Edit: Toả Toả
Sau gáy là nơi mẫn cảm nhất của Omega, lúc này nơi đó nhuộm một màu hồng đào, vô cùng mềm mại, một lớp mồ hôi mỏng thấm đầy mùi Pheromone, không hề phòng bị mà mở ra với Giang Ẩn.
Cơn đau do răng nanh bén nhọn đâm vào tuyến thể khiến Lâm Miên Lý giãy giụa theo bản năng, muốn che giấu đi tuyến thể.
Nhưng người phía sau lại phô bày ra sức mạnh cường thế, ấn hắn chặt chẽ khiến hắn làm thế nào cũng không thoát ra được.
Sau đó, Pheromone được rót vào khiến đồng tử Lâm Miên Lý hơi phóng to, khóe mắt lập tức ươn ướt, một cảm giác chưa từng trải qua quét qua từng dây thần kinh của hắn.
Pheromone trong cơ thể hắn vốn dĩ muốn phản kháng theo bản năng, nhưng khi gặp phải Pheromone của Giang Ẩn thì lại giống như một con mèo đang xù lông đột nhiên bị bóp lấy điểm yếu sau gáy, tiếp đó lại bị thủ pháp hầu hạ đến hết sức thoải mái làm cho trở nên vô cùng ngoan ngoãn.
Mạch máu trên mu bàn tay Lâm Miên Lý căng lên, chỉ cảm thấy nhân tố sôi trào trong huyết dịch bị một lực mạnh hơn khóa lại, Pheromone của Giang Ẩn đi tới đâu, dây thần kinh bị liếm nhẹ nhàng đến đó, truyền lại đại não cảm giác khiến người ta run rẩy.
Không được....... Chịu không nổi nữa, sao lại đánh dấu như thế này chứ?
Hắn không kìm được, một tiếng rên mơ hồ phát ra từ trong cổ họng.
"....... Giang, Giang Ẩn......"
Trong phòng, Pheromone của hai người quấn quýt hoà quyện lấy nhau, cuối cùng Giang Ẩn để lại một cái đánh dấu tạm thời trên người Lâm Miên Lý, một ấn ký thuộc về riêng anh.
Không biết đã qua bao lâu, Giang Ẩn rốt cuộc buông hắn ra, một hơi nghẹn kia của Lâm Miên Lý cuối cùng cũng thở ra, yếu ớt ngã vào trong ngực Giang Ẩn.
Giang Ẩn đỡ hắn trở lại băng ghế, để hắn ngồi xuống, Lâm Miên Lý nhắm mắt lại tựa vào lưng ghế hơi ngửa đầu lên, chỉ cảm thấy sức lực cả người đều đã dùng hết, cực kỳ mệt mỏi.
"Tốt hơn rồi đi." Giang Ẩn vẫn đứng bên cạnh hắn, Lâm Miên Lý mở mắt ra nhìn anh, phát hiện môi của Giang Ẩn hiếm thấy nhuộm chút hồng nhạt, trông có vẻ ẩm ướt.
Mí mắt hắn run lên, nhìn sang chỗ khác: "Ừm, cảm ơn cậu."
Giang Ẩn khôi phục lại phong cách trước đây, tựa vào cửa thuỷ tinh nhếch khoé môi nở nụ cười: "Không có chi, đều thân như vậy, cho cậu một cái đánh dấu tạm thời cũng không sao, chỉ là, sau này cậu chỉ có thể tìm tôi để đánh dấu tạm thời, ngay cả cái thuốc cách trở giả A gì kia cũng không thể sử dụng được."
Lâm Miên Lý sửng sốt: "Tại sao?"
"Loại thuốc đó tương đương với một loại Pheromone của Alpha, là do của nhiều người hợp thành, hơn nữa nếu cậu đã tiếp nhận tôi rồi thì sao còn có thể đi tiếp nhận người khác được nữa, cậu cũng không thể "tồi" như vậy được." Giang Ẩn theo lẽ dĩ nhiên nói.
Lâm Miên Lý dở khóc dở cười, một chút mập mờ đó liền bị đánh vỡ như vậy: "Tồi cái gì mà tồi, mấy Pheromone của Alpha khác khiến tôi vừa đụng tới thì cả người đều khó chịu, nhưng mùi hương của cậu thì lại dễ chịu hơn một chút."
Giang Ẩn nghe xong cả người đều khoan khoái: "Ừm, hứ, tôi thích nghe mấy lời này."
Trên thực tế, rất khó để Lâm Miên Lý chấp nhận để người khác đánh dấu, Giang Ẩn có thể thành công đánh dấu hắn, không chỉ vì độ phù hợp Pheromone giữa họ cao, mà còn bởi vì Pheromone của Giang Ẩn đủ mạnh để áp chế Pheromone rối loạn của hắn.
Mà các Alpha khác hoàn toàn không đạt được điều kiện này.
Lúc này, bên ngoài có người gõ cửa: "Anh Giang, anh Miên, trận đấu đã kết thúc rồi, chủ nhiệm Lương nói lát nữa sẽ để cho tất cả người tham gia thi đấu ra mắt trên sân khấu, anh Miên thế nào rồi?"
Là giọng của Lỗ Đan.
Giang Ẩn quay đầu lại: "Cậu muốn ở lại chỗ này nghỉ ngơi không?"
Lâm Miên Lý lắc đầu đứng dậy, kéo cổ áo, đem dấu răng đánh dấu che dưới cổ áo: "Không cần, ra ngoài đi."
Giang Ẩn thấy điều này, không lên tiếng, đi tới mở cửa.
Hai người vừa đi ra, phát hiện trước cửa đang tụ tập rất nhiều người, đều trợn tròn mắt nhìn bọn họ.
Chỉ có Lỗ Đan và Tần Huyền tiến lên, Lỗ Đan nói: "Anh Miên không sao chứ?"
Lâm Miên Lý gật đầu: "Không sao."
Tần Huyền liếc mắt nhìn Lâm Miên Lý từ trên xuống dưới: "Em vừa mới nhìn thấy bác sĩ trường chạy xuống lấy một cái hộp nhỏ lên. Cái hộp đó có ghi logo của bệnh viện Interstellar United, là cho anh dùng đúng không, thuốc ức chế đặc biệt cho Omega? Có phải là còn vấn đề gì không?"
Mọi người sửng sốt, còn là thuốc do bệnh viện đặc biệt đưa tới?
Lâm Miên Lý ngừng một lát, nói: "Ừ, cần dùng ít thuốc."
Ánh mắt Tần Huyền loé lên, đang muốn hỏi thêm chi tiết thì chủ nhiệm Lương đã đến.
"Thầy đã sắp xếp một tiết mục biểu diễn, bây giờ năm người các em lại đây, chúng ta tạm thời có một cuộc họp nhỏ."
Trong số năm người đã bộc lộ hết tài năng trong trận thi đấu tuyển chọn cuối cùng, có bốn người đến từ Tinh Minh, Giang Ẩn, Lâm Miên Lý, Tần Huyền, Phí Long của lớp và người giành được chiến thắng cuối cùng Hứa Thừa.
Năm người đi theo chủ nhiệm Lương, một số tuyển thủ còn lại bước vào phòng chờ, có người hít một hơi thật sâu mùi hương trong không khí.
"Không còn mùi nào nữa, thật muốn ngửi lại mùi Pheromone của cậu ấy, tôi trước giờ chưa từng ngửi thấy mùi Pheromone nào như vậy cả, thật đấy."
Một người khác nói: "Hề hề hề, thật đáng khinh, có điều tôi cũng nghĩ như vậy."
"Có bản lĩnh thì đến trước mặt anh Miên nói mấy lời này, cho dù anh ấy phân hoá thành Omega, một tay cũng có thể đánh bại mấy người." Lỗ Đan đứng ở cửa lạnh lùng nhìn bọn họ nói.
Hai người kia nghẹn họng, nhưng nhìn đến cơ thể cường tráng của Lỗ Đan lại nhớ tới chiến tích của cậu, một cái rắm cũng chưa kịp đánh đã ỉu xìu chạy đi.
Trong phòng họp, ngoại trừ mấy người bọn họ thì Tưởng Sơ Lập cũng ở đó, cuộc thảo luận đương nhiên là về vấn đề của Lâm Miên Lý.
Lâm Miên Lý nhíu mày: "Em có thể tham gia không? Đương nhiên hoàn toàn không có vấn đề gì cả, chủ nhiệm, em nhớ rõ không có quy định chỉ có Alpha mới được tham gia cuộc thi đấu này."
Chủ nhiệm Lương thở dài: "Nhưng cuộc thi đấu được phép phóng ra Pheromone, em mới vừa phân hoá thành Omega, thầy không biết khi Omega đối mặt với Pheromone của Alpha thì sẽ xảy ra chuyện gì."
Lâm Miên Lý kiên định nói: "Không, chủ nhiệm, em hiểu rõ, trong lúc huấn luyện đối kháng trước đây, em đã từng đối mặt với uy áp Pheromone của bọn họ, kết quả như thế nào thì các bạn học khác trong lớp cũng biết."
Chủ nhiệm Lương do dự nhìn hắn.
Giang Ẩn ở bên cạnh nói: "Đúng vậy chủ nhiệm Lương, nếu là ngài lo lắng cậu ấy sẽ bị Pheromone của các Alpha khác ảnh hưởng thì thật ra cũng không cần, Pheromone của Alpha sẽ chỉ khiến ý chí chiến đấu của cậu ấy càng sâu, với cường độ Pheromone của bọn họ thì không có cách nào hạ gục cậu ấy được."
Hứa Thừa nhịn không được nói: "Bản tính của Omega là thuần phục Alpha, đáng lẽ ra phải nên mềm mại yếu ớt đứng bên ngoài sân, làm sao có thể vào sân cùng một đám Alpha đánh nhau được."
Lời này thật sự là của thẳng A ung thư, Giang Ẩn che mắt không thèm nhìn.
Lâm Miên Lý liếc nhìn gã: "Trái đất thời cổ đại cũng đã ủng hộ bình đẳng giới, bây giờ trong mọi lĩnh vực đều có bóng dáng của Omega và Beta, cậu lại còn có cái nhận thức cứng nhắc như vậy thật sự khiến người ta không thể hiểu được. Hơn nữa, tại sao tôi lại không để đối chiến với Alpha, Hứa Thừa, tôi đã đánh bại cậu."
Mặt Hứa Thừa nghẹn đỏ, đúng vậy, gã là bại tướng dưới tay Lâm Miên Lý, đây mới là điểm khiến gã cứng họng không thể phản bác được.
Kỳ thực trong lòng gã rất mâu thuẫn, ngay khi thua Lâm Miên Lý, gã đã thừa nhận người đối thủ này, muốn cùng Lâm Miên Lý hình thành một cuộc so tài nhiệt huyết lành mạnh.
Kết quả Lâm Miên Lý quay đầu liền phân hoá thành Omega, lại còn ở trước mặt gã, điều này đặt ra một thách thức rất lớn đối với nhận thức của gã.
Tần Huyền nhìn chằm chằm sườn mặt Lâm Miên Lý nói: "Nhưng mà, bản tính của Omega đúng là như vậy, anh Miên, hay là giữa các anh có gì khác biệt?"
Lâm Miên Lý: "Tôi không giống với những Omega khác, Pheromone của tôi rất mạnh."
Hắn quay đầu nhìn về phía chủ nhiệm Lương nói: "Chủ nhiệm Lương, bác sĩ trường vừa mới cho em thuốc cách trở giả A, chắc là thầy cũng biết loại thuốc này đi."
Hứa Thừa hỏi: "Đây là cái gì?"
Chủ nhiệm Lương kinh ngạc nói: "Thuốc cách trở giả A? Em nói thật sao?"
"Đúng vậy."
Chủ nhiệm Lương lập tức mất bình tĩnh, hưng phấn đứng dậy tiến lên hai bước: "Thuốc cách trở giả A là một loại thuốc đặc biệt nhằm vào Omega có Pheromone rất mạnh, rất ít Omega có thể sử dụng nó, Omega có thể dùng được thì Pheromone cũng không thua gì Alpha, hơn nữa Alpha bình thường còn có thể bị Pheromone của Omega như thế này áp chế!"
Mọi người kinh hãi: "Còn có Omega như vậy?"
Chủ nhiệm Lương: "Đương nhiên là có, vị đại tá Omega ở trong liên minh rất nổi tiếng, mấy người đều biết hết đi."
Vừa nói đến vị đại tá tiếng tăm lừng lẫy kia tất cả mọi người đều kinh ngạc, đó là vị sĩ quan Omega duy nhất trong liên minh, cực kỳ mạnh.
Lâm Miên Lý cũng giống như y sao?
"Được, như vậy thì không có vấn đề gì nữa, thầy sẽ báo danh cho em, kế tiếp, mấy đứa lên sân khấu đi." Chủ nhiệm Lương vui vẻ nói.
Khi năm người đứng trên sân khấu, toàn trường đều hô tên Lâm Miên Lý, Lâm Miên Lý là người đầu tiên lấy thân phận Omega đứng trên sân thi đấu này, đại diện cho Tinh Minh tham gia thi đấu khiêu chiến dành cho học sinh trung học trong tinh hệ.
Vệ Gia Du vui vẻ nói: "Bọn họn lên đó rồi! Nói như vậy khẳng định anh Miên sẽ cùng bọn họ đi Thủ Đô tinh!"
Nghiêm Tử Dịch: "Cái đó thì chắc chắn rồi, trong số tất cả các học sinh trung học trên tinh cầu của chúng ta, ngoài anh Giang ra thì còn ai là đối thủ của anh Miên nữa?"
Hai mắt Hứa Già Già sáng lên: "Tôi đã có thể tưởng tượng ra cảnh anh Miên làm chấn động toàn bộ Ngân Lam hệ rồi, Omega giống như anh ấy, cả thế kỷ cũng chỉ có một, vị đại tá trong liên minh á, cũng là một Omega vừa đẹp trai vừa cá tính đó."
Vệ Gia Du: "Hả? Ai?"
Hứa Già Già: "Không phải chứ, cậu thế mà không biết sao?"
Vệ Gia Du: "Không biết, tôi không có phạm vi săn lùng rộng như cậu."
"Chính là người này, cậu xem, dáng vẻ rất đẹp luôn." Hứa Già Già lập tức cho cậu xem màn hình ảo, lôi ra những bức ảnh và video của vị đại tá đó: "Đừng nhìn dáng vẻ anh ấy như thế này giống như rất phong lưu, nếu cậu xem mấy video chiến đấu của anh ấy, cậu sẽ cảm thấy anh ấy thật sự rất mạnh mẽ, mạnh hơn so với nhiều Alpha."
Vệ Gia Du nhìn chằm chằm người kia: "Sao tôi cảm thấy người này nhìn rất quen mắt? Hình như là gặp ở đâu rồi?"
"Chắc trước đây cậu nhìn thấy anh ấy trên tin tức đi, tôi đã nói làm sao cậu có thể không biết anh ấy được."
"Không phải....... Má ôi tôi nhớ ra rồi, tôi đã gặp anh ấy ở bệnh viện!! Sao lại là anh ấy chứ?"
Thi đấu tuyển chọn đã kết thúc tốt đẹp, một tháng sau đó là thi đấu khiêu chiến cho học sinh trung học trong tinh hệ. Trong tháng này, Hứa Thừa thường xuyên đến Tinh Minh để luyện tập cùng bọn họ, vì vậy, gã cũng sẽ sống trong khu ký túc xá khu A của Tinh Minh.
Mà Lâm Miên Lý thì cần phải chuyển ký túc xá.
"Hu hu hu anh Miên, anh phải đi sao? Có thể không đi không? Em không nỡ đâu." Nghiêm Tử Dịch gào.
Giang Ẩn vỗ đầu của cậu ta: "Cậu ấy là Omega, làm sao có thể cùng một đám Alpha mấy người ở chung được? Trước kia không biết thì thôi, sau này đương nhiên phải chú ý."
Nghiêm Tử Dịch che đầu: "Tôi biết tôi biết, nói thì nói vậy, nhưng tôi nghĩ trong trường chúng ta cũng sẽ không có ai dám có cái ý nghĩ gì khác, anh Miên quá mạnh, hơn nữa còn có anh Giang ở đây, ai dám có tâm tư khác?"
Tần Huyền ở bên cạnh nhìn Giang Ẩn, không biết đang suy nghĩ gì.
Lâm Miên Lý: "........."
Có Giang Ẩn ở đây là sao? Nói giống như hai người bọn họ đang có cái gì đó mờ ám với nhau thật vậy.