--Dịch : Autumnnolove--
CHƯƠNG
Cho dù là trước kia mỗi lần Bạc Tương Tương xảy ra chuyện anh đều chủ động đi giúp đỡ nhưng cũng chưa bao giờ thân thiết với cô ta, chứ đừng nói gì đến hiện tại.
"Lên thì lên!"
Anh ta liếc Bạc Tương Tương một cái, hất cằm vẻ kiêu ngạo, nói: "Cô nhìn cho kỹ đi."
Sau đó anh ta cũng nhón mũi chân xuống, nhảy thẳng lên võ đài. Ôm quyền chào hỏi chàng trai kia, "Mong được chỉ giáo!"
Nhìn động tác của Kỷ Tinh Hành, mọi người đều sợ ngây người. Bọn họ cảm thấy Kỷ đại đỉnh lưu thực sự có vài phần bản lĩnh, nếu không cũng không thể nhảy thẳng lên võ đài.
Chàng trai kia cũng làm động tác tương tự, sau khi lên đài thì ôm quyền chào hỏi Kỷ Tinh Hành: "Mong được chỉ giáo!"
Sau đó, hai người dùng thương dài bắt đầu luận võ với nhau. Lần này không chỉ có người xem bên dưới võ đài trợn mắt há hốc mồm, người xem trên kênh phát sóng trực tiếp cũng vậy. Bởi vì màn tỉ thí của hai người này quá xuất sắc.
[ Khó trách Kỷ đại đỉnh lưu lại độc miệng mắng Bạc Tương Tương, nói cô ta sỉ nhục võ thuật. Vừa rồi tôi còn cảm thấy anh ta mắng có chút quá đang, bây giờ tôi đột nhiên hiểu ra rồi. ]
[ Đúng vậy, xem Kỷ Tinh Hành và anh đẹp trai kia tôi mới phát hiện ra đây mới chính là luận võ, còn thứ kia của Bạc Tương Tương thì thật là a hi hi. ]
[ Nếu không có gì để so sánh thì một màn kia của Bạc Tương Tương còn có thể miễn cưỡng xem được. Nhưng vừa so sánh thì kia thật sự là một màn trình diễn ]
[ Còn mang mọi người vào cửa ư, sao Bạc Tương Tương có thể không biết xấu hổ mà nói ra những lời này nhỉ? ]
[ Tôi thấy sau khi phó viện trưởng Quách nói xong cô ta còn có vẻ không phục kia kìa. ]
[ Mặt mũi của cô ta thật lớn đó, bây giờ để cho cô ta xem kỹ như thế nào mới là võ thuật. ]
[ Tôi phải nói rằng màn tỷ thí võ thuật của Kỷ Tinh Hành thật sự rất đáng xem ]
[ Tiểu Tinh đánh thương dài đẹp trai quá, lớp du chu cà mo! ]
Kỷ Tinh Hành luyện võ từ nhỏ đến lớn, thầy dạy của anh ta còn là võ sư liên tục đạt nhiều giải quán quân thi đấu võ thuật, anh ta tuyệt đối xứng tầm với cao thủ. Hơn nữa, Kỷ Tinh Hành rất thích võ thuật, bình thường luyện tập rất khắc khổ, cho nên có phần nhỉnh hơn chàng trai kia.
Đánh tầm trên dưới hai mươi chiêu, thương dài của anh ta đã đập vào cánh tay của chàng trai, đánh bay thương dài trên tay đối phương.
Chàng trai cũng không khó chịu, cười nói: "Tôi thua rồi!"
Kỷ Tinh Hành cũng nở nụ cười: "Cảm ơn!"
"Tốt!". Phó viện trưởng Quách thốt lên một tiếng. Sau đó hỏi Kỷ Tinh Hành: "Tiểu Kỷ có giỏi về kiếm dài không?"
Kỷ Tinh Hành đáp: "Cũng tàm tạm."
Phó viện trưởng Quách lại chỉ vào cô gái, nói: "Hay là cháu và con bé lại tỷ thí một trận kiếm dài được không?"
"Con bé chính là đệ tử sử dụng kiếm giỏi nhất ở đây". Ông nói thêm một câu.
Lý do ông ta muốn Kỷ Tinh Hành tỷ thí dùng kiếm một trận cũng là muốn để cho Bạc Tương Tương và khán giả đang xem phát sóng trực tiếp mở mang tầm mắt, cái gì gọi là tỷ thí kiếm thật sự. Rất nhiều lúc EQ của Kỷ Tinh Hành không cao, nhưng chỉ số thông minh của anh ta lại rất cao. Anh ta lập tức đoán được dụng ý của phó viện trưởng Quách.
"Được thôi!"
Ngay sau đó, Kỷ Tinh Hành tỷ thí kiếm cùng với cô gái. Hai người không có quá nhiều chiêu thức hoa hòe lòe loẹt, mỗi một động tác đều rất thực tế. Tuy rằng không đưa vào nhiều động tác mềm mại đẹp mắt như Bạc Tương Tương, nhưng lại làm cho người xem thêm hưng phấn và kích động.
Cuối cùng, cô gái bị Kỷ Tinh Hành đánh bại, đây cũng xem như chuyện mà mọi người không đoán được. Tuy nhiên, chính vì như vậy mọi người mới càng thêm thấu hiểu những gì trước đó anh ta nói với Bạc Tương Tương. Sắc mặt của Bạc Tương Tương cũng liên tục biến đổi, có vẻ như cái mác khoe mẽ làm trò sắp dán trên người cô rồi.
Không thể không không nói, Bạc Tương Tương vẫn rất hiểu hướng đi của giới giải trí. Không lâu sau đó, hashtag Kỷ Tinh Hành cao thủ võ thuật và Bạc Tương Tương cao thủ khoe mẽ đã xông lên hotsearch.
Bạc Tương Tương vẫn luôn muốn được lên hotsearch, nhưng tất nhiên là không bao giờ muốn lên bằng phương thức như vậy. Trải qua ba kỳ của chương trình, cô chẳng những không tạo dựng được hình tượng ổn định mà còn liên tục bị xấu mặt. Tâm lý của cô liên tục suy sụp không phanh, sau đó mới dần dần hồi phục lại. Tai tiếng cũng là nổi tiếng, dù sao cô cũng luôn có cơ hội xoay người.
-Dịch: Autumnnolove-
Quay lại hiện trường,
Kỷ Tinh Hành thắng liên tục hai người, phó viện trưởng Quách tươi cười tuyên bố: "Tiểu Kỷ thông qua, có thể mang theo những người khác cùng vào trong."
Các khách mời đều vỗ tay khen ngợi: "Thầy Kỷ, cậu quá giỏi!"
Sau khi Kỷ Tinh Hành bước xuống võ đài, Lạc Ninh hiếm khi khen anh ta được một câu: "Làm tốt lắm!"
Vừa rồi bị Kỷ Tinh Hành vả mặt và còn mắng độc địa như vậy, khí vận của Bạc Tương Tương đã bị suy yếu không ít. Cho nên cô mới nói anh ta làm tốt lắm, trọng điểm chính là muốn khen ngợi anh ta ở chỗ này. Dù sao cô vẫn luôn biết trình độ võ nghệ của Kỷ Tinh Hành, cũng nghĩ rằng anh ta có thể qua cửa.
Nhưng Kỷ Tinh Hành không biết chuyện này, nghe Lạc Ninh khen trong nháy mắt từ một chàng trai lạnh lùng biến thành thanh niên cười ngây ngô.
Ninh Ninh khen mình, thật tốt!
Kết quả như vậy, tất cả mọi người đều hài lòng trừ Bạc Tương Tương. Vì vậy mọi người tiến vào "Viện võ thuật" để tham quan và phát sóng trực tiếp. Kỷ Tinh Hành lại so chiêu cùng vài vị cao thủ bên trong. Vì trước đó Lạc Ninh và Lục Tuân đều nói đã từng luyện võ, nên bình luận trên sóng trực tiếp lúc này đều đang yêu cầu hai người cùng lên luận võ.
Đạo diễn thấy thế cũng cười tiến lên: "Thầy Lục, cô Lạc, người xem đều yêu cầu các người bộc lộ tài năng kìa."
Những người khác vừa nghe cũng lập tức ồn ào: "Đúng, đúng! Thầy Lục, Tiểu Ninh Ninh mau bộc lộ tai năng đi!"
Hai người Lạc Ninh cũng hết cách, vốn còn đang định làm người tàng hình thì lại bị phá hỏng kế hoạch lần nữa. Lúc này đánh phải tiền lên luận võ cùng những người khác trong viện. Võ nghệ của hai người đều không dưới cơ Kỷ Tinh Hành, những người trong viện vây xem luận võ đều nhịn không được mà tán thưởng hết đợt này đến đợt khác.
[ Không nghĩ tới Lạc Ninh cũng rất giỏi võ, trước đó cô ấy cũng quá thu mình và khiêm tốn rồi ]
[ Đúng vậy, nếu không phải do chúng ta đề nghị và khách mời đạo diễn cũng yêu cầu thì còn không biết cô ấy và Lục thần đều là cao thủ võ thuật đó. ]
[ So với Bạc Tương Tương luôn có chủ ý thì tôi thích Lạc Ninh như vậy hơn ]
[ Ba ba Lạc quả là ba ba Lạc ]
Bạc Tương Tương vốn cho rằng Lạc Ninh cũng chỉ đến như vậy thôi, không chừng còn không bằng cô nữa. Nhưng sau khi xem bọn họ luận võ xong, cô suýt nữa đã chết điếng vì tức giận. Rốt cuộc là người phụ nữ này trước kia đã học cái gì vậy? Làm thế nào mà cái gì cũng biết hết.
Ra khỏi Viện võ thuật, tổ tiết mục lại đưa mọi người đến "Viện gốm sứ". Thử thách qua cửa chính là nhận biết các món đồ sứ, không chỉ có đồ sứ hiện đại mà còn có đồ sứ cổ đại. Yêu cầu dành cho người thử thách chính là nhìn vào món đồ sứ được bày ra, trình bày thủ công của nó, ý nghĩa hoa văn trên đồ sứ và lịch sử,...
Về lĩnh vực này thì Lục Tuân cũng chỉ biết được một chút râu ria, nên mọi người đành phải cử một mình Lạc Ninh ra ứng chiến. Cô cũng không khiến cho mọi người phải thất vọng, không chỉ thuận lợi hoàn thành thử thách được vào cửa, còn phổ cập rất nhiều kiến thức về gốm sứ cho mọi người.
Nhưng lần này mọi người không còn khiếp sợ nhiều nữa, bởi vì ai cũng biết chuyên ngành của cô là văn hóa học và khảo cổ học. Mặt khác, bọn họ đã chết lặng với tri thức uyên bác của Lạc Ninh rồi, bây giờ cô nói không được mới là có vấn đề.
Sau khi vào cửa, người xem phát sóng trực tiếp lập tức được mở mang tầm mắt với bữa tiệc gốm sứ. Đặc biệt là những món đồ cổ, mang đến cho mọi người rất nhiều kiến thức về gốm sứ xa xưa.
-Wattpad: Autumnnolove-
Ra khỏi "Viện gốm sứ" thì trời đã chạng vạng, vì vậy mọi người quyết định quay đầu trở về chỗ ở của mình ở trấn Tinh Hoa. Khách mời và thực tập sinh đều phải trải qua thử thách để vào cửa nên đạo diễn không tiếp tục làm khó mọi người hay yêu cầu bọn họ tự kiếm tiền ăn cơm gì đó nữa. Tổ tiết mục mời các khách mời đến dùng bữa tối ở một nhà hàng đặc sản địa phương.
Ăn uống xong, Lạc Ninh đứng dậy đi toilet. Vừa mới ra khỏi cửa liền đụng phải Bạc Tương Tương. Sau đó Bạc Tương Tương trừng mắt nhìn cô một cái: "Cô đừng có vênh váo đắc ý, sẽ có ngày cô bị xấu mặt thôi."
Lạc Ninh cảm thấy thật ba chấm, lạnh mặt nhìn cô ta: "Cô có bệnh thì đến bệnh viện chữa đi, đừng ở chỗ này phát bệnh, thật mất mặt!"
Bạc Tương Tương nghẹn một họng: "Cô..."
Cô ta đem hết tất cả những chuyện xảy ra ở Viện võ thuật mà giận chó đánh mèo lên người Lạc Ninh. Nói tóm lại là vẫn không cam lòng, vì sao người phụ nữ Lạc Ninh này luôn muốn cướp mất tâm điểm của cô ta, cô ta sắp phát điên rồi!
CHƯƠNG
Hôm sau, tổ tiết mục tiếp tục đưa các khách mời và thực tập sinh lên núi. Nơi bái phỏng đầu tiên chính là 'Viện thêu truyền thống' Tinh Hoa.
Đón tiếp cả đoàn là một cô gái trẻ khoảng hơn tuổi, cô ấy mặc một thân sườn xám thêu tay.
Tuy rằng hôm qua Bạc Tương Tương bị mắng khá thảm, nhưng cô cũng đã suy nghĩ thông suốt rồi. Chỉ cần có thể nổi tiếng, quan tâm nó là tiếng tốt hay tiếng xấu làm gì. Sau khi vào cổng, cô tươi cười và nói với Nghê Hân Toàn: "Chị Nghê, hôm nay chúng ta có thể tiến vào Viện thêu truyền thông hay không hoàn toàn dựa vào chị cả đó."
Cô biết Nghê Hân Toàn từng là vị hôn thê của Nguyên Hãn Dật, cho nên cô ta mới luôn nhắm vào cô như thế. Cô cũng rất chướng mắt Nghê Hân Toàn, chẳng phải là chỉ có gia thế tốt hơn cô thôi sao, còn có gì đặc biệt hơn người đâu. Còn không phải là vị hôn phu của cô ta cũng thích cô giống như bao người đàn ông khác sao, cũng chỉ là một người đàn bà bị vứt bỏ thôi, có gì để kiêu ngạo chứ. Cô nói như vậy với Nghê Hân Toàn cũng không phải có lòng tốt, chỉ hy vọng lát nữa cô ta không qua cửa được sẽ mất mặt giống cô hôm qua.
Nghê Hân Toàn vốn xuất thân nhà giàu, lại lăn lộn ở giới giải trí được một thời gian dài, những chuyện xấu xa cô đã gặp qua không ít, liếc mắt một cái là đã nhìn thấu tính toán của Bạc Tương Tương.
"Cô Bạc nói như vậy làm cho tôi cảm thấy rất áp lực."
Nghê Hân Toàn lại cười như không cười mà nói với Bạc Tương Tương: "Dù sao tôi cũng không có tự tin giống như cô Bạc đâu."
"Trình độ của tôi tới đâu trong lòng tôi vẫn luôn biết rõ, cho nên mọi người cũng đừng ôm hy vọng quá lớn với tôi."
Đây chính là chế giễu việc Bạc Tương Tương tự cho là đúng và đáng xấu hổ hôm qua.
Bạc Tương Tương cười như không cười nói: "Tôi chủ yếu là tin tưởng chị Nghê thôi, chị cũng không nên tự coi nhẹ mình và khiêm tốn như vậy."
Bây giờ tâng bốc Nghê Hân Toàn càng cao, đến lúc rơi xuống sẽ ngã càng đau.
Nghê Hân Toàn thầm cười lạnh, trên mặt lại học theo Bạc Tương Tương nở một nụ cười bạch liên hoa: "Vậy tôi phải cảm ơn cô đã tín nhiệm tôi rồi."
Bạc Tương Tương vốn còn cho rằng Nghê Hân Toàn sẽ trực tiếp mắng cô trên sóng trực tiếp. Giống như ban đầu vậy, sau đó cô sẽ dẫn hướng dư luận nói cô ta khi dễ người mới. Nhưng không ngờ Nghê Hân Toàn bây giờ đã thông minh hơn rồi. Nhìn thấy cô ta tươi cười, không hiểu vì sao cô lại cảm thấy có chút gì đó rất quen thuộc và chói mắt.
-Fanpage: Bản dịch đồng-
Chẳng mấy chốc, cô gái trẻ tuổi công bố để bài của thử thách vào cửa. Đề bài là dùng thủ pháp thêu sở trường của mình để thêu một con thiên nga. Thêu thiên nga nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng nó cũng mang tính khảo nghiệm kỹ thuật thêu thùa rất cao.
Lạc Ninh biết tính toàn trong lòng Bạc Tương Tương, cô ghé sát vào người Nghê Hân Toàn và thì thầm vài câu. Hai mắt Nghê Hân Toàn sáng lên rồi gật gật đầu.
Bạc Tương Tương thấy hai người như vậy, không biết vì sao đột nhiên có linh cảm rất xấu. Cô luôn cảm thấy Lạc Ninh này quá tà giáo, chỉ cần có cô ta dính vào thì chẳng có chuyện gì suôn sẻ cả.
Quả nhiên, linh cảm của cô vẫn luôn đúng. Bởi vì Nghê Hân Toàn đã dùng kỹ thuật thêu hai mặt mà trực tiếp thông qua thử thách vào cửa.
() : Thêu hai mặt là phương pháp thêu phức tạp nhất trong tất cả phương pháp thêu. Tranh thêu mặt sẽ được thêu trên một miếng vải lụa gần như trong suốt. Hình thêu hai mặt hiển thị trên cả hai mặt của tấm lụa.
Nghê Hân Toàn vừa thông qua thử thách liền xoay người ôm Lạc Ninh: "Lần này chị có thể qua cửa cũng nhờ có em cả đó."
Tối qua, cô ngồi uống trà với Lạc Ninh và Tô Thanh Lam. Cô rất muốn hôm nay biểu hiện tốt một chút nên lấy đồ nghề ra luyện tập thêu thùa. Trước kia cô đã từng học qua kỹ thuật thêu hai mặt, nhưng vẫn luôn thêu không thuần thục. Nào ngờ sau khi Lạc Ninh nhìn thấy, không những chỉ ra khuyết điểm của cô mà còn hào phóng hướng dẫn cho cô một vài kỹ xảo mấu chốt. Cuối cùng cô cũng xem như đã học xong kỹ thuật thêu hai mặt một cách hoàn chỉnh.
Mới vừa rồi, sau khi nghe được đề bài thì Lạc Ninh lại rỉ tai nói với cô một vài tiểu xảo khi thêu thiên nga, nhờ đó cô mới có thể thuận lợi mà hòa thành thử thách vào cửa. Thật ra Lạc Ninh hoàn toàn có thể tự mình ra trận, nhưng lại vui vẻ giúp cô nổi bật. Nghê Hân Toàn tham gia vào giới giải trí vốn dĩ là một cuộc dạo chơi, cô càng xem trọng tình bạn với Lạc Ninh hơn cho nên cũng không ngần ngại mà nói rõ mọi chuyện.
Mọi người đều không nghĩ tới Nghê Hân Toàn có thể thông qua thử thách qua cửa lần này còn có công sức của Lạc Ninh trong đó nữa. Ấn tượng của mọi người về cô cũng càng tốt, đổi lại là người khác sợ là đã nóng lòng đích thân nhảy ra biểu hiện rồi cướp đoạt toàn bộ sự chú ý của mọi người rồi.
Chẳng hạn như Bạc Tương Tương!
Nhưng lạc Ninh lại tình nguyện nhường cơ hội này lại cho bạn tốt của mình, người như vậy thật hiếm thấy. Rốt cuộc nếu Nghê Hân Toàn không nói ra thì cũng không ai biết chuyện này, Lạc Ninh cũng không nghĩ tới Nghê Hân Toàn lại nói trắng ra.
Cô bật cười: "Chẳng qua em là người ngoài cuộc thì tỉnh táo thôi, cho nên mới phát hiện ra mấy vấn đề nhỏ của chị, chủ yếu là do chị đã luyện tập rất chăm chỉ sẵn rồi. Nếu không, chị cũng không có khả năng nắm giữ hoàn toàn kỹ thuật thêu hai mặt chỉ trong một đêm đâu."
Cô thấy Nghê Hân Toàn thật sự thích thêu thùa, còn rất khổ luyện. Các cô lại là chị em tốt nữa, cho nên cô không muốn đoạt mất sự chú ý của bạn tốt. Nhưng thật may vì cô không nhìn lầm người, tình bạn thân thiết sắt đá này hoàn toàn xứng đáng.
[ Cuối cùng cũng có người phá vỡ lời nguyền chị chị em em ]
[ Đây mới là bạn thân thật sự nè, hâm mộ tình cảm của các cô ấy ghê ]
[ Rất thích Lạc Ninh và Nghê Hân Toàn như vậy, một người thầm lặng hi sinh ở phía sau, một người có lợi cũng không chiếm làm của riêng. ]
[ Ba ba Lạc chính là ba ba Lạc, thêu thùa cũng là cao thủ ]
Sau đó, dưới khu bình luận lại có một đống người chạy tới kêu 'ba ba'. Lạc Ninh cũng vô tình thu hoạch được một nhóm 'fan ba', 'fan mẹ'.
Bạc Tương Tương thấy Nghê Hân Toàn thông qua thử thách và được vào cửa, quan hệ với Lạc Ninh còn tốt như vậy, tức giận đến chết khiếp. Ban đầu còn muốn để cho Nghê Hân Toàn phải xấu mặt, ai biết cô ta được Lạc Ninh giúp đỡ mà lại càng thu hút. Quả nhiên, Lạc Ninh sinh ra là để khắc cô. Chờ sau khi chương trình này kết thúc, cô nhất định phải đi tìm một thầy pháp xem thử mới được.
-Wattpad: Autumnnolove-
Tiếp theo chính là thời gian tham quan cũng như phát sóng trực tiếp. Sau đó mọi người cùng đi đến "Viện kinh kịch" Tinh Hoa. Lạc Ninh và Lục Tuân cũng không có ý định làm gì gây chú ý, luôn muốn để cho những người khác xuất hiện trước ống kính. Cho nên lần này vẫn không đại diện.
Chuyên môn của Sài Kính chính là kinh kịch. Lúc tới nơi này mọi người mới biết được thì ra ông ngoại của ông ấy chính là một bậc thầy kinh kịch nổi tiếng. Vì vậy kiến thứ cơ bản của ông ấy rất vững chắc, giọng hát càng thêm đắc sắc, dựa vào sức mình thông qua thử thách vào cửa.
Sau khi vào trong tham quan và phát sóng trực tiếp, Lạc Ninh vẫn giống như lúc ở Viện thêu truyền thống, cô cố tình giảm bớt sự tồn tại của bản thân, cho nên không có đi theo mọi người xướng kinh kịch.
Chạng vạng, mọi người quay trở về nhà trọ ở trấn Tinh Hoa. Sau khi cơm nước xong thì đoàn người ngồi ở trong sân ăn trái cây và trò chuyện.
Chờ đến khi phát sóng trực tiếp kết thúc, đột nhiên có một cô gái xinh đẹp đi tới. Dáng người cô ta cao dong dỏng, vẻ mặt rất kiêu kỳ và hừng hực khí thế.
Nhìn thấy cô gái đi vào, Lục Tuân cay mày: "Sao cô lại tới đây?"
Cô gái vốn đang rất kiêu căng, vừa nhìn thấy Lục Tuân lập tức hóa thân thành một cô gái nhỏ, "Anh Tuân, trước khi đi em muốn đến đây gặp anh đó."
Lục Tuân lạnh nhạt nói: "Không cần thiết!"
Sau đó giọng điệu càng thêm chán ghét, nói: "Hơn nữa tôi và cô hoàn toàn không thân thiết gì cả. Anh Tuân hay gì đó, tôi không muốn nghe thấy lần thứ hai."
Vành mắt Cơ Giai Dung trong nháy mắt đỏ ửng: "Em cũng bị anh ép tới phải xuất ngoại rồi, anh còn muốn thế nào nữa?"
Người ở đây thấy thế, lập tức sôi nổi chào giải tán rồi tản về phòng của mình. Tuy rằng bọn họ rất tò mò, nhưng tin tức về Lục ảnh để, bọn họ cảm thấy vẫn không nên hỏi thăm thì tốt hơn.
Lạc Ninh vừa nghe liền đoán được, cô gái này chắc chắn là người đã tạo ra sự kiện trên mạng lần trước. Cô đứng dậy chuẩn bị rời đi, dù sao Lục Tuân cũng đã nói anh sẽ xử lý nên cô sẽ không nhúng tay vào nữa. Ai biết vừa mới đứng dậy cất bước thì đã bị người ta gọi lại.
"Lạc Ninh! Cô gấp gáp bỏ đi như vậy có phải là đang chột dạ không?". Cơ Giai Dung nhịn không được mà nhìn Lạc Ninh và hỏi.
Hôm nay cô ta tới đây là vì muốn trước khi rời đi, xem thử xem người phụ nữ mà Lục Tuân xem trọng là kiểu người như thế nào. Bây giờ xem ra cũng chỉ có dáng dấp hơi xinh đẹp thôi, gia thế thân phận đều kém xa cô ta, cũng không hiểu vì sao lại được anh đặt ở trong lòng.
Cô chẳng qua chỉ cho người phát tán mấy tấm ảnh trên mạng thôi, một việc nhỏ xíu xiu như vậy mà Lục Tuân không màn đến tình nghĩa thế giao giữa hai nhà dù chỉ là một chút. Anh tạo áp lực với gia đình cô, muốn xử trí cô. Trong nhà không còn cách nào nên đành phải để cô xuất ngoại, xem như một hình phạt lưu đày, cô ta không thể nào cam lòng. Cho nên trước lúc ra nước ngoài đả lén chạy tới nơi này.
CHƯƠNG
Lạc Ninh thật sự có chút dở khóc dở cười. Phụ nữ cần gì phải làm khó phụ nữ chứ, người đàn ông này đã không thích cô rồi, cô không đi tìm anh ta sinh sự, tìm tôi có tác dụng sao?
Cô xoay người nhướng mày, "Tôi cần gì phải chột dạ chứ, muốn chột dạ cũng là cô phải chột dạ."
Chuyện trên mạng lần đó cô còn chưa tìm cô ta tính sổ. Lạc Ninh dám khẳng định, nếu không phải do Lục Tuân tra xét ra được rồi tìm người tạo áp lực với nhà cô ta thì cô ta tuyệt đối sẽ còn tiếp tục đối phó cô.
Sắc mặt Lục Tuân lúc này thật lạnh, "Cơ Giai Dung, xem ra lúc trước tôi cảnh cáo cũng còn quá nhẹ!"
Anh lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi cho ai đó. Cơ Giai Dung thấy vậy thì sắc mặt trắng bệch: "Lục Tuân, mấy năm nay em vẫn luôn chờ anh, sao anh có thể đối xử với em như vậy?"
Lúc nhỏ lần đầu tiên nhìn thấy Lục Tuân, cô đã bị anh trai nhỏ đẹp trai quá mức này mê hoặc. Sau đó, cô vẫn thường xuyên chú ý đến an, càng lớn anh càng tuấn mỹ phi phàm, mọi thứ như đang lớn dần trong trái tim cô. Cho nên cô muốn gả cho anh, muốn người trong nhà thúc đẩy một chút, nhưng cuối cùng Lục Tuân lại cự tuyệt. Lúc đó cô cũng chẳng đau buồn lắm, dù sao bên cạnh Lục Tuân cũng chẳng có người phụ nữ nào khác, cô còn rất nhiều cơ hội.
Cô tốt nghiệp đại học hàng top, không nghe theo sự sắp xếp của người nhà mà tự mở một công ty, năng lực công tác cũng khá mạnh. Cơ Giai Dung muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn gia thế có gia thế. Cô cho rằng trên thế giới này, chỉ có cô mới xứng đôi với Lục Tuân, cho nên vẫn luôn xem anh như người của mình.
Cô vẫn luôn không hành động, muốn dùng tình yêu làm anh cảm động, đột nhiên nghe được anh vì một nữ minh tinh mà chạy tới tham gia chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp gì đó. Trước đây anh chưa từng tham gia loại chương trình này bao giờ.
Cô nhịn không được nên đã cho người đi tra, sau đó phát hiện Lục Tuân thường xuyên cùng nữ minh tinh này lén liên hệ, thậm chí còn mang theo người phụ nữ này đi đến nhà hàng kia ăn cháo. Điều này chứng tỏ Lục Tuân thật sự coi trọng người phụ nữ này này, cô không chấp được kết quả như vậy. Cô luyến tiếc không dám xuống tay với Lục Tuân, bởi vậy liền ra tay từ chỗ Lạc Ninh, làm anh chủ động chán ghét người phụ nữ này. Ai biết kế hoạch mới tiến hành được bước đầu tiên đã bị Lục Tuân phá hủy, cũng làm cho cô đau lòng muốn chết.
Trên đầu Lục Tuân toàn là hắc tuyến, anh chẳng thể lý giải nổi trong đầu Cơ Giai Dung đang chứa những gì, "Trước giờ tôi không bảo cô chờ tôi, một năm trước nhà cô bàn chuyện liên hôn tôi đã đích thân từ chối rồi."
"Còn nữa, tôi và cô cũng không gặp qua được mấy lần, căn bản là không thân thiết gì, tôi đối xử với cô như thế có chỗ nào không đúng sao?"
Lời này anh chủ yếu muốn nói cho Lạc Ninh nghe. Anh và người phụ nữ này không có chút quan hệ nào, cô không được hiểu lầm anh.
"Đầu óc cô có bệnh thì đi trị đi, đừng có chạy đến đây la lối khóc lóc."
Lần đầu tiên nghe được Lục Tuân độc miệng như vậy, Cơ Giai Dung không thể tin được nhìn anh. Cô cắn môi, "Lục Tuân, anh thật sự không quan tâm đến giao tình giữa hai nhà chúng ta sao?"
Anh lại vì một người phụ nữ khác mà nặng lời với cô như vậy, có có chỗ nào không tốt chứ?
Lục Tuân nhíu nhíu mày, "Nếu tôi không màng đến giao tình hai nhà thì nhà cô đã không chỉ đơn giản để cô ra nước ngoài thôi đâu."
"Nhưng mà, cô đã ra mặt làm cho tôi cảm thấy ghê tởm thì người phá vỡ giao tình giữa hai nhà chúng ta cũng là cô."
Anh lại lười nói lời vô nghĩa với người phụ nữ này, nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại. Đây là số của anh trai Cơ Giai Dung, cũng là người thừa kế Cơ gia. Điện thoại vừa thông, Lục Tuân không chút lưu tình mở miệng: "Em gái của cậu chạy tới nơi này quấy rầy tôi. Nếu các người không quản, đừng trách tôi tự mình ra tay."
Người ở đầu dây bên kia cảm thấy thật đau đầu: "Cậu yên tâm, em ấy lén lút chạy ra ngoài, vệ sĩ lập tức sẽ đến nơi."
Lục Tuân lạnh giọng nói: "Vẫn nên thay đổi địa điểm xuất ngoại của cô ta đi, châu Phi mới thích hợp với cô ta."
Dám tới quấy rầy Lạc Ninh thì phải chuẩn bị tinh thần gánh chịu hậu quả đi.
Đối phương trầm mặc một lát: "Được!"
Chuyện này suy cho cùng cũng là do em gái mình sai, bọn họ cũng không muốn vì lí do này mà giao tình nhiều năm như vậy cùng Lục Gia bị phá hủy.
Sau khi cúp máy, Cơ Giai Dung còn chưa kịp nói thêm một câu nào thì trong viện đã xuất hiện mấy gã vệ sĩ mãnh mẽ kéo cô đi. Cô bị cưỡng chế nhét vào trong xe rời khỏi trấn Tinh Hoa, nhịn không được mà bật khóc. Lần đầu tiên cô bị đối xử như vậy, mà đầu xỏ gây ra chuyện này lại chính là người đàn ông cô yêu thầm nhiều năm.
Vì vậy, cô lấy điện thoại ra gọi đến cho anh hai. Tuy rằng anh cả cũng thương cô nhưng lại không dung túng bằng anh hai. Nếu như Lục Tuân vứt bỏ cô, anh cả nhất định sẽ tìm anh tính sổ thay cô. Nhưng bây giờ xác thật là cô chủ động đưa tới cửa mà người ta lạ không cần, anh cả tuyệt đối sẽ không quan tâm. Chỉ có anh hai mới là người sẽ yêu thương và dung túng cô vô hạn.
Đầu bên kia có người nhấc máy, một thanh âm mang chút bất cần đời vang lên. "Em gái, sao lại gọi cho anh?"
Cơ Giai Dung nghe được thanh âm này, vừa khóc vừa kể khổ, "Anh hai, có người giành chồng với em."
Sau đó đem sự tình phát sinh gần đây nói một lần.
Cơ Gia dịch cau mày, "Chờ anh trở lại sẽ trút giận cho em."
Mấy ngày nay anh ta bận đi công tác ở nước ngoài, cho nên cũng không biết chuyện này.
Cơ Giai Dung luôn biết anh hai tốt với cô nhất, "Anh hai, Lục Tuân muốn anh cả đưa em đi châu Phi, em thật sự không muốn sang đó."
Cơ Gia Dịch giơ tay xoa xoa giữa mày, "Chuyện mà anh cả đã quyết, anh cũng không thay đổi được"
"Em cứ ở bên đó một quãng thời gian đi, sau đó anh sẽ đến đón em về". Anh ta dỗ dành.
Cơ Giai Dung khóc nức nở, tuy rằng cũng biết được anh hai sẽ không thể thay đổi được quyết định trong nhà, "Vậy anh nhất định phải nhanh tới đón em đó."
"Đều do con ranh Lạc Ninh kia, nếu không phải cô ta dụ dỗ anh Tuân, anh ấy nhất định sẽ kết hôn với em."
Lục Tuân không thể độc thân cả đời. Nếu không có sự tồn tại của Lạc Ninh, anh chơi đủ rồi khẳng định liền tìm một thế gia môn đăng hộ đối kết hôn, mà cô chính là thích hợp nhất. Hiện tại kế hoạch của cô đều bị Lạc Ninh phá hỏng, cô hận Lạc Ninh đến thấu xương.
Cô cắn răng nói: "Anh hai, anh nhất định phải giúp em giải quyết tiện nhân kia!"
Trước giờ Cơ Gia Dịch vẫn luôn đối đãi với Lục Tuân như em rể, bây giờ người em rể này bị người ta đoạt mất, trong lòng anh ta cũng không thoải mái được: "Được, anh sẽ giúp em!"
Cũng chỉ là một cô gái thôi mà, anh ta có rất nhiều cách để thu thập. Anh ta lại nói thêm một câu: "Tạm thời em ngoan ngoãn một chút đi, nếu chuyện đến tai ông nội thì em cũng đừng mong được trở về."
"Em đã biết, vẫn là anh hai tốt với em nhất!". Cơ Giai Dung lúc này mới nín khóc mỉm người.
Cơ Giai Dung nhắc nhở, "Vậy anh muốn thu thập Lạc Ninh thế nào? Anh Tuân rất che chở ả ta, anh muốn xuống tay cũng đừng làm anh ấy phát hiện."
Cơ Gia Dịch không thèm để ý cười cười, "Cách đơn giản nhất chính là anh theo đuổi cô ta, như vậy Lục Tuân trở lại độc thân, lúc đó em đi tranh thủ tình cảm của cậu ấy."
Cơ Giai Dung cũng cảm thấy biện pháp này không tệ, chỉ là quá tiện nghi cho người phụ nữ kia. "Anh hai, vậy anh ngàn vạn lần đừng giỡn chơi thành thật nha!". Cô sẽ không tiếp thu được việc Lạc Ninh thật sự trở thành chị dâu của mình.
Cơ Gia dịch cười khẽ: "Trên đời này người phụ nữ làm cho anh đùa thành thật còn chưa có xuất hiện đâu, em yên tâm đi."
"Vậy anh hai, anh nhanh chóng tiến hành đi, em chờ tin tức tốt của anh!". Cơ Giai Dung rất tin tưởng vào bản lĩnh cùng thủ đoạn tán gái của anh hai nhà mình. Chỉ cần anh ta muốn theo đuổi ai, cho tới bây giờ cũng chưa từng thất bại.
Cơ Gia Dịch nói: "Yên tâm, chậm nhất là tháng sau có thể đuổi tới tay"
-Dịch: Autumnnolove-
Nhà trọ bên kia,
Lạc Ninh vẫn còn chưa hay biết cô đang bị người ta nhớ thương. Lúc này Lục Tuân đầy vẻ áy náy nói với cô: "Đây là chuyện ngoài ý muốn, tôi đảm bảo sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa."