Sát Thủ Vú Em

chương 90: tôi sai rồi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Ring.

Hùng Phong Vĩ Nghiệp càng lúc càng nổi tiếng, gần như tất cả mọi người trong server đều biết quan hệ của hắn với hai liên minh lớn.

Vốn chỉ là một Võ Tôn bang trung lập, cũng không có gì quá đặc biệt, nhưng bây giờ lại nổi phồng như ngôi sao. Người muốn đi phó bản cùng hắn có thể xếp thành một hàng dài trước cửa bang. Tây Điểm Binh Nhận thậm chí còn nói ai có thể kéo Hùng Phong Vĩ Nghiệp vào bang bọn họ liền thưởng kim.

Vì thế, Hùng Phong Vĩ Nghiệp năm lần bảy lượt chạy đến tố khổ với Ôn Tiễu. Hắn cảm thấy rất oan ức.

“Này cũng đâu phải chuyện gì quá nghiêm trọng a.” Ôn Tiễu khuyên nhủ như vậy: “Có nhiều người muốn nổi tiếng còn không được đâu. Dù sao ông cứ kiên trì lập trường trung lập, người ta thấy không lay chuyển được thì cũng sẽ bỏ cuộc thôi.”

“Đúng vậy.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp trả lời: “Vốn là thế. Nhưng mấy ngày nay vợ tôi thấy lúc tôi chơi game cứ có mấy cô gái pm còn cho rằng tôi dụ dỗ con gái người ta trong game nữa!”

“Phì, nổi tiếng nhiều thị phi a!” Ôn Tiễu cảm thán từ tận đáy lòng: “Ha, mang con gái người ta là tôi đi phó bản đi!”

“Đi a, đi, mọi người cũng đủ cấp hết rồi!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp tất nhiên sẽ không từ chối Ôn Tiễu.

Bọn họ hiện tại đã trở thành bạn thân trong game rồi.

“Kêu Công Tước nữa. Hừm, cần hai Hoa, Mùa Đông thì sao?” Hùng Phong Vĩ Nghiệp suy nghĩ: “Lại kêu thêm một Pháp Sư nữa đi, bằng không khó đánh lắm. Tôi cũng kéo không nổi.”

Ôn Tiễu lần lượt tổ mọi người vào, chỉ còn thiếu một Pháp Sư.

Không đến một phút sau, một người vào đội: Chỉ Gian Lưu Sa.

Ngoại trừ Mùa Đông Không Lạnh ra thì tất cả mọi người trong đội đồng loạt đánh một chuỗi chấm lửng ở kênh [Đội ngũ].

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Không chào đón tôi?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Hay là muốn tụi tôi phất cờ hô lớn hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh?

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Quen mặt hết rồi, giả vờ khách sáo gì nữa.

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Chỉ có tôi tò mò là ai tổ Lưu Sa vào sao?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Này còn phải hỏi sao, đương nhiên là Lãnh Nữu a!

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Nếu mấy người không cần Pháp Sư thì tôi đi đây, không cần tiễn ……

[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Ông thử xem.

Vì thế, Chỉ Gian Lưu Sa không dám động.

Mọi người trong đội đồng loạt đổ mồ hôi.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Ông cũng đâm đầu vào chỗ chết như tôi thôi.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Gió lớn quá, em không nghe được ~ anh lặp lại lần nữa đi!

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Hắn xứng đáng.

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Rốt cuộc có đi không?

[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Còn nói thêm một câu nữa là bảo Đại Hùng mang bốn Hoa đi luôn. Mấy người cút qua một bên đi coi Hồ Lô Biến cho tôi!

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Bốn Hoa đi?

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Công Tước ông còn nói!!!

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Tôi…… sợ Đại Hùng bị thận yếu……

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi cảm thấy hôm nay ông nói hơi bị nhiều!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ừm, cần dạy dỗ một phen.

[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: A Tiễu, chồng bà, tự coi rồi xử lý đi.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nếu bốn Hoa tụi em để Đại Hùng mang đi xong thìhai người dám trần truồng dạo ba vòng quanh Tây Ninh Thành không?

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: …… Tôi vô tội……

[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Câm miệng!

Sau đó…… không có sau đó, hai người Ôn Tiễu và Mùa Đông Không Lạnh vui vẻ đá Chinh Chiến Công Tước và Chỉ Gian Lưu Sa khỏi đội rồi tổ Mạt Nhã Huyên và Lãnh Tuyết Nhi vào.

Hùng Phong Vĩ Nghiệp ngã vào bụi hoa, quả không uổng cuộc đời.

Chỉ Gian Lưu Sa và Chinh Chiến Công Tước đứng ngoài cửa phó bản khóc không ra nước mắt. Hai người liền tìm một góc vắng ngồi tám chuyện.

“Sao tôi lại oan ức như vậy chứ? Rõ ràng là lỗi của ông mà!” Chỉ Gian Lưu Sa đổ lỗi.

“Hửm?” Chinh Chiến Công Tước trả lời: “Ông theo đuổi Lãnh Nữu thì liên quan gì tới tôi?”

“Vậy tôi đây tiếp tục theo đuổi Bạo Lực Nữu?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi.

“Ông dám thử xem.” Chinh Chiến Công Tước đáp: “Còn muốn cướp người với tôi nữa ư?”

“Quên đi, mỗi người một nàng a. Tuy tôi thấy Bạo Lực Nữu kinh tài tuyệt diễm nhưng Mùa Đông lại càng khí phách hơn.”

“Nói ông là M ông còn không tin.” Chinh Chiến Công Tước khinh bỉ: “So sánh với Lãnh Nữu thì Củ Lạc đúng là quá dịu dàng rồi!”

“Công Tước, hỏi ông chuyện này ông nói thật nhe.” Chỉ Gian Lưu Sa đột nhiên trở nên nghiêm trang: “Hôm Quân Lâm họp mặt, ông đột nhiên bỏ đi một lúc, có phải đi gặp Bạo Lực Nữu không?”

Chinh Chiến Công Tước nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn trả lời thật.

“Phát triển ra đời thực?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi: “Tình cảm trong game không đáng tin.”

“Mắc gì mà ông còn suy nghĩ nhiều hơn con gái nữa vậy?” Chinh Chiến Công Tước hỏi: “Trước đây tôi cảm thấy ông là động vật đơn bào. Từ sau khi tôi nghỉ chơi một năm trở lại thì ông liền tiến hóa.”

“Thật ra ông độc miệng lắm, chỉ là bọn họ không biết thôi.” Chỉ Gian Lưu Sa bất đắc dĩ nói: “Tôi thấy như thế này rất tốt. Gặp mặt thì mở PK chào hỏi, dã ngoại chém giết, Boss thì ra sức cướp. Cài này gọi là gì? Yêu nhau lắm cắn nhau đau phải không?”

“Ông là chuẩn bị ‘cắn nhau đau’ với tôi sao?” Chinh Chiến Công Tước một khi đùa giỡn người ta rồi thì sẽ nhây tới cùng.

“Biến!” Chỉ Gian Lưu Sa tức giận gõ phím: “Giờ hai ta đã cùng đứng trên một con thuyền rồi. Ông định trần truồng đi khắp Tây Ninh Thành sao!?!”

R: hai ta chung thuyền rồi, thuyền sắp chìm rồi.

“Cởi hay là chuồn?” Chinh Chiến Công Tước chậm rãi, thoạt nhìn có vẻ không hề để ý: “Dù sao có bang chủ đối địch chịu trận cùng, tôi sợ gì chứ?”

“Ông!!!” Chỉ Gian Lưu Sa căm giận: “Tuyệt đối không thể để bọn họ thuận lợi qua được !”

“Ừm.” Chinh Chiến Công Tước lạnh nhạt trả lời: “Phiền đại bang chủ hy sinh nhan sắc đi!”

……

Trong phó bản Vụ Thất Chi Địa, bốn cô nàng vốn đã quen biết nhau từ trước đang tán gẫu đến quên trời quên đất. Điều này khiến Hùng Phong Vĩ Nghiệp cảm thấy rất áp lực.

Nếu một đám con gái tụ lại một chỗ mà không tám chuyện thì đó nhất định không phải do các cô nàng không muốn tám, mà là từ trường có vấn đề.

[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: Lưu Sa đang khóc trên YY với Im Lặng nhà tôi kìa. Bạo Lực Nữu, Mùa Đông, không ngờ hai người lại muốn cho ổng trần truồng đi dạo!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Chú ý cách dùng từ a. Là bọn ổng, không phải ổng.

[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: A Tiễu không biết sợ, kính dâng Công Tước ra.

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Hai đứa thật sự là quá đáng, sao có thể làm chuyện thương thiên hại lí như vậy được? Cô nương thiện lương, chính nghĩa, vô tư, thuần khiết như chị nhìn chướng mắt nhất chính là kiểu tác phong này. Sau này mà còn có chuyện kiểu thế nữa, bất luận là nhắm vào ai, chị chỉ muốn nói bốn chữ: Mang! Chị! Theo! Với!

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Trái Đất thật đáng sợ. Tôi cảm thấy trong đội chúng ta là một đám sinh vật không rõ nguồn gốc……

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê/ Mùa Đông Khóc/ Mạt Nhã Huyên/ Lãnh Tuyết Nhi: Kháng quái của ông đi!

……

Không phải bạn của con gái thì không thể tồn tại. Hùng Phong Vĩ Nghiệp cảm thấy mình sai lầm rồi. Hắn không nên để các cô tùy ý đá hai đồng chí nam đi. Đây là sai lầm lớn nhất cuộc đời hắn.

Phó bản Vụ Thất có bốn Boss, thương tổn của các quái nhỏ cũng cực kỳ cao. Sở dĩ Chinh Chiến Công Tước hoài nghi không qua được là vì Hoa không có quần công, sao có thể khống chế được đám quái này?

Trong hoa viên vốn không có quái, nhưng phàm có người chơi bước qua thì sẽ thấy rất nhiều quái nhỏ đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình. Những con quái đó cũng không phải hai ba cái là có thể đánh chết. Một chiêu công kích từ hai đến ba nghìn, đám quái ở đây cũng tương đương với một người chơi.

Cho nên dù là Hùng Phong Vĩ Nghiệp kéo quái thì cũng chỉ có thể kéo được hai ba con một lần.

Vốn người công kích thấp nhất trong đội là Hoa Sinh Mê, nhưng hiện tại trong đội có bầu ngực em chuyên nghiệp là Lãnh Tuyết Nhi và Mạt Nhã Huyên cho nên cô cũng vui vẻ tự tại, vừa đánh quái vừa tám chuyện với Mùa Đông Không Lạnh.

[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: Lén nói cho mọi người biết nga, Lưu Sa đang nghĩ cách ngăn cản chúng ta đi phó bản!

[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Gặp thần sát thần, gặp ma giết ma, bảo hắn cứ việc xuất chiêu đi!

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Tôi nói dạo này sao Chỉ Gian Lưu Sa không đối nghịch với Củ Lạc nữa, thì ra là nhìn trúng Lãnh Nữu a!

[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: Không phải nhờ Củ Lạc là hoa đã có chậu, Công Tước bảo vệ quá kỹ nên Lưu Sa không thể đập chậu cướp hoa được đó sao?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Tôi mới không nói cho mấy người biết tôi kéo Lãnh Nữu đến server là bởi vì…….

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi sai rồi, tôi không nên ghét bỏ Công Tước và Lưu Sa, ít nhất bọn họ còn biết đánh quái. Tôi sai rồi, tôi không nên mang nhiều Vạn Hoa như vậy, bởi mấy người căn bản không có quần công. Tôi sai rồi, lần sau tôi không bao giờ dám mang nhiều cô nương như vậy nữa bởi vì thật sự rất là ồn ào aaaaaaa!

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Trong truyền thuyết có một thứ gọi là tự động lược bỏ những câu không quan trọng.

[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: Vừa nãy nói đến đâu rồi?

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Nói đến Lưu Sa muốn ngăn cản chúng ta.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Chút thủ đoạn nhỏ đó của hắn có thể qua mắt tôi được sao? Có biết cái gì gọi là tư tưởng lớn gặp nhau không? Có tôi ở đây rồi!

……

Vừa tám chuyện vừa đánh lại vừa chết như vậy, cuối cùng mọi người cũng vượt qua được đám quái trong hoa viên, tiến đến trước mặt Boss đầu tiên – Trường Nhĩ.

Trường Nhĩ thủ cửa đại điện, không đánh chết thì không thể nào tiến vào bên trong được.

Hùng Phong Vĩ Nghiệp đứng lại.

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Mấy người đẹp, tôi lên đây!

[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: Ừ, đi đi.

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Mấy tỷ tỷ, nhớ coi chừng máu dùm tôi!

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Yên tâm.

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Mấy lão đại, lỡ như tôi có bỏ mạng thì ngày này năm sau nhớ thắp cho tôi nén nhang!

[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Dông dài!

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Mẹ ơi, con sợ quá!

Ôn Tiễu cũng không rảnh rỗi mà lảm nhảm với hắn. Hùng Phong Vĩ Nghiệp còn chưa kịp tung chiêu, Ôn Tiễu đã bước lên bậc thang, đập một cú lên người Trường Nhĩ, sau đó lại lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai mà lao xuống cầu thang.

Trường Nhĩ trên cầu thang bắt đầu phát động tấn công Hoa Sinh Mê. Quái này đánh Hoa Sinh Mê một thân trang bị Vạn Hoa, một cú hết bảy tám nghìn, quả thực chỉ như bữa ăn sáng.

Hùng Phong Vĩ Nghiệp chạy lên nhận quái. Hắn cũng không ngờ Ôn Tiễu lại mạnh mẽ dứt khoát như vậy.

Thù hận của Võ Tôn lớn vô cùng, lại thêm Hùng Phong Vĩ Nghiệp vừa xông lên đã dùng Xả Thân kéo thù hận cho nên Trường Nhĩ lập tức quay mông lại với bốn Vạn Hoa, bắt đầu tấn công Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

Phạm vi tấn công của quái này là hình quạt, cho nên Vạn Hoa không cần giữ khoảng cách xa nhất mà phải đứng ở chỗ công kích hình quạt không đánh đến được.

Nhưng đây không phải trọng điểm, bởi vì kỹ năng của Trường Nhĩ thỉnh thoảng có khả năng tạo thương tổn cháy trên toàn diện. Thương tổn này mỗi giây làm mất máu, cộng thêm cứ khoảng nửa phút thì lại xuất hiện ba hộ pháp thêm máu, nếu người đánh không thể đập chết hộ pháp ngay thì mấy phút sau, máu của Trường Nhĩ sẽ đầy trở lại.

Cho dù công kích của mấy cô nàng Vạn Hoa này cũng không thấp, nhưng so với dame chuyên nghiệp như Chinh Chiến Công Tước và Chỉ Gian Lưu Sa thì thật sự kém hơn nhiều, lại thêm không có quần công, cho nên đánh quái này còn không bằng các dame bình thường.

Chỉ nhìn tốc độ rớt máu của Trường Nhĩ thôi là rõ rồi.

Đương nhiên, chỗ tốt duy nhất chính là… máu của Hùng Phong Vĩ Nghiệp vẫn luôn đầy.

Một phút trôi qua……. Hai phút…… Ba phút……

Tám phút sau……

[Truyền âm] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Công Tước, Lưu Sa, tôi rất nhớ hai người! Tôi sai rồi!

~

Đi xì phố chơi Champion Dash mấy bữa, từ mai tới Chủ Nhật không có truyện nga.

Ngủ trưa nằm ngay quạt, giờ nói chuyện hết ra tiếng ròi aaaaaaaa.

Truyện Chữ Hay