn về phía cái người giật đồ ăn từ trong miệng mèo, nhíu lông mày nhỏ muốn phản kháng, liền thấy được bàn tay nhỏ đen kia bẻ trứng ra, hơn nữa còn đút đến tận miệng của cô bé, cười tủm tỉm dùng giọng điệu dụ dỗ trẻ con để dỗ cô bé: "Em ăn đi nè."
"...." Mèo Mập.
Mở cái miệng nhỏ ra, ngao ô một ngụm nuốt vào,bẹp bẹp cái miệng, thuận tiện nhìn về phía đứa nhóc loài người đang đút thức ăn cho mình, lông mày nhỏ nhíu lại thành một khối.
Trải qua mấy ngày chải vuốt lại ký ức, nó đã biết rõ tình cảnh hiện tại của mình.
Sau khi nó bị một cái đùi gà hại chết, đương nhiên, nó cự tuyệt thừa nhận việc bản thân ăn vụng đồ vật bị ông trời nhân đạo hủy diệt! Nó đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, một cuốn tiểu thuyết mà nam phụ đối với nữ chủ yêu mà không có được cuối cùng hắc hóa, đem cả thế giới cùng nhau hủy diệt.
Tuy nhiên nó cũng không phải vị nữ chủ nam phụ yêu mà không có được mà là nữ phụ ác độc bị nam chủ, nữ chủ, nam phụ chỉ nghĩ muốn diệt trừ cho sảng khoái.
Cuốn tiểu thuyết mà nó xuyên đến tên là 《 Bạo sủng thập niên 》, nam chủ là con cháu của cán bộ cấp cao Hứa Tiêu, nữ chủ là tiểu bạch hoa nghèo túng nhưng tự lực cánh sinh Ngũ Y Đình.
Mà nó chính là nữ phụ ác độc Nguyễn Kiều Kiều.
Ba người ở cùng một cái thôn, cũng xem như là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.
Trong ba người, thân thế của Nguyễn Kiều Kiều là tốt nhất bởi vì cô là bé gái duy nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của Nguyễn gia.
Cho nên trên dưới Nguyễn gia đều vô cùng sủng cô, có thể nói là trăm ngàn sủng ái tại một thân.
Mà thân thế của Ngũ Y Đình lại có chút đáng thương, cha mẹ mất từ nhỏ, từ nhỏ phải sống chung với gia đình của chú không thích mình, nhận hết tra tấn, thẳng đến sau khi lớn lên gặp nam chủ mới bắt đầu trở nên xuôi gió xuôi nước, đi về hướng đỉnh cao của nhân sinh, cuối cùng còn thu hoạch được nam chính cùng với đông đảo nam phụ lưu luyến si mê.
Mà thân thế của Hứa Tiêu cũng không thua kém cô chút nào, hắn bị bọn buôn người lừa bán đến trong thôn, hộ gia đình mua hắn lúc đầu vẫn rất đối xử tử tế với hắn.
Chỉ là sau này bọn họ có con của mình liền coi hắn giống như trâu bò mà sai sử, lớn hơn chút nữa ở dưới cơ duyên xảo hợp mới được gia đình cán bộ cấp cao nhận trở về.
Quan hệ của ba người khi còn nhỏ không tồi, tất cả bắt đầu thay đổi là từ sau khi nam chủ bị nhận trở về, ba người lại lần nữa gặp lại nhau.
Nguyễn gia ở đầu những năm phất lên, Nguyễn Kiều Kiều vừa đẹp lại vừa có tiền, trở thành một bạch phú mỹ tiêu chuẩn.
Ở trong một lần tụ hội gặp lại con cháu cán bộ cấp cao nam chủ, lại ở dưới sự tác hợp của trưởng bối hai bên, Nguyễn Kiều Kiều vốn dĩ đã có hảo cảm với Hứa Tiêu, rất nhanh liền yêu hắn.
Nam chủ Hứa Tiêu tuy không có biểu hiện gì nhưng cũng không ngăn cản hai bên gia đình tác hợp.
Rất nhanh hai người đã phát triển đến giai đoạn đính hôn.
Nhưng ngay khi cả hai chuẩn bị đính hôn, nam chủ thông qua Nguyễn Kiều Kiều gặp lại nữ chủ Ngũ Y Đình.
Trong khoảng thời gian ở chung, hai người dần dần hiểu nhau yêu nhau, sau khi soạn ra một khúc ngược luyến tình thâm động lòng người, phát hiện ra cả hai đều yêu nhau sâu đậm liền một chân đá rớt nữ phụ Nguyễn Kiều Kiều.
Nguyễn Kiều Kiều được nuông chiều từ nhỏ đến lớn, tự nhiên là chịu không nổi.
Vì chia rẽ hai người mà Nguyễn Kiều Kiều đã làm ra rất nhiều chuyện độc ác, cuối cùng bị nam phụ cũng yêu sâu sắc nữ chủ cho đi lãnh cơm hộp....!Lại còn liên lụy toàn bộ Nguyễn gia nhà tan cửa nát..