Nhân viên ở trang viên nói Khương Dịch Duy về nhà, giờ sáng đã lái xe rời đi.
Lộ Kiều nghe xong mất hồn mất vía đi ra ngoài trang viên.
Đoạn Diễn Lâm còn chờ, lái xe đưa Lộ Kiều về nhà.
Hắn một bên lái xe một bên nói với Lộ Kiều: "Vừa lúc ta đưa ngươi về nhà, ngươi đem việc phát bệnh nói với Khương Dịch Duy đi, vẫn giấu hắn không phải là biện pháp."
"Sau đó thu dọn chút đồ, nằm viện quan sát mấy ngày. Chuyện của Quý Mỹ Thiên... Ta cũng rất sợ, sợ ngươi giống hắn, cho nên..."
"Ta biết." Lộ Kiều đánh gãy lời nói Đoạn Diễn Lâm, "Ta sẽ nói với Khương Dịch Duy."
Xe dừng ở cửa nhà Lộ Kiều, Đoạn Diễn Lâm nhìn Lộ Kiều vào nhà mới rời đi.
Lộ Kiều vốn tưởng rằng vào nhà có thể nhìn thấy thân ảnh Khương Dịch Duy, kết quả chỉ có Louis nằm ở phòng khách.
-
Khương Dịch Duy là rời đi trước khi Lộ Kiều về đến nhà không lâu.
Hắn nhận được điện thoại của paparazzi, đi gặp mặt paparazzi. Hai người một trước một sau, kém nửa giờ đồng hồ.
Paparazzi hẹn gặp ở một nhà hàng, nhà hàng này Khương Dịch Duy đã từng tới.
Vào nhà hàng, paparazzi đội mũ ngồi kế bên cửa sổ hướng Khương Dịch Duy vẫy vẫy tay.
Khương Dịch Duy đi qua, ngồi xuống đối diện paparazzi.
Tầm mắt hắn nhắm ngay lên bàn ăn, ảnh chụp Lộ Kiều từ xe hơi màu đen đi xuống, cùng với người trong xe nói chuyện.
Khương Dịch Duy sắc mặt rất kém, cầm ảnh chụp muốn đem chúng xé nát.
Paparazzi cười cười, ngón tay như có như không gõ lên mặt bàn: "Ta đi ngồi chờ tin tức ngài tổ chức sinh nhật cho Lộ Kiều, ai ngờ ngồi chờ ra bát quái Lộ Kiều xuất quỹ. Ngài xem... Ngày là muốn đem tiền áp chuyện này xuống, hay là thuận thế để phơi bày chuyện này, ly hôn với Lộ Kiều?"
Hắn yên lặng quan sát biểu tình của Khương Dịch Duy, trong lòng phỏng đoán quyết định của Khương Dịch Duy.
Khương Dịch Duy nhìn ảnh chụp.
Lộ Kiều từ xe ai đi xuống, hắn không biết. Lộ Kiều đang nói chuyện với ai, hắn cũng không biết.
Nhưng Lộ Kiều cả đêm không xuất hiện là sự thật, hắn suy nghĩ, có phải hay không người trong đáy lòng Lộ Kiều xuất hiện.
Hắn đã điều tra thật lâu đều không tìm ra dấu vết, giống hệt như người xuất hiện trong ác mộng.
Tay nắm thành quyền, lồng ngực Khương Dịch Duy nghẹn một đống lửa, thiêu trụi lục phủ ngũ tạng thành tro tàn.
Thấy Khương Dịch Duy trầm mặt không nói, paparazzi lại nói: "Khương tổng, ngài mau ra quyết định đi a! Mọi người đều bận rộn, như vậy cũng chậm trễ kéo chuyện này xuống."
Khương Dịch Duy buông đôi tay nắm thành quyền, tựa hồ cảm xúc sắp bùng nổ, trầm giọng nói: "Ra giá."
Paparazi cười, thu lại kiểu chân bắt chéo. Hai tay hắn đến lên bàn đáp, nói với Khương Dịch Duy: " vạn, ít hơn không xứng với thân phận của ngài."
vạn đối với Khương Dịch Duy không tính là một số tiền lớn, nhưng hắn muốn paparazzi có thể đảm bảo không đem ảnh chụp tiết lộ ra bên ngoài.
"Này ngài yên tâm." Paparazzi vỗ ngực đảm bảo, "Tin tức độc nhất vô nhị, hiện tại thuộc về ngài."
Khương Dịch Duy gật đầu, vừa đứng dậy định đi, liền nhận được điện thoại của thư ký Vương.
Thanh âm bên kia điện thoại thực thấp: "Khương tổng, hiện tại trên Weibo đều là ảnh ngài ở trang viên chờ Lộ Kiều... còn có Lộ Kiều..."
Thư ký Vương nói đến đây, không đành lòng tiếp tục.
Khương Dịch Duy nói: "Tiếp tục nói."
Thư ký Vương hít một hơi thật sâu, mang tất cả dũng khi đem câu tiếp theo nói ra: "Còn có ảnh chụp buổi sáng Lộ Kiều mới xuất hiện, xuống từ xe của nam nhân khác."
"Ảnh chụp hẳn là người của trang viên suối nước nóng. Chủ yếu là Weibo nháo đến huyên náo, đều đang đoán Lộ Kiều có phải hay không... xuất quỹ."
"Bên ngoài công ty đều là phóng viên, muốn phỏng vấn ngài."
Khương Dịch Duy nghe xong nói chính mình sẽ trở về xử lý.
Hắn lại nhìn xuống ảnh chụp trên bàn, xoay người rời đi, lưu lại một câu: "Ảnh chụp tùy ngươi xử lý, đã không còn độc nhất vô nhị."
Lái xe về công ty, Khương Dịch Duy vừa mới dừng xe, đã bị tầng tầng phóng viên vây quanh.
Nháy mắt Lộ Kiều gọi điện thoại tới, sau khi bắt máy hắn nghe Lộ Kiều hỏi: "Anh đang ở đâu?"
"Ở công ty." Khương Dịch Duy nói, câu hỏi của phóng viên che mất thanh âm của hắn. Không khỏi phóng đại âm lượng, hắn nói vào điện thoại, "Chờ anh ở nhà, hiện tại có việc cần xử lý."
"Xin hỏi người gọi đến là Lộ Kiều sao?" Có phóng viên hỏi vấn đề như vậy.
"Hắn có phải hay không thật sự xuất quỹ?"
"Các ngươi sẽ ly hôn sao?"
Các câu hỏi liên tiếp cơ hồ đem Khương Dịch Duy bao phủ.
Ánh mắt hắn thay đổi, nhìn phóng viên trước mắt từng chữ rõ ràng mà nói: "Tiểu Lộ không có xuất quỹ, chúng ta cũng sẽ không ly hôn."
Đi vào công ty, Khương Dịch Duy cho bảo vệ ngăn phóng viên ở bên ngoài.
Thư ký Vương chờ ở sảnh, thấy Khương Dịch Duy xuất hiện lập tức chạy tới: "Khương tổng, ngài tính toán."
Đem điện thoại đưa tới trước mặt Khương Dịch Duy, hắn tiếp tục nói: "Ngài xem đi, tin tức bát quái ở trên trang chủ tin nóng, chia sẽ đã hơn vạn." ( vạn = .)
Khương Dịch Duy lấy di động qua, xem từng chữ từng chữ.
Ở trên không chỉ tuôn ra sự tình Lộ Kiều ở đại học yêu đương qua mạng, còn tuôn ra người hắn thích kỳ thật là Đồng Thần. Hắn là bởi vì Lộ Kiều có vài phần tương tự Đồng Thần, mới kết hôn cùng Lộ Kiều.
Đây cuối cùng là cái gì?
Khương Dịch Duy chút nữa đem di động thư ký Vương ném đi.
Thư ký Vương lại click mở một đoạn video: "Còn có cái này, ngài cũng nhìn xem."
Video là hình ảnh năm ngoái Đồng Thần tham gia biểu diễn áo ngủ, màn ảnh quét đến Khương Dịch Duy dưới đài. Cho nên người đưa tin nóng chắc chắn mà nói bất quá Lộ Kiều là vật thay thế của Đồng Thần mà thôi.
Không phải như thế.
Khương Dịch Duy dùng sức nắm chặt điện thoại, năm ngoái hắn sở dĩ xuất hiện ở show biểu diễn, là bởi vì hắn cho rằng Lộ Kiều sẽ tham gia lần tuyển chọn này.
Nhưng bởi vì Lương Hoàn tiệt đi tài nguyên của Lộ Kiều, dẫn tới Lộ Kiều không có xuất hiện trên sân khấu.
Bình luận dưới video cũng đã qua vạn, còn nói Khương Dịch Duy đem Lộ Kiều làm thế thân, xứng bị đội nón xanh.
Còn có người nói mặc kệ thế nào, Lộ Kiều xuất quỹ chính là không đúng.
Khương Dịch Duy đưa điện thoại đưa cho thư ký Vương, đi về phía phòng họp: "Trước tiên kêu Giám đốc Lý bộ phận đối ngoại đến đây, sau liên hệ Luật sư Cao."
Bên kia Lộ Kiều còn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Cậu thu thập đồ cần để nằm viện, thu thập không sai biệt lắm, liền ngồi trên giường phát ngốc.
Vừa rồi, ở trong điện thoại cậu nghe được có người hỏi Khương Dịch Duy có phải ly hôn hay không.
Vì cái gì... Mà có người lại hỏi Khương Dịch Duy như vậy?
Lộ Kiều cầm di động còn định gọi điện thoại cho Khương Dịch Duy.
Mở màn hình, lại thấy Charlie nhắn đến: "Ngươi cùng Khương tổng không có chuyện gì chứ? Ngươi này hôm qua rốt cuộc đi đâu? Nam nhân kia là ai a? Bên ngoài công ty bị rất nhiều phóng viên vây quanh, đều đang hỏi ngươi cùng Khương tổng có phải sẽ ly hôn hay không?"
Đầu óc Lộ Kiều ngốc ra, cậu không xuất hiện ở trang viên suối nước nóng là không đúng, nhưng cũng không đến mức ly hôn đi...
Cậu đứng dậy muốn đến công ty tìm Khương Dịch Duy, đi ra sân thấy Louis hướng về phía cửa sủa to.
Chạy đến bên người Louis, cậu phát hiện cửa nhà mình cũng bị phóng viên vây quanh.
Phóng viên thấy Lộ Kiều lập tức hỏi: "Nam nhân đưa ngài đến trang viên suối nước nóng hôm nay là ai?"
"Là đối tượng xuất quỹ của ngài sao?"
"Ngài sở dĩ không xuất hiện ở trang viên suối nước nóng, là bởi vì nam nhân này sao?"
"Ngài và Khương Dịch Duy rốt cuộc có thể hay ko ly hôn? Hiện tại có tin đồn Khương Dịch Duy đem ngài làm thế thân, xin hỏi ngài có biết không?"
Lộ Kiều nhìn đám phóng viên trước mắt muốn chóng mặt, cảm thấy ngạt thở. Cậu không muốn dây dưa cùng phóng viên, xoay người muốn chạy, lại bị phóng viên tóm chặt tay.
"Có thể trả lời câu hỏi của chúng ta một chút sao?"
"Ngươi buông ta ra!" Lộ Kiều phủi tay.
Sức lực cậu có chút lớn, nút thắt lắc tay tình nhân trên cổ tay tách ra, nháy mắt bay ra ngoài.
Đó là lắc tay tình nhân của cậu cùng Khương Dịch Duy, không thể đánh mất.
Lộ Kiều không rảnh lo đến phóng viên này, mở cửa liền đi nhặt.
Đám phóng viên thấy người ra, nháy mắt đem người vây quanh.
Một đống người nhốn nháo đến nỗi Lộ Kiều đứng không vững, khi ngồi xổm xuống nhặt lắc tay cũng bị người vướng mà té ngã một cái.
Tay tê rần, không biết là ai dẫm lên tay Lộ Kiều.
Cậu tựa hồ nghe thấy âm thanh đốt ngón tay đứt gãy, đau đến hốc mắt đỏ lừng.
Đầu ngón tay sờ đến lắc tay, Lộ Kiều nắm chặt, sau đó miễn cưỡng đứng dậy.
Cậu một bên đẩy phóng viên đi vào trong sân, một bên nói: "Ta không xuất quỹ, không phải thế thân, cũng không ly hôn với Khương Dịch Duy."
Lộ Kiều đi gian nan, cũng may Louis vọt ra.
Nói đối với phóng viên hung dữ, mới làm cho bọn họ nhường đường.
Trở lại phòng, Lộ Kiều nháy mắt mất đi sức lực. Cậu bất chấp đau đớn trên tay lập tức uống thuốc, uống xong đè ngực cuộn tròn ở trên giường.
Lộ Kiều không biết là mình ngất đi, hay là ngủ.
Mở mắt đã hơn giờ tối, đầu tiên cậu thấy là Louis đang canh ở mép giường, dùng móng vuốt gảy gảy di động Lộ Kiều. Màn hình bị Louis chạm vào phát sáng, tất cả là cuộc gọi nhỡ của Khương Dịch Duy.
Trong phòng khách thình lình truyền đến tiếng vang, là âm thanh lon nhôm đập xuống sàn nhà.
Lộ Kiều cả kinh, phỏng đoán là Khương Dịch Duy đã trở lại.
Xuống gường đi ra phòng khách, bước chân cậu dừng lại, không khỏi chua xót.
Phòng khách không mở đèn, chỉ có ánh sáng lóe ra từ TV.
Khương Dịch Duy ngồi trên sàn nhà, lưng hắn dựa vào sofa, tay cầm bia. Cà vạt bị kéo xuống ném ở bên cạnh, áo sơ mi của hắn không chỉnh chu giống bình thường.
Ngửa đầu trực tiếp xử lý một lon bia, không tốn sức mà đem lon bóp chặt, ném vào màn hình TV.
Tiếng vang thanh thúy làm lòng Lộ Kiều phát run, cậu đứng cách xa mà vẫn ngửi được mùi rượu trên người Khương Dịch Duy.
Đi qua muốn nâng Khương Dịch Duy dậy, tin tức trong TV vừa lúc truyền đến lỗ tai Lộ Kiều.
"Cho nên ngươi suy đoán, Khương Dịch Duy cùng Lộ Kiều rốt cuộc có ly hôn hay không?" Người dẫn chương trình hỏi như vậy.
Người bị hỏi xấu hổ cười cười: "Sự tình ồn ào lớn như vậy, cho dù không ly hôn, cũng không ân ái giống như trước kia."
Nghe thế, Khương Dịch Duy bỗng nhiên cười.
Hắn buông bia, đẩy đẩy lắc tay của Lộ Kiều, lẩm bẩm nói: "Cái này cũng tháo ra, trong phòng cũng thu thập quần áo..."
"Lộ Kiều, em muốn đi đâu?" Khương Dịch Duy kêu tên Lộ Kiều một tiếng. Đôi mắt hắn nhiễm men say, tự giễu cười cười, sau đó tự hỏi tự trả lời, "Em có phải sẽ rời khỏi anh hay không... Em muốn đi cùng hắn..."
"Em có phải muốn.... Ly hôn với anh hay không...."
Lộ Kiều đau lòng không chịu được, ngồi xổm xuống trước mặt Khương Dịch Duy.
"Em không đi." Cậu nhẹ nhàng nói, "Lắc tay là bị phóng viên túm lấy nên đứt, không phải em tháo. Còn việc thu thập quần áo... Là bởi vì em phát bệnh, em phải nhập viện..."
Khương Dịch Duy say đến nỗi suy nghĩ tan rã, chỉ cảm thấy Lộ Kiều đang nói dối.
"Em đừng rời anh đi..." Duỗi tay ôm lấy Lộ Kiều, đầu hắn để trên ngực Lộ Kiều, thanh âm đều là thỉnh cầu, một lần lại một lần nói, "Tiểu Lộ, anh không muốn cùng em ly... không muốn em... rời bỏ anh."
Tâm tình hắn tựa như võng luyến lúc trước.
Khi Lộ Kiều nói ra lời chia tay, hắn lặp đi lặp lại mà nói với Lộ Kiều, "Ta không muốn cùng ngươi chia tay.", vừa hèn mọn vừa khó chịu, vừa không nỡ vừa khổ sở.
-Oct-
Editor: nay tui đi chơi dữ quá nên chỉ có chương thui. =)))