Hai trăm bình đan dược Đường Tiêu lấy được, nếu cầm ra kinh thành mà bán thì ít nhất có thể bán được hơn năm ngàn lượng bạc.
Hơn năm ngàn lượng bạc là khái niệm gì?
So sánh trực quan một chút, ví dụ như một người dân bình thường ở Đại Minh Hướng, một năm tiền sinh hoạt chỉ cần nửa lượng bạc là đủ rồi. Những binh sĩ không ra trận quân lương một ngày chỉ có ba phân bạc, một tháng chưa đủ một lượng.
Thân là người hầu của Đường Tiêu, mười nha đầu tiền tiêu vặt hàng tháng cộng lại là gần sáu lượng. Còn bản thân Đường Tiêu mỗi tháng tiền tiêu vặt cũng chỉ có mười lượng. Phải biết rằng Hầu phủ cũng được xem là gia đình đại phú trong kinh thành rồi.
Trấn Quốc Hầu Đường Uyên trong tất cả các Hầu gia được xem là có bổng lộc cao nhất. Mỗi tháng, theo như quy định của Đại Minh Hướng thì cũng có được lượng. Đương nhiên, chi tiêu hàng ngày của Hầu phủ, còn có sản nghiệp của Hầu gia chèo chống, không hoàn toàn dựa hết vào lương bổng của Hầu gia.
Từ Minh, Hoàng Quyền và một thiếu niên khác bí mật tìm cách giết Đường Tiêu ở Đông Thai Sơn, kết quả là bị Đường Tiêu xuyên qua thời gian trở về giết lại. Trước khi bọn chúng giết Đường Tiêu, đã nói với trong nhà, muốn đến một ngọn núi phía bắc kinh thành để bế quan tu luyện một thời gian, trùng kích tu vi võ giả Nhân Nguyên cấp hai.
Sau khi trở thành võ giả, mỗi lần được lên chức, thì địa vị xã hội sẽ đồng thời được tăng lên. Đối với phát triển gia tộc trong tương lai cũng cực kỳ quan trọng. Bọn chúng thân là con nối dõi của gia tộc võ học, thiên phú tương đối cao, nên đương nhiên là được ký thác kỳ vọng. Trong thời khắc mấu chốt sẽ dốc hết gia tài để giúp bọn chúng phát triển. Vì vậy, các gia đình đã góp nhặt kim lượng để mua những dan dược tu luyện cho bọn chúng mang trên người.
Giống như bọn trẻ bây giờ, cha mẹ của bọn chúng có thể vung tiền như rác cho việc học của con mình. Chỉ có điều, với ba đứa này, trong nhà vô luận như thế nào cũng không tưởng tượng được những đan dược mà gia đình đã dốc hết tiền mua toàn bộ đều nằm trong phòng tiểu thiếu gia Đường Tiêu của Trấn Quốc Hầu phủ.
Tuy Trấn Quốc Hầu cũng có tài lực, nhưng bỏ ra năm ngàn lượng bạc để mua đan dược, cũng không phải nói mua là mua được. Mặt khác cũng còn phải xem xét nó có đáng để mua hay không.
- A, dùng để luyện võ thật sao? Thật tốt quá!
Đường Tiêu nhẹ nhàng gật đầu, mặc dù trong lòng hắn chẳng biết giá trị của những dược hoàn này.
- Thiếu gia cậu muốn luyện võ sao?
Mục Thương nghe thấy Đường Tiêu lẩm bẩm gì đó.
- À, Mục thúc bây giờ là võ giả cấp bậc gì vậy?
Đường Tiêu hỏi Mục Thương.
- Haha, Nhân Nguyên cấp sáu, trùng kích Địa Nguyên Cấp thất bại. Nhiều năm như vậy mà vẫn chỉ nằm ở giai đoạn này.
Mục Thương lộ vẻ sầu thảm nói.
Võ giả Nhân Nguyên cấp sáu có thể trùng kích Địa Nguyên Cấp. Một khi đạt được Địa Nguyên Cấp thì chính là một cuộc lột xác. Võ giả Địa Nguyên Cấp đều là tinh anh của Đại Minh Hướng. Ít nhất đứng hàng tướng quân, dưới trướng thống lĩnh hàng vạn binh sĩ. Từ Địa Nguyên Cấp về sau tiến thêm một bước tu luyện trở thành võ giả Địa Nguyên cấp bốn, có cơ hội được Đại Minh Hướng phong hầu. xem tại TruyenFull.vn
Biên chế quân đội Đại Minh Hướng binh sĩ dưới trướng so với triều đại lớn thì ít hơn rất nhiều. Đồng dạng là tướng quân, nhưng tướng quân của Cửu Châu đại lục có thể thống lĩnh ít nhất mười vạn binh sĩ.
Người của Áo Bỉ đảo rất ít, nên thực lực căn bản không thể so sánh với triều đại lớn.
Nếu như Mục Thương có thể đạt được Địa Nguyên Cấp thì y sẽ không ở lại Hầu phủ làm một gã hộ vệ bình thường.
- Mục thúc dạy cho cháu tập võ đi.
Đường Tiêu nhìn những chai thuốc trước mặt, nheo mắt lại.
Mục Thương tuy cảm giác hôm nay Đường thiếu gia có chút quái dị, nhưng nghe nói chuyện hắn gặp phải trên núi thì cũng không cảm thấy kỳ lạ nữa. Đại khái là sau khi thiếu gia bị người khác khi dễ thì đã tỉnh ngộ được điều gì đó. Hắn chủ động đưa ra lời đề nghị học võ, nếu như Hầu gia và phu nhân mà biết được, nhất định sẽ rất cao hứng.
- Vâng, nếu thiếu gia muốn tập võ thì ta sẽ dốc hết toàn lực dạy cho cậu.
Mục Thương do dự một chút rồi đáp ứng Đường Tiêu.
- Mục thúc, chú có thể trong ba tháng dạy cho cháu trở thành võ giả Nhân Nguyên cấp ba được không?
Đường Tiêu nhớ đến việc đánh cuộc của mình và công chúa Dực Đài cho nên thuận miệng hỏi Mục Thương một câu.
- Cái này….
Mục Thương cảm thấy khó xử.
Đường Tiêu không biết câu hỏi của hắn giống như một đứa trẻ còn chưa biết mặt chữ thì đã chạy đến trường tiểu học hỏi giáo viên:" Cô ơi, cô có thể trong ba tháng dạy cho em tất cả những chương trình lớp một, lớp hai, lớp ba được không?"
Trong ba tháng, ngay cả ta hồn cũng không đủ. Ta hồn thành công thì mới có thể trở thành một võ giả Nhân Nguyên cấp một. Bản chất của ta hồn chính là rèn luyện ý chí linh hồn của người luyện. Lực ý chí không kiên định thì không có khả năng có được một linh hồn cường đại. Chỉ có một linh hồn cường đại thì mới có thể thông Thiên Địa Nguyên Khí, cam đoan cuối cùng có thể ta hồn thành công, gia nhập hàng ngũ võ giả.
Quá trình ta hồn là thông qua các phương pháp huấn luyện cường hóa thân thể, đồng thời thông qua ta luyện ý chí của người luyện để linh hồn dần dần mạnh lên. Ý chí phải kiên định, linh hồn phải cứng cỏi thì tương lai mới có thể trở thành một võ giả. Nếu muốn có một trụ cột vững chắc, người bình thường ít nhất cần có mười năm thời gian để tiến hành ta hồn.
Thiếu gia làm việc gì cũng chưa từng có sự kiên nhẫn. Theo kinh nghiệm trước giờ cho thấy, rất nhiều chuyện chỉ làm cho hắn hứng thú ba ngày đã là không tệ rồi. Hắn là một người có lực ý chí vô cùng yếu ớt. Những võ sư đều nhất trí nói hắn là một phế vật võ học, một chút cũng không oan uổng.
Mục Thương cho rằng đây chính là sai lầm của phu nhân Khánh Đô. Do bà quá cưng chiều hắn, đã biến hắn thành một gã yếu ớt.
Bình thường, một người có thiên phú nhất định, ý chí kiên định thì ta hồn thành công khoảng một năm thì có thể tiến vào Nhân Nguyên cấp hai. Từ cấp hai tiến vào cấp ba cũng cần ít nhất hai năm thời gian.
Đủ loại đan dược như thế này thì có thể rút ngắn thời gian gấp đôi. Nhưng muốn đem thiếu gia thể trạng yếu ớt trong một thời gian ngắn bồi dưỡng thành một võ giả Nhân Nguyên cấp ba trong một hai năm là không thể được.