Arc 3 - Đi chơi cùng nhau
====================
Đã khoảng một tuần trôi qua kể từ ngày Tsukino tỏ tình với tôi.
Tôi cũng đã hứa hết cỡ rằng『Miễn là yêu cầu từ Tsukino, mình sẽ đều cố gắng đáp ứng hết tất cả』, vậy nên cuộc sống của tôi bây giờ cũng trở nên khác hẳn khi trước.
Nếu là khác biệt ở đâu thì, hình như là dạo gần đây ngày nào tôi cũng qua nấu bữa tối cho Tsukino thì phải.
Cũng vì vậy nên khoảng thời gian tôi gặp Hinata ngoài trước học chủ yếu tập trung sau lúc tôi nấu xong bữa tối cho Tsukino và quay về nhà.
「Mình về rồi đây~」
「A~, mừng cậu về. Mọi ngày đều nấu bữa tối cho Tsukino như vậy, vất vả cho cậu rồi ha」
Lúc tôi quay trở về, Hinata với chiếc tạp dề trên người đang bước ra chào tôi.
…… Chẳng biết, có phải vì tôi chưa quen hay không, mà khi được nói mừng trở về thế này lại khiến tôi cảm thấy hơi nhột. Cho tới lúc tôi tự sống một mình, câu mừng trở về này là câu mà lúc nào tôi cũng nói với ông già nhà mình cả.
Cơ mà đằng này thì, Hinata sẽ khẽ cười nhẹ khi đang nói mừng tôi về. Thật sự, những lời nói đó khiến cho tôi có muốn không vui cũng chẳng nổi, kiểu vậy đấy.
「Vừa mới tan học như vậy đã phải nấu bữa tối cho Tsukino thì vất vả cho cậu quá rồi ha? Hay là,
nếu có thể thì để mình nấu bữa tối cho Tsukino-chan luôn nhé」
「À không, ổn ấy mà. Là vì Tsukino muốn nên mình mới làm cho cậu ấy mà」
「A~, mình hiểu cái cảm giác đó mà. Dù sao thì Yuuto-kun cũng là người chăm nom cho Tsukino-chan nhỉ…… A~, sẽ còn mất thêm một lúc cho tới khi mình nấu xong đấy, hay là cậu đi tắm trước nhé?」
「Ế~. cậu đã chuẩn bị bồn tắm rồi sao ! ? Nhưng mà, Hinata vẫn đang nấu ăn nữa mà……?」
「Từ hồi còn học sơ trung là mình đã luôn làm như vậy à. Đến lúc quen rồi thì cũng đơn giản thôi mà phải không?」
「R, ra vậy à. Vậy thì, mình xin phép đi tắm trước nhé……」
Tôi bước vào phòng tắm và bắt đầu ngâm mình xuống bồn, nhiệt lượng thẩm thấu vào từng thớ thịt khiến tôi bất giác thở dài. Tầm này cũng đã là lúc mùa đông gần kề rồi, tôi cảm thấy còn đang lạnh hơn mình tưởng nữa, cứ như thể là tôi đang dần tự tan chảy ra vậy.
(Thư giãn bên trong bồn tắm đã được đun nóng sẵn khi mà vừa mới về tới nhà, à……)
Chẳng lẽ đây là thiên đường sao.
Ngẫm lại cuộc sống trước giờ, tôi luôn cần phải chuẩn bị nước nóng trước để tắm, thật đáng sợ là giờ đây tôi lại được cho phép tận hưởng những điều xa xỉ như vậy.
Thực sự thì, kể từ ngày bắt đầu sống chung Hinata, cuộc sống của tôi đang trở nên ngày càng được cải thiện hơn trước.
Sống một mình, tôi còn phải lo đủ thứ chuyện với hội học sinh lẫn bài tập về nhà, việc đun nước nóng trở nên quá phiền phức nên nhiều lúc tôi chỉ tắm cho xong, đến việc giặt giũ quần áo tôi cũng hay để chảy mửa ở đó. Thế như từ lúc có Hinata đến, ngày qua ngày tôi đều được ngâm mình trong bồn nước nóng như vậy, cả việc giặt giũ cũng đều được đảm bảo thực hiện hằng ngày.
Để mà nói thật thì, việc sống chung với Hinata trở nên thoải mái quá khiến tôi đâm lo, rằng một ngày không còn Hinata ở bên thì liệu tôi có sống nổi không.
「Mặc dù Hinata cứ nói mình là người chăm nom cho Tsukino, cơ mà mình thấy bản thân được Hinata chăm sóc nhiều hơn mới phải……」
Ra khỏi phòng tắm xong, trước mặt tôi là bàn ăn đã được dọn sẵn đầy đủ. Món chính hôm nay là một nồi gratin đầy nấm đang sôi sùng sục.
「Hể, bữa nay cậu làm gratin à. Kỳ công quá nha」
「Tầm mùa thu này nấm shiitake với nấm maitake cũng rẻ hơn trước mà. Với lại trời cũng dần chuyển lạnh rồi, mình nghĩ rằng nên nấu một món nào đó ấm bụng thì hơn」
Đây là một thực đơn hoàn hảo cho những nguyên liệu của mùa thu.
「...... Nè, hay là để mình phụ giúp cậu việc nhà nhé. Chứ cứ để cho Hinata quán xuyến hết như vậy khiến mình cảm thấy có lỗi quá」
「Có sao đâu mà? Nào có phải là mình không thích những việc đó đâu. Chỉ cần cậu cười với mình là mình đã thấy hạnh phúc rồi, chứ bản thân mình thì muốn được quan tâm tới cậu một cách chân thành nhất biết không?」
Quả nhiên là Hinata, cô ấy là kiểu con gái như vậy.
Mong muốn của bản thân luôn là vì người khác. Cũng chỉ bởi vì cô ấy có một mong muốn chân thành như vậy, Hinata mới trở thành hội trưởng hội học sinh để có thể giúp đỡ mọi học sinh khác.
……Hừm. Mặc dù vậy, tôi vẫn muốn có thể được giúp Hinata.
Sau bữa ăn được kết thúc trong niềm đau (mà tất nhiên là món gratin nấm vẫn rất ngon rồi), Hinata đang đứng rửa bát phía bên trong bếp. Biết là Hinata có niềm đam mê mãnh liệt với nấu nướng rồi, nhưng kể cả việc rửa bát thì cô ấy cũng không để cho tôi làm nốt.
Trong lúc đang nhìn Hinata từ phía sau, ping~, nghĩ ra rồi.
Chuẩn luôn. Bằng cách này thì ít nhất tôi vẫn có thể giúp Hinata được.
「Nè, Hinata. Nếu được thì chúng ta mua một cái máy rửa bát thì sao?」
Hinata quay lại nhìn tôi cùng vẻ mặt hoàn toàn trống rỗng.
「Bởi vì Hinata đã phải mất công nấu ăn rồi mà, vậy nên việc có một chiếc máy rửa bát thì chẳng phải là rất tiện sao. Việc đó sẽ giúp cậu đỡ tốn thời gian hơn đấy?」
「Máy rửa bát……? Ư, ưm, mình thấy không cần đâu mà. Cậu không cần phải mua thứ gì cho mình đâu」
「Hinata vẫn cứ phải rửa bát trước giờ đi học phải không. Cậu cứ thử tưởng tượng xem, có một chiếc máy rửa bát thì cậu chỉ cần đặt thì cậu chỉ cần đặt mọi thứ vào trong, rồi tới lúc đi học về thì mọi thứ đều đã sạch loáng rồi đó」
「Chỉ cần đặt vào trong thôi sao……! ?」[note47606]
Được rồi, vấn đề dần được tiêu hóa rồi đấy.
「Bên cạnh đó thì mình cũng tích cóp được một khoản nhỏ nữa, đủ để chúng ta mua thêm đồ gia dụng đấy」
Gia đình Tsukino gửi tôi 30000 yên để tôi lo chuyện nấu ăn cho cô ấy hàng tháng, và dù đã mua đầy đủ nguyên liệu thì tôi vẫn còn dư khá nhiều. Đó giờ tôi cũng đã tích cóp được suốt nửa năm rồi, miễn là tôi không vung tiền mua sắm bừa bãi là được. [note47607]
「Mình còn đang phân vân, xem không biết nên tiêu vào đâu, vậy nên…… Mua thứ gì đó vì Hinata chắc chắn không phải ý tồi đâu nhỉ. Bản thân mình thực sự muốn cho Hinata có thể đỡ vất vả đôi chút đấy」
「......Vì mình sao」
Hinata ngượng ngùng cười lúc nói ra những lời đó.
「V, vậy ha. Vậy thì lần này đành phải để cậu nuông chiều vậy. E~he~he, là máy rửa bát ha」
「Nếu thế thì chúng ta sẽ đi mua một cái vào cuối tuần này nhé. E~to, muốn mua dạng đồ gia dụng lớn như máy rửa bát thì lại cần phải tới trung tâm thành phố nhỉ――」
Chỉ khi nghĩ về điều đó, tôi mới chợt nhận ra.
Trước giờ, tôi mới chỉ cùng Hinata đi mua nguyên liệu nấu ăn trên đường đi học về.
Thế nhưng, ngày nghỉ tới đây lại là lần đầu tôi được cùng ra ngoài với Hinata.