Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Dịch Tân cảm thấy hôm nay Ngụy Tuấn Sam và Lục Minh Thời đều không bình thường.
Từ lúc sáng Lục Minh Thời bóp sẵn kem đánh răng cho anh, lại chạy ra nói muốn bắt đầu tập thể hình, tất cả đều không bình thường.
Cái khác không nói, hôm nay Lục Minh Thời nhìn theo anh hơi lâu đi?
Về phần Ngụy Tuấn Sam, lại càng không bình thường.
Ngày hôm qua còn là Ngụy đại tổng tài thiên lương vương phá, trong nguyên tác là công chính chính quy, nhân vật bá đạo hô mưa gọi gió, hôm nay rõ ràng tinh thần hoảng hốt lòng dạ không yên, dù nói với hắn cái gì hắn đều máy móc đáp lại.
Chắc chắn là có vấn đề.
Hôm nay Ngụy Tuấn Sam đã làm cái hít đất.
Cho dù Cố Dịch Tân kêu hắn dừng lại, hắn cũng hoàn toàn không nghe thấy.
Bởi vì trong đầu hắn vẫn còn quanh quẩn hình ảnh vừa nhìn thấy.
Không thể không nói, nó thật sự rất.....kinh người.
Ngụy Tuấn Sam là công chính trong nguyên tác, được mẹ đẻ ưu ái buff nhiều nhất, nên xưa nay hễ đi đến đâu so của quý hắn đều chưa từng sợ một ai.
Là một người Châu Á, hắn sở hữu con khủng long đáng tự hào: cm!
Phải biết rằng trong công, ngay cả tên công khổ người lớn nhất, ngoại hình uy vũ nhất là Hắc Triệt cũng chỉ có cm mà thôi. Gã cũng là kẻ không bao giờ muốn đi WC chung với hai người còn lại nhất.
Mà thuộc tính của Lục Minh Thời là hoa lệ pháo hôi công, cho nên trung hoà một chút, vừa lúc xen vào giữa và .
Theo lý thuyết, và nhìn bằng mắt thường hẳn cũng không có gì khác biệt.
Nhưng đây là tiểu thuyết, cho nên khác nhau có thể lớn lắm.
Cũng không phải trên 'đó' có khắc chữ bằng vàng ghi rõ kích cỡ hay gì, chỉ là do bug nào đó, Ngụy Tuấn Sam có được khả năng nhận dạng kỳ diệu chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra.
Đây là lý do vì sao Ngụy Tuấn Sam phút chốc mất đi sự tự tin vốn có.
Bởi vì hắn, thế nhưng, không tài nào nhận dạng được kích cỡ XX của Cố Dịch Tân!
Đến bây giờ, hắn vẫn không quên được cái thể nghiệm này.
Nó phải bự đến mức nào mà ngay cả hắn cũng không thể nhận dạng được?
Ngụy Tuấn Sam không khỏi bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Lục Minh Thời không cần hỏi cũng đoán được mạch suy nghĩ của Ngụy Tuấn Sam.
Sau cùng thì, hắn đã trải qua tất cả từ lâu rồi.
Cho nên Lục Minh Thời hả hê mà cầm một quả quýt, vừa ung dung lột vỏ, vừa thưởng thức Ngụy Tuấn Sam nổi điên tại chỗ.
Cố Dịch Tân sững sờ nhìn Nguỵ Tuấn Sam chống đẩy xuống đất như máy đóng cọc. Anh không khỏi có chút lo lắng.
Ánh mắt anh đảo qua cô gái ngồi sau quầy lễ tân, em gái hiểu ý, lấy điện thoại ra chuẩn bị sẵn sàng gọi xe cấp cứu.
Nếu sếp lớn lớn lớn vì hít đất quá nhiều ở phòng tập mà xảy ra chuyện, tin tức đưa lên hẳn sẽ không bình thường cho lắm đâu.
《 Thật đáng sợ! Lộ video tổng tài Ngụy thị lâm vào hôn mê vì hít đất trên sàn nhà liên tục tiếng đồng hồ, phải chăng là do áp lực người thừa kế? 》
Tệ nhất là khi đối thủ cạnh tranh tổng tài Lục thị còn đang ở trước mặt, ông chủ rất có khả năng sẽ mang tiếng xấu!
Lục Minh Thời vừa vui vẻ thoải mái xem, vừa từng chút một lột bỏ xơ quýt trắng nõn ra, lúc này mới chậm rãi đút vào miệng.
Cố Dịch Tân cảm thấy như vậy là không được.
Ngụy tổng đã hít đất liên tục hai tiếng rồi, rõ rành rành là vận động quá độ.
Chưa kể đây còn là sếp lớn phòng tập mà anh theo làm, công chính được sủng ái nhất trong nguyên tác.
Nhưng ngay cả khi Ngụy Tuấn Sam không là ai, anh cũng phải có trách nhiệm đối với sức khoẻ của học viên mình.
Xét thấy kêu cũng không xi nhê, Cố Dịch Tân chỉ có thể ra tay.
Nhưng mỗi khi anh ra tay, hậu quả để lại thường rất thảm thiết.
Đặc biệt là Ngụy Tuấn Sam bây giờ đã tiêu hao gần hết sức lực, chỉ còn lại cơ thể phản xạ có điều kiện chống đỡ trên mặt đất.
Cố Dịch Tân giơ tay nhẹ nhàng vỗ vào lưng hắn, Ngụy đại tổng tài liền lập lức bị đè sấp xuống sàn.
Áo thun trên người hắn đã bị mồ hôi thấm ướt gần như trong suốt, tấm lưng rắn chắc đĩnh bạt, đi xuống là quần thể thao, làn da lưng thấm mồ hồi trở nên bóng loáng.
Bởi vì mồ hôi trơn, tay Cố Dịch Tân vừa đè một cái đã bị trượt xuống dưới mông.
Cố Dịch Tân: "......"
Lục Minh Thời: "!"
Hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì Ngụy Tuấn Sam ngơ ngác quay đầu lại, hai tay chống mặt đất, từ từ nâng cơ thể lên.
Vì thế quần thể thao rộng thùng thình của Nguỵ tổng...... Liền bị tuột xuống hơn một nửa.
Khán giả xung quanh chết lặng.
Quản lý nghĩ thầm xong đời, mình sắp phải bị diệt khẩu.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong lúc Ngụy Tuấn Sam còn chưa kịp phản ứng lại, Cố Dịch Tân đã lập tức vươn tay kéo quần lên giúp hắn.
Nhưng có một người còn nhanh hơn cả anh.
"Tách"
Ngụy Tuấn Sam cảnh giác mà nhìn Lục Minh Thời.
"Anh làm cái gì?"
Lục Minh Thời vui vẻ cho Ngụy Tuấn Sam xem hình chụp cái mông trần của hắn.
Đê tiện, tiểu nhân.
Ngụy Tuấn Sam cắn chặt răng, đanh mặt.
"Muốn họ Ngụy tôi làm gì thì anh mới chịu xoá tấm hình này?"
Trong lòng Ngụy Tuấn Sam đau mắng Lục Minh Thời.
Đều do hắn nhất thời không đề phòng, mới để họ Lục lợi dụng sơ hở, được tiện nghi.
Ngụy Tuấn Sam nhìn chằm chặp dáng vẻ trầm ngâm của Lục Minh Thời, trong lòng cảnh giác nghĩ, nếu hắn dám nói muốn địa bàn ở phía Nam, địa bàn ở phía Bắc, địa bàn ở phía Tây, địa bàn ở phía Đông, mình đây sẽ......
Mình sẽ......
Mình sẽ tìm người chụp lén cảnh X chiếu của Lục Minh Thời.
Ta, Ngụy Tuấn Sam, nói được thì làm được!
Lục Minh Thời đi về phía Nguỵ Tuấn Sam vẫn như cũ quần áo xốc xếch, đến khi còn cách nửa mét thì miễn cưỡng dừng lại.
Hắn nâng một chân giẫm xuống bên cạnh Ngụy Tuấn Sam, nghiêng người nắm cổ áo Nguỵ Tuấn Sam——
Thật ngại quá......
Hiện giờ Ngụy Tuấn Sam không mặc áo sơmi cho nên không có cổ áo.
Cái này không quan trọng, tóm lại khí thế của Lục Minh Thời hoàn toàn khai hoả túm lấy áo Nguỵ Tuấn Sam, trông như muốn bóp cổ hắn chết.
Mọi người có mặt ở đây dường như nghe được hương dưa thơm ngát.
Một giọng nói hò hét vang lên xuyên qua não mỗi người:
Ăn dưa! Ăn dưa! Ăn dưa!
Em gái lễ tân mắt hình trái tim, nước miếng tí tách.
Một làn đạn dài mét quét qua não cô nàng:
yoooooooooooooooooooooooooo~
Trong đầu em gái nhỏ đã suy diễn ra được một câu chuyện tình yêu lâm li bi đát, ngay cả cốt truyện đều đã nghĩ xong rồi.
————ăn dưa hóng thị phi————
•
•
•
Dưới đây là tiểu kịch trường trong đầu cô nàng:
Đôi mắt Ngụy Tuấn Sam bốc hỏa: "Anh rốt cục muốn cái gì?"
Lục Minh Thời thở dài: "Tôi muốn em trở về bên cạnh tôi."
Sau đó hai người thiên lôi câu động địa hỏa ——
Tiểu kịch trường trong đầu cô nàng kết thúc.
() Thiên lôi (lửa trời) dẫn động địa hoả (lửa đất) -> Ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân. U w U
Em gái nhỏ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn hai vị tổng tài đang "Thiên lôi câu động địa hỏa".
Bọn họ không nói hai lời đánh nhau rồi!!
Lục Minh Thời cưỡi trên người Ngụy Tuấn Sam, Ngụy Tuấn Sam bóp cổ Lục Minh Thời, hai vị tổng tài đại nhân thở hồng hộc đánh túi bụi, còn đâu bộ dáng mặt lạnh tinh anh thường ngày.
Cô nàng nhanh nhảu móc điện thoại ra: "Alo? Yêu Yêu Linh (?) hả? Ở chỗ này đang có hai vị tổng tài đánh nhau—— nè."
"Có hai vị tổng tài đang đánh nhau, đúng vậy, hiện trường cực kỳ đẫm máu......"
Sau đó cô nàng lại nhìn thoáng qua, nhanh chóng bổ sung: "Không không không không cần tới đây, cục diện đã được khống chế rồi!"
Mắt thấy tình hình có vẻ không ổn, Cố Dịch Tân tiến lên giải cứu cái cổ của Lục Minh Thời khỏi tay Ngụy Tuấn Sam, sau đó kéo Lục Minh Thời lên khỏi người Ngụy Tuấn Sam.
Ngụy Tuấn Sam bò dậy trên mặt, còn đang muốn vung nắm đấm thì bị Cố Dịch Tân chặn lại.
Sắc mặt Ngụy Tuấn Sam chợt xanh chợt đỏ, cuối cùng chuyển sang trắng bệch, không dám tin mà bi thảm lẩm bẩm.
"Cậu lại, lại còn đi giúp hắn......"
Cố Dịch Tân cảm thấy đầu óc của Ngụy Tuấn Sam quả nhiên có vấn đề.
Cố Dịch Tân buồn bực nói: "Tuy rằng tôi với Lục tổng quen biết nhau chưa lâu nhưng dù sao anh ấy cũng là bạn tôi, với tình tôi hẳn phải giúp anh ta. Vừa rồi tôi cũng thấy rõ chính anh mới là người ra tay trước, với lý tôi cũng phải giúp anh ta. Nhưng Ngụy tổng này, có phải anh nên giải thích một chút vì sao lại đột ngột ra tay đánh người không?"
Nào, chúng ta hãy trở lại vài phút trước.
Tình huống là như thế này.
Lục Minh Thời túm áo Ngụy Tuấn Sam: "Chuyện làm ăn, chúng ta cạnh tranh công bằng."
"Nhưng Cố Dịch Tân, đã là người của tôi, mong cậu tránh xa hắn ra một chút."
Ngụy Tuấn Sam nhíu mày, gằn từng chữ một, giọng nói mang theo run rẩy: "Anh nói 'đã là người của tôi' là có ý gì?"
Hắn có dự cảm không lành.
Lục Minh Thời cười khẽ, trầm giọng: "Ngụy tổng muốn dùng cách gì để biến người khác thành 'người của mình'?"
Hắn nhướng mày, gật đầu, một câu giết chết Ngụy Tuấn Sam còn đang giãy giụa: "Đó là, giống như cậu suy nghĩ."
Nhìn sắc mặt đờ đẫn, trong chớp mắt dường như mất đi sức sống của Ngụy Tuấn Sam, Lục Minh Thời đặc biệt không chột dạ.
Tôi chưa nói sai cái gì.
Chứng cứ còn nằm trên người tôi mỗi ngày đây.
Đừng có mơ mà thành thủ phạm phá hoại hạnh phúc gia đình người khác!
Mà lúc này đây, Ngụy Tuấn Sam, người đàn ông đẹp trai giàu trí tưởng tượng đã não bổ xong toàn bộ quá trình.
Tình huống chắc chắn là như thế này.
—— Cái tên Lục Minh Thời đê tiện tiểu nhân, vì đả kích mình mà chơi đùa với người trong lòng hắn!
Trái tim Ngụy Tuấn Sam đang rỉ máu.
Người mà hắn cố gắng cách mấy cũng không cưa đổ, thế nhưng Lục Minh Thời đã nhanh chóng chiếm được!
Vì thế vai chính công đại nhân lớn từng này nhưng chưa từng chịu uỷ khuất bắt đầu 'vận khí đan điền', tung Thiết Sa Chưởng bóp cổ Lục Minh Thời!
Lục Minh Thời ngay lập tức trợn tròn mắt.
Nói cho đúng thì kia chính là Thiết Sa Chưởng mang theo tình thương nặng trĩu của tác giả nguyên tác!
Cũng may Ngụy Tuấn Sam đã làm hai nghìn cái hít đất nên cũng gần hết sức, Lục Minh Thời làm một pha lên gối vào bụng Ngụy Tuấn Sam, Ngụy Tuấn Sam bị đau ngã xuống, Lục Minh Thời bị liên luỵ cũng ngã theo.
Lục Minh Thời bị ngã đầu tiên là hoảng sợ, sau đó bình tĩnh xác định không có vấn đề gì thì tức giận.
Người đang giận thường không có nhiều lý trí, hắn giơ tay lên đấm mạnh xuống.
Sau đó là cảnh Cố Dịch Tân tách hai người họ ra.
Hơi thở của Lục Minh Thời dồn dập, bàn tay theo bản năng đặt trên bụng, cảm nhận được bé con của hắn vẫn như thường, trong lòng nhẹ nhõm.
Cố Dịch Tân liếc nhìn hành động của Lục Minh Thời, còn chưa nói gì, đã nghe Ngụy Tuấn Sam đầy bi phẫn la to ——
"Cố Dịch Tân, cậu không nên tin anh ta! Thực ra Lục Minh Thời OOXX với cậu, tất cả cũng là vì tôi thôi!"
......
Theo tiếng rống giận bất bình của Ngụy Tuấn Sam, cả thế giới chìm vào im lặng.
Cố Dịch Tân: "?"
Lục Minh Thời: "??"
Mọi người: "!!!"
Cô nàng lễ tân nhảy nhót như điên, khó thể tin nổi.
"—— chẳng lẽ định làm đến cùng thật sao?"
Hết chương
() Thiên lương vương phá. Câu gốc "Trời lạnh rồi, để nhà họ Vương phá sản đi" -> thể hiện sự bá đạo, trình độ cao.
() Buff (v): đánh bóng
() Bug (n): bọ. Trong truyện thì hiểu theo nghĩa là lỗi tình tiết / sạn.
() Máy đóng cọc