Trên núi có một chú Thỏ con là sinh vật nghịch ngợm nhất trong khu rừng này, thường hay trêu chọc cậu bạn cùng phòng Chồn vàng. Mỗi khi Chồn vàng muốn xuống núi bắt gà, Thỏ con đều lén lút trêu chọc nó, làm hại Chồn vàng chẳng thể bắt được con gà nào.
Tuy nhiên, dù Chồn vàng liên tục thất bại nhưng vẫn không nản chí, kiên trì xuống núi bắt gà.
Một ngày nọ, Thỏ con ngủ say dưới gốc cây, quên mất việc trêu chọc Chồn vàng.
Nhưng khi tỉnh dậy, đón chờ nó không phải là Chồn vàng đã bắt được gà, mà là một Chồn vàng đang khóc lóc thảm thiết.
"Cậu sao vậy?" Thỏ con hỏi.
Chồn vàng nức nở: "Mình bị họ hàng của Gà to bắt nạt!"
Mặc dù Thỏ con ngày nào cũng bắt nạt Chồn vàng, nhưng đối với nó, Chồn vàng là người thân quan trọng nhất, chỉ có nó mới được bắt nạt Chồn vàng thôi.
Vì vậy, để bênh vực Chồn vàng, Thỏ con nhảy tung tăng xuống núi, muốn xem thử họ hàng của Gà to rốt cuộc là quái vật gì.
Tuy nhiên, khi xuống đến chân núi, nó mới phát hiện, đứng cạnh Gà to lại là một con Rùa to trông rất kỳ lạ.
Chính nó bắt nạt Chồn vàng sao?
Thỏ con nghĩ vậy, quyết định đi trêu chọc Rùa to, để trả thù cho Chồn vàng.
Nó đi theo Rùa to, định trêu chọc đối phương, nhưng lại phát hiện ra Rùa to tuy nhìn đáng sợ, nhưng thực ra lại rất vụng về.
Đối phương di chuyển chậm chạp, chỉ cần không cẩn thận là sẽ bị vấp phải đá cuội mà ngã lộn nhào.
Thỏ con nghĩ, nó muốn trêu chọc Rùa to, nhưng nếu Rùa to không thể phản kháng, vậy nó phải trêu chọc đối phương thế nào đây?
Vì vậy, Thỏ con lén lút đi theo Rùa to, mỗi khi Rùa to ngã, nó sẽ vội vàng chạy đến sau lưng Rùa to, lật Rùa to lại.
Chỉ là khi Rùa to muốn quay đầu lại cảm ơn Thỏ con đã giúp đỡ mình, Thỏ con đã lập tức biến mất tăm, khiến Rùa to không thể tìm thấy nó.
Sau này Thỏ con mới biết, Gà to có hai người họ hàng, kẻ bắt nạt Chồn vàng không phải là Rùa to, mà là người họ hàng kia. Tuy hiểu lầm đã được hóa giải, nhưng nó vẫn tiếp tục đi theo Rùa to.Nó cảm thấy Rùa to rất thú vị.
Rùa to tuy trông có vẻ hung dữ, nhưng lại vừa vụng về, vừa dịu dàng, luôn làm những việc khiến trái tim nhỏ bé của Thỏ con đập thình thịch.
Dần dà, tất cả động vật trên núi đều biết có một chú Thỏ con đang lén lút giúp đỡ Rùa to, chỉ có Thỏ con không biết, vẫn tưởng mình giấu rất kỹ.
Rùa to ngã lộn nhào bên bờ sông.
Thỏ con vội vàng nhảy ra từ sau cây.
Nhìn qua bóng nước, Rùa to cuối cùng cũng thấy rõ dung mạo của Thỏ con, nó nghĩ, Thỏ con của nó thật đẹp, trắng muốt như bông tuyết mềm mại vậy.
Khi Thỏ con định bỏ chạy như mọi khi, Rùa to đã cắn lấy đuôi nhỏ của nó.
"Đừng chạy, Thỏ con," Rùa to chậm rãi nói, "Tôi rất thích cậu."
Thỏ con giật đuôi về: "Nhưng tôi chỉ muốn trêu chọc anh thôi!"
"Nhưng ở bên cậu, tôi rất vui." Rùa to không quan tâm đến mục đích ban đầu của Thỏ con, dù sao Thỏ con tuy miệng nói muốn trêu chọc nó, nhưng thực tế lại luôn dịu dàng chăm sóc nó.
Thỏ con bỏ chạy.
Rùa to khựng lại, vội vàng đuổi theo.
Chỉ là nó quá vụng về, lại đi quá chậm, dù cố gắng thế nào cũng không đuổi kịp Thỏ con chạy nhanh như bay.
Rùa to cảm thấy bực bội, nó nghĩ, đợi khi đuổi kịp Thỏ con, nó sẽ cắn chặt tai Thỏ con không buông, khiến Thỏ con không thể nhảy nhót nữa.
Nhưng khi nghĩ đến việc Thỏ con không thể chạy nhảy nữa sẽ lộ vẻ mặt buồn bã, nó lại cảm thấy hối hận, nghĩ rằng nếu Thỏ con muốn chạy cũng được, nó chỉ cầu mong được nhìn thấy Thỏ con từ xa một chút thôi là đủ rồi.
Nhưng lúc này, Thỏ con lại quay về.
Rùa to hỏi nó: "Vì sao lại quay lại?"
Thỏ con nhào đến, ôm chầm lấy cổ Rùa to.
...
Bộp.
Cừu Dịch đóng cuốn sách truyện trong tay lại: "Câu chuyện về Thỏ con và Rùa to kết thúc rồi."
Cô bé diễn viên nhí tham gia bộ phim mới của Hà Độ ngồi trên ghế cười khúc khích: "Thỏ con hư quá!"
Do chính thức tiếp quản công việc của gia đình họ Đoạn, dạo gần đây Đoạn Ứng Hứa gần như không có thời gian rảnh rỗi. Dù có Cừu Dịch giúp anh xử lý một phần công việc của Hồng Quang Entertainment, anh vẫn bận rộn không ngừng nghỉ.
Trong khi đó, mọi việc của Cừu Dịch lại thuận buồm xuôi gió. Sau khi bộ phim "Con Đường" của Hà Độ gây sốt phòng vé, anh ta đã ký hợp đồng với Hồng Quang Entertainment, trở thành đạo diễn của công ty.
Hà Độ có tinh thần cầu tiến rất mạnh mẽ, chưa kịp nghỉ ngơi đã bắt tay vào chuẩn bị quay phim mới.
Với tư cách là tổng giám đốc đương nhiệm của Hồng Quang, Cừu Dịch đã đầu tư một khoản tiền lớn cho dự án phim mới của Hà Độ. Để đảm bảo quá trình quay phim diễn ra suôn sẻ, hắn còn sắp xếp thời gian, thỉnh thoảng đến trường quay của Hà Độ để theo dõi tiến độ quay phim, đồng thời cũng đưa ra một số lời khuyên và chỉ đạo cho các diễn viên tham gia.
Hiện tại, hắn đang hướng dẫn một diễn viên nhí tham gia bộ phim.
Tuy nhiên, thấy đứa trẻ còn nhỏ tuổi, Cừu Dịch không dạy bé diễn xuất, mà ngồi cạnh bé kể chuyện cổ tích.
Cừu Dịch trêu bé: "Nhưng Rùa to lại thích Thỏ con hư đó."
"Vậy Thỏ con có thích Rùa to không?" Cô bé diễn viên nhí nghiêng đầu, tự hỏi tự đáp, "Chắc là có thích đúng không ạ? Nếu không tại sao Thỏ con lại quay lại?"
Cừu Dịch cười không nói gì.
Lúc này, ở cửa trường quay bỗng có tiếng ồn ào.
Cừu Dịch quay đầu nhìn, liền thấy một bóng dáng quen thuộc ở lối vào.
Ánh mắt hắn lập tức hóa dịu dàng.
"Tất nhiên rồi," Cừu Dịch xoa đầu cô bé diễn viên nhí, "Thỏ con cũng rất thích Rùa to."
Hắn giao cô bé cho mẹ bé, rồi chạy về phía cửa trường quay, ôm lấy Đoạn Ứng Hứa - người đã bỏ việc đến thăm hắn.
Đi cùng Đoạn Ứng Hứa còn có Đoạn Thăng Vinh và Hoàng Hách, nhưng khác với Đoạn Ứng Hứa đến thăm Cừu Dịch, Hoàng Hách dẫn Đoạn Thăng Vinh đến đây để thử vai cho Hà Độ. Sau khi Cừu Dịch tạm thời rút khỏi làng giải trí, Đoạn Thăng Vinh muốn noi gương hắn nên đã theo Hoàng Hách bước chân vào showbiz. Hoàng Hách muốn thử đỡ đần cậu ta nên đã dẫn cậu đến trường quay của Hà Độ để thử vai.
Thấy Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa đang tình tứ với nhau, Hoàng Hách tặc lưỡi, nhặt cuốn sách truyện cổ tích bị rơi dưới đất lên.
"Để xem Cừu Dịch đang đọc gì nào..." Anh ta cầm sách xem xét kỹ lưỡng, "Cái gì đây? "Câu chuyện về Thỏ con và Rùa to" à?"
Đoạn Thăng Vinh cũng tò mò ghé lại gần.
Chẳng mấy chốc, cả hai đã đọc xong câu chuyện cổ tích.
Hoàng Hách: "..."
Đoạn Thăng Vinh: "..."
"Cuốn sách này... không phải lấy Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa làm nguyên mẫu đấy chứ? Tại sao trong sách tôi lại là con Chồn vàng chuyên đi trộm gà vậy?" Hoàng Hách thốt lên đầy tâm trạng.
Đoạn Thăng Vinh chỉ vào mình: "Thế còn em thì sao?!"
Hoàng Hách: "Cậu là con Gà to."
Đoạn Thăng Vinh: "..." Đệt!
- Hết-