Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
--Dịch: Autumnnolove--
Lạc Ninh cúp điện thoại, lại nói chuyện của Tiêu gia cho Lục Tuân nghe.
Lục Tuân cảm thấy khá bất ngờ, không nghĩ tới Liễu gia vậy mà lại bố trí loại trận pháp âm độc này.
"Tôi sẽ báo cáo vụ này lên Cục và Hiệp hội phong thủy."
Trận pháp và tà thuật để dời đi khí vận của người khác bị cấm sử dụng trong nước, lại dùng chính là phạm pháp.
Lạc Ninh sửng sốt: "Còn có Hiệp hội phong thủy nữa sao?"
Kiếp trước cô có đi theo ba của mình học phong thủy, nhưng không dùng qua bao giờ, cho nên hiểu biết của cô về giới này tương đối hữu hạn. Cũng là lần đầu tiên cô nghe nói đến tổ chức này.
Lục Tuân giải thích: "Đây chính là tổ chức được thành lập dành cho những người có nghiên cứu trong lĩnh vực phong thủy huyền học. Hiệp hội phong thủy được phía Chính phủ thừa nhận, rất có uy tín mà địa vị của bọn họ cũng rất cao."
() : Ở Việt Nam cũng có Bộ phong thủy, bộ này đang thuộc sự quản lý của Viện nghiên cứu và phát triển tiềm năng con người.
"Hội viên của Hiệp hội phong thủy đều là những đại sư huyền thuật và phong thủy nổi danh trong nước, đứng đầu hiệp hội là những vị đại sư Phật giáo và Đạo giáo."
"Hiệp hội phong thủy không chỉ là nơi mà các đại sư giao lưu mà còn hỗ trợ quốc gia xử lý những sự kiện kỳ lạ và đối phó với những tà thuật sư trong và ngoài nước tác oai tác quái."
"Cục đặc biệt của chúng ta thường xuyên hợp tác với người bên đó."
Lục Tuân lại nói thêm: "Nhưng mà người trong Hiệp hội không nhiều lắm. Chỉ có một vài vị đại sư phong thủy ở tầng đỉnh ít người biết tới."
Những tổ chức như thế này tất nhiên sẽ không tuyên truyền rầm rộ bốn phía.
Lạc Ninh tức khắc cảm thấy hứng thú: "Không nghĩ tới còn có tổ chức chuyên nghiệp như vậy, có cơ hội tôi cũng muốn tới giao lưu."
Lục Tuân cười nói: "Với trình độ phong thủy huyền thuật này của em, em không cần tự mình tới nơi đâu, không bao lâu nữa sẽ có người của hiệp hội tới cửa mời em gia nhập."
"Thật ra mục đích tồn tại của tổ chức này là để quản lý và hiểu biết về nhóm đại sư phong thủy huyền thuật."
"Dù sao thì những người am hiểu lĩnh vực này nếu muốn đi gây hại cho xã hội cũng hoàn toàn có khả năng."
Đối với thể loại huyền học và những thứ liên quan đến nó như bùa ngải, phía trên tuy rằng không can thiệp quá sâu nhưng vẫn hi vọng có thể khống chế được.
Lạc Ninh gật đầu: "Đúng thật, nếu như không để mắt đến bọn họ, không cẩn thận mất khống chế sẽ rất phiền toái."
--Dịch: Autumnnolove--
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, một lát sau Tiêu Du mới tới nơi.
Sau khi vào cửa, anh ta nhìn thấy Lục Tuân thì sửng sốt một chút. Hiển nhiên là rất bất ngờ không hiểu vì sao Lạc Ninh và Lục Tuân ở bên nhau.
"Lạc đại sư, Lục thiếu!". Anh ta khách khí chào hỏi.
Lạc Ninh phát hiện lúc Tiêu Du nhìn đến Lục Tuân thì ánh mắt của anh ta rất kinh ngạc. Sau đó cả người càng trở nên khiêm tốn, thậm chí thái độ còn mang theo vài phần cung kính.
Đây chắc chắn không phải là thái độ đối với một ảnh đế. Ngoài thân phận cục trưởng của Cục đặc biệt, Lục Tuân hẳn là vẫn còn một thân phận khác không đơn giản.
Lục Tuân mỉm cười gật đầu: "Tiêu tổng!"
"Lục thiếu và Lạc đại sư là bạn bè sao?". Tiêu Du không ngăn được cơn sóng tò mò trong lòng, ánh mắt mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu.
Lục Tuân là 'thái tử gia' trong giới thượng lưu, Tiêu gia bọn họ còn phải ngước lên mà nhìn. Có điều vị này sống quá khiêm tốn, trong lúc hứng thú nhất thời còn chạy đến giới giải trí dạo chơi một vòng. Nhưng thật ra không có bao nhiêu người biết đến thân phận của anh.
Tiêu Du là vì có một năm đi theo ông nội mừng thọ ông cụ Lục mới biết được vị ảnh đế Lục Tuân này chính là đứa con út được yêu thương nhất Lục gia.
Người ta đồn rằng vị thái tử gia này không gần nữ sắc, tính tình lãnh đạm. Vậy mà bây giờ đang ngồi ăn cơm thỉnh thoảng còn cười nói vui vẻ với Lạc Ninh.
Lục Tuân gật đầu: "Ừ!"
Nghe thế tử gia chính miệng thừa nhận, Tiêu Du càng thêm coi trọng Lạc Ninh.
Có thể kết giao bạn bè với vị này mà quan hệ nhìn qua thân thiết như vậy, Lạc Ninh quả nhiên không đơn giản.
Nhưng mà anh ta cũng biết chuyện gì không nên hỏi thì không nên hỏi, Tiêu gia bọn họ tuy là gia tộc hàng đầu nhưng lại không đắc tội nổi vị thái tử gia này.
Vì vậy anh ta chuyển tầm mắt về phía Lạc Ninh, cười hỏi: "Lạc đại sư, có phải cô phát hiện ra vấn đề trong ảnh chụp và video tôi gửi tới không?"
Lạc Ninh cũng nói đúng sự thật: "Đúng vậy, tôi phát hiện Liễu Thiều Anh trên ảnh chụp và video mà các người cung cấp rất giả. Hình như trên người cô ta có bùa hoặc thứ gì đó có thể mê hoặc đầu óc của các anh, khiến cho các anh không nhìn ra được chân tướng.
Tiêu Du chợt bừng tỉnh: "Hèn chi tôi đã theo dõi cô ta hơn nửa năm nay mà không phát hiện ra một chút manh mối nào. Khó trách thái độ của cô ta vênh váo như chắc ăn tôi sẽ không bắt được chứng cứ, thì ra là dùng loại thủ đoạn này."
Sau đó anh ta lấy một sợi dây chuyền mà Liễu Thiều Anh vẫn thường đeo đưa cho Lạc Ninh: "Lạc đại sư, đây là thứ mà cô yêu cầu tôi mang đến!"
Lạc Ninh nhận lấy dây chuyền, sau đó lấy bùa và bút vẽ bùa từ trong túi xách ra, tách lấy hơi thở trên dây chuyền giấu vào lá bùa, lại vẽ chú ngữ phá chướng.
Xong hết thảy cô mới đưa lá bùa cho Tiêu Du: "Bùa này anh đưa cho người theo dõi cô ta đeo trên người, chẳng những không làm cho Liễu Thiều Anh phát hiện mà còn có thể phá giải thủ đoạn trên người cô ta."
Cô lại nhắc nhở: "Đúng rồi, người anh thuê theo dõi vẫn nên đổi người đi, người lúc trước hẳn là bị cô ta phát hiện rồi."
Tiêu Du cẩn thận nhận lấy lá bùa rồi cất vào túi: "Đã biết, đều nghe theo sự sắp xếp của Lạc đại sư."
"Có tiến triển tôi sẽ lập tức liên hệ với cô."
Anh ta cũng rất thức thời cười nói: "Tôi không làm phiền hai người dùng cơm nữa!"
Lời vừa nói ra, anh ta lén nhìn thấy tươi cười trên mặt Lục thiếu càng sâu sắc, quả nhiên đã làm đúng rồi.
Lạc Ninh gật đầu: "Tạm biệt!"
"Đúng rồi, nếu như bên này anh có tiến triển thì cũng kêu người đi theo dõi những nữ quyến khác của Liễu gia đi, nói không chừng sẽ có thêm thu hoạch". Cô lại dặn dò thêm.
Tiêu Du cũng đang có ý định như vậy: "Được, tôi lập tức đi làm."
--Wattpad: Autumnnolove--
Sau khi anh ta rời đi, Lạc Ninh bèn hỏi Lục Tuân: "Anh quen biết anh ta sao?"
Lục Tuân cũng không giấu giếm: "Có gặp qua một lần vào tiệc mừng thọ của ông nội tôi năm kia, không thân."
Trí nhớ của Lục Tuân rất tốt nên gặp qua chuyện gì hay ai anh đều sẽ nhớ rõ.
Lạc Ninh đã có suy đoán nhất định về thân phận của anh, cũng không hỏi tới mà đổi đề tài: "Chiều nay thử vai luôn sao?"
Lục Tuần cười trả lời: "Đúng vậy, tôi đã hẹn với đạo diễn rồi."
"Em xem hết kịch bản rồi đúng không?". Anh biết Lạc Ninh đã muốn làm gì đều sẽ làm rất nghiêm túc.
Lạc Ninh cười đầy tự tin: "Xem xong rồi, cũng có nghiền ngẫm và lý giải đối với nhân vật nữ chính. Chiều nay thử vai nhất định sẽ không làm anh mất mặt."
Trước khi tham gia kỳ hai của chương trình thực tế, Lục Tuân đã giới thiệu cho cô một vai nữ chính trong một bộ phim điện ảnh. Cô xem xong kịch bản thì rất thích vai diễn này nên đã đồng ý, hôm nay chính là ngày hẹn đến thử vai.
Lục Tuân cong khóe môi: "Tôi vẫn luôn rất yên tâm về em!"
Cơm nước xong, Lục Tuân lái xe chở Lạc Ninh đến một Tứ hợp viện.
Bày trí và trang hoàng của Tứ hợp viện này tương đối trang nhã nhưng cổ xưa, một người đàn ông hơn tuổi đang ngồi trong viện uống trà.
Nhìn thấy hai người Lục Tuân tiến vào, ông liền cười chỉ chỉ vào vị trí đối diện: "Tới đây ngồi đi!"
Lục Tuân chủ động giới thiệu trước: "Vị này chính là người tôi đã đề cử vào vai nữ chính, Lạc Ninh."
"Vị này chính mà đạo diễn Mạc". Anh lại giới thiệu cho Lạc Ninh.
"Chào đạo diễn Mạc!". Lạc Ninh chưa từng hợp tác với vị đạo diễn này, nhưng đại danh của ông ấy như sấm bên tai.
Mạc Nghị Quảng, đạo diễn hàng đầu trong vòng giải trí, bất kỳ bộ phim điện ảnh nào của ông ấy đưa ra rạp đều đạt doanh thu cháy phòng vé, không có ngoại lệ.
Tất nhiên, đạo diễn Mạc cũng nổi tiếng nghiêm khắc. Mỗi một bộ điện ảnh trong tay ông ấy không cần biết là đề tài gì đều được chế tác hết sức hoàn mỹ, khâu tuyển chọn diễn viên yêu cầu rất cao.
Lạc Ninh không nghĩ tới đạo diễn của bộ điện ảnh mà Lục Tuân đề cử lại chính mà đạo diễn Mạc danh tiếng lẫy lừng.