Nhàn rỗi không được bao lâu, đã đến ngày đón tân sinh viên. Bận cả một buổi sáng, buổi trưa khó lắm mới được nghỉ ngơi một chút. Quý Dương cầm một ly trà sữa trốn dưới bóng cây ngắm nhìn phụ huynh và tân sinh đi tới đi lui. Túi lớn túi nhỏ mang nhà mang người, thậm chí ông nội bà nội ông ngoại bà ngoại cùng nhau lên trận cũng không hiếm.
So ra, sinh viên đại học năm nhất đi một mình cũng rất hiếm thấy.
Quý Dương mặt non, bởi cái tính lười biếng thích ở nhà nên da trắng bóc, T shirt thêm quần bò nhìn như học sinh lớp . Buổi sáng dẫn đường cho mấy em tân sinh, ánh mắt họ nhìn Quý Dương cứ như cảm thấy cậu đang lừa đảo. Mà Quý Dương nhìn cả một buổi sáng mệt nhọc như này lại có cảm giác là anh cậu kết bè với cố vấn học tập cùng nhau lừa cậu.
Cả một buổi sáng, lý do “thoát kiếp FA” đã sắp không chống đỡ Quý Dương được nữa rồi.
Quý Dương liếc nhìn lung tung, muốn thoát khỏi tầm mắt của cố vấn chạy đi siêu thị thổi máy lạnh một lát, ai ngờ mới đi được mấy bước thì cố vấn đằng sau đã gọi cậu lại: “Ai, Quý Dương, bây giờ em rãnh chứ? Tới đây đưa đàn em đi lấy đồ đi.”
Một viên trân châu theo ống hút suýt chút làm Quý Dương sặc cổ họng, phắc!
Cậu kêu khổ trong lòng, trên mặt lại nở nụ cười quay đầu lại, “Rãnh mà rãnh mà.”
Cố vấn biết rõ tí suy nghĩ gian manh của cậu cũng không nói gì, chỉ lùi ra sau một bước nâng tay ra hiệu bảo Quý Dương tới dẫn người. Quý Dương chầm chậm đi tới một bước thành ba, lúc ngẩng đầu lên mới thấy rõ nam sinh đứng cạnh cố vấn.
Người, người nước ngoài?
Quý Dương giật mình, ánh mắt rơi vào mái tóc nâu tự nhiên và gương mặt góc cạnh hơn người nước C của đối phương, lại nhìn người này tay dài chân dài dáng cao, đúng lúc cố vấn chỉ tay nhìn về phía Quý Dương, tầm mắt hai người đối diện nhau, đối phương rõ là rất bình tĩnh, nhưng trái tim Quý Dương đã nổ tung rồi, FA mê trai đẹp chẳng hề có tí lập trường.
Cũng đẹp trai quá đi mất. Bình thường gương mặt quá góc cạnh của người nước ngoài cũng không nằm trong thẩm mỹ của Quý Dương, nhưng đàn em trước mặt đây rõ ràng là máu lai, dung hòa đặc điểm của người phương Đông và phương Tây, không nhiều không ít có trong cũng có ngoài, ghép lại với nhau trở thành hai chữ ‘anh tuấn’.
Động lực mất đi nên muốn thử chuồn đi lúc nãy đã quay về toàn bộ, thấy mấy nam nữ sinh viên năm trên đi đón người mới chung quanh cũng rục rà rục rịch có cùng mục đích muốn xúm qua đây, Quý Dương nhanh chóng bày ra sự trang nghiêm của đàn anh trước khi họ tới bắt chuyện, “Đàn em, em cứ theo anh đi.”
Nói rồi kéo Tần Lộ Dịch đi, suýt nữa liền chạy.
Cậu tự tin với dáng vẻ của một đàn anh, có thể làm đàn em nhìn mình với cặp mắt khác xưa. Lại không biết bản thân ở trong mắt Tần Lộ Dịch là dù có muốn giả vờ đứng đắn, nhưng lại không tự chủ được mà phồng hai má như khi uống trà sữa, ngay lập tức lộ ra nguyên hình, da dẻ mượt mà như hàng giả, cặp mắt vừa đen vừa sáng, trông rất đáng yêu.
“Anh tên Quý Dương, em tên gì, ” Suy nghĩ biến thái đã login, Quý Dương thầm hỏi thăm thông tin của Tần Lộ Dịch, “Ngành nào?”
“Em tên Tần Lộ Dịch, ngành lịch sử.”
Quý Dương nghe thấy hai chữ Lộ Dịch cũng sững sờ, nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy là mình nghĩ nhiều, nhiều tên đồng âm, thế giới sao có thể nhỏ như vậy được, vì thế lập tức vứt đi suy nghĩ ấy.
Giống câu trả lời sơ lược tóm tắt của Tần Lộ Dịch, hắn chỉ đeo túi xách, không có hành lý nào cả, làm Quý Dương cảm thấy rất kỳ quái.
Quý Dương nhìn hai bên nhìn trước sau, cho rằng phụ huynh đang đi theo không xa, nhưng tìm một vòng cũng không tìm thấy người, liền nghi ngờ hỏi: “Em tới báo danh một mình à?”
Tần Lộ Dịch gật đầu, cũng không thấy có gì quá mức, nhưng vẻ mặt bình tĩnh của hắn làm Quý Dương hiểu thành mất mát.
Hạng người trước khi rời nhà cháu gái cũng không quên đến thăm như Quý Dương ngay lập tức liền tiếc vào cảm xúc, cảm thấy Tần Lộ Dịch tới báo danh không ai đi theo nhất định sẽ rất khó chịu.
“Không sao, ” Lùi đi hứng thú thả thính, cậu vỗ vai Tần Lộ Dịch, nâng cao ý thức trách nhiệm, “Chút nữa anh đi với em là được.”
Trong lòng Quý Dương đã có suy nghĩ thả thính trai đẹp rồi, giờ lại cảm thấy đàn em rất đáng thương, làm việc tự nhiên cũng theo làm tùy tùng, đi nhận giường chăn nệm về cũng muốn giúp Tần Lộ Dịch xách lên lầu.
“Đàn anh, em tự làm được rồi.” Tần Lộ Dịch nhìn Quý Dương lùn hơn hắn nửa đầu hai tay ôm một cái túi đồ lớn, trong lòng băn khoăn, nhưng sự nhiệt huyết của Quý Dương không hề giảm sút.
“Không sao không sao, anh phụ em.” Quý Dương mặt dày khoác lác, “Anh làm quen rồi, ở nhà làm suốt ấy.”
Mẹ Quý Dương mà nghe được là muốn đánh người.
Nhưng nhìn vẻ mặt “Anh biết em là trẻ mồ côi em không cần khách sáo với anh, anh sẽ rất quan tâm em” của đối phương, Tần Lộ Dịch không hiểu sao lại thấy hơi mắc cười.
Năm nhất xin ngủ ở ngoài rất khó, vừa nãy Tần Lộ Dịch đã biết được từ trong miệng Quý Dương, có lẽ hắn vẫn phải tốn một ít thời gian để ở trong trường. Căn nhà bên ngoài thì tạm thời dùng để live stream, cũng may không cách nhau xa, qua lại rất tiện lợi, cuối tuần có thể trực tiếp tới ở, phương án này cũng có thể tiếp nhận.
Mấy bạn cùng phòng khác trong phòng ngủ của Tần Lộ Dịch còn chưa tới, Quý Dương tìm giường của hắn, tay chân linh hoạt dựng đồ trải lên giường, phủ ga giường chăn nệm xuống, Tần Lộ Dịch đi toilet lấy chậu rửa mặt đựng nước, tìm một tấm khăn lau sạch bàn sách và ghế của mình.
Chờ dọn dẹp xong.
“Có chuyện gì em cũng có thể tìm anh, giúp được thì anh nhất định sẽ giúp.” Quý Dương lần thứ hai đặt tay lên vai Tần Lộ Dịch, lần này thì rất có mưu tính mà tiện thể trượt xuống, cảm nhận được bắp thịt chập chùng trên tay Tần Lộ Dịch, Quý Dương nhộn nhạo trong lòng.
Hí hí hí, sờ đã ghê.
Tần Lộ Dịch cảm nhận được cái tay đó vỗ ba lần ngắt ba cái trên tay mình, biết sơ suy nghĩ của Quý Dương. Hồi cấp hai cấp ba đương nhiên cũng có rất nhiều người thích hắn, chỉ là không thả thính công khai như Quý Dương thôi. Tần Lộ Dịch cảm thấy Quý Dương giỡn rất vui, hắn cúi đầu cười nói: “Vậy để tiện thì có thể thêm weibo của đàn anh không?”
Tần Lộ Dịch cố ý đè thấp giọng, nụ cười trên mặt tuy rất nhạt nhưng lại làm khí chất quanh hắn nhu hòa lại.
Quý Dương mặt ngoài thì gật đầu trịnh trọng: “Đương nhiên là được!”
A a a a, móe nó, mình phải độc chết yêu tình này mới được!
Sau đó Quý Dương bay về phòng ngủ.
Ban đêm.
Tần Lộ Dịch bưng tô mì mình nấu xong ngồi cạnh bàn ăn, mở weibo lướt newfeed, chưa lướt được hai cái đã nhìn thấy ID quen thuộc “Dương Dương không muốn giường” và nghìn bài viết chung một nội dung.
Newfeed chẳng hề làm Tần Lộ Dịch thấy thú vị, chỉ là chữ ‘Dương’ làm hắn nhớ tới Quý Dương, Tần Lộ Dịch vừa khéo nhấn xuống khung bạn bè trong phần thông tin, quả nhiên phát hiện weibo “Dương Dương xoa eo lát đã” của Quý Dương.
Trong đầu bởi vì văn tự bỗng nhiên tránh ra đến hình ảnh cảm giác khá là sinh động, Tần Lộ Dịch bị não bổ của mình chọc cười, tiện tay mở weibo của Quý Dương.
Bài post mới nhất là vào ngày hôm qua, trên ảnh, Quý Dương dán mặt vào một bé gái mặt tròn bụ bẫm, thịt trên mặt hai người không nhìn ra ai mềm hơn ai.
Dương Dương xoa eo lát đã: Đi học là không nỡ bỏ cục cưng của tui nhất 【Hình ảnh 】
Khác với Tần Lộ Dịch xa cách người nhà, weibo Quý Dương ngoại trừ share vài nội dung hài hước, đa phần đều là ở cùng với người trong nhà hoặc là nơi dính đến người nhà. Nội dung mỗi bài post đều rất đơn giản, có thể nhìn thấy cuộc sống ấm áp của người post weibo giữa những hàng chữ.
Đầu ngón tay của Tần Lộ Dịch trượt trên màn hình di động hai lần, khi muốn thoát ra, một bài post của một tuần trước thu hút sự chú ý của hắn.
Dương Dương xoa eo lát đã: Một ván năm lần, năm lần, mình phá kỷ lục, cảm ơn sự trợ giúp thần thánh của mạng L, làm L nằm ngang bị ‘thượng’, mua ha ha ha ha.
Thời gian: giờ phút sáng một tuần trước.
Trong trí nhớ của Tần Lộ Dịch thì nhớ rõ đó là ngày mạng nhà hắn có yêu quái nên chỉ đánh một ván rồi tắt, kết hợp từ mấu chốt “Năm lần”, “Phá kỷ lục”, “Dương Dương”, “L” của bài post này.
Hắn nhíu mày đặt đũa xuống, có lẽ mình đã phát hiện ra chuyện gì rồi.