Sau Khi Gây Thù Với Chủ Thần

chương 116: chân kim liệt hoả (hết)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Phù Bạch Khúc.

Chuyển ngữ: Còn chương =)))))

Yến Chiêu trở lại Vạn Thần Giới vẫn cảm thấy hốc mắt chua xót, có chất lỏng lướt qua gương mặt rơi xuống lòng bàn tay, là một giọt nước mắt kim sắc.

Y bầu bạn với Dung Dữ qua một đời một kiếp, đến điểm thời gian cuối cùng của thế giới, thiên phạt kết thúc mới quay về được.

Bãi bể hoá nương dâu lần, yêu nhau lại không thể gặp nhau, cuối cùng còn tận mắt chứng kiến một màn không thể tưởng được làm Yến Chiêu đến giờ vẫn không thể bình tĩnh nổi.

Hoá ra đèn hồn Dung Dữ đã tắt như thế.

Dung Dữ tự tay bẻ nến Trường Minh, gần như trả lại toàn bộ số mệnh cho thế giới , chỉ còn lại năm sinh mệnh, được ăn cả ngã về không đến tìm hắn.

Ma Vương vốn bất tử, trăm năm thoáng qua chỉ như một cái chớp mắt, đây là cô độc liều lĩnh đến cỡ nào.

Cuối cùng tìm cũng tìm được rồi, nhưng khi đó y vẫn chưa quen Dung Dữ. Yến Chiêu chỉ biết hắn là đứa con số mệnh chạy trốn, còn hiểu lầm Dung Dữ là đầu sỏ gây rối loạn muôn vàn thế giới, không những đâm hắn một kiếm còn đuổi giết hắn tận mấy trăm thế giới, gần như hao phí cả trăm năm mới bắt được Dung Dữ rồi đưa vào các thế giới nhỏ nhận trừng phạt.

Năm đó Dung Dữ từ bỏ chạy trốn, ngồi dưới cây hoa đào lẳng lặng chờ y, trong lòng cũng biết mình không sống được bao lâu nên có lẽ đã lười giãy giụa.

Dung Dữ vốn đã không chống đỡ được lâu, khó khăn lắm mới chờ được người yêu mà người yêu lại nhìn mình đầy xa lạ, còn chĩa kiếm về phía mình. Có lẽ khi đó Dung Dữ đã tuyệt vọng đến chết tâm, đèn hồn mờ nhạt gần như tắt lụi.

Pháp Tắc nói đúng, Dung Dữ thật sự đã hận đến mức lòng như tro tàn, đèn hồn vốn đã nhận thương tổn nay lại càng thêm khó chống đỡ. Rồi Yến Chiêu mặc cho Dung Dữ trả thù giải hận ở các thế giới nhỏ, sau khi Dung Dữ nhận ra chân tướng tuyến thời gian của hai người khác nhau, hận ý biến mất đèn hồn mới sáng ngời hơn chút.

Hành động quay về các thế giới trừng phạt của Yến Chiêu đã thật sự làm đèn hồn Dung Dữ sáng hơn.

Nhưng vẫn không thay đổi được gì. Pháp Tắc che giấu nguyên nhân chân chính làm đèn hồn Dung Dữ tắt —— Dung Dữ đã sớm tan hết .% số mệnh trong thế giới , chỉ còn lại .% dù sáng đến mức nào cũng không thể thiêu đốt vĩnh viễn.

Thế nên Hồng Liên Nghiệp Hoả tan hết số mệnh rồi lại chống đỡ trăm năm, sau cùng ở thế giới tận thế đã đốt lên ngọn lửa cuối cùng.

"Pháp Tắc." Giọng Yến Chiêu cực kỳ bình tĩnh, "Ngươi không cho ta xem hình ảnh thế giới hoá ra không muốn ta biết, hắn trả lại số mệnh mình cho thế giới."

Y hiểu rõ tại sao Pháp Tắc cản trở.

Thần Pháp Tắc nói, tỷ lệ đèn hồn Dung Dữ cháy lại thấp hơn một phần tỉ tỉ.

Thực tế, bất kỳ đứa con số mệnh nào mà đèn hồn đã tắt hoàn toàn thì xác suất sống lại đều là %. Hồn phi phách tán là ý gì? Là đã không còn tồn tại trên thế gian. Nếu không tồn tại vậy dù vui buồn yêu hận hay tâm nguyện chưa thành đều không thể giúp đèn hồn cháy lại. Nếu thật sự có khởi tử hoàn sinh (sống lại từ cõi chết), cục Quản Lý Thời Không sẽ không cần định ra khoảng thời gian cứu chữa khi đèn hồn còn thiêu đốt. Qua thời gian đó, đèn hồn cháy hết thì có làm cách gì cũng chẳng còn cứu vãn được.

Thông thường, đèn hồn đứa con số mệnh tắt nghĩa là tuổi thọ và vận may của họ đã tiêu hao hết, không những không cứu được đứa con số mệnh mà thế giới cần số mệnh chống đỡ cũng sụp đổ. Đây là mối quan hệ tồn vong giữa đứa con số mệnh và thế giới.

Đèn hồn Dung Dữ có xác suất sáng lại bởi số mệnh của hắn chưa thiêu đốt hết mà là trả lại cho thế giới , tồn tại bằng một hình thức khác. Theo logic bình thường, thế giới mất đi đứa con số mệnh sẽ huỷ diệt, cho nên dưới tình thế cấp bách ấy Yến Chiêu đã đóng băng thế giới để tránh sụp đổ. Nhưng thực tế dù y không đóng băng thế giới, hoặc là giải phong ấn cho thế giới đó, thế giới vẫn sẽ bình yên vô sự như trước.

Bởi vì số mệnh của Dung Dữ đủ để chống đỡ thế giới vận chuyển vô số năm, vô hạn gần như vĩnh viễn.

Muốn đèn hồn cháy lại chỉ cần thu thập hết số mệnh đang rải rác trong thế giới về.

Nhưng nếu làm vậy sẽ tiếp tục rơi vào vòng lẩn quẩn—— Dung Dữ phân số mệnh mình cho cả thế giới, do đó có thể thoát khỏi vận mệnh đồng thời vẫn làm thế giới bình an, cái giá phải trả là từ bỏ vĩnh sinh. Nếu thu số mệnh, Dung Dữ sống lại, Dung Dữ thân mang số mệnh phải tiếp tục làm nhân vật chính của thế giới , ở lại thế giới thì thế giới mới không huỷ diệt.

Yến Chiêu đã yêu Dung Dữ sâu đậm như thế, y có thể trấn thủ ở Vạn Thần Giới, trơ mắt nhìn Dung Dữ sống trong thế giới rồi từ đó người trời nam người đất bắc ư?

Tất nhiên không thể.

Vậy nên một là Yến Chiêu đưa Dung Dữ đến sống ở Vạn Thần Giới, thế giới huỷ diệt. Hai là Yến Chiêu đến thế giới ở với Dung Dữ, bỏ công việc ở Vạn Thần Giới.

Thần Pháp Tắc không thể để thế giới huỷ diệt cũng không thể cho Chủ Thần nghỉ việc, dù có hai người thay cũng vậy, Chủ vạn thần là Chủ vạn thần, đã kí khế ước thì không ai thay thế được.

Bởi vậy nó sẽ ngăn cản Yến Chiêu biết được chân tướng.

Yến Chiêu không biết chân tướng cũng sẽ không biết chỉ cần rã đông thế giới , thu tất cả số mệnh là Dung Dữ sẽ sống lại, y chỉ biết thử hết các cách làm Dung Dữ trút giận giải hận.

Vì để đèn hồn Dung Dữ cháy lại tất nhiên y sẽ đến gặp Dung Dữ trong các thế giới nhỏ, rồi quay về thế giới ban đầu để yêu Ma Vương không hiểu tình yêu là gì, do đó trái với khế ước phải chịu trời phạt, sau bãi bể nương dâu mới thấy hy vọng làm đèn hồn Dung Dữ sáng lên.

Quay tới quay lui một vòng lớn như đang lẩn quẩn không cần thiết, nhưng đi con đường trái với mệnh trời vốn đã không thuận buồm xuôi gió.

Dung Dữ có hai đoạn duyên phận, một là lương duyên, hai là nghiệt duyên.

Lương duyên là giữa Ma Vương và công chúa Thiên Tộc được trời cao sắp đặt trời đất tạo nên, đây là một con đường thênh thang bằng phẳng. Pháp Tắc nói, xác suất hai người yêu nhau là trăm phần trăm.

Nghiệt duyên là giữa Ma Vương và Chủ Thần, duyên của hai người không nằm trong dự liệu của trời cao. Con đường này gập ghềnh trắc trở khúc khuỷu ngoằn ngoèo, khắp nơi đều là gai nhọn.

Pháp Tắc nói, xác suất hai người yêu nhau là nhưng hai bên vẫn khăng khăng nghịch mệnh chạy về phía nhau, Pháp Tắc chỉ đành nói, xác suất họ yêu nhau thấp hơn một phần tỉ tỉ.

Đó cũng chính là xác suất đèn hồn Dung Dữ cháy lại.

Giờ phút này, xác suất trăm phần trăm đã mất linh còn xác suất thấp hơn một phần tỉ tỉ lại thắng.

Bọn họ yêu nhau không phải do trời cao an bài, mà là chính họ an bài.

—-

Yến Chiêu chuẩn bị giải phong ấn cho thế giới , thu số mệnh về đèn hồn Dung Dữ.

Thần Pháp Tắc: "Dừng tay! Ngươi đang huỷ diệt thế giới này!"

Yến Chiêu không chút dao động: "Ngươi nói giống như ta là phản diện."

Thần Pháp Tắc cảm thấy bây giờ Chủ Thần chẳng khác gì Đoạ Thần, có lẽ bãi bể nương dâu đã làm y điên rồi. Nó lập tức lợi dụng lực lượng từ khế ước hòng ngăn cản Yến Chiêu.

Thế nhưng lực lượng khế ước lại mất hiệu lực, không chỉ thế nó còn cảm giác nó mới là bên bị áp chế.

Thần Pháp Tắc lần đầu ngạc nhiên: "Đây——"

"Ngươi cho rằng ta gọi Kỳ Dạ đến chỉ để thay ta làm việc? Nếu đã biết đây là một vòng tuần hoàn, biết ngươi sẽ cản trở, sao ta lại không chuẩn bị trước." Yến Chiêu hờ hững nói.

Pháp tắc thế giới ràng buộc muôn nghìn chúng sinh, Thần Pháp Tắc ràng buộc muôn vàn thần minh. Thực lực của Chủ Thần tất nhiên mạnh hơn chúng thần, nhưng muốn chân chính ra lệnh cho tất cả thần minh thần phục thì phải nắm giữ lực lượng Pháp Tắc.

Chủ Thần và Thần Pháp Tắc có thực lực ngang nhau, cùng ngồi cùng ăn, thế nên kí kết khế ước sẽ cân bằng đôi bên. Thần Pháp Tắc đồng ý Yến Chiêu làm Chủ Thần, thông qua khế ước truyền lực lượng Pháp Tắc cho y, đồng thời Yến Chiêu sẽ bị khế ước trói buộc, không thể chống lại Pháp Tắc.

Nhưng hiện tại đã có hai ngoại lệ —— Tà Thần Kỳ Dạ và Tuyết Thần Thích Bạch Trà đều ở cảnh Chủ Thần nhưng không ký khế ước với Thần Pháp Tắc, không bị Thần Pháp Tắc ảnh hưởng. Đây cũng là lý do tại sao hai người đó đến làm thay nhưng Thần Pháp Tắc chỉ nhận Yến Chiêu là Chủ Thần. Nó chỉ kiềm chế được một Chủ Thần, còn nhiều hơn sẽ lực bất tòng tâm. Pháp Tắc tức là thiên đạo, thiên đạo quyết định vận mệnh, không thích những thứ vượt khỏi khống chế của mình.

Kỳ Dạ và Thích Bạch Trà là hai Chủ Thần mới nhậm chức, thực lực không mạnh bằng Yến Chiêu, Thần Pháp Tắc không thèm để ý đến hai người. Nhưng trước khi Yến Chiêu vào thế giới đã đoán được bản thân sẽ quấy nhiễu vận mệnh của đứa con số mệnh, sẽ vi phạm khế ước nhận lấy thiên phạt. Nếu Pháp Tắc muốn trừng phạt y vậy nhất định phải áp chế toàn bộ thần lực của y. Thực lực bọn họ ngang nhau không ai áp được ai, có khế ước tồn tại Pháp Tắc mới trấn áp y hoàn toàn, nhưng khi Pháp Tắc đã dồn hết sức lực vào y, chính nó cũng sẽ rơi vào trạng thái dễ phá hủy nhất.

Vì thế, khi Thần Pháp Tắc dồn hết lực lượng làm suy yếu Yến Chiêu qua bãi bể nương dâu, Tà Thần và Tuyết Thần đã có đủ thời gian tiến hành công kích Thần Pháp Tắc, đánh nó về trạng thái suy yếu. Dù Pháp Tắc có biết mà ngừng tay cũng không kịp rồi, trừng phạt vì trái ước tự động có hiệu lực, nó không quyết định được càng không thể rút lui. Chỉ có thể vừa dùng toàn lực áp chế Yến Chiêu vừa bị động nhận đòn.

Yến Chiêu chịu thống khổ vì phản phệ qua bãi bể nương dâu, sau khi thiên phạt kết thúc đó chính là lúc Pháp Tắc bị y phản phệ.

Y đã tính toán tốt tất cả, chỉ duy nhất không tính đến chuyện mình nhận trừng phạt thế nhưng còn liên luỵ Dung Dữ cùng chịu thống khổ.

Đây thật sự là chuyện làm y hối hận nhất.

"Pháp Tắc, bây giờ không phải ngươi kí khế ước với ta, mà là ta kí với ngươi."

"Muôn vàn thế giới không thể không có Pháp Tắc, ta sẽ không xoá sổ ngươi."

Dù chịu thiên phạt làm y rất muốn bằm thây phanh xác Pháp Tắc nhưng là Chủ Thần y không thể làm vậy.

Yến Chiêu nhẫn nhịn, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại: "Độc đoán đủ lâu rồi, đã đến lúc đổi vị trí."

"Pháp lý không nằm ngoài tình người, ta sẽ cho ngươi thấy, muôn vàn thế giới được ta cai quản sẽ càng thêm tốt đẹp."

Thần Pháp Tắc: "..."

Yến Chiêu đã khống chế toàn bộ lực lượng Pháp Tắc, nó không nói gì được nữa.

"Nói xong chưa?" Một giọng nói biếng nhác vang lên.

Yến Chiêu ngẩng đầu: "Cảm ơn."

Y ngừng một chút, hiếm khi có thêm chút chân thành tha thiết nói: "Kỳ Dạ, ta nhận ngươi là huynh đệ."

"Không cần cảm ơn, nếu là huynh đệ, thế đổi ca thành mỗi người mười lăm ngày đi." Kỳ Dạ lập tức cò kè mặc cả, "Vì giúp ngươi đối phó Thần Pháp Tắc, Trà Trà đã tiêu hao thần lực quá độ, ta định dẫn em ấy hạ giới vui chơi thả lỏng chút. Ngươi nhanh đến thay ca đi."

Yến Chiêu: "..." Bây giờ y rất muốn phản bội tình huynh đệ này.

Sau khi biến Thần Pháp Tắc thành đàn em làm công cho mình, tiễn Kỳ Dạ và Thích Bạch Trà đi, Yến Chiêu hít sâu một hơi tiếp tục hành động lúc nãy.

Thu hồi tất thảy số mệnh phân tán khắp đất trời về lại đèn hồn, Yến Chiêu cũng tưới một lực lượng căn nguyên xuống thế giới .

Lực lượng căn nguyên này sẽ lấy hình thức "Mặt Trời mọc đằng tây lặn đằng đông" tồn tại, thay thế Dung Dữ, thay thế số mệnh của thế giới .

Yến Chiêu vẫn còn nhớ rất rõ, Dung Dữ từng đi khắp thế gian tìm Mặt Trời rồi lại ở Đông hải đợi trong vô vọng. Đó là một thế giới không có Mặt Trời.

Y đưa đứa con số mệnh của thế giới này đi, gửi lại cho họ một vầng thái dương.

Việc này tất nhiên phải trả giá đắt, thực lực của y sẽ lùi thẳng đến ngang hàng với Kỳ Dạ. Thần Pháp Tắc nóng lòng muốn phản kháng, Yến Chiêu đang nắm giữ lực lượng Pháp Tắc trực tiếp viết ra một quy tắc: Pháp Tắc không thể làm trái Chủ Thần.

Thần Pháp Tắc: Dùng lực lượng của nó để áp chế nó, quá tàn nhẫn!

Lúc nó lập khế với Yến Chiêu có viết Chủ Thần không thể làm trái Pháp Tắc. Đó được thành lập với điều kiện thực lực hai bên ngang nhau. Nếu thực lực Yến Chiêu mạnh hơn nó, Pháp Tắc sẽ bị quy tắc phản phệ.

Nhưng nếu lấy lực lượng Pháp Tắc áp chế Pháp Tắc, vậy nó mãi mãi không thể mạnh hơn chính mình, cũng không bao giờ cắn trả được chủ nhân Yến Chiêu.

Tức quá.

Yến Chiêu không quan tâm nó có tức không, số mệnh ở thế giới đã thu hồi hết, y đang nín thở tập trung, vừa căng thẳng vừa chờ mong nhìn đèn hồn trước mặt.

Một lúc sau, bên đèn hồn hiện ra một thanh niên hồng y tóc đen, côi tư diễm dật đang chậm rãi ngước mắt. Dung mạo diễm lệ, nốt ruồi bên đuôi mắt đỏ như rỉ máu, ngay mi tâm là đoá Hồng liên nở rộ thắm sắc.

Yến Chiêu chăm chú ngắm gương mặt mà mình đã quen thuộc bãi bể nương dâu, có ngàn vạn lời muốn nói lại không thốt ra được câu nào.

Y cứng họng một lúc lâu mới hoá Xích Kim thành vòng Huyết Ngọc, thấp thỏm đưa qua: "Tiểu Liên Hoa, đây là thần khí cộng sinh với ta, cũng là tín vật đính ước ta tặng em. Ta muốn nói với em rằng..."

"Ta chưa bao giờ rời đi, ta vẫn luôn yêu em. Không xin em tha thứ cho ta, em muốn trừng phạt ta thế nào cũng..."

Dung Dữ vươn cổ tay trắng gầy ra, khẽ nhếch cằm cắt ngang lời y.

"Đeo lên cho em."

Thế giới số , đứa con số mệnh Dung Dữ tìm được chân ái, ngọn nến thứ sáu được thắp sáng.

Hết chương .

Truyện Chữ Hay