Nghe những lời La Tư nói, An Hạnh Nhi rơi vào trầm tư.
La Tư cũng im lặng.
Không phải là cô ta muốn đả kích An tổng nhà bọn họ, ít nhất ở trước mặt Mạnh Khải Minh, cô ta vẫn nhịn không nói ra.
Bây giờ không nói, cô ta sợ rằng đến lúc đó sẽ bị làm mắt mặt.
Bầu không khí có chút lúng túng.
An Hạnh Nhi đột nhiên đáp: “Ôi”
La Tư nhìn An Hạnh Nhi.
Chữ “ồ” này có nghĩa gì?
Là vẫn muốn đi… hay là không đi nữa.
La Tư thực sự không dám xác nhận.
Cho nên đến ngày thứ bảy, khi cô ta thận trọng gửi tin nhắn hỏi có cần cùng cô đi chọn đồ hay không thì An Hạnh Nhi đã gửi địa điểm cho cô ta.
Cô đã biết câu trả lời.
An tổng nhà họ không phải là người cam chịu.
Cô ta vội vàng đi tới khu lễ phục cao cấp thì thấy An Hạnh Nhi đang chọn lễ phục của nhà thiết kế Selena, hơn nữa Đồng Vận Khiết cũng ở đây.
Lúc này các nhân viên trong trong khu lễ phục đang nghiêm túc giới thiệu lễ phục cho bọn họ.
Ai cũng không dám đắc tội, nhưng rõ ràng nhiệt tình với Đồng Vận Khiết hơn.
La Tư không chút dấu vết đi đến bên cạnh An Hạnh Nhi.
Sau đó, nghe thấy nhân viên khen ngợi Đồng Vận Khiết: “Cô Đồng, vừa nãy giám đốc thiết kế của chúng tôi là ông James đã dặn dò, cô Đồng có thể tùy ý lựa chọn những bộ lễ phục cao cấp của Selena, ông ấy rất mong chờ màn xuất hiện tỏa sáng của cô tối nay.”
Đồng Vận Khiết kéo ra một nụ cười đắc ý, khoảnh khắc kia giống như đang liếc nhìn về phía An Hạnh Nhị, ý vị thâm trường nói: “James không giới thiệu cho tôi hai bộ lễ phục hả?”
“Đương nhiên có rồi.” Nhân viên vội nói: “Ông James nói hai bộ này rất phù hợp với cô Đồng.
Cô Đồng có thể mặc thử, đây là mẫu chủ lực của chúng tôi hôm nay.
Mẫu này sẽ được trình diễn vào tối nay, nhưng nếu cô Đồng chọn cái này, vậy thì chúng tôi sẽ để cô Đồng trình diễn bộ lễ phục này.”
“Thử bộ này đi.” Đồng Vận Khiết chỉ vào bộ lễ phục màu vàng kim trước mặt.
Nhân viên nhanh chóng bảo người lấy xuống cho cô ta rồi dẫn cô vào phòng thay đồ.
An Hạnh Nhi vẫn đang chọn lễ phục cho mình.
Đương nhiên, cũng nghe thấy hết cuộc đối thoại của Đồng Vận Khiết vừa rồi.
Vậy là tối nay Đồng Vận Khiết sẽ lên sân khấu?!
Cũng đúng thôi.
Đồng Vận Khiết từng là người mẫu chính của Selena, sau khi giải nghệ năm bây giờ lại xuất hiện trên sân khấu lần nữa, điều này đương nhiên có thể mang lại cho Selena hiệu ứng truyền thông tốt hơn.
An Hạnh Nhi yên lặng suy nghĩ, đột nhiên ngước mắt lên hỏi: “Bộ lễ phục cao cấp Crane mùa này ở chỗ nào?”
“Xin lỗi cô An, vì bộ lễ phục Crane là phiên bản giới hạn của chúng tôi.
Trước khi ra mắt sản phẩm, chúng tôi không thể bán được, xin cô An hiểu cho.” Nhân viên ngượng ngùng nói.
An Hạnh Nhi cũng không làm khó cô ta.
Cô quay đầu về phía La Tư: “Cô tự chọn một bộ đi, tôi đi gọi điện thoại.”
“Vâng.” La Tư cung kính.
An Hạnh Nhi đi đến một góc gọi điện.
Một lúc sau, cô quay lại.
Khi quay lại thì cô thấy La Tư đã chọn một chiếc váy dạ hội màu đen.
Là thư ký, đương nhiên cô ta cũng thường xuyên cùng lãnh đạo tham gia các bữa tiệc, nhưng bọn họ cũng biết rõ mình không thể lần át cấp trên, vì vậy sẽ chọn phong cách tối giản nhất.
Đúng lúc này, Đồng Vận Khiết cũng thay xong lễ phục bước ra phòng thử đồ.
Bộ lễ phục màu vàng kim dưới ánh đèn thật sự rất chói mắt.
Sự chú ý của mọi người đều đỗ dồn vào Đồng Vận Khiét.
Không thể không nói.
Đồng Vận Khiết cao m, dáng người cao gầy, cộng thêm từng là siêu mẫu trên sàn diễn, quả thực có vốn liếng đáng tự hào đó.
Lúc này, cô ta nhìn mình trong gương, cảm thấy vô cùng hài lòng, sau đó ném một ánh nhìn khiêu khích về phía An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi đưa mắt nhìn.
Chẳng để ý đến Đồng Vận Khiết, cô nói với La Tư: “Cô đi thay đồ trước đi.”
“Vâng.”
La Tư đi theo nhân viên vào phòng thay đồ.
Đồng Vận Khiết nhìn dáng vẻ của An Hạnh Nhị, sau đó cười lạnh.
An Hạnh Nhi rất xinh đẹp.
Xinh đẹp đến mức khiến phụ nữ ganh tị.
Nhưng như vậy thì đã sao.
Người xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu tối nay, chỉ có cô ta mà thôi.
“Cô Đồng, bộ lễ phục này giống như thiết kế sẵn vì cô vậy, đẹp quá đi!” Nhân viên khoa trương khen ngợi.
Đồng Vận Khiết cười: “Nói với James, tôi muốn bộ này.”
“Vâng ạ.” Nhân viên đáp, sau đó hỏi: “Cô Đồng muốn chúng tôi trang điểm cho cô không?”
“Không cần đâu, tôi phải đến sân khấu tập dượt trước, đến lúc đó James sẽ sắp xếp chuyên gia trang điểm cho tôi.” Đồng Vận Khiết đang cố ý nói cho An Hạnh Nhi nghe, muốn làm nỗi bật mối quan hệ đặc biệt của cô ta với Selena.
An Hạnh Nhi không quan tâm.
Cô thờ ơ nhìn cơ thể xinh đẹp của Đồng Vận Khiết, sau đó cô ta ưu nhã đi ngang qua.
Khoảnh khắc bước ngang qua, cô ta dừng lại một chút, cũng không quay đầu lại mà để lại một câu: “Đừng đánh chủ ý lên Selena, cô không có khả năng đâu.”
An Hạnh Nhi cười khẩy.
Ai là người không có khả năng, một lát nữa sẽ biết thôi.
Đồng Vận Khiết rời đi.
Cùng lúc đó, giám đốc cửa hàng vội vàng tiến lên, vô cùng kính cẩn với An Hạnh Nhi: “Cô An, thật xin lỗi vì đã không tiếp đón chu đáo.
Tôi vừa nhận được chỉ thị từ cấp cao của trụ sở Selena, tôi sẽ lập tức đưa cô đi chọn lễ phục cao cấp Crane, mời đi bên này.”
An Hạnh Nhi khẽ gật đầu.
Dưới ánh nhìn ngạc nhiên của nhiều nhân viên, cô đến khu lễ phục cao cấp Crane.
Phải biết rằng từ trước đến nay, chưa có một ai được khoác lên mình chiếc váy Crane trước khi nó được ra mắt cả.
giờ tối.
An Hạnh Nhi mang La Tư đến đúng giờ đến buổi ra mắt sản phẩm mới của Selena.
Tại buổi ra mắt, phía đối diện chính là sân khấu hình chữ T cao cấp.
Bên trái bên phải, còn có ở giữa đã xếp sẵn ghế ngồi cho khách.
Lúc này ánh đèn đang chiếu lên sân khấu, xung quanh rất tối, căn bản khó có thể nhận ra ai là ai.
An Hạnh Nhi cũng ngồi vị trí của mình dưới sự hướng dẫn của các nhân viên.
Dù sao cũng là tập đoàn tài phiệt, vị trí của An Hạnh Nhi đương nhiên không tôi.
Có lẽ nó cũng đã được sắp xếp rất cẩn thận.
Vị trí của bốn gia tộc đều nằm ở bên trái sân khấu chữ T, tức là gần sân khấu nhát.
Khi An Hạnh Nhi ngồi xuống, dưới ánh đèn phản chiếu trên sân khấu, cô nhìn thấy Diệp Thương Ngôn, Tần Thạc, Hạ Tư Tư, Nhiếp Tử Minh, Có Quân Tường và Cố Bích Trâm.
Nhìn thấy bọn họ, An Hạnh Nhi cũng không ngạc nhiên lắm.
Chỉ thấy Diệp Thương Ngôn…
Chân đã què mà còn muốn tham gia náo nhiệt nữa.
Mắu chốt là chiều nay khi cô rời khỏi nhà, Diệp Thương Ngôn không nói với cô là anh cũng sẽ đến dự họp báo, cho nên cô nghĩ anh sẽ không đi.
Mấy người nhà họ Diệp khác cũng đến tham dự, chẳng hạn như con trai trưởng nhà họ Diệp, Diệp Thương Minh, con thứ Diệp Thương Hải… Không ngờ lúc này, Diệp Thương Ngôn lại như ông phật lớn ngồi ngay ngắn ở đây.
Còn ngồi bên cạnh cô nữa chứ.
An Hạnh Nhi yên lặng ngồi ở vị trí của mình, cũng không chủ động bắt chuyện với Diệp Thương Ngôn.
Dẫu sao thì.
Chỉ cần cô không xấu hỗ thì người khác cũng sẽ xấu hồ thôi.
Trong lúc đang yên tĩnh.
“Hai người không đi cùng nhau sao?” Giọng của Hạ Tư Tư đột nhiên vang lên bên cạnh.
An Hạnh Nhi cạn lời.
Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu như bò.
Người phụ nữ Hạ Tư Tư này, chỉ sợ thế giới sẽ không đủ loạn, đúng không?!.