"Lại nói, dù sao tôi vừa mới nhậm chức vị trí quản lý, uy tín vẫn phải chậm rãi thiết lập, cũng không thể tùy tiện sử dụng đặc quyền. Nếu cậu muốn dùng giá trị cống hiến ngồi trực thăng rời đi, vẫn cần phải giống như người khác, nộp đủ giá trị cống hiến mới được."
Trương Triết Phong tìm hai lý do, đường hoàng phản bác chất vấn của Mạnh Giang Thiên.
Sắc mặt Mạnh Giang Thiên càng ngày càng âm trầm, anh đây là bị người lừa gạt.
Theo tức giận càng ngày càng thắng, khí thế của Mạnh Giang Thiên cũng không ngừng tăng lên, đè ép tất cả mọi người trong phòng có chút hô hấp không thông.
Trương Triết Phong cười khổ giải thích: "Mạnh Giang Thiên, cậu đừng tức giận, tôi cũng không có biện pháp. Đánh nhau với Lưu Thắng Huy, dị năng giả trong khu an toàn vốn không đủ dùng, lại đánh hai trận với zombie, dị năng giả có thể chiến đấu trong khu an toàn càng ít."
"Tôi hiện tại chỉ có thể trông cậy vào cậu đối phó zombie có thể từ bất cứ nơi nào xông vào. Nếu không như vậy đi, tôi cam đoan với cậu, chỉ cần chặn tất cả zombie tiến vào, tôi sẽ tặng cậu một chiếc trực thăng. Cậu muốn đi đâu thì đi, tôi tuyệt đối không ngăn cản cậu, cậu thấy thế nào?"
"Trước tiên đem giá trị cống hiến đưa tôi." Mạnh Giang Thiên đem thẻ thân phận của mình vỗ xuống bàn.
Trương Triết Phong lập tức sai người đi lấy, không bao lâu, thẻ thân phận được cung kính trả lại cho Mạnh Giang Thiên.
"Giá trị cống hiến đều ghi vào trong thẻ rồi, Mạnh Giang Thiên, chúng tôi lại tìm được mấy chỗ khả nghi..." Trương Triết Phong cầm tờ giấy trong tay.
"Không đi." Lời còn chưa dứt, Mạnh Giang Thiên trực tiếp cự tuyệt. Anh sẽ không tin bất kỳ lời hứa nào của tên đàn ông này nữa.
"Gấp đôi, bây giờ tôi cho cậu thù lao gấp đôi."
"Không đi." Mạnh Giang Thiên đứng dậy muốn đi.
"Chờ một chút, lại thương lượng." Trương Triết Phong muốn giơ tay giữ lại, Mạnh Giang Thiên cũng không thèm quay đầu, trực tiếp rời đi.
Trương Triết Phong khóc không ra nước mắt ngồi xuống ghế, sợ hãi vỗ vỗ ngực, "Dị năng giả đẳng cấp cao chỉ cần khí thế là có thể đè chết người."
Khuê nữ a, ba vì con mà đắc tội với người khác, con cũng đừng rước họa nữa.
"Nha đầu kia đâu?"
"Đại tiểu thư đi tìm Thôi Tây Sinh." Dung Hạc Đường cung kính trả lời.
"Cái gì!" Trương Triết Phong trong nháy mắt từ trên ghế nhảy dựng lên, hốt hoảng hỏi: "Nó đi tìm Thôi Tây Sinh làm gì? Sao cậu không ngăn nó lại? Mau phái người đi ngăn cản nó, ngàn vạn lần không thể để Thôi Tây Sinh xảy ra chuyện. Một sợi tóc cũng không thể thiếu!"
"Tiên sinh đừng lo lắng, đại tiểu thư cũng không đối với Thôi Tây Sinh làm gì, cô ấy chỉ là muốn con mèo đen hệ lôi kia mà thôi."
"Con mèo kia là chuyện gì thế? Tại sao nó lại đi theo Thôi Tây Sinh. Các cậu xác định cấp bậc của nó chưa?" Nghe được Tiểu Hắc Miêu, Trương Triết Phong càng thêm nhíu mày.
Zombie cũng đủ khó đối phó, hiện giờ động vật lại xuất hiện dị năng, sau này phiền toái sẽ càng ngày càng nhiều.
"Chúng tôi chỉ nhìn thấy nó trong giám sát, còn chưa xác định đẳng cấp, lần này đại tiểu thư đi cướp mèo đen, nếu có thể cướp được, chúng ta chuẩn bị nghiên cứu tốt. Thôi Tây Sinh là một người bình thường, đều có thể thu hút thú biến dị làm sủng vật. Nếu con người có thể thu những thú biến dị này làm sủng vật, vậy sức chiến đấu của con người chúng ta sẽ tăng lên gấp đôi, thậm chí cao hơn, đối phó zombie cũng sẽ dễ dàng hơn một chút."
Dung Hạc Đường nhìn về tương lai tươi sáng, trên mặt Trương Triết Phong cũng xuất hiện hy vọng, đối với Trương Giai Ny đi cướp mèo đen đa phần là thái độ đồng ý.
Chỉ là hắn vẫn kiêng kỵ Mạnh Giang Thiên, "Con mèo nhỏ kia dù sao cũng là sủng vật của Thôi Tây Sinh, các cậu có thể cướp được là tốt nhất, nếu không cướp được, ngàn vạn lần không nên cường đoạt, càng không nên đả thương Thôi Tây Sinh. Phái người đi tìm kiếm toàn bộ khu an toàn, nếu có thể tìm ra thú biến dị thứ hai, thì không cần đi đánh chủ ý với con mèo đen kia. Phòng thí nghiệm dưới lòng đất thế nào rồi?"
"Đã dọn dẹp xong rồi."
"Mở cửa một lần nữa, sau này tiến hành thí nghiệm thú biến dị ở đó đi."
"Vâng"
"Trước tiên không nên dùng dị năng giả làm thí nghiệm, hiện tại số lượng dị năng giả trong khu an toàn thật sự quá ít. Các cậu đi ra ngoài tìm kiếm một ít người bình thường, lặng lẽ mang về."
"Vâng."
......
Hành lý của bọn họ trong phòng cũng không nhiều, Thôi Tây Sinh cầm hai vali du lịch lớn, liền đem hành lý của mình và Mạnh Giang Thiên bỏ vào.
Hách Nhân rất nhanh cũng trở về, nghe nói Thôi Tây Sinh cùng Mạnh Giang Thiên muốn đi, lập tức chạy về phòng thu thập hành lý của mình.
Bên ngoài cửa "Cốc cốc cốc", có người gõ cửa.
Thôi Tây Sinh ghé vào mắt mèo nhìn thoáng qua, ngoài cửa là Ngô Lượng.
Tiểu tử này sao lại trở về, không phải là muốn về nhà lấy đồ cho cậu sao?
Thôi Tây Sinh thở dài mở ra, Ngô Lượng đứng ở cửa, có chút xấu hổ nói: "Tôi vốn định về nhà lấy sổ hộ khẩu mang về cho cô chú xem, nói không chừng bọn họ có thể nhớ tới cái gì đó. Nhưng chạy nửa chừng tôi mới nhớ ra, sổ hộ khẩu của tôi mấy ngày trước đã bị mất. Tận thế không cần thứ kia, tôi cũng không tìm. Tôi muốn ở cùng anh cho đến khi anh rời đi."
Đôi mắt trong suốt của thiếu niên trông mong nhìn cậu, sáng ngời tràn ngập cô độc cùng chờ mong.
Đôi mắt to thật đẹp mắt, đột nhiên cảm thấy tiểu tử này cũng có bản lĩnh câu người.
Thôi Tây Sinh không phải là người có tâm địa sắt đá, bị ánh mắt nhỏ của Ngô Lượng nhìn chằm chằm, cự tuyệt thế nào cũng không nói nên lời, chỉ có thể thả người vào phòng.
Hai người vừa đi tới bên cạnh sô pha, cửa lại bị gõ.
Thôi Tây Sinh nhíu mày, hôm nay khách đến còn rất nhiều.
Từ mắt mèo nhìn ra ngoài, một người phụ nữ đứng ở chính giữa, cặp kính râm lớn che nửa khuôn mặt, phía sau là mấy người mặc âu phục đen.
Hoàn toàn xa lạ, Thôi Tây Sinh không mở cửa, qua cánh cửa hỏi: "Cô đang tìm ai?"
Người phụ nữ nghe được giọng nói của Thôi Tây Sinh, tháo kính râm ra, khuôn mặt rất đẹp, chính là trang điểm có chút dày. Đã là tận thế, cũng không biết tiết chế chút.
"Chúng tôi bên bộ phận nghiên cứu thú biến dị, nghe nói cậu có một con mèo đen biến dị, hiện tại còn không xác định thú biến dị có nguy hại gì với con người hay không, chúng tôi cần mang về nghiên cứu." Cách mắt mèo cũng có thể cảm giác được khí thế vênh váo của người phụ nữ.
Thôi Tây Sinh lập tức không vui, đây là hâm mộ cậu có bảo vệ là thú biến dị, tìm tới cửa cướp, cư nhiên còn nói hợp tình hợp lý như vậy.
"Không cho, các cô đi đi." Thôi Tây Sinh rất không khách khí cự tuyệt.
Người phụ nữ ngoài cửa cười lạnh, tiếp tục nói: "Tôi biết cậu luyến tiếc con mèo kia, nhưng hiện tại thú biến dị mới vừa mới xuất hiện, ai cũng không thể xác định trên người chúng có mang virus zombie hay không. Nếu nó một ngày nào đó không cẩn thận làm cậu bị thương, cậu sẽ biến thành zombie. Vì sự an toàn của cậu, chúng tôi phải mang nó đi. Chúng tôi cũng vì lợi ích của cậu."
"Ít hù dọa tôi, cho dù biến thành zombie cũng là tôi tự nguyện, không cần các cô quan tâm." Thôi Tây Sinh chế giễu những lời nói của người phụ nữ.
Con người thức tỉnh dị năng chính là dị năng giả, cùng con người biến thành zombie căn bản là hai tình huống. Động vật cũng vậy.
Tiểu Hắc Miêu chính là động vật thức tỉnh dị năng, giống như dị năng giả nhân loại, trên người tuyệt đối sẽ không có virus zombie.
Hơn nữa cho dù cậu bị cào cắn, nhiễm virus zombie, còn có Hách Nhân ở bên người, lập tức có thể giúp cậu giải độc tố.
Người phụ nữ này đang cố gắng lừa con mèo của cậu.
"Nếu cậu không hợp tác, vậy chúng tôi chỉ có thể cưỡng chế chấp hành." Nữ nhân ngoài cửa cười lạnh, lui về phía sau một bước.
Phía sau một người âu phục màu đen đi lên, ánh sáng trên tay lóe ra, Thôi Tây Sinh trong phòng trơ mắt nhìn khóa sắt trên cửa hóa thành một vũng nước sắt.
Không có bảng điều khiển khóa cửa, cửa ọp ẹp mở ra.
..........
//
NTT