Nguyễn Tụng vẫn đang còn men say chợt nhận ra, hóa ra anh không mặc quần!
Vạn Thanh Nguyệt hoàn toàn chết lặng.
Nói thật ban nãy cậu ta căn bản không để ý là Nguyễn Tụng mặc gì, nhưng nghe Nhậm Khâm Minh nhắc đến, trái lại khiến cậu ta cúi đầu nhìn xuống đùi Nguyễn Tụng.
Trong căn lều chật chội, ánh sáng tối tăm ám muội.
Cho dù động tác che chắn của Nhậm Khâm Minh rất nhanh, nhưng Vạn Thanh Nguyệt vẫn có thể nhìn thoáng qua chút "Cảnh xuân" lộ ra khỏi mép chăn.
Thậm chí còn vì kiểu nửa che nữa chặn này mà nhìn càng có cảm giác hơn so với bình thường.
Hai chân Nguyễn Tụng vừa trắng vừa nhỏ, khe hở vừa lúc ở ngay mé đùi, đường nét bắp thịt trôi chảy mượt mà, từ bắp chân lên đến đùi.
Lên trên thêm chút nữa, mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng tròn trịa...
"Vạn Thanh Nguyệt." Nhậm Khâm Minh quay người, từ trên cao nhìn xuống cậu ta.
Đã có lúc, để được Nhậm Khâm Minh gọi tên mình, nhìn mình chăm chú một cách "Nghiêm túc" như vậy, luôn là tâm nguyện của Vạn Thanh Nguyệt.
Hoặc là nói, phàm đã là fan hâm mộ thì đại khái đều sẽ có tâm nguyện như vậy, nhưng mà tuyệt đối không phải trong tình cảnh này.
Giờ phút này, ánh mắt Nhậm Khâm Minh nhìn cậu ta y như đang nhìn một "Tên trộm".
Vạn Thanh Nguyệt oan ức đến độ mặt mũi đỏ bừng, so với lần đầu tiên "Đẩy ngã Nguyễn Tụng" cậu ta còn không biết phải giải thích thế nào hơn, chỉ có thể vứt lại một câu "Em cái gì cũng không thấy!" với, "Em đi liền đây!" rồi vội vội vàng vàng vén cửa lều chạy đi.
Mọi người và khán giả thấy cậu ta khí thế mười phần đi vào, sau đó lại đỏ mặt tía tai từ bên trong chạy ra, phản ứng đầu tiên còn tưởng đứa nhỏ sắp khóc rồi.
Kết quả chờ camera zoom sát lại, mọi người nhìn kỹ hơn.
[Được lắm, đây là nhìn thấy cái gì không nên thấy rồi, khiến đứa nhỏ đỏ hết cả tai kìa, ]
[Nếu Vạn Thanh Nguyệt có biểu cảm như vậy... Vậy đừng có trách Mị nghĩ nhiều!!!!]
[A a a a, vừa rồi anh nhà yêm đi vào, có phải ảnh hôn hay sờ smoạng gì trước mặt em trai không?!]
[Nói không chừng là vừa hôn vừa sờ ý, tui có tiền, tôi muốn xem nội dung trả phí, háo ]
[Có lẽ, không biết có phải đúng là cái tui đang đoán không, nhưng sao tất cả mọi người đều dậy rồi mà có mỗi thầy Nguyễn là chưa dậy(?)]
[A a a a a a a a, đừng có nói nữa, nhất định là vậy rồi, tối hôm qua! Nhất định đúng như những gì Mị nghĩ!!]
[Nãy anh nhà đi ra lấy nước, tui còn cảm thấy hôm nay trông ảnh đặc biệt có tinh thần, rất là nhẹ nhàng khoan khoái ý, hí hí hí.]
[Chờ lát nữa nhìn xem thầy Nguyễn leo núi có thoải mái không là biết ngay ý mà, mặt nhỏ háo ]
Khu bình luận YY trên giời dưới bể, không thèm đi theo quy trình, trực tiếp vít ga phóng lên cao tốc.
Nhưng lúc Trịnh Thanh hỏi Vạn Thanh Nguyệt: "Đã xin lỗi chưa?"
Mặt Vạn Thanh Nguyệt vẫn nóng rát như có lửa đốt, vừa tủi thân vừa khó xử: "Nói rồi! Nhưng mà anh Tụng nói là không nhớ rõ, cũng không nói gì em..."
"Không nói gì cậu mà sao cậu lại như vậy, Khâm Minh mắng cậu à?" Tần Tư Gia nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy khả năng này là lớn nhất.
Trong giây lát, Lương Nghệ đang ngồi chờ Khương Kỳ Kỳ chải đầu gần đó cũng quay lại đấy nhìn cậu ta.
Giờ phút này, bên trong lều hoàn toàn yên tĩnh, mọi người cũng không hi vọng có thể thám thính được chút "Chuyện riêng" nào từ trong miệng Nguyễn Tụng và Nhậm Khâm Minh, cho nên chỉ có thể ra tay ở chỗ Vạn Thanh Nguyệt.
Cứ như thế, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nói được vài câu, chính Vạn Thanh Nguyệt cũng không hiểu sao cục diện lại biến thành, cậu ta bị tất cả mọi người để ý, lại càng cảm thấy lúng ta lúng túng hơn, nói: ""Anh Khâm Minh không có mắng em... Chỉ là có chút không vui thì em nhìn thấy anh Tụng không mặc quần..."
Tần Tư Gia, Trịnh Thanh, Khương Kỳ Kỳ, Lương Nghệ: "?"
[.........]
Khương Kỳ Kỳ thử thăm dò hỏi: "Anh ấy còn nhớ người cậu thích là anh ấy không?"
Vạn Thanh Nguyệt rầu muốn khóc: "Em cũng muốn biết lắm, ghen với ai cũng được, sao lại ghen với cả em chứ..."
Khán giả khu bình luận cuối cùng cũng phản ứng lại được là đã có chuyện gì xảy ra thì đều cười ẻ.
Bọn họ đã từng thử nghĩ qua đủ các loại khả năng cách thức Vạn Thanh Nguyệt bị loại khỏi cuộc chơi, nhưng không ai ngờ được, Vạn Thanh Nguyệt thế mà trực tiếp chuyển từ "Người thích thầm" thành "Tình địch" bị cho out ngay tắp lự.
[Đậu xanh rau má má má, Nhậm Khâm Minh, trâu bò, giơ ngón ]
[Ha ha ha ha ha, chủ yếu là so với lúc trước bị anh nhà Mị ghét bỏ ra mặt, thoạt nhìn em trai bây giờ còn có vẻ khó chịu hơn, Mị cười muốn nội thương rồi.]
[Quả nhiên là Nhậm Khâm Minh, lần này tôi phục sát đất luôn rồi, ha ha ha.]
[Em trai: Rốt cuộc tôi nên giải thích với crush thế nào đây, người tôi thích thật sự là anh ấy, không phải người yêu của anh ấy QAQ.]
[Chúc mừng anh nhà ra mắt trong vai trò mới "Vại giấm hình người", tung x3]
[Anh nhà Mị cây ngay không sợ chết đứng: Cóc cần biết nhà mi thích ai yêu ai, dù sao cũng không cho nhìn, bĩu ]
[Lúc trước tôi vốn đang cảm thấy em trai cho dù tuổi hãy còn nhỏ, nhưng cũng không thể nói lung tung như thế được, bây giờ nhìn lại... Thôi, em trai đủ thảm rồi, ha ha ha ha ha.]
[Phải ớ, 2333, không còn cái sự nào xui xẻo hơn là bị Nhậm Khâm Minh coi thành "Tình địch" rồi ghét bỏ hết ớ.]
[Nói thì nói thế nhưng tại sao ở trong lều không đặt một cái camera chứ, @ tổ đạo diễn @ tổ đạo diễn @ tổ đạo diễn.]
Vạn Thanh Nguyệt cũng vạn lần chẳng ngờ, bản thân mình theo đuổi idol, lại đuổi đến mức trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt thần tượng.
Cuối cùng khu bình luận cho ra một kết luận.
[Nhậm Khâm Minh này vừa rơi vào trong bể tình một cái thì thực sự mắc bệnh không nhẹ, ]
Ngay cả Nguyễn Tụng trong lều cũng chẳng hiểu mô tê gì, vô cùng lo lắng sờ trán Nhậm Khâm Minh hỏi: "Cho hỏi khí không phải, bệnh này của cậu bị lâu chưa? Say rượu không tỉnh rốt cuộc là tôi hay cậu thế hả?"
Nhậm Khâm Minh siết chặt chăn mỏng quấn bên hông anh, tỏ vẻ vô tội: "Em bị bệnh gì cơ?"
"Cậu nói thử xem bệnh này của mình là bệnh gì." Nguyễn Tụng nhịn không được day day eo, "Đứa nhỏ người ta vừa mới hôm qua còn vì cậu vừa uống rượu vừa đối đầu với với tôi, trong lòng cậu không thấy gì à?"
Nhậm Khâm Minh không trực tiếp trả lời câu hỏi, mà thuận theo tự nhiên tiếp nhận "Công tác" trong tay Nguyễn Tụng, hai tay vừa day vừa ấn lên phần eo mềm của anh, trọng điểm lệch 180⁰: "Cho nên anh không quên."
Nghĩ một chút, Nguyễn Tụng dùng chân trần đá bắp chân Nhậm Khâm Minh một cái, tức giận nói: "Xương cốt đều muốn rời ra thành từng mảnh, muốn không nhớ cũng khó."
Nguyễn Tụng không chỉ nhớ chuyện bọn họ làm, kể cả mấy lời nhóc ranh Vạn Thanh Nguyệt kia nói, anh cũng nhớ từng câu từng chữ, rõ rành rành.
Nếu muốn nói có cái gì không nhớ ra được, vậy chắc chỉ có một vấn đề, rốt cuộc tối qua bọn họ đã làm bao nhiêu lần.
Thực sự là nhớ đến Nguyễn Tụng lại thấy tức.
Anh đã nói là không muốn nữa rồi, cái tên chó đút mãi không no này còn hùng hồn nói với anh, cái gì mà "Dù sao sáng mai thức dậy anh cũng không nhớ được gì, vậy em làm ba lần hay bảy lần thì có khác gì nhau đâu."
Nguyễn Tụng nghiến răng nghiến lợi, lại nhấc chân đạp thêm cho Nhậm Khâm Minh một phát: "Tối hôm nay cút ra ghế sô pha ngủ cho tôi."
Nhậm Khâm Minh không chút nản lòng, hớn hở đáp lại: "Ừm."
Hắn hiểu quá rõ về Nguyễn Tụng, anh không chỉ mạnh miệng mềm lòng, miệng chua ngoa tâm đậu hũ, mà còn đặc biệt thành thật với cảm giác của cơ thể, là điển hình tiêu biểu của câu "Vạn sự khởi đầu nan".
Có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai, có lần thứ hai... Vậy có thể trực tiếp đẻ một đứa.
Nhậm Khâm Minh kiên nhẫn chăm chỉ xoa bóp eo cho Nguyễn Tụng, ngay cả việc buổi tối sẽ dùng tư thế nào cũng đều đã lên kế hoạch đâu vào đấy, lúc ra khỏi lều mặt đầy "Cảnh xuân", có là kẻ ngu cũng có thể nhìn ra, nhất định hắn được Nguyễn Tụng cho "Táo ngọt*" rồi.
*Vế sau của câu một cây gậy một quả táo, giống với kiểu vừa đấm vừa xoa của mình đó, đánh một gậy lại cho một quả táo.
Mà Nhậm Khâm Minh được cho "Táo ngọt" lại thấy vui như vậy cũng chẳng phải chuyện lạ lùng gì, dù sao bệnh của hắn đã sớm đến giai đoạn cuối rồi.
Ngạc nhiên chính là người có tâm trạng siêu tốt này hôm nay lại lơ đãng chú ý đến vẻ mặt khổ sở sầu tư của Vạn Thanh Nguyệt, thế mà lần đầu tiên để lộ chút "Quan tâm" với khách quý đã tham gia chương trình cùng mình một ngày một đêm.
Cứ việc quan tâm này chỉ có đúng bốn chữ "Cậu làm sao vậy".
Nhưng cũng đủ khiến Vạn Thanh Nguyệt không kìm được hai mắt rưng rưng, hận không thể khóc ngay tại chỗ cho Nhậm Khâm Minh xem.
Tất cả mọi người: "......"
Khu bình luận trôi đã bắt đầu có dấu chấm hỏi tung bay.
[Anh giai hoàn toàn không nhớ rõ, em trai là tại ai mới biến thành như vậy à? Chấm ]
[Cho nên, thật sự không có bệnh viện nào đồng ý chữa trị cho anh giai sao? Chấm ]
[Giết người chỉ trong chớp mắt, lắc ]
...
Chờ Nguyễn Tụng có thể sai khiến tay chân chỉ trong một đêm đã trở nên già nua lẩm cẩm như ông cụ trăm tuổi của mình, thay quần áo rửa mặt xong xuôi thì mọi người đã ăn sáng xong.
Cũng may Nhậm Khâm Minh điên thì điên, nhưng cũng chưa điên đến mức để lại dấu ở những nơi mọi người có thể nhìn thấy, khu vực xuất hiện nhiều vết hồng hồng tím tím nhất được khống chế chuẩn xác ở ngực và phần đùi trong.
Nguyễn Tụng tự nhận bản thân cẩn thận, thay quần áo xong lại soi gương kiểm tra đi kiểm tra lại mấy lần, đảm bảo không "Lòi" ra chỗ nào mới vén cửa lều, xuất hiện trước camera và tầm mắt công chúng.
Người đầu tiên phát hiện ra anh, khéo một nỗi lại chính là Vạn Thanh Nguyệt.
Trên đỉnh núi nắng sớm mờ mờ, ánh ban mai trong suốt sáng ngời xuyên qua tầng mây mỏng chiếu xuống, giữa những chiếc lều do ekip chương trình dựng lên, hình thành một cột sáng hùng vĩ tráng lệ, như thắp sáng đám hoa dại không tên trên mảng cỏ xanh mướt, sức sống bừng bừng.
Mà vào lúc này, thanh niên từ trong lều đi ra vẫn mặc đồ đơn giản như mọi người đã quen, áo phông trắng với quần bò rách.
Chỉ là hôm nay quần bò đổi thành kiểu eo cao ống rộng, phần thân áo được dắt vào cạp quần, phác họa đường eo Nguyễn Tụng rõ nét hơn, khiến đôi chân dài của anh trông lại càng dài.
Mà chờ Nguyễn Tụng quay hẳn lại, đối mặt chính diện về phía bọn họ, Vạn Thanh Nguyệt mới phát hiện.
Hóa ra chiếc quần ống rộng này của Nguyễn Tụng không chỉ rách ở chỗ đùi, mà trên chỗ cạp quần cũng có một lỗ.
Phần thắt lưng bên trái bị khoét rỗng, lộ ra một mảng eo nhỏ trắng nõn dẻo dai, bụng dưới nghênh ngang lộ ra ngoài, dáng người mảnh khảnh gợi cảm không thể nghi ngờ.
Lần này dù là Vạn Thanh Nguyệt cũng nhìn đến ngây người.
Khán giả khu bình luận tinh mắt đều đã bắt đầu bịt máu mũi.
[Ấu siệt siệt siệt!!]
[Xin hỏi trên đời này có người nào không iu người đẹp không? Con mợ nó tui dựng rồi! Áu!]
[Cái eo này... Đậu má, cái eo này a a a a a.]
[Người đâu đến đây! Hãy để Mị nhân lúc Nhậm Khâm Minh còn chưa kịp phản ứng lại, nhanh nhanh dính chặt cái quần này lên đùi thầy Nguyễn!!!]
[Quả nhiên nạp VIP là quyết định vô cùng sáng suốt, sau này xin chương trình hãy cứ chuẩn bị nội dung cấp bậc này cho thành viên VIP được không, mắt long ]
[Eo này chắc chỉ bằng cỡ lòng bàn tay ý nhỉ? Chân này có phải dài 2m8 không? 15551]
Người đầu tiên lên tiếng nhắc tỉnh Vạn Thanh Nguyệt, chính là Khương Kỳ Kỳ đang phụ dọn dẹp đồ ăn sáng còn thừa ở bên cạnh.
Cô "Oa!" to một tiếng, theo bản năng hô ra danh từ nhân xưng mà khán giả khu bình luận muốn nói nhất lúc này ⸺⸺ "Người đẹp".
Trước đây Khương Kỳ Kỳ không hiểu suy nghĩ của fan hâm mộ cho lắm, thực sự không thể hiểu nối sao lại có fan dùng từ "Người đẹp" để hình dung về các sao nam, còn tưởng là kiểu khen có ý tốt, không phải kiểu "Ẻo lả đàn bà".
Nhưng bây giờ nhìn Nguyễn Tụng, cô thực sự hiểu được, hiểu cặn kẽ rõ rõ ràng ràng, hoàn toàn giác ngộ được chân lý.
Có một kiểu đàn ông, có thể vừa xinh đẹp, vừa gợi cảm, lại không mất đi vẻ phóng khoáng nam tính của mình.
Chỉ có "Đẹp" với "Đẹp trai" dường như không đủ để hình dung một cách chuẩn xác, thống nhất gọi thành "Người đẹp" càng tiệm cận với ý "Đẹp xuất sắc" hơn.
Khương Kỳ Kỳ có thể vì làm đẹp mà mỗi ngày dậy từ lúc năm, sáu giờ sáng, đi sớm về khuya để trang điểm.
Cô nhìn Nguyễn Tụng trước mắt, gien mê cái đẹp ẩn sâu trong máu lập tức trỗi dậy, chân tâm thực lòng khen ngợi: "Anh Tụng, anh mặc cái quần này đẹp ghê ý! Người đẹp siêu cấp! Thật đấy!"
Nguyễn Tụng buồn cười cúi đầu nhìn: "Đừng khoa trương thế chứ, làm tôi tưởng cái quần này mua tận những 10 nghìn chín, tôi mua online có 199 tệ thôi."
Khương Kỳ Kỳ đã lấy điện thoại di động trong túi ra muốn chụp ảnh lại, làm như thật mà sửa lại lời Nguyễn Tụng: "Không phải vấn đề giá cả, mà nó thật sự rất phù hợp với anh! Trước em cũng từng thấy sao nữ khác mặc kiểu quần cạp cao rách eo này rồi, nhưng mấy cô ấy mặc đều không đẹp như anh!"
Sự phấn khích của Khương Kỳ Kỳ rất nhanh đã thu hút sự chú ý của những người khác.
Trịnh Thanh, Lương Nghệ là hai thẳng nam thì còn tốt.
Trái lại, Tần Tư Gia quay sang thấy quần áo của Nguyễn Tụng xong thì lòng bàn chân như nam châm gặp sắt, "Oa" một tiếng, vội vàng đi tới cùng Khương Kỳ Kỳ, hai người mặc hàng hiệu giá mấy chục ngàn, vây xem cái quần 199 tệ Nguyễn Tụng tiện tay mua ở trên mạng.
Khu bình luận đều gửi chanh lên.
[Chua chết Mị rồi chua chết Mị rồi, Mị cũng muốn được nhìn ở khoảng cách gần, cho Mị nhìn cái đi 15551]
[Sự thực chứng minh, sắc đẹp chính là tình yêu, sắc đẹp là chất keo gắn kết, ]
[Cả nhà ới, ha ha ha ha ha, cả nhà nhanh nhìn Vạn Thanh Nguyệt đi! Em trai trợn hết cả mắt lên rồi, ôi tôi không nhịn được cười.]
[Cảm giác nữ thần Tư Gia đã không còn thỏa mãn với việc nhìn bằng mắt nữa rồi, có vẻ rất muốn thò tay sờ eo thầy Nguyễn một chút, ha ha ha ha ha.]
[Trong tất cả các khách mời, thầy Nguyễn là người duy nhất không có cơ bụng, bằng chứng của việc không thích thể dục thể thao đây rồi, nhe ]
[Thầy Nguyễn gầy thiệt đấy, trên người chả có tí sẹo hay hoa gấm nào, mà cũng không phải là kiểu gầy trơ xương kia, chua như ]
[Thể cái gì mà thao, không thể dục eo trông đã đẹp thể rồi, thể dục nữa thì Nhậm Khâm Minh còn có thể thả anh ấy ra cửa không? ]
[Hiện trường khen ngợi người đẹp cỡ lớn, có thể nhìn ra thầy Nguyễn có bị mọi người khen lên tận mây rồi.]
Vạn Thanh Nguyệt vẫn còn đang dại ra.
Có lẽ là vì cậu ta và Nhậm Khâm Minh đều là diễn viên, không giống với những thần tượng lưu lượng bình thường hay diễn viên phim truyền hình khác, có thể dùng bộ lọc làm mịn da.
Bởi vì mỗi lần ống kính trường quay quay đặc tả, ngay cả vân da của diễn viên cũng có thể quay vô cùng rõ ràng sắc nét, không chỉ yêu cầu kỹ năng diễn xuất của diễn viên cao hơn diễn viên phim truyền hình, mà trạng thái da dẻ cũng vậy, thực sự không có nhiều không gian để che giấu.
Cho nên thực ra trong lòng Vạn Thanh Nguyệt kỳ thực vẫn luôn thấy nhan sắc của mình khá nổi trội, cho tới ngày hôm nay, nhìn thấy khuôn mặt mộc của Nguyễn Tụng.
Có thể là do trang phục, có thể là do ánh sáng, ngày hôm qua lúc cậu ta gặp Nguyễn Tụng lần đầu trước cửa nhà gỗ, thực sự không thấy da dẻ của anh có bao nhiêu kinh diễm.
Dù sao minh tinh vì để có một khuôn "Mặt mộc" hoàn mỹ, kỹ thuật trang điểm cũng được, chọn mỹ phẩm dưỡng da cũng thế, nói không khoa trương chứ phải có đến cả ngàn cả vạn biện pháp.
Vạn Thanh Nguyệt cũng không phải là lần đầu tiên tham gia show giải trí, vô thức coi cảnh Nguyễn Tụng "Mới vừa tỉnh ngủ" hôm qua thành yêu cầu thường thấy trong kịch bản của các chương trình.
Nhưng qua một đêm ở chung, cậu ta biết sáng sớm nay Nguyễn Tụng hoàn toàn không làm gì cả.
Vừa rồi ở trong lều ánh sáng không đủ nên không thấy rõ, nhưng vừa đi ra, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi, đến gần thậm chí còn có thể nhìn thấy một tầng lông măng ngắn mềm mại trên gò má anh.
Nhóm camera man không chút keo kiệt di chuyển vị trí, vác máy quay đi theo Nguyễn Tụng không do dự.
[Cái đệch, cầu hỏi mỹ phẩm dưỡng da thầy Nguyễn đang dùng.]
[A, tui còn tưởng mấy người đều thấy từ trước rồi, còn đang bảo sao lại bình tĩnh dữ vậy. Thầy Nguyễn dùng chính là kem dưỡng da và dưỡng ẩm trẻ em bình thường phố biến nhất, gộp lại cũng không quá bốn trăm tệ... Chua thành quả ]
[Da của thầy Nguyễn với anh nhà Mị hình như đều là da thường, chua thành quả x3]
[Trời ạ, vậy chẳng phải sau này đẻ con cũng nhất định là da thường sao (?????)]
[Ha ha ha ha ha, thím lầu trên có thể bế đi bệnh viện cùng anh trai nhà Mị luôn được đấy, ship CP đến mức nói sảng luôn rồi.]
[Có sao nói vậy, cảm giác như em trai cũng cần được bế đi bệnh viện ý, ẻm nhìn chằm chằm mấy phút rồi, bây giờ vẫn đang nhìn kìa, hí hí hí, ]
[Nửa người dưới nửa người dưới, mau nhân lúc anh trai nhà này còn chưa phát hiện, camera quay cận cảnh đủ 360⁰ không góc chết cho tui đi!]
Đại khái là do thiết lập tính cách hay ghen tuông của Nhậm Khâm Minh đã khắc sâu vào lòng người...
Tất cả khán giả ở khu bình luận trôi, kể cả Vạn Thanh Nguyệt đều cảm thấy, chờ lát nữa Nhậm Khâm Minh trông thấy Nguyễn Tụng mặc loại quầy rách hở eo này, nhất định sẽ không vui vẻ gì cho cam.
Vì để tránh tạo thành hiểu lầm thêm lần nữa, Vạn Thanh Nguyệt lần này đặc biệt chú ý thời gian Nhậm Khâm Minh chọn nguyên liệu nấu ăn trở về ⸺⸺ Để tránh lãng phí, ekip chương trình đã đóng gói tất cả nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị mọi người không dùng hết hôm qua lại, toàn bộ đưa cho Nhậm Khâm Minh chọn.
Kế hoạch của Vạn Thanh Nguyệt là chờ Nhậm Khâm Minh hết bận quay về, người vừa xuất hiện là cậu ta sẽ lập tức dời mắt, xem hoa xem cỏ xem bầu trời.
Khán giả cũng đang điên cuồng chụp màn hình, chặn bình luận, nói camera man phải tranh thủ thời gian mà ra sức, phòng khi cún con ghen tuông quay lại, không cho Nguyễn Tụng mặc nữa.
Năm phút sau, Nhậm Khâm Minh quay lại, nhìn thấy Nguyễn Tụng mặc quần bò rách lộ nửa bên eo, ánh mắt quả thực cũng trầm xuống, nhưng ngoài dự đoán của mọi người chính là, hắn chỉ mím mím môi xị mặt, không nói một câu nào, đưa phần sandwich kẹp rau củ còn lại cho Nguyễn Tụng.
Bản thân Nguyễn Tụng vốn cũng không cảm thấy cái quần này có vấn đề gì, từ hồi còn đi học quần áo của anh đã là phong cách này rồi, chỉ khác ở chỗ là rách ít hay rách nhiều thôi.
Nhìn hai người đứng chung một chỗ hết sức hài hòa, Vạn Thanh Nguyệt giật mình, có hơi lắp bắp: "Anh, em còn tưởng anh sẽ thấy cái quần này của anh Tụng..."
"Quần làm sao cơ?"
Nhậm Khâm Minh vừa nhìn sang hướng cậu ta, ánh mắt lập tức lạnh xuống: "Anh Tụng thích mặc gì thì mặc cái đó, chẳng qua là hỗ trợ che chắn một chút lúc cần, đỡ cho cậu nhìn thêm lần nữa."
[.........?]
[Ha ha, ặc ha ha ha, cười chết tui rồi, em trai đầu toàn chấm hỏi.]
Cho nên suốt dọc đường từ đỉnh núi đi xuống, Vạn Thanh Nguyệt đều ngậm miệng không dám tủy tiện nói thêm câu nào, hai mắt cũng cẩn thận coi chừng, không liếc tới chỗ không được phép.
Nếu là bình thường, đối tượng cậu ta cần tránh hiềm nghi nhất phải là Nhậm Khâm Minh mới đúng.
Nhưng tình hình thực tế bây giờ lại là, so với Nhậm Khâm Minh, cậu ta lại càng không dám nhìn Nguyễn Tụng, sợ bị hiểu nhầm hơn, chính là vì Nguyễn Tụng không phải đang được Nhậm Khâm Minh cõng thì cũng là đang đi song song với nhau.
Cậu ta vừa không nhìn, thì là không nhìn cả hai luôn.
Cuối cùng dứt khoát chịu đau lòng một lần, vọt lên đi cùng đội Trịnh Thanh, Tần Tư Gia đang dẫn đầu ⸺⸺ Muốn nhìn cũng không trông tới.
Sau đó khán giả đang xem live dường như đột nhiên nhận ra cái gì đó.
[Tui hiểu rồi, tui thực sự hiểu rồi, mấy người cho là thầy Nguyễn là chính cung mà không quản sao? Nhầm! To! Nhầm! Siêu! To! Người ta chính là lấy hình thức phòng thủ cao nhất ra, gọi là "Biến tình địch của mình thành tình địch của người yêu" đấy có biết không!]
[??? Nghe hợp lý một cách ghê gớm ta ơi.]
[Con mợ nó, ha ha ha ha ha.]
Vì thế qua một buổi sáng, Nguyễn Tụng lại một lần nữa leo lên bảng hotsearch.
Chỉ là lần này từ khóa hotsearch không có tên của anh, mà là [Phương pháp tối ưu để chiến thắng tình địch].
Ấn vào từ khoa, bắt đầu từ đoạn Vạn Thanh Nguyệt tới nhà gỗ không cẩn thận "Quăng" Nguyễn Tụng ngã xuống đất, đến đoạn đi qua cầu kính lúc leo núi, lại đến sáng ngày hôm nay mặc quần ống rộng lộ eo, cuối cùng lúc xuống núi vội vàng tránh hiềm nghi, không hề tìm được bất cứ một nick marketing nào, tất cả đều là ảnh chụp màn hình cùng đoạn cắt do cư dân mạng tự chế.
Trên quảng trường cái gì cũng có.
[A a a a a a, ai đang chua muốn chết, chính là Mị đây! Mị thực ra cũng có một cái quần như vậy, nhưng bạn trai Mị sống chết cũng không chịu cho Mị mặc nó đi dạo phố, 155551.]
[Tuy rằng yêm thực sự không thích Vạn Thanh Nguyệt, nhưng thấy cậu ta rơi vào kết cục này đúng là có hơi thảm thật 2333.]
[Đúng dzợ, lúc cậu ta bị crush coi thành tình địch, tui chỉ muốn tắc thở tại chỗ, thà chẳng đến còn hơn, ha ha ha.]
[Nhậm Khâm Minh thực sự là sách sống dạy cách yêu đương, bạn trai Mị đã bị Mị túm tới để học nam đức rồi, nhe ]
[Tui nhất thời không thể phân biệt được, rốt cuộc là do thầy Nguyễn dạy tốt, hay do anh trai nhà chúng ta là đàn ông tốt trời sinh nữa, ]
[Theo dõi từ lúc chương trình bắt đầu phát sóng cho đến tận giờ, tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là Nhậm Khâm Minh theo đuổi được Nguyễn Tụng là xứng đáng! Bọn họ ở cùng nhau vô cùng xứng!!! Chắp hai tay trước ]
Trong đó đề tài được thảo luận cao nhất, cũng là đề tài hot nhất, được ghim ở đầu trang chủ Weibo là ảnh chín ô chụp lại nhan sắc trời ban của Nguyễn Tụng hệ nữ vương mà người nào đó đăng lên, bên trên còn ghép cả chữ.
[Học xong chưa? Cách tốt nhất để theo đuổi bạn trai chính là nâng tầm bản thân, chỉ cần bản thân đủ sáng chói thì có thể thu phục được cả người thầm mến của bạn trai, tự tay tag em trai Thanh Nguyệt, x3]
Bên dưới, bình luận có nhiều like nhất chính là...
[Làn sóng do thầy Nguyễn dẫn đầu, giơ ngón ]
____________________
Tác giả có lời muốn nói:
"Bí kíp huấn luyện cún của nữ vương" +1.