Cửu Dương Phong Hoa thật sự có phần không hiểu những người tuổi trẻ này. Lúc này không ngờ mỗi người đều đánh chủ ý vào gia tộc của chính mình.
Bàn Mộng Thần cảm giác được không ít ánh mắt tập trung ở trên người mình. Hắn rất bình tĩnh cười:
- Gia tộc huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu cũng cướp. Vậy gia tộc rắn chín đầu thì sao? Chúng ta còn là minh hữu của Càn Kình, tất nhiên phải mở rộng ra ủng hộ! Cướp!
- Lão đại Càn Kình, ta cũng biết nơi gia tộc huyết mạch chiến sĩ Ngụy Long chúng ta để thánh khí mang theo lần này.
Y Toa Tái Nhĩ hưng phấn nói:
- Ta đã sớm muốn đi trộm ra ngoài, vẫn không có cơ hội! Lần này chúng ta thẳng thắn cướp đi! Ta nghĩ cô cô cũng đang ở chỗ của gia tộc, nhất định phải cướp!
Cửu Dương Phong Hoa phát hiện lần này ánh mắt mọi người không tập trung đến trên người nàng, trái lại có chút ngượng ngùng và do dự. Mình đi theo Càn Kình, muốn từ bên cạnh đối phương, nghiên cứu đối phương. Nếu như chỉ nhận lấy, không cống hiến, đó không phải là thói quen của gia tộc huyết mạch Chiến Thần.
Những gia tộc của người khác đều cướp, chỉ có gia tộc huyết mạch Chiến Thần không bị cướp sao?
Được rồi... Lại nói tiếp, điều này cũng có chút tổn hại tới vinh quang của gia tộc huyết mạch Chiến Thần! Dựa vào cái gì gia tộc người khác bị cướp, gia tộc huyết mạch Chiến Thần không bị cướp? Lẽ nào cường đạo cũng khinh thường gia tộc huyết mạch Chiến Thần sao?
- Ta... cũng biết chỗ gia tộc chúng ta giấu bảo ở Thần Đô.
- Rất tốt! Mỹ nữ! Nàng đúng là trộm tốt!
Đoạn Phong Bất Nhị hưng phấn vỗ vào vai Cửu Dương Phong Hoa nói:
- Lần này nàng cống hiến thánh khí, cuối cùng nàng sẽ kiếm được lời. Thấy tiểu đội của ta không? Những người này đều là do một tay Càn Kình huấn luyện ra! Các loại ma đạo khí và thuốc thần bí còn có thuốc bồi dưỡng! Ngươi đầu tư những thánh khí này, coi như ngươi kiếm chút tiện nghi.
Cửu Dương Phong Hoa rất muốn cười. Dâu có chuyện như vậy? Đầu tư chút ít? Cướp đoạt bảo khố của thế gia huyết mạch Chiến Thần! Đây coi như là chuyện nhỏ? Đầu tư nhỏ sao?
Nếu như người khác nói những lời này, Cửu Dương Phong Hoa đã sớm lớn tiếng cười ha ha. Nhưng người đứng trước mắt nói những lời này lại là tên Đoạn Phong Bất Nhị này. Điều này thực sự khiến mình không cách nào bật cười được. Bởi vì Càn Kình thật sự khiến thực lực của thế hệ trẻ trong gia tộc Lý gia và Bàn gia còn có Y Toa tăng vọt.
- Tối đa khoảng nửa ngày là có thể cướp hết tất cả.
Mộc Nột Chân Sách chạy phía trước dẫn đường:
- Bên này! Vài món thánh khí của hoàng gia đều để ở chỗ này.
- Hoàng tử điện hạ... Nơi này là...
Ầm!
Hai cường giả cấp Đấu Hồn canh gác bảo khố, còn chưa kịp nói thêm lời nào, Phần Đồ Cuồng Ca và Lý Lôi Long đã bị hồn vực di chuyển trong nháy mắt của Đoạn Phong Bất Nhị, di chuyển đến phía sau bọn họ, trực tiếp đánh một đòn khiến bọn họ hôn mê bất tỉnh.
Trên người Mộc Nột Chân Sách tản ra khí tức của một mã tặc. Hắn đi tới phía trước, đạp một cước vào cửa lớn của bảo khố, trực tiếp đá văng cánh cửa ra. Sau đó hắn rất nhanh liền nhảy vào trong đó nói:
- Tới đây, tới đây, tới đây. Bên này!
Càn Kình đi dạo qua một vòng, thu ba món thánh khí trực tiếp vào trong đấu giới, sau đó xoay người ra khỏi bảo khố nhìn về phía những người khác:
- Tiếp theo đến nhà ai?
- Nhà của ta! Nhà của ta! Cướp nhà của ta trước!
Y Toa Tái Nhĩ vô cùng hưng phấn:
- Cướp nhà của ta trước!
Mọi người không có dị nghị gì, theo Y Toa Tái Nhĩ lao ra khỏi hoàng cung. Bọn họ lại phát hiện Y Toa Tái Nhĩ xông lên phía trước chợt dừng bước. Hắn lẳng lặng đứng ở cửa chính của hoàng cung, nhìn về phía ngoài cửa, cách đó không xa.
Bàn Hoành Cơ, Lý Phách, Càn Chiến Huyền, Cửu Dương Chân Tông...
Hiện nay, bất kể là cường giả Chân Thánh thế hệ trước nào đang ở Thần Đô, hiện tại đều đang đứng ở cách cửa lớn phía ngoài hoàng cung không xa, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cửa lớn của hoàng cung. Cánh cửa khổng lồ này tản ra một loại khí lưu cường đại chưa bao giờ thấy. Khí lưu này giống như có một vị thần cầm rìu chiến đang đứng trên không trung, ngăn cản bất kỳ kẻ nào tiến vào cửa hoàng cung.
Cửu Dương Chân Tông, Bàn Hoành Cơ, Lý Phách, Càn Chiến Huyền... Còn có các gia chủ đại gia tộc huyết mạch, mỗi người đều là cường giả cấp Chân Thánh, đội hình mười mấy người đủ hoành tráng.
Tuy rằng, những người này cùng tiến tới không thể nói là đội hình mạnh nhất của hoàng triều Chân Sách hiện nay, nhưng tuyệt đối là nhân vật có thực lực số của các đại gia tộc. Cho dù Ma tộc gặp phải, cao tầng cũng sẽ khiếp sợ khẩn trương ứng phó.
Hôm nay, đội hình cường đại đến mức đủ khiến cho Đại Ma Vương buổi tối ngủ không yên này, lại xếp thành một hàng xuất hiện ở cửa hoàng thành. Trên người bọn họ mơ hồ tản ra khí tức thù địch, tất nhiên phát sinh một loại uy áp khó có thể nói rõ.
Loại uy áp này, khiến các chiến sĩ trấn giữ hoàng thành đều rời khỏi đó ngoài nghìn trượng. Chỉ cần tới gần một chút sẽ bị khí thế của đội hình cường đại này ép cho thổ huyết ngất đi.
Trước cửa hoàng thành cực lớn, chỉ có hơn mười cường giả này. Sự tồn tại của bọn họ cũng đủ khiến tâm thầm của trăm vạn đại quân yên ổn. Sự tồn tại của bọn họ cũng đủ khiến trăm vạn đại quân Ma tộc suốt đêm liên tục gặp ác mộng.
Quần chúng không rõ chân tướng, rất hiếu kỳ nhìn quanh. Nhiều cường giả như vậy tập trung ở trước cửa hoàng thành rốt cuộc là muốn làm gì? Vứt bỏ hiệu lực trong quân, cùng với ác cường giả đỉnh cấp tọa trấn tại các đại gia tộc ra, những người ở đây, chính là tất cả những cường giả đỉnh cấp có thể hội tụ tại hoàng triều Chân Sách hiện nay!
Nếu như nói, hiện tại hoàng triều Chân Sách chuẩn bị tiến hành quyết chiến cuối cùng với Ma tộc, sẽ có vô số người tin tưởng. Nếu không, không có đạo lý nào khiến nhiều cường giả đỉnh phong như vậy xuất hiện ở nơi này.
Ngoại trừ các chiến sĩ huyết mạch chung cực ở các triều đại ra, bọn họ đại biểu cho cường giả đỉnh phong thực sự hiện nay.
Càn Kình đứng ở cửa hoàng thành nhìn một đám cường giả đỉnh phong của hoàng triều Chân Sách hiện nay, đó là tồn tại đỉnh phong mạnh nhất đối kháng với Ma tộc. Trong phút chốc hắn liền hiểu được bọn họ muốn gì.
Người có thể có được thực lực như vậy, tuyệt đối không phải là kẻ ngu ngốc gì.
Càn Kình muốn làm gì, đám người Bàn Hoành Cơ có thể đoán được. Như vậy Càn Kình tất nhiên cũng có thể dễ dàng đoán được, mục đích của đám người Bàn Hoành Cơ khi xuất hiện ở nơi này.
Những cường giả thế hệ trước này vì muốn bảo vệ cường giả thế hệ trẻ của hoàng triều Chân Sách, nhất định sẽ tiến hành ngăn cản.
Đây là lòng tốt, cũng đòi hỏi lập trường phải kiên định.
- Càn Kình, lưu lại.
Bàn Hoành Cơ khẽ mở miệng. Trong lời nói lộ ra sự quan tâm, thương yêu của bậc trưởng giả đối với hậu bối:
- Ngươi không phải là kẻ ngu, càng không phải là kẻ ngốc. Ma tộc làm như vậy, có khả năng rất lớn chính là muốn dụ ngươi đi vào, giết chết ngươi. Bọn họ hiểu ngươi, giống như chúng ta hiểu rõ về ngươi vậy. Tất cả đều biết ngươi nhất định sẽ đi.