Ông trời của tôi ơi, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô nhìn thấy thẻ đen trong truyền thuyết đấy.
Vừa nãy cô còn tưởng rằng Hà Nguyệt Tâm là thiên kim nhà giàu bình thường thôi, là cô sai rồi, thiên kim nhà giàu bình thường ai lại đi cầm theo thẻ đen bên người như lầy chứ!
Nhân viên bán hàng lúc này cũng thấy rõ được hình dạng của tấm thẻ đấy rồi, ánh mắt nhìn Hà Nguyệt Tâm đầy vẻ khó tin, không nói nên lời.
Không phải, người có tiền bây giờ bị sao vậy? Đều thích ăn bận nghèo nàn để lừa những người làm công ăn lương bọn họ à?
Hà Nguyệt Tâm không biết hai người họ nghĩ gì, cái thẻ đen này cô đã từng nghe nói qua, Hà Nguyệt Dao cũng có nên chắc những người trong giới thượng lưu đều có thứ này nhỉ.
Cô chỉ muốn nhanh chóng hoàn tất thủ tục rồi về nhà đọc sách thôi, dù gì thì cũng sắp khai giảng rồi.
Đợi quẹt thẻ xong, nhân viên chăm sóc khách hàng cung kính trả lại thẻ đen bằng hai tay cho Hà Nguyệt Tâm.
Hà Nguyệt Tâm đưa tay ra nhận lấy. Bởi vì động tay đưa tay lên nên sợi lắc tay trên cổ tay cô lộ ra ngoài, dưới ánh đèn sáng chói trong sảnh những viên kim cương xanh trên lắc tay sáng lấp lánh, làm cho làn da trên tay Hà Nguyệt Tâm càng thon dài trắng trẻo hơn.
Động tác của nhân viên chăm sóc khách hàng khựng lại, ánh mắt dính chặt vào sợi lắc tay đó.
Thấy Hà Nguyệt Tâm nghi hoặc nhìn mình, cô cười nói: "Sợi lắc trên tay em, thật đẹp......"
Hà Nguyệt Tâm cười, cô cũng rất thích, cho nên hôm qua anh cả tặng cô xong, ngày hôm sau cô liền đeo luôn đi ra ngoài.
"Vậy sao, em cũng cảm thấy rất đẹp, em đặc biệt thích nó."
Nhân viên chăm sóc khách hàng muốn nói lại thôi: "Có thể cho chị hỏi chút, sợi lắc tay này của em mua bao nhiêu vậy?"
Nói giá ra để thường dân như cô ngưỡng mộ cái nào. Mấy hôm trước cô có nhìn thấy sợi lắc này trên tin tức, nghe nói nó được đích thân Vương Phi Diana thiết kế, hơn nữa còn là sản phẩm áp chót của buổi đấu giá từ thiện hôm trước.
Một trong số viêm kim cương xanh trong đó còn nạm thêm cả kim cương bạc nữa, cô sẽ không nhìn nhầm đâu, chính là sợi lắc mà Hà Nguyệt Tâm đang đeo trên tay!
Giá ban đầu là triệu, nhưng giá cuối cùng bán ra lại cao gấp đôi!
Nghĩ đến giá bán ra cuối cùng cô cảm thấy có chút khó thở.
Cô cho rằng tùy tiện mua một chiếc xe giá . triệu đối với người nhà giàu mà nói đã là hào phóng rồi, ai biết được sợi lắc trên tay Hà Nguyệt Tâm còn mắc hơn giá của chiếc xe không biết bao nhiêu lần nữa chứ!
Hà Nguyệt Tâm thẳng thắn nói: "Ồ, sợi này à, là anh em tặng cho em, chỉ có tệ thôi."
Nhân viên chăm sóc khách hàng: "???"
Không phải, em chắc chứ?
Nhưng nhìn vẻ mặt chân thành của Hà Nguyệt Tâm, cô lại nhìn sợi lắc một lần nữa, càng cảm thấy đó là sợi lắc đã nhìn thấy trên tin tức.
Cô nhịn không được nuốt nuốt nước miếng: "Công......công nhận là rất rẻ."
Rẻ đến nỗi cả đời này cô cũng không mua nổi.
Sau khi hoàn tất thủ tục mua xe, ánh mắt nhân viên chăm sóc khách hàng và nhân viên bán hàng nhìn Hà Nguyệt Tâm đều khác lúc đầu hoàn toàn, nhân viên chăm sóc khách hàng nhìn quần áo trên người Hà Nguyệt Tâm, vẻ mặt có chút đăm chiêu.
Có thể đó là của nhãn hàng lớn nào đó mà cô chưa nhìn ra, dù gì thì khẩu vị của một số thiên kim nhà giàu cũng có chút khác với mọi người.
Vì là khách hàng ra tay hào phóng, nên khi Hà Nguyệt Tâm đưa ra yêu cầu người lái xe chở cô về nhà thì nhân viên chăm sóc khách hàng lập tức tự đảm nhận luôn.
Xe chậm rãi lái ra ngoài cửa hàng S, nhân viên sợ sẽ không cẩn thận quẹt vào xe, nên lúc ra khỏi cửa cô cẩn thẩn chậm rãi xoay tay lái chạy ra đường lớn.
Chỗ hồi nãy Hà Nguyệt Tâm đứng, dưới mái hiên của cửa hàng, Lý Vân và Vương Mông Giai đang đứng tránh mưa.
Bọn họ đi theo đuôi Hà Nguyệt Tâm nãy giờ. Nhìn thấy Hà Nguyệt Tâm gọi điện thoại xong liền che dù đi vào trong cửa hàng S. Đang buồn bực vì Hà Nguyệt Tâm vào trong lâu như vậy sao còn chưa ra nữa, bọn họ còn đang định chụp thêm mấy tấm hình xấu lúc dầm mưa của Hà Nguyệt Tâm nữa để đăng lên diễn đàn, thì nhìn thấy một chiếc Maserati mới toanh lái ra khỏi cửa hàng S, trong chớp mắt thu hút hết ánh mắt của mọi người bên đường.
Mắt Lý Vân dính chặt vào chiếc xe đó, có chút ngưỡng mộ, nhưng đợi nhìn thấy rõ mặt người ngồi trong xe thì sắc mặt lập tức thay đổi: "Người ngồi trong xe không phải là Hà Nguyệt Tâm sao."
Vương Mộng Giai nhìn kỹ lại cũng kinh ngạc nói: "Người ngồi kế bên nó hình như là nhân viên thì phải, vẫn còn đang bận đồng phục kìa? Chiếc xe này vẫn là chiếc xe mới nữa."
Kính chiếu hậu của xe mới thường sẽ thắt hai cái nơ màu đỏ để thể hiện sự tốt lành. Chiếc xe mà Hà Nguyệt Tâm ngồi cũng thắt hai cái nơ đỏ.
"Vụ gì vậy?"
Hai người nhìn nhau, đều có thể phát hiện sự kinh ngạc trong mắt đối phương?
Hà Nguyệt Tâm vào đó mua xe?
Không phải nói là thiên kim hào môn nghèo nàn nhất sao? Trước đó còn đi mua sách cũ, tiếp sau thì vào trong cửa hàng S mua một chiếc Maserati ư?
Hà Nguyệt Tâm mua được Maserati, nếu nói Hà Nguyệt Tâm nghèo nàn thì bọn họ là gì, còn nghèo nàn hơn Hà Nguyệt Tâm sao?
Hà Nguyệt Dao ở trong phòng cả một ngày, bởi vì sáng hôm nay Hà Thúy Chi nhắc đến việc đoàn tụ với ba mẹ ruột của cô nên tâm tình của cô cả ngày đều không tốt.
Thái độ anh cả với cô đột nhiên lạnh nhạt hẳn đi không nói, thế nhưng lại còn ân cần như vậy với Hà Nguyệt Tâm nữa chứ.
Bây giờ cô có thể chắc chắn nếu như anh cả tìm thấy ba mẹ ruột của cô, thì có thể sẽ đưa cô về nhà thật.
Cô vừa trở về phòng liền gửi tin nhắn cho mấy người anh trai còn lại.
Nhưng cả buổi chiều đều chưa nhận được hồi âm của ba người anh trai.
Anh hai Hà Tinh Hoài là ca sĩ, từ lúc bắt đầu ra mắt bởi vì một bài hát tự sáng tác mà bạo hồng, là đỉnh cấp lưu lượng của giới giải trí. Bây giờ anh ấy đang tổ chức lưu diễn ở đầu bên kia Trái đất, bận đến nỗi chân không chạm đất.
Anh ba Hà Hành Lạc là đội trưởng đội quán quân PUBG trong nước, bây giờ đang huấn luyện khép kín ở Nga, không được xài điện thoại, không có cách nào liên lạc với bên ngoài.
Anh tư Hà Lộ Từ vừa nghỉ hè liền cùng bạn học đi đến Nam Cực, đến giờ vẫn chưa trở về, nghe nói bên đó bởi vì nguyên do thời tiết, chuyến bay bị phong tỏa, tín hiệu cũng lúc có lúc không.
Cũng không biết mấy anh trai lúc nào mới có thể nhận được tin nhắn nữa.
Hà Nguyệt Dao đột nhiên nghe thấy bên ngoài hành lang có động tĩnh, hình như có rất nhiều đang đi lên lầu, cô mở cửa ra nhìn, những người làm bên ngoài cửa đang ôm rất nhiều quần áo, bên ngoài là túi nilon trong suốt, hiển nhiên là chưa tháo ra.
Nhà tạo mẫu mỗi đầu tháng đều sẽ gửi những mẫu quần áo mới của quý đó đến cho cô, nhưng hôm nay rõ ràng không phải là đầu tháng.
Cô lau khô nước mắt trên mặt, bước ra khỏi phòng. Đúng lúc nhìn thấy Olivia đang bước vào căn phòng trong góc trong cùng của lầu , đó là phòng của Hà Nguyệt Tâm. Người làm đi đằng sau Olivia, đem tất cả quần áo vào trong phòng.
Hà Nguyệt Dao cắt môi dưới, không cần đoán cô cũng biết xảy ra chuyện gì, trước đây Olivia chỉ giao quần áo đến cho một mình cô thôi, bây giờ lại bắt đầu giao cho Hà Nguyệt Tâm rồi, đây nhất định là do anh cả dặn dò.
Lại thêm hai người làm đi từ dưới lầu lên, Hà Nguyệt Dao theo bản năng trốn qua một bên, nghe lén hai người đó nói chuyện.
"Thật là phong thủy luân chuyển, trước đây mọi người trong nhà bỏ bê Hà Nguyệt Tâm, cưng Hà Nguyệt Dao như cưng trứng, bây giờ lại ngược lại rồi."
"Ngay cả quà sinh nhật cũng không có. Tôi còn nghe nói viên Heart of the Sea quả thật là do Hà Thúy Chi mua được, nhưng bà biết không, Thiếu gia quay đầu liền tặng nó cho Hà Nguyệt Tâm rồi!"
......
Hà Nguyệt Dao thả lỏng bàn tay, ngước đầu nhìn lòng bàn tay bị móng tay đâm đỏ của mình, trong mắt nhịn không được có chút oán độc.
Heart of the Sea là món quà sinh nhật cô vẫn luôn mong đợi, Hà Thúy Chi không tặng cho cô thì thôi đi, thế nhưng lại đi tặng cho Hà Nguyệt Tâm?
Anh rõ ràng biết cô thích!
Điện thoại trong tay cô run lên một cái.
Cô vội lấy ra xem.
Hà Tinh Hoài: Vừa mới tập dợt xong. [xoay vòng][xoay vòng]
Hà Tinh Hoài: Sao vậy?