Sát Thần

chương 198: hiểu rõ tiên cơ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bốn Từ Cức Vực Trường, cùng trói buộc sáu tên Ma nhân lại.

Ma nhân ở trong Từ Cức Vực Trường, thân thể không tự chủ được xoay theo lực xoắn, lân giáp màu đen trên người rung lên "tách tách".

Trong Vực Trường, hai loại lực lượng khác nhau tương hỗ công kích, đủ để ảnh hưởng các loại lực lượng khác.

Lực lượng bên trong thân thể Ma nhân, hình như cũng đã bị ảnh hưởng, tốc độ tụ tập lực lượng bỗng biến chậm lại, khó có thể phát huy ra lực lượng đến mức lớn nhất.

Nhưng mà, lân giáp trên người mấy Ma nhân náy quả thật cực kỳ quỷ dị. Dưới tác dụng của Vực Trường, thân thể bọn họ vẫn chưa bị xoắn cho tróc da rách thịt, sự cường hãn của thân thể Ma nhân đã được thể hiện ra rõ.

Tiếng quát khẽ của Hà Thanh Mạn, khiến cho Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên hoàn toàn tỉnh ngộ, cùng nha nhắm đến Ma nhân.

- Không được tới gần.

Thạch Nham vừa thấy những người này muốn nhắm đến Ma nhân, lập tức hét to:

- Công kích từ xa! Một khi tới gần bọn họ, các ngươi giống nhau sẽ bị ảnh hưởng bởi lực lượng trói buộc! Sẽ giống như bọn họ, khó mà ổn định thân thể!

Sắc mặt đám người Ba Đế khẽ biến, vội vàng ngừng lại, giữ một khoảng cách an toàn với đám Ma nhân, thi triển ra võ kỹ đắc ý nhất, đánh tới Ma nhân bị giam cầm tạm thời.

Thạch Nham thúc dục lực lượng tiêu cực, lực lượng thân thể tăng vọt gấp đôi, đột nhiên nhắm đến Cốt Nha.

Thân là người tạo ra Vực Trường, hắn tự nhiên không chịu ảnh hưởng của Vực Trường, đi vào trong Vực Trường hắn lập tức thi triển ra Chỉ Thương Quyết, năm ngón tay sắc bén như đao đâm thẳng vào đồng tử Cốt Nha.

Ma nhân Hắc Lân tộc, chẳng những trên người che kín lân giáp, ngay cả hai má ở cổ bọn họ cũng có lân giáp bao kín.

Lân giáp màu đen, vô cùng chắc chắn, có thể so với thân thể Thạch Nham sau khi thạch hóa, không nhờ vào thần binh lợi khí mà muốn xuyên qua lân giáp này là cực kỳ khó khăn.

Chỉ có hai mắt bọn họ, không có lân giáp, đây cũng là chỗ dễ dàng xuống tay nhất.

Trong đôi mắt xanh thẩm của Cốt Nha, lần đầu lộ ra vẻ kinh hoảng, trơ mắt đích nhìn năm ngón tay của Thạch Nham đâm tới, hắn muốn lấy gai xương trong ngăn cản, lại phát hiện lúc vung tay tay, rất khó nắm chắc phương hướng và canh lực, toàn thân giống như ở trong vũng bùn, không dùng được hết lực lượng.

- Vừa rồi ngươi không phải rất mạnh mẽ sao.

Thạch Nham cười lạnh, năm ngón tay nhanh chóng tới gần, đâm mạnh vào hai tròng mắt Cốt Nha.

"Soạt sột soạt!"

Nhưng vào lúc này.

Lân giá trên người Cốt Nha, đột nhiên đều run rẩy lên, những lân giáp giống như sống dậy, chuyển động như làn sóng gợn.

Trong vết đốm cỡ đồng tiền trên lân giáp, truyền ra một luồng sát khí thô bạo, mạnh mẽ như hỏa dược.

Thạch Nham bỗng nhiên nhớ tới lời của Huyền Băng Hàn Diễm.

Ma nhân Hắc Lân tộc, trong thời khắc mấu chốt, có thể thúc dục lân giáp thân thể, khiến cho lân giáp toàn thân bắn loạn ra.

Những lân giáp đó có thể so với lưỡi dao, vô kiên bất tồi, lực tấn công cực kỳ mãnh liệt, một khi bị những lân giáp đó bắn trúng, thân thể Võ Giả cảnh giới đồng cấp sẽ bị cắt thành mảnh nhỏ.

Lân giáp, là phòng ngự vững chắc của Hắc Lân tộc, cũng là lợi khí công kích quan trọng nhất của bọn chúng.

Nhưng mà, Ma nhân Hắc Lân tộc không đến lúc quan trọng thì tuyệt đối sẽ không vận dụng lân giáp thân thể để đối địch, bởi vì một khi lân giáp toàn thân bắn ra, thân thể bọn họ cũng sẽ bị thương nặng, rất khó khôi phục lại.

Không đến thời khắc tánh mạng bị uy hiếp, đám Ma nhân tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Trong đôi mắt màu xanh thẫm của Cốt Nha đầy vẻ điên cuồng, hắn thẳng ngoắc ngoắc năm ngón tay nhìn Thạch Nham phóng đến, khóe miệng hiện ra nụ cười tàn nhẫn.

Thạch Nham cực kỳ quen thuộc nụ cười liều mạng này.

Cánh tay ra đòn sắp đâm vào hai mắt Cốt Nha, đột nhiên nhanh như tia chớp rút về, vào lúc này Thạch Nham cực kỳ bình tĩnh, không dám ham công kích, lại nhanh chóng rời khỏi Từ Cức Vực Trường.

- Chạy vào thông đạo.

Từ lúc ở bên trong Vực Trường bứt ra, ánh mắt Thạch Nham thoáng nhìn qua, đột nhiên phát hiện Ma nhân Hắc Lân tộc còn lại bên trong Vực Trường, đều có trạng thái lân giáp toàn thân run run như thế, giống như Cốt Nha kia liều mạng, kích phát ra thủ đoạn bảo mệnh rồi.

Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên đang vây quanh công kích đám Ma nhân, nghe vậy đều ngẩn ngơ, khó hiểu nhìn về phía Thạch Nham.

- Sao thế?

Hà Thanh Mạn cũng kinh ngạc, nàng khống chế trường mâu màu bạc, đã muốn xuyên qua lân giáp trên người một tên Ma nhân, chuẩn bị thu lấy tánh mạng Ma nhân kia.

Trong lúc này, Thạch Nham đột nhiên nói phải lui về phía sau, điều này làm cho trong lòng nàng rất nghi hoặc.

- Không muốn chết, thì nhanh đi ngay.

Thấy lân giáp trên người Ma nhân, tần suất run run càng lúc càng nhanh, Thạch Nham không kịp nhiều giải thích, đã nhanh chóng nhắm đến thông đạo bên kia.

- Nghe hắn.

Hà Thanh Mạn chỉ sửng sốt một giây, từ sự khẩn trương của Thạch Nham, nàng lập tức cảm thấy không ổn, thông báo đám người Ba Đế một tiếng, sau Thạch Nham thì nàng là người thứ hai lách vào thông đạo.

Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên, rốt cuộc cũng đã phản ứng, bắt đầu vội vàng bứt ra thối lui, phóng đi đến thông đạo.

"Vù vù vù!"

Trong thạch động, đột nhiên lân giáp bay loạn xạ, những lân giáp này giống như lưỡi dao sắc bén, mang theo lực xuyên thấu cực kỳ kinh người, đều từ trong thân thể Ma nhân bắn ra, bao trùm ra bốn phương tám hướng.

Những lân giáp đó không bị Từ Cức Vực Trường kềm hãm, đều bắn ra tứ tung.

Trong lúc nhất thời, bên trong thạch động lân giáp bay loạn xạ, giống như mũi tên bắn lên trời không có quy luật, bên trong thạch động đầy rẫy lân giáp.

Hai người Thạch Nham và Hà Thanh Mạn, tiến vào thông đạo sớm nhất, Ba Đế, Chu Nam biết rõ Thạch Nham và Hà Thanh Mạn sẽ khi không tránh lui vào lúc này, cũng đều thức thời sớm rút lui, trước khi những lân giáp kia bắn ra loạn xạ, đã tiến vào thông đạo.

Nhưng mà, vẫn là có hai tên Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên, lại tiến vào thông đạo muộn một bước, thân thể chắn cửa thông đạo.

Hai tiếng kêu thảm thiết cực kỳ thê lương, lập tức từ trong miệng hai người này truyền ra, Thạch Nham đối diện hai người này, nhìn thấy rõ thân thể hai người này bị lân giáp bắn thành tổ ong vò vẽ, tứ phân ngũ liệt, biến thành từng khối thịt vụn.

Lân giáp dày đặc vẫn còn đang bắn loạn, những lân giáp đó đan vào tạo thành đao võng kín kẽ, tràn ngập khắp thạch động.

Vẻ mặt Thạch Nham bình tĩnh, âm thầm tắc lưỡi.

Một chiêu liều mạng này của Hắc Lân tộc, quả nhiên cực kỳ hung ác, một kích chết người này đủ để đối thủ không rõ tình hình, bị chém giết trong nháy mắt.

Nếu không phải hắn từ chỗ Huyền Băng Hàn Diễm, biết những Hắc Lân tộc có một chiêu này, mặc dù là năm ngón tay của chọc mù hai mắt Cốt Nha, sợ là mình cũng cũng sẽ bị kéo vào, bị lân giáp bên trong thân thể Cốt Nha bắn ra xé xác.

Lân giáp bay vụt khắp nơi, thân thể những tên Ma nhân đó huyết nhục mơ hồ, hiển nhiên thân thể đã bị thương nặng.

Trong khoảng khắc lân giáp bắn ra, lực lượng bên trong thân thể đám Ma nhân này đã tăng lên mấy thành!

Trong đó Cốt Nha kia là mạnh mẽ nhất, sau khi lân giáp hắn bắn ra, bên trong thân thể hắn đột nhiên phụt ra một lực lượng bùng nổ mãnh liệt, lực lượng vụ nổ mạnh kia đã xé rách Từ Cức Vực Trường ra một lỗ hổng!

Cốt Nha toàn thân đầy máu tươi, khuôn mặt vô cùng hung ác, trong đôi mắt màu xanh thẫm ẩn chứa sự thù hận vô cùng vô tận.

Hắn cũng không dám lưu lại thạch động, trước khi không rõ Từ Cức Vực Trường là cai gì, hắn không có dựa vào lực lượng tăng lên trong thời gian ngắn mà đuổi giết Thạch Nham, Hà Thanh Mạn. Ngược lại chật vật phóng đi tới một thông đạo, ngay cả năm tên Ma nhân bị trói buộc cũng không quan tâm.

Trong thạch động, một đống mạnh lân giáp giống như có sinh mệnh, phút chốc dừng bay lượn, ở trên hư không dừng lại rồi đọt nhiên vọt tới hướng Cốt Nha. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -

Thân thể Cốt Nha, dường như đột nhiên biến thành nam châm, lần lượt thu lại những lân giáp đã bắn ra thân thể.

Chỉ thấy một đống mảnh lân giáp, cực kỳ chuẩn xác một lần nữa gắn vào trong huyết nhục hắn, lúc Cốt Nha chạy đi rất nhanh trong thông đạo, một đống mảnh lân giáp, lại biến thành vách chắn vững chắc nhất cho thân thể hắn.

Thế mà còn có thể thu hồi!

Thạch Nham hoảng sợ, bị tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của Hắc Lân tộc làm cho khiếp sợ. Hắn thật sự thật không ngờ bọn người kia chẳng những có thể phóng lân giáp đả thương người, còn có thể một lần nữa thu hồi lân giáp thân thể, thủ đoạn như thế quả nhiên không phải người thường có thể bằng.

Trơ mắt nhìn Cốt Nha đào tẩu, Thạch Nham cũng không dám truy kích.

Bởi vì ở trong thạch động, lân giáp trên người của năm tên Ma nhân khác, còn tại bay lượn khắp nơi.

Những lân giáp đó bắn ra loạn xa, không có quy luật gì, lại cực kỳ dày đặc, mạo muội nhảy vào thạch động sẽ chỉ trở thành bia ngắm, có thể sẽ bị những lân giáp đó bắn thành tổ ong vò vẽ.

Thạch Nham, đám người Hà Thanh Mạn cứ trốn trong thông đạo, vẻ mặt ngưng trọng nhìn lân giáp bắn loạn.

Năm tên Ma nhân bị Từ Cức Vực Trường trói buộc, có hơi kinh sợ, liên tục giẫy dụa trong Vực Trường, muốn thoát khỏi Vực Trường.

Đáng tiếc, năm tên này chỉ có tu vi cảnh giới Bách Kiếp, lúc lân giáp bắn ra, lực lượng bùng nổ mà thân thể bọn họ tạo thành trong thời gian ngắn, không có khủng bố như Cốt Nha, không thể xé rách Vực Trường ra một lỗ hổng.

Thạch Nham vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ, trước khi những lân giáp kia chưa dừng lại, hắn vẫn thành thật đứng ở trong thông đạo.

- Ngươi, ngươi làm sao biết Hắc Lân tộc có thủ đoạn phản kích này?

Trong đôi mắt Hà Thanh Mạn đầy tia sáng kỳ lạ, nhìn Thạch Nham thật kỹ

- Ngày hôm qua, không phải ngươi nói chưa từng nghe nói tới đám Ma nhân Hắc Lân tộc này sao? Vì sao bỗng dưng lại biết, dường như ngươi rất hiểu rõ đám Ma nhân Hắc Lân tộc đó? Có phải ngươi vẫn luôn che dấu cái gì, không có thiệt tình muốn trợ giúp chúng ta.

Thạch Nham hơi hơi nhíu nhíu mày đầu, vẫn không nhìn về phía nàng, vẫn nhìn chằm chằm lân giáp bay vụt trong thạch động, thản nhiên nói:

- Ngày hôm qua, ta vẫn hoàn toàn không biết gì về Hắc Lân tộc cả. Nhưng mà, ta nắm giữ loại dị bảo, có thể thấy rõ linh hồn dao động của Ma nhân, mơ hồ có thể biết bọn chúng muốn làm gì, vừa rồi lúc ta động thủ với Cốt Nha, cũng nhờ vào dị bảo như thế mới phát hiện ý đồ của Cốt Nha, thế nên mới nhắc nhở các ngươi.

Hắn đẩy toàn bộ nguyên nhân vào việc nắm giữ dị bảo.

Lông mi Hà Thanh Mạn nhíu chặt, coi như vừa lòng với lời giải thích của Thạch Nham

- Hóa ra là như vậy, xem ra Dương gia quả thật rất lợi hại, đúng là có vô số bí bảo.

- Có quan hệ gì tới Dương gia, ta còn chưa có đi tới Bất Tử đảo nữa, có quỷ mới biết Dương gia có bí bảo kỳ dị gì.

Thạch Nham bĩu môi nói.

- À!

Hà Thanh Mạn càng kinh ngạc hơn, ánh mắt nhìn về phía Thạch Nham, càng quái dị nghi hoặc hơn

- Không phải ngươi đến từ nơi hẻo lánh sao? Loại địa phương đó cũng có dị bảo thần kỳ như thế sao?

Theo Hà Thanh Mạn thấy, khu vực Thương Minh kia, xem như là một nơi bần cùng của Thần Ân đại lục, Thạch Nham đi ra từ nơi đó, cho dù là thân mang bí bảo, chắc cũng là loại không được đưa vào cấp bậc?

- Nơi hẻo lánh.

Thạch Nham từ trong giọng nói của nàng, nghe ra chút ý khinh thường, hừ một tiếng, lạnh lùng nói:

- Địa phương nào cũng đều có chỗ thần kỳ, đừng tưởng rằng chỉ có Vô Tận hải mới là trung tâm Võ Giả của Thần Ân đại lục. Ở rất nhiều nơi, cũng có bảo vật thần kỳ.

- Ta đương nhiên biết Vô Tận hải cũng không phải trung tâm Thần Ân đại lục.

Hà Thanh Mạn nhíu nhíu mày, có hơi chút khinh thường nói:

- Nhưng mà, chỗ ngươi đi ra cũng tuyệt đối là nơi nghèo nàn. Hừ, ta chính là người của Thiên Tà Động Thiên, tự nhiên biết nơi nào nhiều cường giả, nơi nào ít cường giả.

Thạch Nham bĩu môi, lười quan tâm nàng.

- Thanh Mạn! Thanh Mạn.

Chỗ sâu trong phía sau thông đạo Thạch Nham nấp, bỗng nhiên truyền ra tiếng gọi của Lâm Nam, thanh âm khá xa, đám người Lâm Nam hắc là thu được tin của Hà Thanh Mạn, rốt cuộc bây giờ đã chạy đến đây.

Vẻ mặt Hà Thanh Mạn chấn động, đôi mắt sáng ngời, kích động nói:

phía sau- Người của chúng ta tới rồi, lúc này có thể thừa thắng xông lên. Hừ, chuyến này chúng ta đi theo Cốt Nha kia, tìm được nơi tu tập đa số Ma nhân Hắc Lân tộc, một lần quét sạch bọn chúng, cũng bớt lãng phí thời gian tiếp tục ở lại trên đảo.

Thạch Nham gật đầu, mới định trả lời, lại bỗng thông qua Tụ hồn châu, đã nhận ra dị thường.

Ngưng thần cảm ứng một chút, Thạch Nham đột nhiên biến sắc, bỗng nhiên hét to nói:

- Lập tức rút khỏi thạch động, ngay!

Truyện Chữ Hay