Cố Dịch Tân lại chạy trốn.
Anh trở về công trường, gói ghém hai chục vạn tệ kiếm được trong hai mươi ngày qua, gói thành gói nhỏ, rồi mang trên lưng. (~ tr vnđ)
Cố Dịch Tân đến thế giới này không lâu. Không trang bị gì thêm cho kí túc xá công trường. Điều duy nhất khiến anh đau đầu là nên xử lí bộ tây trang của Lục Minh Thời như thế nào.
Tây trang không hữu dụng đối với anh, trong bóp tiền thì chỉ có thẻ, vốn có hai mươi đồng tiền nhưng đã bị anh dùng hết.
Cố Dịch Tân móc hai mươi đồng tiền ra trả về.
Bóp tiền và tây trang bị anh nhét chung vào túi da rắn, nhờ tiểu Triệu cùng ký túc xá giúp gửi chuyển phát nhanh. Vật về với chủ.
Cố Dịch Tân cầm hai mươi vạn ra bến xe.
Dọc đường đi, luôn có người theo dõi Cố Dịch Tân. Càng đến nơi đông người, thì ánh mắt này càng dày đặc.
Bề ngoài của nguyên chủ thật là một tai hoạ. Cố Dịch Tân vuốt mặt, nghĩ muốn tìm thời gian đi phẫu thuật thẩm mỹ.
Khi xếp hàng mua vé, mí mắt Cố Dịch Tân hơi giật giật, túi đồ trên lưng anh lúc nặng lúc nhẹ.
Cảm giác này quen quá.
Một bàn tay Cố Dịch Tân khoá chặt tĩnh mạch của ăn trộm, lúc này anh mới xoay người.
Khoảnh khắc nhìn rõ mặt nhau, cả hai người đồng thời thấy đau trứng.
Cố Dịch Tân: "Lại là mày."
Là thằng ăn trộm đã từng bị anh bắt ở WC nữ.
Ăn trộm: "..."
Cố Dịch Tân đã để lại cho gã bóng ma tâm lý quá sâu. Ăn trộm thấy anh chỉ muốn báo cảnh sát.
Nhân viên an ninh ở bến xe đưa tên ăn trộm về đồn.
Động tĩnh ở đây đã thu hút rất nhiều người đến xem. Cố Dịch Tân bị nhìn chằm chằm, cau mày, kéo thấp vành nón.
Mua được vé, phải tiếp tục qua kiểm tra.
Bác trai kiểm an và bác gái kiểm an đang kiểm tra xem Cố Dịch Tân có mang theo hàng nóng không, Cố Dịch Tân dang hai tay, hơi ngửa đầu.
"Tách"
Cố Dịch Tân không phát hiện.
Cố Dịch Tân đi đến khu vực chờ xe, tìm một chỗ trống ngồi xuống.
Đây là tuyến đường đi bộ phổ biến, lại là cuối tuần nên rất đông người chờ xe.
Cố Dịch Tân lờ mờ cảm thấy hôm nay có quá nhiều người chú ý đến mình.
Cố Dịch Tân đứng dậy, đi đến cạnh quầy bán hàng rong mua một chai nước.
Bác gái trung niên bán hàng nhìn anh chằm chằm.
"Bao nhiêu tiền?" Cố Dịch Tân rất có kiên nhẫn lặp lại lần nữa.
"Hai mươi."Phản ứng của bà ta hơi chậm.
Đắt gấp mười lần so với chỗ khác
Theo bản năng, Cố Dịch Tân xót xa.
Đang trả tiền, lại nghe bác gái nói: "Cậu nhóc, nếu cậu chịu chụp với tôi một tấm, tôi sẽ không tính tiền cậu."
Cố Dịch Tân thấy hơi là lạ.
Lại thêm một tiếng "Tách".
Cố Dịch Tân xoay người, một cô gái tầm - trông như sinh viên đại học đang giơ điện thoại, tập trung tinh thần quay chụp cái ót đẹp trai của anh.
......
Cố Dịch Tân bắt đầu không tưởng tượng nổi.
Nghề nghiệp của nguyên chủ chính xác là bảo mẫu chứ không phải minh tinh.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, cho dù nhận được không ít ưu ái nhờ nhan sắc nhưng chưa bao giờ khoa trương như vậy.
Ở khoảnh khắc anh quay đầu, mọi người xung quanh không hẹn mà cùng móc điện thoại ra, chĩa vào Cố Dịch Tân. Ánh đèn flash chiếu vào muốn loé mù hai con mắt.
Cố Dịch Tân:......
Anh vừa định bắt một người lại để hỏi thăm chuyện gì đang xảy ra thì chiếc TV nhỏ trên bức tường cạnh anh đang phát quảng cáo thay cho câu trả lời.
TV hiện lên tia sáng như bông tuyết, sau đó chẻ ra hai bên thành một văn bản quảng cáo.
《Thông báo tìm người》 [ hình ảnh ]
Cố Dịch Tân, nam, tuổi, cao mét , ngoại hình như hình. Hôm qua bị lạc ở cửa hộp đêm số , đường Hợp Thuỷ, quận Hải Vân, thành phố Yến. Ai biết thông tin xin vui lòng liên hệ khu Hoằng Cổ, tòa B, số . Người liên hệ: Hắc Tiểu Béo, hotline: XXXXXXXX, thù lao dành cho người tìm được là triệu.
Xung quanh toàn là tiếng hít sâu, 'tách' 'tách' không dứt.
Cố Dịch Tân bình tĩnh lại, cho rằng % là Hắc Triệt đang tìm mình báo thù.
Anh đang suy nghĩ đối sách thì bỗng dưng chữ trên màn hình TV thay đổi.
《Thông báo tìm người》 [ hình ảnh ]
Cố Dịch Tân, nam, tuổi, cao mét . Mặt chữ V, da trắng nõn, sức lực vô cùng lớn khác hẳn người thường. Cách đây một tuần bị lạc ở khu Hoằng Cổ, thành phố Yến. Ai biết thông tin xin vui lòng liên hệ khu Hoằng Cổ, toà A, số . Người liên hệ: Lâm Đại Bảo, hotline: XXXXXXXXX, thù lao dành cho người tìm được là triệu.
Cố Dịch Tân há mỏ, đây là địa chỉ của Lâm Thụy. Chẳng lẽ Lâm thiếu cũng tìm mình báo thù?
Cố Dịch Tân cảm thấy thật oan.
Cố Dịch Tân nghĩ rằng mình bị lừa dối, sau đó mới chỉnh gã ta một chút, đã thanh toán xong hết đâu.........
Nhưng rõ ràng Lâm Thuỵ không nghĩ giống vậy.
Cố Dịch Tân nghe tiếng hít khí xung quanh, quyết đoán rút phích cắm TV đang chiếu hình của anh trước.
Ngay khi anh chuẩn bị động thủ thì màn hình lại thay đổi.
《Thông báo tìm người》 [ hình ảnh ]
Cố Dịch Tân, nam, tuổi, cao mét , nặng kg. Mặt chữ V, nước da trắng sữa, mắt sáng, ở khoé mắt phải có một nốt ruồi. Một tuần trước bị lạc ở các biệt thự khác nhau trong khu Hoằng Cổ, thành phố Yến. Ai biết thông tin xin vui lòng liên hệ khu Hoằng Cổ, toà A, số . Người liên hệ: Lục Phát Tài, hotline: XXXXXXXXXX, thù lao dành cho người tìm được là triệu.
Lưu ý: Người đi lạc được nghi mắc bệnh tâm thần phân liệt, có khả năng gây nguy hại nghiêm trọng đối với xã hội, nếu tìm được người đi lạc nhưng không chịu phối hợp về nhà, lúc cần thiết có thể sử dụng các biện pháp cứng rắn. Bên liên hệ sẽ chịu toàn bộ chi phí thuốc men và trách nhiệm hình sự.
Cố Dịch Tân:......
...... Lục tổng.
Cố Dịch Tân đã nhìn ra.
Lâm thiếu và anh Đen là muốn tìm anh trả thù,
Lục Minh Thời là muốn nện chết anh....... nhỉ?
Hết chương