“Ghen rồi?” Đồng Vận Khiết nhìn thay đổi cảm xúc của An Hạnh Nhi, đắc ý cười.
“Không có.” An Hạnh Nhi nhìn thẳng vào cô ta: “Điều này chỉ có thể chứng minh, Diệp Thương Ngôn không yêu cô cỡ nào! Thậm chí, cô không bằng cả những người phụ nữ Diệp Thương Ngôn từng chơi khác.
Dù sao, một người đàn ông nếu thật sự có chút lương tri thì sẽ không tổn thương thân thể phụ nữ.
Rốt cuộc, Diệp Thương Ngôn không để ý cô cỡ nào mới khiến cô sảy thai vì anh ta…”
“An Hạnh Nhi!” Sắc mặt Đồng Vận Khiết âm trầm.
Lúc này bị An Hạnh Nhi trào phúng, mặt tái nhợt.
“Cô căn bản không biết chúng tôi đã xảy ra chuyện gì, cô sao có thể chắc chắn, Diệp Thương Ngôn không để ý tôi!” Đồng Vận Khiết tức giận hét lên.
An Hạnh Nhi quả thực không biết.
Mà sở dĩ cô làm vậy, chỉ là vì kéo dài thời gian.
Cô rất rõ ràng, Đồng Vận Khiết không giết cô ngay hiện trường tai nạn xe, chính là để tra tắn cô, chính là để nhìn thấy tình cảnh không chịu nỗi của cô, chính là để phát tiết cảm xúc của cô ta, lúc này nếu cô thể hiện yếu ớt, Đồng Vận Khiết không có khoái cảm hành hạ cô, thì sẽ muốn mạng của cô ngay lập tức.
Lúc này, chỉ có nghĩ cách kích thích Đồng Vận Khiết.
Khiến cô ta cảm thấy, giết cô cũng là tiện nghi cho cô!
“Đúng, Diệp Thương Ngôn quả thực không để ý tôi.” Đồng Vận Khiết bỗng nhiên thừa nhận.
An Hạnh Nhi không nhịn được có chút cả kinh.
Thật sự sợ đột nhiên xảy ra bắt thường, lập tức muốn mạng của cô.
“Chính xác mà nói, Diệp Thương Ngôn không để ý bắt kỳ một ai, bao gồm cô! Quả thực, Diệp Thương Ngôn sẽ giết người, sẽ giết bất kỳ ai muốn cản đường anh ấy, nhưng sẽ không vì cô mà giết người.”
Đồng Vận Khiết nói rất kiên định.
An Hạnh Nhi lại nghe có chút mơ hồ.
Cái gì gọi là có thể giết bát kỳ ai!
Diệp Thương Ngôn là sát nhân cuồng ma sao?!
“Diệp Thương Ngôn không màng tất cả, chỉ sẽ dùng trên người một người, người đó không phải tôi, cũng không phải cô!” Đồng Vận Khiết vừa nói, vừa điên cuồng cười: “Có phải cảm thấy chua xót giống tôi không, có phải cảm thấy bản thân dùng hết tâm tư lại vẫn không có được một cái liếc mắt mỉm cười giống tôi không, có phải cảm thầy bất kể mình nỗ lực cỡ nào cũng không thể trở thành người quan trọng nhất trong lòng Diệp Thương Ngôn không?!”
“Cô đang nói gì?!” An Hạnh Nhi cau mày.
Giờ phút này cô thật sự không biết Đồng Vận Khiết đang nói linh tỉnh cái gì.
Thậm chí có cảm giác cô ta đang tự nhủ.
Chính là như phát tiết tắt cả nhưng uất ức ẩn nhẫn máy năm vừa qua của mình.
Mà người bên cạnh thật sự nghe không hiểu.
“Không biết tôi đang nói gì cũng không sao.
Vừa nãy đã nói với cô rồi, cô không có tư cách biết.
Nhưng có những lời trước khi cô chết, tôi lại có thể nói ra khiến trong lòng cô cân bằng hơn một chút, chính là tôi có lẽ thật sự cũng sẽ chết, sẽ bị Diệp Thương Ngôn giết chết.
Nhưng nguyên nhân tôi chết tuyệt đối không phải vì cô.” Mặt Đồng Vận Khiết lạnh lẽo, thê thương.
Giống như nhìn thấy kết quả tương lai thảm thiết của mình.
An Hạnh Nhi cau mày.
Cô nhìn chằm chằm Đồng Vận Khiết, nhìn cô ta bỗng nhiên bộc phát tình cảm, có chút không kịp trở tay.
An Hạnh Nhi bỗng cảm thấy.
Có phải Đồng Vận Khiết đang ôm suy nghĩ đồng quy vu tận đề đối phó với cô không?!
Nếu thật sự như vậy…
An Hạnh Nhi bắt giác có chút cả kinh.
Một người nếu ngay cả chết cũng không sợ thì sẽ sợ điều gì?!
“An Hạnh Nhị, thực ra cô nên cảm ơn tôi.” Đồng Vận Khiết nhìn chằm chằm vào An Hạnh Nhị, nói từng câu từng chữ: “Cảm ơn tôi để cô chết trên tay tôi, nếu không một ngày nào đó, cô đột nhiên chết trên tay Diệp Thương Ngôn, lúc đó, hẳn thống khổ hơn bây giờ gắp trăm lần.”
Tại sao cô sẽ chết trên tay Diệp Thương Ngôn?!
Diệp Thương Ngôn rốt cuộc khủng bố cỡ nào.
Diệp Thương Ngôn rốt cuộc là ai?!
Lại khiến người ta tâm can run sợ như vậy.
“Đồng Vận Khiết, tôi không biết cô bây giờ là kích thích quá độ nên tâm trí không yên, hay là thật sự đang truyền đạt một số sự thật cho tôi, thực ra ngay từ khi bắt đầu tôi đã không để ý, cô và Diệp Thương Ngôn rốt cuộc có quan hệ gì, Diệp Thương Ngôn rốt cuộc là người thế nào, nói cho cùng, tôi và anh ta chỉ là kết hôn hình thức, tất cả biểu hiện thân mật giữa chúng tôi đều là giả bộ cho người ngoài xem, giữa chúng tôi chỉ là đạt thành giao dịch, hợp tác cùng thắng mà thôi!” An Hạnh Nhi quyết định lật bài tất cả mọi chuyện với Đồng Vận Khiết: “Ngay cả vừa rồi tôi uy hiếp cô nói Diệp Thương Ngôn sẽ vì tôi mà giết cô cũng là vì để cô bỏ qua cho tôi, trên thực tế, tôi càng rõ ràng hơn cô, Diệp Thương Ngôn sẽ không vì tôi mà làm bắt kỳ chuyện gì!”
Đồng Vận Khiết đã cái gì cũng không sợ rồi.
Vậy thì tìm chuyện cô ta để ý nhất..