Sát Đấu Truyền Kỳ

chương 130: chỉ cần 1 chiêu!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lời đề nghị này của Lăng Cung Yên khiến cho ai cũng sửng sốt không thôi. Chỉ cần đỡ được chiêu của y là có thể trở thành đệ tử nội các? Chuyện này có chút không hợp lý, chỉ là tân học viên mới vào học viện, tuy được gọi là thiên tài nhưng chuyện thăng lên thành học viên nội các thì không hợp lệ. Chuyện này cũng có thể khiến những học viên còn lại và các viện trưởng bàn tán không tốt về Vân Viện khi lại ung dung đưa học viên thành học viên nội các mà chưa có cống hiến gì cả.

‘Viện trưởng, đây là chuyện hệ trọng, đừng tùy tiện mà đưa ra quyết định’

‘Đúng vậy thưa viện trưởng, mong ngài suy xét lại’

Viện phó và những người khác cũng phản đối việc này, liền Cung Yên ánh mắt băng hàn nhìn về họ khiến họ run cầm cập không dám nói gì thêm. Không hổ danh là người từng là Đấu Tông cảnh giới, nhưng vì sự việc kia nên mới rớt cảnh, nhưng vẫn giữ được phong thái của vị cường giả Đấu Tông.

‘Đây là ta lấy danh dự cá nhân ra mà tiến cử người này, nếu có xảy ra chuyện gì ta sẽ chịu trách nhiệm’

Y thở dài hơi rồi trực tiếp nói ra, Cung Yên thật sự muốn tiến cử Lãnh Mạc và Băng Vũ trở thành học viên nội các. Những người lúc nãy cũng chỉ có thể lắc đầu mà chấp nhận, nêu như việc rắc rối gì đến thì chỉ có thể chống đỡ mà thôi. người cũng không có ý kiến gì, chỉ yên lặng mà quan sát tình hình.

‘ người, theo ta đến võ đài’

Lăng Cung Yên nói xong rồi quay người bước đi, cậu và Băng Vũ chỉ có thể nghe lệnh mà đi đi theo. Thăng lên thành học viên nội các cũng như là có số quyền hạn nhất định của học viên nội các, chuyện này đương nhiên là rất tốt cho Lãnh Mạc khi có thể ra vào thoải mái những nơi chỉ có thể cho học viên nội các bước vào. Còn Băng Vũ thì cậu ta ra sao cũng được, dù sao cậu ta cũng không rành về những chuyện như thế này.

Đến võ đài dành cho các học viên cọ sát nhau, Cung Yên bước lên trên đó, phía sau là Lãnh Mạc và Băng Vũ cũng chuẩn bị tư thế chút mà bước lên. Viện phó và những người khác đứng ngoài võ đài để xem xét trận đấu xem, người này thật sự có thể trở thành học viên nội các hay không. Nếu như sau chiêu mà trụ được thì họ xứng đáng, còn ngược lại thì không.

‘Diệp Băng Vũ hãy lên trước, ngươi cũng chuẩn bị tinh thần đi’

Đột nhiên bị nêu tên trước, Băng Vũ chỉ có thể cười khổ tiếng rồi bước lên trên, tinh thần đã chuẩn bị xong. Y nhìn cậu ta cái, hảo hảo hài lòng, cả người đều là băng thuộc tính nên có thể biết trước được đòn đánh của nhau. Nhưng như thế mới càng thú vị. Lãnh Mạc lui ra khỏi võ đài để lại người bọn họ giao thủ.

‘Chiêu thứ , thủy tinh giai trung cấp, Băng Lăng Trụ!’

Nhìn thấy Băng Vũ đã sẵn sàng, Cung Yên lập tức xuất chiêu. Đạo đấu khí xuất ra từ trên tay của y tỏa ra khắp xung quanh, trong đạo đấu khí này có chứa băng hàn lạnh thấu xương. Cung Yên giải phóng đấu khí xuống mặt đất, liền khiến mặt đất nhanh chóng đóng băng toàn bộ xung quanh Băng Vũ, khiến cậu ta không kịp tránh né, chân cũng bị đóng băng theo. Những trụ băng nhọn từ phía dưới mọc lên hướng vào cậu ta mà đâm đến.

‘Huyền Băng Hộ Thể!’

Băng Vũ vận đấu kỹ hộ thân, liền đấu khí bao phủ thân thể trở nên cứng như băng. Những trụ băng kia vừa đâm đến thì gãy, không thể đâm xuyên được đấu kỹ hộ thể kia. Lăng Cung Yên cười cái rồi thu lại đấu kỹ trước mắt tất cả mọi người có mặt ở đây, coi như cậu ta qua được chiêu, liền thu lại đấu kỹ hộ thân.

‘Rất tốt, còn chiêu nữa. Thủy tinh giai trung cấp, Huyền Băng Quang!’

Y khen ngợi Băng Vũ tiếng rồi xuất ra đấu kỹ tiếp theo. Những hàn khí tập trung lại thành quang cầu trên tay của Cung Yên, y giải phóng quang cầu này trở thành đạo quang mãnh liệt hướng đến xuyên qua Băng Vũ. Đấu kỹ này rất đáng sợ, chỉ cần dính phải quang sắc thì liền hóa thành tượng băng không chần chừ. Đến cả Lãnh Mạc cũng phải khó thoát được nếu không sử dụng đến dị hỏa mà giải thoát. Viện phó cùng những người xung quanh ai nấy đều rùng mình, bởi vì đây là đấu kỹ sinh tử, có thể hạ gục được cả Đấu Tông, nói chi là Đại Đấu Sư như Băng Vũ. Nếu như cậu ta có thể vượt qua chiêu này thì không cần nhắc đến chiêu thứ , trực tiếp trở thành học viên nội các cũng không vấn đề gì.

‘Khí tức Đấu Tông?!’

Trong thoáng chốc, Lãnh Mạc cảm nhận được thực lực của Băng Vũ đột nhiên chuyển biến mạnh, trực tiếp trở thành Đấu Tông nhất tinh. Điều này chỉ xảy ra chưa đầy giây, nhưng cậu vẫn cảm nhận được. Trên đời này không có bất kỳ đấu kỹ nào có thể khiến cho người tăng lên cấp bậc được cả, cao nhất chỉ là cấp bậc, ví dụ như là Đấu Vương cường giả, sử dụng đấu kỹ vượt cấp trở thành Đấu Hoàng trong thời gian nhất định. Trừ khi là kẻ sỡ hữu Sát Thần Ấn như Lãnh Mạc thì mới có thể vượt cấp. Hoặc là ẩn tàn thực lực giống cậu, bên ngoài tỏa ra khí tức Đại Đấu Sư, còn bên trong là Đấu Tông và dung hợp huyễn thú mà gia tăng thực lực. Nhưng mà, nếu thật sự là ẩn tàn thực lực thì Băng Vũ tột cùng là gì và vì sao lại làm như thế?

‘Phong Băng!’

Giọng nói của Băng Vũ vang lên, liền xuất ra đấu kỹ đem đến cuồng phong bao quanh khu vực võ đài. Quang sắc bị cuồng phong hóa giải, lộ ra Băng Vũ vẫn ổn, mặc dù trên khóe miệng có chút máu tươi, trên tay có nhiều vết thương, có thể là do lúc đầu dính phải quang sắc nên mới bị thương. Nhìn thấy Băng Vũ như thế, Cung Yên hảo hảo gật đầu, trong lòng hết mực khen ngợi cậu ta, cũng không cần đến chiêu thứ , trực tiếp đem cậu ta trở thành học viên nội các.

‘Ngươi làm tốt lắm, với lại không cần chiêu thứ , ngươi xuống được rồi. Đợi bằng hữu của ngươi nữa là có thể trở thành học viên nội các’

‘Tuân mệnh viện trưởng’

Sau khi hoàn thành xong phần của mình, Băng Vũ lui xuống võ đài rồi đắc ý đưa ngón tay cái về phía Lãnh Mạc. Cậu thấy hành động này của cậu ta thì liền cười trừ rồi bước lên võ đài khiến Băng Vũ tức tối đến nhăn cả mặt lại. Nhìn thấy được Lãnh Mạc tự tin, Cung Yên hoàn toàn tin cậu có thể vượt qua được như Băng Vũ và trở thành học viện nội các. Và giữa Băng Vũ và Lãnh Mạc thì Cung Yên trọng Lãnh Mạc hơn Băng Vũ vì cô biết được địa vị của Băng Vũ ra sao nên không có gì kinh ngạc, mà còn Lãnh Mạc khi cô điều tra thông tin thì lại có quá nhiều thứ chấn kinh đi.

‘Học viên Lãnh Mạc, xin viện trưởng chỉ giáo’

Cậu cung kính chắp quyền hướng đến Cung Yên cúi người xuống cái rồi chuẩn bị tinh thần. Y cười cái rồi tay kết thủ ấn, những thủ ấn này biến hóa liên tục, ít nhất cũng phải là hơn thủ ấn được kết thành. Trên bầu trời dần xuất hiện thứ gì đó rất dài, có vẻ như thủ ấn của y tạo ra thứ này, sau lúc ngắn, thứ này dần hiện rõ ra là đầu Băng Long.

Gầm

Liền đầu Băng Long chuyển động cái rồi gầm thét vang lên cả bầu trời khiến cho ai cũng kinh ngạc không thôi. Đây là át chủ bài của Cung Yên, bao năm nay đã không thấy, mà giờ lại triệu hồi để đối phó tân học viên cho thấy sự tín nhiệm của bản thân đối với cậu. Lãnh Mạc hướng đến nhìn Băng Long, đây không phải là đấu kỹ hay gì cả, mà là đầu Băng Long còn sống, hay trong tình trạng này còn gọi là huyễn thú. Đầu Băng Long này chính là huyễn thú của Lăng Cung Yên, thực lực chân chính ngũ tinh Đấu Hoàng, là ma thú thuộc Chân Long tộc. Tìm được loại ma thú này, khí vận của y quả thật kinh người, mặc dù chưa bằng Lãnh Mạc.

‘Tiểu Băng, dung hợp huyễn thú’

Lăng Cung Yên ra lệnh tiếng, đầu Băng Long lao xuống hóa thành quang sắc chiếu vào y. Thân thể lao vút lên cao bạo phát từng tầng lớp đấu khí, những đặc điểm của Băng Long dần xuất hiện từ sừng, vuốt, đuôi, long phiến thay đổi hoàn toàn y. Hình dáng này của Cung Yên phải nói là nhìn không khác gì Chân Long Công Chúa khi hóa thành nhân dạng, dung mạo ban đầu đã đẹp kinh người, mà giờ còn đẹp hơn gấp bội lần. Mái tóc màu xanh phất phơ trong gió, đôi đồng tử thay thế thành của Băng Long chứa đầy hàn băng, long phiến xuất hiện trên cơ thể, trên cơ thể tỏa ra đấu khí mãnh liệt, không khí xung quanh cũng bị làm cho lạnh đi. Cảnh tượng này cứ như là Chân Long Công Chúa giáng thế!

‘Ngươi, chỉ cần chiêu!’

Truyện Chữ Hay