Arc 5 - Mong muốn của Tsukino
====================
Hinata, và ngay cả Tsukino cùng đều tỏ ra ngơ ngác.
Đến mức đó thì chắc hẳn điều mà tôi vừa nói ra nghe quá vô lý.
Chính là vì tôi chủ động mời đi hẹn hò, giữa bầu không khí nặng nề hiện tại.
「E, e~to. Yuuto-kun, tại sao giờ cậu……?」
「Mình muốn được đi hẹn hò với Hinata. Hơn nữa là không phải chị em, mà là dưới tư cách bạn cùng lớp」
「......Xin lỗi, Yuuto. Mình có đôi chút bối rối không hiểu có gì đáng cười ở đây」
「Mình đang thực sự nghiêm túc đấy, Tsukino…… Để mình và Hinata có thể cùng nhau sống như một gia đình từ giờ trở đi, điều này có lẽ là cần thiết đấy」
Và khi tôi quay sang Hinata.
「Mình biết là Hinata đang nghĩ gì. Cậu ghét cái cảm giác được chiều chuộng vì sợ bị người khác ghét bỏ. Nhưng mà nhé, dù cậu có nghĩ là mình rách việc cũng được, nhưng mình vẫn không đồng tình với chuyện đó được」
Tôi siết chặt bàn tay lại.
「Dù là có phải cái cớ hay không, chỉ có thoải mái sống bên nhau thì chúng ta mới là gia đình được. Còn những chuyện như là bản thân có thể bị người khác ghét bỏ, mình không muốn Hinata phải cảm thấy lo lắng vì điều đó. Bởi vì mình và Hinata, là gia đình mà」
「......Yuuto, kun」
「Dẫu vậy à, đối với mình, mình vẫn coi Hinata giống như một cô gái hơn là một người trong gia đình đó」
Việc cố gắng quên đi mối tình đơn phương mà tôi dành cho Hinata, đó không phải là lời nói dối.
Mặc dù vậy, từng lời nói và cử chỉ của Hinata, khiến cho đâu đó trong tôi trở nên dao động, chỉ là lần nào tôi cũng cố lờ đi như không thấy mà thôi. Và bởi vì tôi và Hinata là một gia đình, tôi tự dặn lòng rằng không được phép để cho những xúc cảm đó nảy sinh.
Thế nhưng, tiến triển vẫn cứ là con số không――vậy nên, tôi quyết định.
Thêm một lần nữa, tôi phải đối mặt với mối tình đầu của mình, đối mặt với Hinata.
「Bất kỳ xúc cảm thương nhớ nào mà mình dành cho Hinata vẫn còn tồn đọng, nó sẽ chỉ khiến cho mình và cậu vẫn xa cách như cũ thôi. Vậy nên, dù chỉ là một lần cuối, mình muốn dành một ngày ở bên Hinata dưới tư cách là một người bạn cùng lớp. Chỉ có vậy, có lẽ thứ xúc cảm mà mình dành cho Hinata này mới có thể tan biến được」
Và rồi, tôi cúi thật sâu.
「Vậy nên, làm ơn. Xin hãy hẹn hò với mình…… Để mình và Hinata có thể được trở thành một gia đình đúng nghĩa」
「......Ừ, ừm, mặc dù mình rất vui vì Yuuto-kun đã nghĩ như vậy」
Ngượng ngùng, Hinata nhìn sang Tsukino với vẻ xấu hổ.
「Những chuyện như là thích, hay là hẹn hò. Cậu không nên nói điều đó ra trước mặt Tsukino-chan chứ……」
「Mình không để ý chuyện này đâu? Mình vốn đã biết, là Yuuto thích Hinata-san rồi mà」
「Tsukino-chan~ ! ? 」
Trong khi Hinata đang tỏ ra lúng túng, Tsukino lại nhìn cậu ấy với vẻ mặt không chút biến sắc. Không ổn rồi.
「Đã bảo là mình biết Hinata đang nghĩ gì mà. Dẫu vậy, bởi vì đây là lý do cá nhân của mình, vậy nên mình mới định nói cho cả Tsukino biết là mình và Hinata sắp tới đây sẽ đi hẹn hò với nhau」
Bởi vì, cô gái mà đã tỏ tình với tôi chính là Tsukino.
Nhưng dẫu vậy, việc cứ khất lần việc đáp lại cậu ấy mãi trong khi lén lút hẹn hò với người con gái khác, tôi sẽ không làm cái trò dối trá đó.
Do đó, thà ngồi đây và giải thích mọi chuyện trước thay vì thú nhận sau, có lẽ chỉ có vậy thì mới giúp tôi tránh khỏi hiểu lầm được.
「Vậy sao. Yuuto, cậu chịu kể hết mọi chuyện cho mình nghe nhỉ. Chứ nếu cậu mà lén lút hẹn hò với Hinata-san, thực sự là mình sẽ bị tổn thương đó」
「......? Tsukino-chan, ý cậu là sao?」
「Có thể Hinata-san vẫn chưa biết chuyện này, nhưng mình và Yuuto là――」
「G, gượm đã nào. Liệu, nói ra có ổn không? Điều đó quan trọng với Tsukino lắm mà?」
「Đối với mình thì được thôi mà? Mình cũng định là sẽ có ngày kể chuyện này cho Hinata-san thôi. Bởi vì Hinata-san, mình và Yuuto điều là những người liên quan trực tiếp tới bí mật này mà」
「......Liên quan trực tiếp sao?」
Hinata khẽ nghiêng đầu, còn Tsukino vẫn tiếp tục trưng ra gương mặt lặng như tờ không chút cảm xúc nào.
「Mình, thích Yuuto. Vậy nên chỉ mới đây thôi, mình đã thổ lộ với cậu ấy」
「..........................................................................................Fue~!」
Cậu ấy há hốc mồm trong bàng hoàng giống hệt như hình ảnh con chim bồ câu bị hạt đậu ném trúng từ trong từ điển bước ra vậy. [note53734]Năm giây, rồi mười giây trôi qua, Hinata vẫn không hề nhúc nhích chút nào.
Cuối cùng, cậu ấy mới chịu chấp nhận hiện thực trước mắt.
「......Tsukino-chan và, Yuuto-kun, là bạn thuở nhỏ nhỉ?」
「Ưm, dẫu vậy nhưng mình vẫn thích Yuuto. Và mình rất muốn chiếm một vị trí đặc biệt hơn bất kỳ ai khác trong lòng cậu ấy」
「............」
Hinata chẳng biết phải nói gì hơn. Tình cảm mà Tsukino dành cho tôi lớn đến mức đó khiến cho Hinata phải kinh ngạc.
「Dẫu vậy, Yuuto vẫn còn thích Hinata-san. Vậy nên, mình đã hứa với cậu ấy rằng sẽ đợi cho tới lúc Yuuto có thể chính thức coi Hinata-san như là người trong nhà…… Và rồi, ở ngay trước mặt mình đây, Yuuto lại ngang nhiên ngỏ lời mời Hinata-san đi hẹn hò nhỉ?」
「......Mình muốn đáp lại cảm xúc của Tsukino, một cách thật lòng nhất có thể. Vậy nên là Hinata, làm ơn. Để mà từ nay về sau chúng ta có thể sống tiếp như một gia đình, cùng mình nốt một lần cuối――……?」
Tôi chợt nhận ra. Trông giống như thể là đang bị mất ý thức từ nãy tới giờ, Hinata cứ liên tục lẩm bẩm trong miệng 「Tsukino-chan, thích, Yuuto-kun……?」 không thôi.
「Ano, Hinata……?」
「Hyai~ ! ? E, e~to, có chuyện gì sao?」
「Ừm, chỉ là tiếp tục câu chuyện nãy giờ thôi…… Hẹn hò với mình, cậu thấy sao」
「......Hẹn hò với, Yuuto-kun」
Hinata nói ra với một tông giọng rất nhỏ.
「Ư, ưm. Nếu như Yuuto-kun đã nói vậy rồi, chúng ta cùng thử hẹn hò xem sao nhỉ. Thực sự là mình rất mừng khi thấy Yuuto-kun lo lắng cho mình như vậy đó」
「......Tốt quá rồi. Hóa ra Hinata không ghét mình, mừng quá」
「......M, mình cũng mong được cậu chiếu cố, nữa」
Hinata cúi đầu xuống. Và khi tôi quay sang nhìn Tsukino.
「Vậy nên, cho mình xin lỗi. Dẫu cho mình biết Tsukino đang nghĩ gì trong lòng, nhưng mình vẫn xin mạn phép hỏi liệu cậu có thể cho phép mình hẹn hò cùng với Hinata không」
「......Ưm~」
Tuy nhiên, Tsukino vẫn có vẻ là không phục lắm. Nhất là khi đối phương lại lén lút đi chơi với cô gái khác trong lúc vẫn đang khất lần việc đáp lại lời thổ lộ của mình. Sẽ chẳng có gì bất ngờ nếu như Tsukino tỏ ra khó chịu.
「Vậy thì, mình muốn yêu cầu với cậu một điều, được không? Nếu được, mình rất sẵn lòng để cậu đi hẹn hò cùng với Hinata đó?」
「Một yêu cầu……?」
Bản thân tôi đã có lời hứa với Tsukino rằng sẽ dốc hết sức để thực hiện mọi mong muốn của cậu ấy…… Không, nếu Tsukino đã phải nhắc lại đến từ đó, yêu cầu này có lẽ là điều mà thường thì tôi sẽ không thể làm được.
Chính vì vậy, nếu có hẹn hò với cậu ấy, tôi muốn coi cậu ấy là một người con gái chứ không phải là bạn thuở nhỏ nữa.
Thế nhưng, nếu vậy thì ý cậu ấy là gì.
Tsukino, bản thân tôi đang cố gắng thuyết phục để cậu ấy đồng thuận cho tôi hẹn hò với Hinata mà. Và để đáp lại tấm chân tình đó, tôi không ngại làm bất cứ chuyện gì cả
「À, mình hiểu rồi. Dẫu cho cậu có yêu cầu mình bất kỳ điều gì cũng được. Xin hãy cứ nói ra mong muốn của Tsukino đi」
「Cảm ơn cậu. Vậy thì, mình có một yêu cầu này dành cho cả Yuuto và Hinata-san」
「Ế~, không chỉ riêng mỗi Yuuto-kun, mà là cả mình nữa sao?」
「Ưm. Điều này có liên quan tới cả Hinata-san nữa. Vậy thì nhé――」
Và rồi, Tsukino nói ra 「Yêu cầu」 đó.
Một yêu cầu không tưởng, khiến cho cả tôi lẫn Hinata đều không thốt nên lời.