Satsuriku no Dungeon Master Roujouki

chương 74: đến thị trấn mới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Leaf, xuống đi. "

"Vâng, ối… "

Sau khi Automata và Leaf xuống xe ngựa, ngựa và xe được chuyển về Hầm ngục.

Chúng tôi sẽ đi bộ đến thị trấn.

Thế nhưng Leaf hoàn toàn bất lực do say xe nên tôi không còn cách nào khác ngoài cho Automata cõng.

Sau đó, Automata đi đến cổng thị trấn Barom, cho lính gác cổng xem Thẻ mạo hiểm giả và đi vào trong thị trấn.

Nhân tiện, lính gác là một ông chú có tai thú.

Có nghĩa là Thú nhân.

Đất nước này xem ra khác với Vương quốc Wolfeus của con người.

"Nhân tiện, cô nương đó cũng là Mạo hiểm giả à? "

Lính gác thú nhân chỉ tay vào Leaf đang bất tỉnh sau lưng Automata và hỏi.

Giờ thì, trả lời sao đây.

Bỏ qua chuyện Leaf không phải là nữ, trả lời Leaf là bạn đồng hành hay thành thực trả lời là nô lệ đây.

Không thể chọn trả lời là Mạo hiểm giả.

Tại vì Leaf không có Thẻ mạo hiểm.

Mà, trả lời theo hướng vô thưởng vô phạt vậy.

"Không, chỉ dẫn theo thôi. "

"Vậy à. Thế thì phí thông hành là năm xu bạc. "

Tôi trả năm đồng như được bảo.

Phí cao hơn ở thị trấn Baldor nhỉ.

Tiện thể nói luôn, gần đây tôi mới biết rằng một xu bạc có giá tầm 1000 yên (220k).

Giống như thế, xu đồng tầm 100 yên và xu vàng tầm 10000 yên.

Dễ hiểu dễ vận dụng.

Còn nếu trả lời đây là nô lệ thì phí thông hành bao nhiêu nhỉ?

Có hơi tò mò.

Sau khi qua cổng, chúng tôi vào thị trấn.

Những người dân sống nơi đây gây cho tôi ấn tượng mạnh.

Nhóm người có tai thú.

Nhóm người có tai dài.

Nhóm người mập lùn.

Nhóm người to lớn đến mức phải ngước lên nhìn.

Rất nhiều chủng người sải bước trên đường.

Có khi Ma vương lẫn vào đám này cũng không gây khó chịu.

Đúng là Dị giới có khác.

"U, unn… "

Giờ thì, phải đánh thức Leaf đang rên rỉ sau lưng để giải thích về thị trấn, đúng hơn là đất nước này.

Thế nên tôi hướng thẳng đến nhà trọ.

Thuê phòng và trả tiền trọ rồi cho Leaf lên giường.

Rồi lắc người nó để gọi dậy.

"Dậy đi. "

"Unn… "

Nhưng không dậy.

Ngược lại trông như đang gặp ác mộng vậy.

Đi xe ngựa khổ sở hơn tôi nghĩ nhỉ?

Rất dễ nếu dùng Dấu ấn nô lệ để cưỡng ép nhưng nó không thể nghiêm chỉnh kể chuyện trong tình trạng này được.

Không còn cách nào khác.

Cứ để nó ngủ.

Đằng nào cũng không vội.

Không hiểu vì sao tôi đã cho Automata xoa đầu Leaf, trong khi đó bản thân sẽ sử dụng thời gian rảnh.

Đầu tiên gửi Thây ma giáo viên đến để đánh dấu căn phòng này.

Sau đó cố gắng luyện tập phép thuật ở khu luyện tập.

Ngoài ra còn tập giả chiến khi vào trong chị Giáp sống nữa

Bao cát Thây ma bất tử bị đập te tua.

Nhân tiện, độc trong Hầm ngục không có tác dụng với Chủ hầm nhục nên không cần phải giải trừ.

Lạ thật đấy.

Sau khi hoàn thành, tiếp đến là tập luyện đặc biệt về Shinsou.

Ngồi thiền, đối mặt với bản thân đế lôi sức mạnh ra ngoài.

Có chút phản ứng.

Cảm giác như sắp bung ra được ấy.

Nhưng quá nhiên hôm nay cũng không được rồi.

"Chủ nhân… "

Lúc đã ngồi thiền xong, tôi nghe thấy tiếng đó từ màn hình.

Tôi nghĩ Leaf đã dậy rồi nhưng hình như vẫn còn đang ngủ.

Xem ra chỉ là nói mớ.

Chắc là do được Automata xoa đầu nên biểu cảm của Leaf đã dịu đi hẳn.

Nói mớ về tôi như thế trong tình trạng này, có vẻ thân thiết hơn rồi nhỉ?

Mà, đây không phiền đâu.

Độ hảo cảm không thể lấy được chỉ bằng việc bắt nô lệ làm việc vô lý.

Rất khó để cho nô lệ xem chủ nhân là đồng minh một cách tự phát.

Đây chính là điểm khác nhau giữa Leaf và đám bị điều khiển bởi Thây ma Luyện thú.

Nói cách khác, Leaf là một quân cờ đáng quý không thể thay thế được.

Cứ nâng niu nó đi.

Automata tiếp tục xoa đầu Leaf trong khi tôi suy nghĩ.

"Ehehe… "

Chú thú cưng mỉm cười khi được xoa đầu trông đáng yêu ngoài sức tưởng tượng.

Truyện Chữ Hay