- Càn Kình? Hắn có thể trở nên rất cường đại, nhưng vậy thì đã sao? Thần linh sao? Cho dù hắn thật sự là người được thần linh lựa chọn người ấy, ta cũng sẽ một kiếm đâm chết hắn, đuổi hắn về với thần linh, nói cho thần linh biết, người đã lựa chọn sai lầm. Tư Mại Nhĩ, ngươi già rồi. Thời đại sắp thay đổi.
Biệt Tây Bặc Tư Mại Nhĩ thấy lời lẽ của Mông Đế Tư tràn ngập sự khiêu khích, khẽ cau mày.
Là đệ tử ưu tú nhất của Lộ Tây Pháp Nghịch Hào, quả thật cũng có đủ tư cách để càn rỡ, nhưng bất luận kiêu ngạo thế nào, cũng phải thật sự nhìn thẳng vào đối thủ. Càn Kình không phải là một người đơn giản.
- Tư Mại Nhĩ, suy nghĩ của ngươi thế nào?
Bát Hoang Kiếm Anh ngồi ở trong góc, nhìn chằm chằm vào vị tộc trưởng đại tộc Biệt Tây Bặc của Ma tộc. Rõ ràng thực lực hắn đã tăng cường lên rất nhiều, có thể chinh chiến trên chiến trường Nhân Ma, vẫn sống mạnh mẽ đến bây giờ, chắc chắn sẽ không phải là kẻ nhát gan. Lý lịch của hắn có thể khiến cho bất kỳ Ma tộc nào phải kính nể. Lần này hắn chuyên tâm tu luyện nhiều ngày như vậy mới xuất hiện, nhãn giới nhất định sẽ có sự tăng cường mới.
- Nếu như không có ai thức tỉnh chung cực, nếu như Đại Ma Vương bệ hạ không tự mình ra tay...
Biệt Tây Bặc Tư Mại Nhĩ thở dài, biểu tình rất ngưng trọng:
- Vẫn mong thái tử điện hạ… triệu tập quân đoàn ma pháp! Tuy rằng triệu tập quân đoàn ma pháp giết chết Càn Kình là một hành vi rất đáng sỉ nhục, nhưng nếu để mặc hắn cứu công chúa rời đi, như vậy lại là nỗi sỉ nhục không có cách nào gạt bỏ được!
- Cái gì?
- Triệu tập quân đoàn ma pháp?
- Tư Mại Nhĩ, ngươi biết ngươi đang nói gì không?
- Ngươi muốn tộc Biệt Tây Bặc vĩnh viễn bị ghi thành nỗi nhục trong lịch sử sao?
- Ngươi nói như vậy, nếu như truyền tới trong tai những người khác trong Ma tộc, toàn bộ tộc Biệt Tây Bặc sẽ không ngóc đầu lên được!
Biệt Tây Bặc Tư Mại Nhĩ mới vừa nói ra khỏi miệng, nhất thời khiến tất cả tộc trưởng Ma tộc được thái tử điện hạ mời tới họp, gần như đều nhìn hắn rít gào, thể hiện sự phẫn nộ, vị tộc trưởng Biệt Tây Bặc này bị Ma tộc Mã Môn đánh bại, bây giờ lại nhát gan đến mức này!
- Tư Mại Nhĩ! Nếu như ngươi không phải là tộc trưởng tộc Biệt Tây Bặc, hiện tại ta đã lập tức giết chết ngươi!
Kim Lãnh Ma Nhãn vỗ bàn đứng lên.
- Ngươi có phải là một trong mười đại gia chủ huyết mạch hay không?
Biệt Tây Bặc Tư Mại Nhĩ giương mắt nhìn xuống Kim Lãnh Ma Nhãn. Ma này lúc đầu ở trong cuộc so đấu ngự tiền, xạ thủ trẻ tuổi Càn Kình đánh bại về phương diện xạ thuật. Hiện tại xem ra hắn vẫn còn nhớ rõ nỗi nhục bị đánh bại lúc trước!
- Chúng ta là thủ vệ Ma tộc, vô số năm vinh quang vì huyết mạch! Chúng ta cũng không phải là một người. Phía sau chúng ta là cả gia tộc, là cả Ma tộc! Nếu như chúng ta sử dụng quân đoàn ma pháp, như vậy vô số Ma tộc sẽ nhìn chúng ta như thế nào? Tên của chúng ta sẽ bị dùng phương thức nào để vấy bẩn? Viết vào lịch sử sao? Chúng ta là ma vũ sĩ! Càn Kình cường đại, lẽ nào chúng ta không cường đại? Bao nhiêu chiến sĩ hoàng triều Chân Sách cường đại, cuối cùng đều chết ở trong tay của chúng ta. Càn Kình cũng sẽ không ngoại lệ!
Kim Lãnh Ma Nhãn dõng dạc nói, khiến các vị cường giả liên tục gật đầu:
- Nếu như Tộc Biệt Tây Bặc lá gan nhỏ! Cứ rời khỏi là được...
- Ngươi nói ai lá gan nhỏ?
Một ma trẻ tuổi đang ngủ ở bên cạnh Biệt Tây Bặc Tư Mại Nhĩ đột nhiên tỉnh lại. Trong đôi mắt, chiến ý khát máu chiến ý không ngừng phát ra. Hắn cầm một thanh chiến đao đầy khí tức đẫm máu trong tay nhìn chằm chằm vào Kim Lãnh Ma Nhãn:
- Bây giờ chúng ta đi ra ngoài, xem ai lá gan nhỏ hơn ai?
Khí tức khát máu, ý chí hiếu chiến tràn khắp phòng khách, khiến các ma không khỏi cảm giác bản thân mình giống như đang ở giữa mùa đông lạnh giá.
Biệt Tây Bặc Cổ Lặc! Một trong thập lục cường thế hệ trẻ tại cuộc thi đấu Tân Ma Vương! Thiên tài cường đại từng đứng thứ hai trên bảng nhập thánh!
Hôm nay, Biệt Tây Bặc Cổ Lặc đã bước vào cảnh giới Chân Thánh. Tính cách hiếu chiến của hắn, ngay cả cường giả thế hệ trước cũng lựa chọn né tránh. Thực lực của hắn vượt xa Kim Lãnh Ma Nhãn.
- Ngươi...
Kim Lãnh Ma Nhãn oán hận trừng mắt với Biệt Tây Bặc Cổ Lặc, nhưng thật sự không dám nói tiếp. Đối mặt loại cuồng ma hiếu chiến này, ngươi chỉ cần nói sai, nói cái gì đánh thì đánh, hắn sẽ không phân biệt trường hợp, thời gian, trực tiếp rút đao ra chém ma. Đó cũng không phải là chuyện gì mới mẻ.
- Yên lặng một chút.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách khoát tay áo, mắt nhìn chằm chằm vào Bát Hoang Tranh Vanh gia chủ huyết mạch Bất Tử Quân Vương chẳng bao giờ lên tiếng, cùng với Kiều Luân Đặc, gia chủ huyết mạch Nguyên Tố Chi Vương:
- Bây giờ phụ hoàng còn chưa xuất quan. Mong lúc hai vị gia chủ đối mặt Càn Kình, có thể ra lực nhiều hơn, mang lại vẻ mang cho Ma tộc.
Bát Hoang Tranh Vanh không mặn không nhạt gật đầu. Nhưng thật ra gương mặt Kiều Luân Đặc lại có phần hưng phấn. Một trong những thiên tài trong gia tộc Kiều Tạp đã chết ở trong tay Càn Kính. Lúc đầu, Càn Kình lấy thân phận là Kích Lưu Phi Kính, nếu như động vào hắn chính là đối đầu với bá tính bình dân của Ma tộc, cũng sẽ chọc giận Đại Ma Vương bệ hạ.
Hiện tại, thân phận thật sự của Càn Kình đã xuất hiện. Kiều Luân Đặc rất hưng phấn. Thời gian qua, thực lực mình lại có tiến triển. Vừa lúc mình dùng Càn Kính này để nghiệm chứng, mình đã vượt qua ba đại gia chủ huyết mạch hoàng triều Chân Sách.
Thời gian trôi qua như bay. Trong năm ngày ngắn ngủi, các nơi trong Ma tộc đều có ma vũ sĩ tự phát tiến hành chặn đường Càn Kình. Kết quả, sự xuất hiện của bọn họ ngoại trừ tăng thêm chiến tích thắng lợi cho Càn Kình ra, hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì.
Ngày thứ sáu, tinh thần tất cả Ma tộc đều trở nên căng thẳng. Bởi vì ngày hôm nay, đúng là ngày Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sẽ bị thiêu chết! Càn Kình vẫn còn ở ngoài vài trăm dặm, sợ rằng thật sự khó có thể tiến hành cứu viện cho Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Lãnh địa Ma tộc thật sự quá lớn.
Ngày thứ sáu, sau khi Càn Kình tiến vào lãnh địa Ma tộc, bầu trời thành Đọa Lạc đầy mây đen. Trên quảng trường cực lớn có chất vô số củi lửa. Ở giữa có đặt một cái cột kim loại có minh văn đặc biệt. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đã bị cột chặt ở trên cột lửa kim loại đặc biệt này.
Xung quanh quảng trường rộng lớn này đã có không biết bao nhiêu loại ma pháp trận, dưới sự kích thích ma pháp sư, áp chế thực lực cường đại của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy một mắt, y phục bị rách nát nhiều chỗ. Vết thương vẫn còn rất mới, phần bụng dưới hơi hở ra. Toàn thân nàng từ trên xuống dưới đều tản ra một vẻ đẹp thành thục thánh khiết.
Trong quảng trường rộng lớn tập trung rất nhiều Ma tộc, tới quan sát. Cảnh tượng thiêu chết công chúa như vậy, nghìn năm cũng khó gặp được một lần. Hơn một nghìn ma vũ sĩ trên người mặc áo giáp sáng loáng, bộ dạng khẩn trương canh phòng ở bên cạnh cột lửa.