Đới Nhã cũng đang quan sát An Ca.
Hôn sự giữa Cố Sâm và An Ca, ban đầu là do bà và Tề Tĩnh cùng thương lượng.
Tề Tĩnh và Đới Nhã đều là đại tiểu thư nhà giàu, từ nhỏ đã là bạn thân.
Mấy năm trước tụ họp, Đới Nhã nói ra phiền não trong lòng mình, “Tiểu Sâm nhà tôi cái gì cũng tốt, chỉ là… haiz, không thích con gái.
Đời này tôi không thể bế cháu rồi.”
Tề Tĩnh kêu lên, “Trời ơi, Tiểu Ca nhà tôi cũng thế!”
Một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối đã khó tìm, một cuộc hôn nhân đồng giới môn đăng hộ đối càng khó tìm hơn.
Tề Tĩnh vui vẻ đề nghị, “Nếu không thì cho hai đứa gặp mặt một lần, nói không chừng chúng ta có thể từ bạn thân chuyển thành sui gia.”
Tề Tĩnh biết năng lực và nhân phẩm của Cố Sâm.
Tiểu Ca nhà bà có thể kết hôn với Tiểu Sâm, một đứa bé ngoan như vậy thì tốt biết bao nhiêu.
Hành vi của An Ca, Đới Nhã cũng đã sớm nghe tin đồn.
Trong lòng tất nhiên cảm thấy An Ca không xứng với Tiểu Sâm nhà bà.
Nên cười cười nói, “Chuyện này cứ để tùy duyên bọn trẻ đi.”
Nhưng mấy năm sau, hai bên tập đoàn cũng đối mặt với vấn đề tranh chấp.
An gia cần tài nguyên đất đai của Cố gia, Cố gia cần danh dự mấy trăm năm và thị trường của An gia.
Bọn họ có hai người con trai làm đám cưới đồng giới, cũng có thể hợp thức hóa mọi thứ.
Nhưng Đới Nhã vẫn cảm thấy cuộc hôn nhân này, con trai mình là người chịu thiệt.
Cố Sâm ở mọi phương diện đều rất ưu tú, bà không hy vọng một nửa của con trai mình cũng ưu tú như vậy, nhưng ít ra là một đứa hiểu chuyện, lễ phép, không gây sự là được.
Mà tiểu thiếu gia nhà họ An nổi danh là ma vương hại đời, tự do tùy tiện, trông còn không thông minh lắm.
Cố Sâm lấy một người như vậy về nhà, sau này sẽ càng khiến cho người ta bận tâm.
Nhưng bây giờ.
jongwookislove.wordpress.com
An Ca lễ phép hỏi thăm bà, hoàn toàn không giống một tiểu thiếu gia kiêu căng trong tin đồn.
Khí chất, dáng vẻ cũng là kiểu làm người ta yêu thích.
Dịu dàng ngoan ngoãn khoác áo cho bà An, khiến người ta thấy ấm áp.
Dù trong lòng có nghi ngờ, Đới Nhã vẫn cười phụ họa nói với mọi người xung quanh, “Đúng là một đứa bé ngoan.
Tiểu Ca năm nay tuổi nhỉ, nhỏ hơn Tiểu Sâm tuổi.
Tiểu Sâm, con dù sao cũng coi là anh lớn.
Sau khi kết hôn phải chăm sóc Tiểu Ca đó.”
Cố Sâm âm thầm quyết định với An Ca chỉ kết hôn một năm, đây là bí mật.
Hai bên cha mẹ và người ngoài chẳng ai biết.
Ở trước mặt họ hàng thân thích, Cố Sâm càng không để lộ một chút sơ hở.
Hắn nhìn An Ca, mỉm cười, “Con sẽ chăm sóc tốt cậu ấy, mẹ với mấy dì đừng lo.”
Lễ phép còn khéo léo, ai không biết còn tưởng bọn họ yêu nhau lắm.
Chỉ có An Ca biết, mới vừa rồi người đàn ông này dùng lời cảnh cáo mình, có bao nhiêu lạnh lùng và đáng sợ.
Tề Tĩnh vẫn luôn cảm thấy con trai mình là lạ, kéo tay An Ca lo lắng hỏi, “Tiểu Ca, sao mặt con đỏ quá vậy? Tay còn nóng nữa, có phải bị bệnh rồi không?”
An Ca an ủi bà, “Con không sao, vừa rồi đi bộ hơi nhiều nên nóng.
Mẹ với mấy dì đi spa đi, con với Cố Sâm về phòng nghỉ.”
Đôi chồng chồng mới cưới, về phòng nghỉ là có ý gì?
Hai bà mẹ với họ hàng thân thích đều tự hiểu.
“Đi đi đi đi, hai con cũng bận cả ngày rồi, mau về phòng nghỉ đi.”
…
Hôn lễ kéo dài hai ngày một đêm.
Đôi chồng chồng mới cưới ở chung phòng, cũng chính là căn lúc An Ca nhảy xuống, Cố Sâm vừa lúc đi ra.
Lại chỉ có một chiếc giường.
Trên đầu giường sang trọng dán một chữ “Hỉ”, căn phòng được trang trí lãng mạn ấm áp.
Khắp nơi bày hoa hồng, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.
Chỉ là hai người vừa bước vào phòng, liền giống như trên người gắn gai, lập tức cách xa nhau m.
Cố Sâm không cần giả vờ nữa, ánh mắt lạnh lùng mang theo châm chọc, “Bị người mẫu rẻ tiền hồi nãy hại? Hay là tự uống?”
Mặt An Ca không phải đỏ bình thường, cuống cuống tạm biệt mẹ đi về phòng, chân đã mềm rồi, hô hấp dồn dập, cũng nói rõ một chuyện.
An Ca trúng thuốc, cũng chính là thuốc kích dục.
Đây là chuyện Cố Sâm khinh bỉ nhất.
“Tôi không có ngu như vậy.” An Ca có chút tức giận trả lời Cố Sâm.
Hắn trúng thuốc, đại khái lúc xuyên vào ngay khi đang uống rượu, bây giờ thuốc bắt đầu phát tán tác dụng.
Hắn cẩn thận nhớ lại tình tiết của nguyên chủ trong trí nhớ.
Trong ngày cưới gọi Triệu Mặc tới là do có người giật dây.
Lúc đang xảy ra chuyện thì có người xông vào, là có người cố ý báo tin ‘có người tự sát’ thành công.
Mà hắn xuyên vào đây lúc đang uống rượu, trúng thuốc đã bị bỏ vào rượu trước đó.
Vì chính là để hắn đang bị thuốc hành hạ, khi người ta tới ‘bắt gian’ trở thành một trò hề.
Trong tình tiết về sau, nguyên chủ lần lượt ngoại tình đều có người cố tình giật dây, hình khiêu dâm bị tung ra tạo cú sốc cho ba mẹ nguyên chủ, một ngã bệnh, một chết tại chỗ…
Tất cả đều là do có người đứng trong bóng tỗi cày bẫy, từng bước kéo An gia xuống vực sâu.
An Ca vừa nghĩ tới Tề Tĩnh — Mẹ của mình bị bệnh tim tái phát mà chết, tim liền đau tới bất an.
Hắn không thể trơ mắt nhìn bà rời xa mình lần thứ hai.
Coi như là vì Tề Tĩnh, hắn cũng phải tìm ra người hại An gia trong thế giới này, thay đổi kết cục cho nhà họ An.
An Ca tìm được hành lý của nguyên chủ trong phòng, sau khi lấy điện thoại và laptop ra, hắn mở lên, ngồi dựa vào sô pha… bắt đầu lên mạng.
Sau khi Cố Sâm biết An Ca trúng thuốc, hắn càng đứng xa An Ca hơn.
Trong lòng chán ghét, lại không thể không suy nghĩ làm sao để giải quyết tác dụng của thuốc.
Nhưng mà hắn thấy An Ca ngồi xụi lơ trên ghế sô pha… chơi máy tính.
An Ca rất trắng, vì thế khi bị nhuộm đỏ càng thấy rõ hơn.
Tiểu thiếu gia đúng là rất đẹp trai, đôi mắt hẹp dài, mí mắt ửng đỏ rũ xuống, đuôi mắt hơi nhếch lên, trông vô cùng quyến rũ.
Căn phòng vốn đã được trang trí lãng mạn, bây giờ vì dáng vẻ của An Ca mà càng tăng thêm màu kiều diễm.
Cố Sâm lập tức nhìn đi chỗ khác, tâm trạng phiền não hỏi, “Cậu đang làm gì vậy?”
“Phân tán sự chú ý.” An Ca thở hổn hển, “Làm ơn đừng quấy rầy tôi.”
Hắn mở trang báo mạng, click vào mục kinh tế tài chính, nhìn chăm chú.
Cố Sâm: …