Edit: Ring.
Hùng Phong Vĩ Nghiệp cầm gậy đứng bên cầu treo một lúc, Tân Thần Tử cách hắn ngày càng xa.
Cái người xây dựng cây cầu chịu tải nổi Tân Thần Tử này tuyệt đối là một kiến trúc sư rất tài ba.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi đi đây, các vị nhớ bảo trọng!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Tôi ở đây chờ ông trở về
Ôn Tiễu thuận tiện phát ra một cái emo vẫy khăn. Hùng Phong Vĩ Nghiệp đã bước lên con đường quyến rũ Tân Thần Tử.
Xả Thân!
Trong nháy mắt Tân Thần Tử xoay người, Hùng Phong Vĩ Nghiệp lập tức công kích, thành công kéo thù giận của Tân Thần Tử về phía mình.
Lúc này, Mạt Nhã Huyên đã chạy lên, phóng một cái Hoàn Thân Thuẫn cho Hùng Phong Vĩ Nghiệp rồi lập tức lui về.
Hùng Phong Vĩ Nghiệp kéo Tân Thần Tử chạy đến đầu cầu treo, Boss liền bị kẹt giữa vách đá đầu cầu, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Chuyện này dạy cho chúng ta một bài học: hoặc là ốm, hoặc là chết.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Có lý.
Nếu Tân Thần Tử béo hơn một chút, hắn căn bản sẽ không có ý định đi qua giữa hai khối đá. Nếu hắn ốm lại một chút, như vậy hoàn toàn có thể thoải mái bước qua. Bị mắc kẹt ở đây để người ta đánh đập, đây là một chuyện rất bi thương.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Công Tước đánh chậm một chút! Tôi kéo thù hận!
Tân Thần Tử có kỹ năng hôn mê, mỗi nửa phút sẽ đánh choáng người chơi bên cạnh giây. MT trong giây không thể nhúc nhích, không thể công kích, chỉ có thể đứng im một chỗ. Phải không ngừng tăng giá trị thù hận mới kéo thù hận được, một khi MT hơi lơi lỏng một chút thì công kích của loại Cung Thủ bạo lực như Chinh Chiến Công Tước cũng không phải nói chơi. Tương tự, Hỏa Pháp cũng vậy.
Kỹ thuật Chinh Chiến Công Tước rất tốt, tất nhiên hắn biết điều đó. Cho nên trong thời gian Hùng Phong Vĩ Nghiệp kéo thù hận, hắn căn bản chỉ ngồi bẹp xuống đất xem bốn người còn lại biểu diễn!
giây trôi qua, Hùng Phong Vĩ Nghiệp lập tức phát kỹ năng.
Tu La Định!
Côn Tử Hoành Thiên tung ra, đánh lên người Tân Thần Tử.
Tân Thần Tử là hội viên Câu lạc bộ Boss lớn, tất nhiên cũng không phải dễ xơi. Hắn cầm quạt trong tay, “Xoạt” hai cái. Tuy thân thể bất động nhưng thủ pháp vẫn rất linh hoạt.
Vì sao phải dụ cho Tân Thần Tử bị kẹp giữa vách đá?
Tân Thần Tử bị kẹp giữa vách đá thì kỹ năng quần công sẽ bị vách đá ngăn trở, không ảnh hưởng đến người chơi đánh xa và Vạn Hoa. Nhưng vậy cũng có nghĩa là MT không thể lộn xộn, đồng thời bạo lực phải khống chế công kích của bản thân. Nếu không để sổng một cái là Tân Thần Tử liền hồi đầy máu sống lại.
R: đánh xa = tay dài = Cung Thủ hoặc Pháp Sư (Hỏa lẫn Thủy). Bạo lực = Dame = Cung thủ hoặc Hỏa Pháp.
Đây tuyệt đối phải phối hợp thật ăn ý a!
Ôn Tiễu đương nhiên không cần chú ý gì. Cô huơ huơ luân, tính thời gian và phối hợp các kỹ năng của những pháp bảo khác nhau, đánh đến vui vẻ vô cùng.
Đầu tiên là Nộ Lôi Oanh đánh choáng giây. Tiếp theo, nếu đối phương là phe địch thì cô nhất định phải sử dụng kỹ năng Huyền Quang Trảm gây sát thương lớn nhất có thời gian thi triển giây. Kỹ năng đánh choáng của Vạn Hoa tuy có thời gian chờ phục hồi ngắn nhưng đều là loại bị công kích liền thức tỉnh cho nên sau đó là Tử Vân Thương. Thời gian choáng ba giây hẳn là không đủ để đầu óc suy nghĩ và tay thao tác cùng một lượt, vậy cô có nên dùng skill độc Tử Kính Lôi làm rớt máu liên tục hay không? Sau đó, nếu đối phương là Thích Khách, là Võ Tôn, là Cung Thủ, là Hỏa Pháp Thủy Pháp hoặc là Vạn Hoa thì cô nên xử lý từng trường hợp như thế nào?
Kỹ thuật bình thường đều do tập luyện mà có. Làm sao để thi triển kỹ năng liên tục thì ai cũng tính toán ra được, khác biệt duy nhất chính là khi bạn nhìn thấy đối phương chuẩn bị phóng một chiêu nào đó, bạn phải lập tức phản ứng lại, dùng kỹ năng của mình bóp chết ý đồ của đối phương từ trong trứng.
Có điều sát thương của Hoa Sinh Mê bây giờ nhỏ gần như không đáng kể. Ngược lại, giá trị thù hận của Mạt Nhã Huyên nãy giờ vẫn luôn nhìn chằm chằm Hùng Phong Vĩ Nghiệp lại bỏ xa Hoa Sinh Mê cả mấy cây số.
Chinh Chiến Không Tước thì lại càng không cần phải nói. Giá trị thù hận tuy không cao bằng Hùng Phong Vĩ Nghiệp nhưng hắn vẫn duy trì khoảng cách mấy chục đến mấy trăm, còn giá trị sát thương thì bỏ xa những người khác.
Trên thực tế, muốn khống chế để giá trị thù hận của mình không tăng trong khi sát thương không giảm là một chuyện đòi hỏi kỹ thuật cao vô cùng. Đây không phải vấn đề chỉ lười, bỏ không đánh mấy chiêu là có thể giải quyết.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Mau lên! Boss còn một phần tư máu!
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Toàn đội chú ý, khi còn một phần năm thì không cần lo cho tôi, cùng nhau lên hết!
Mạt Nhã Huyên vô cùng khẩn trương, muốn thêm đầy máu cho Hùng Phong Vĩ Nghiệp. Vì cô không có công kích nên vẫn không ở trong trạng thái chiến đấu. Mà những người khác đã lui về phía sau, chỉ chờ trạng thái chiến đấu vừa giải trừ là liền leo lên tọa kỵ.
Tân Thần Tử bị kẹt giữa vách đá liền bó tay sao?
Không, đương nhiên là không!
Nếu bên phát hành game không khiến cho người chơi bị chết thì sao có thể kích thích người chơi cường hóa trang bị, sao có thể làm người chơi tốn Hình nhân, sao có thể để người chơi thể nghiệm được khoái cảm khi đi phó bản?
Vào thời khắc cuối cùng, Tân Thần Tử sẽ tự phát nổ, phá sập cầu treo!
Bên kia cầu có cổng truyền tống đến NPC phó bản sau, chỉ xuất hiện sau khi Tân Thần Tử chết. Nhưng nếu cầu treo bị phá sập thì cho dù Tân Thần Tử có chết đi nữa, bọn họ phải đi qua thế nào đây?
Lội qua dòng nham thạch sôi sùng sục bên dưới sao?
Này cũng không phải Trường Giang hay Hoàng Hà, ngã xuống một cái là sẽ thành tro a!
Nhưng có câu nói rất đúng, trên có chính sách dưới có đối sách, game cũng vậy.
Một phần năm máu!
Đám người Chinh Chiến Công Tước lập tức phóng lên tọa kỵ, chạy lên cầu treo nhanh như gió. Ngay lúc này, Hùng Phong Vĩ Nghiệp vừa cắn thuốc hồi máu vừa kéo Tân Thần Tử quay một trăm tám mươi độ, đi qua cầu!
Xả Thân!
Tân Thần Tử lắc mông đuổi theo Hùng Phong Vĩ Nghiệp. Mạt Nhã Huyên vừa bước lên cầu liền thi triển kỹ năng Thư Hoàng Quyết! Con số màu vàng và màu đỏ đồng thời xuất hiện trên đầu Hùng Phong Vĩ Nghiệp, tượng trưng cho sát thương của Boss và Vạn Hoa hồi máu.
Không ai nói chuyện.
Dây máu của Hùng Phong Vĩ Nghiệp vừa nhích lên, Mật Nhã Huyên lập tức ngừng thêm máu, bắt đầu vung vũ khí, tập trung tấn công Tân Thần Tử!
Tân Thần Tử đã ngồi xuống, bắt đầu phá cầu!
Bọn họ phải giết chết Tân Thần Tử trước khi cầu treo bị sập!
Một phần sáu!
Một phần bảy!
Một phần tám!
Máu của Hùng Phong Vĩ Nghiệp vẫn không ngừng giảm xuống!
!
!
!
Tân Thần Tử và Hùng Phong Vĩ Nghiệp cùng nhau liều mạng!
Một phần chín!
R: số là máu của lão Hùng, chữ là máu Boss.
“Ầm!”
Không phải tiếng cầu treo sập, mà là tiếng Tân Thần Tử ngã xuống.
Cầu treo lung lay sắp đổ. Chỉ thiếu chút nữa là năm người đã chết chùm.
Nếu đổi Hoa Sinh Mê thành một dame bạo lực khác thì dây máu của Boss đã không rớt chậm đến vậy. Hoặc là nếu cấp bậc của mọi người cao hơn một chút.
Phó bản cấp là phó bản đã nhận rất nhiều gạch đá. Bởi vì Boss đầu tiên đã khó trên trời, khả năng mà người chơi hay gặp nhất chính là chỉ lo đánh Boss, sau đó bị chặn bên kia cầu, hoặc là ngay cả Boss cũng đánh không chết.
Nhưng những người chơi qua được hết thì đều nói ba Boss còn lại, ngoại trừ Đà Loa Lão Tổ cuối cùng thì căn bản không có gì khó khăn.
Cũng chính vì phó bản có độ khó rất cao nên vũ khí cấp mới vô cùng quý hiếm.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Ai đi mở thử đi? Tay tôi đen lắm.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Chưa rửa tay, đừng nhìn tôi.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Để tôi đi tắm rửa, thay quần áo, trang điểm, làm tóc rồi về mở cho.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Biến!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: …
Vừa nói xong, Mạt Nhã Huyền liền bước lên mở số trang bị Tân Thần Tử rơi xuống.
Đúng là một cô nàng thẳng thắng như gió. Mọi người đều cảm thấy hình tượng Mạt Nhã Huyên sắp chuyển từ ngự tỷ sang nữ vương rồi.
R: phân biệt nữ vương và ngự tỷ: Bấm dô đây.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thấy chưa, tại bà không có mặt đẹp, tóc đẹp, người đẹp, đồ đẹp nên chỉ có thể mở ra hai món màu lục thôi đó.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Ông đúng là rất rành con gái nhỉ?!?
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Haha, tiếp tục cố gắng, lần sau sẽ may mắn hơn!
Năm người chọn NPC truyền tống vào chỗ Boss thứ hai, Thủy Lao.
“Củ Lạc Củ Lạc Củ Lạc! Công Tước Công Tước Công Tước! Thư ký Ngư thư ký Ngư thư ký Ngư! Mọi người có ai không?” Trên YY, Thông Hoa Đại Toán bắt đầu gầm rú.
“Có đây!” Ba người đồng thanh khiến Thông Hoa Đại Toán hết hồn.
“Đệch, mấy người hiếp dâm lỗ tai tôi sao!”
Thư ký Ngư cười gian: “Có chuyện mau nói, có rắm mau thả! Tụi này đang đi !”
“Đừng kích động, đừng kích động!” Trên YY truyền ra một giọng khác. Đây không phải phóng viên nhiều chuyện, bang chủ Hào Hoa Mộ Địa của Thiên Quốc Thần Tộc sao?
“Mộ Địa, đừng hòng đục tường chỗ tôi a! Củ Lạc bây giờ chính là thành viên tổ cầm thú tụi tôi rồi, được tổ trưởng tổ cầm thú là Chinh Chiến Công Tước bảo hộ. Ông cút qua một bên đi!” Ngư đùa giỡn.
Hào Hoa Mộ Địa sửng sốt: “Ai muốn đến đào tường chứ? Tôi là đến đánh cược với Tỏi!”
“Cược thì cược đi. Gọi ba người tụi này như gọi hồn làm gì?”
“Chuyện là thế này, để kể cho nghe.” Hào Hoa Mộ Địa thanh thanh cổ họng: “Vừa rồi Tỏi nói với tôi chuyện Lưu Sắc Minh Mị kia, vì thế tôi liền đánh cược với ổng. Nếu ổng có thể khiến Chỉ Gian Lưu Sa lên [Truyền âm] thì tôi liền nhận thua. Cược kim.”
“Chuyện tốt a! Cược liền!” Ôn Tiễu vừa nghe đến kim liền nhớ tới Trần Vũ. Nếu cô nàng này nghe thấy thì nhất định hai mắt sẽ phát sát, miệng cười dâm đãng, bộ dáng như sói như hổ.
“Đúng vậy! Cược đi! Nghe chưa Tỏi?” Hào Hoa Mộ Địa đắc ý cười.
Thông Hoa Đại Toán lại liên tục từ chối: “Ông nói xem từ lúc ông chơi trò này tới giờ đã thấy Chỉ Gian Lưu Sa lên [Truyền âm] lần nào chưa? Thôi đi, tôi mặc kệ!”
“Em làm cho!” Ôn Tiễu không biết trời cao đất rộng trả lời.
“Này là em nói đó. Anh cũng không có ép nha!” Hào Hoa Mộ Địa thực hiện được gian kế liền cười đến vui vẻ vô cùng, “Em gái Củ Lạc quả nhiên có gan!”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Củ Lạc, em chuẩn bị sẵn kim đi.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Cược vậy mà em cũng dám cược? Nghe nói Chỉ Gian Lưu Sa ngoại trừ ở bang hội, còn lại ngay cả trong liên minh cũng không nói chuyện.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Chưa chắc.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Quá tự tin.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Mấy người đang nói cái gì vậy……
“Có điều em nói này Mộ Địa, anh cũng đừng có hối hận a. Đây là anh nói chỉ cần hắn đánh chữ trên kênh [Truyền âm] là được, đến lúc đó đừng có mắng em ăn gian.” Ôn Tiễu nói.
“Không thành vấn đề a! Để xem em làm gì hắn. Cho dù em có quấy nhiễu tình dục đi nữa thì chưa chắc hắn đã để ý đến em.”
“Chuyện này cũng không khó, chỉ cần hy sinh danh dự của anh một chút là được rồi.” Ôn Tiễu trả lời.
Hào Hoa Mộ Địa lại cảm thấy ưu thương: “Mấy đứa nhỏ tụi em a, đừng cho là anh không biết em đang nghĩ gì. Cho dù em có cầm acc của anh đi quyến rũ Chỉ Gian Lưu Sa đi nữa thì người ta cũng là trai thẳng, ai để ý anh chứ!”
“Anh thử rồi sao?” Ôn Tiễu giống như vừa phát hiện chuyện động trời: “Vậy cũng được, không hy sinh danh dự của anh, hy sinh danh dự bang anh một chút cũng vậy. Chỉ sợ dù anh có đồng ý thì các thành viên trong bang chưa chắc đã chịu.”
“Hahahaha!” Thông Hoa Đại Toán cười nói: “Mộ Địa, ông đến YY bang tụi tôi đúng là tự tìm đường chết a! Ván này nhất định phải cược, ông chuẩn bị sẵn kim chưa?”
“Không được!” Chuyện liên quan đến danh dự bang hội, Hào Hoa Mộ Địa làm người đứng đầu bang tất nhiên không thể làm bậy. Tuy nói bình thường hắn cũng bệnh như Thông Hoa Đại Toán nhưng mọi người đều đã trưởng thành, bình thường nói giỡn thì được, nhưng lúc đứng đắn thì không thể xằng bậy.
Danh dự cá nhân hắn thì không sao, tuy Ôn Tiễu vẫn cảm thấy mấy bang chủ bang lớn này căn bản không có danh dự gì đáng kể nhưng cũng không thể phủ nhận là các bang lớn phải giữ hình tượng trong game.
Đây là tài sản phi vật thể a!
Thông Hoa Đại Toán lại cười càng khoa trương.
“Em nói trước thử xem.” Hào Hoa Mộ Địa suy nghĩ một lúc, biết chuyện đã nói ra không thể thay đổi, Hoa Sinh Mê lại tự tin như vậy nên hắn cần phải ngẫm lại.
“Mỗi tuần đều có bang chiến. Thiên Quốc Thần Tộc mấy anh phát lệnh khiêu chiến Lâm Uyên Các, tới ngày đó mọi người đồng loạt đứng trong lãnh địa bang hội giả chết. Anh nói hắn có lên [Truyền âm] hỏi mấy người rốt cuộc có đánh hay không không? Chuyện này là do bang chủ định đoạt, ngay cả Giả Trang lên hỏi cũng không làm được gì!” Ôn Tiễu trả lời.
Hào Hoa Mộ Địa: “……”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyện: ……
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: ……
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Mọi người lại làm sao vậy?
“Lỡ như…… Hắn vẫn không chịu lên [Truyền âm] thì sao?” Hào Hoa Mộ Địa thậm chí không cần suy nghĩ.
“Vậy cũng đơn giản.” Ôn Tiễu nhịn không được mà cười ra tiếng: “Cùng lắm thì em pm hắn, ra giá kim để hắn đánh một chuỗi chấm lửngtrên [Truyền âm]. Anh nói xem hắn có làm không?”
“Nhất định là mặc kệ!” Hào Hoa Mộ Địa lần này không cần suy nghĩ đã trả lời.
“Vậy nếu em nói cho mọi người biết Lưu Sắc Minh Mị chính là Chỉ Gian Lưu Sa thì sao?” Ôn Tiễu hỏi.
Hào Hoa Mộ Địa đột nhiên lên tiếng nhận thua: “Quên đi, anh vẫn là thua em kim thì hơn!”
“Cống hiến vào kho hàng của Quân Lâm Thiên Hạ, cảm ơn nha!” Ôn Tiễu nói với Hào Hoa Mộ Địa.
~