Tất cả thí sinh và giám sát viên xung quanh đều bị Lãnh Mạc làm cho chấn kinh đi. Không ngờ lại có kẻ có thể làm toàn bộ linh hồn trụ phát sáng, người này chắc chắn phải có thiên phú siêu cấp mới có khả năng. Trước đây, đến nhị vị hiệu trưởng khi khảo nghiệm linh hồn lực cũng làm phát sáng được linh hồn trụ liền được ghi vào kỉ lục của học. Sau bao lâu, giờ lại có người phá vỡ kỉ lục đó, mà kinh ngạc hơn là khiến cho toàn bộ linh hồn trụ phát sáng.
Lãnh Mạc khi nghe xong lời thông báo của giám sát viên liền đắc ý nhìn Băng Vũ cái rồi đi đến nơi bên cạnh đứng chờ. Lúc này, dường như những người còn lại đều mất phần nào đó tự tin mà không dám bước lên khảo nghiệm mãi cho đến lúc sau.
‘Có thể làm trụ phát sáng, huynh đệ đây quả không tồi a’
Đứng cùng Băng Vũ lúc, Lãnh Mạc mở lời khen ngợi, nhưng đối với cậu ta thì câu này chả khác gì xỉa xối cả nên trừng mắt hướng về phía cậu.
‘Băng Vũ huynh đệ, ta không biết vì sao mà huynh lại nói với ta rằng sẽ trở thành đối thủ nhưng ta lại muốn trở thành bạn bè với huynh hơn’
Lãnh Mạc tiếp tục nói ra những điều suy nghĩ trong đầu, cậu muốn thay vì là đối thủ mà muốn kết bạn bè với Băng Vũ hơn. Nghe được điều này, cậu ta liền quay lại nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên vì trước giờ chưa ai nói với Băng Vũ điều này.
‘Sao cũng được, tùy ngươi!’
Cậu ta nói xong thì ngại ngùng quay mặt đi. Lãnh Mạc cười cười, coi như là giải quyết xong chuyện này và cũng đã làm bạn được với Băng Vũ thay vì là đối thủ. Cậu đột nhiên ngẫm lại tên đầy đủ của Nguyệt My, Băng Vũ thì biết được rằng cả đều mang họ Diệp, trước đây Nguyệt My từng nói rằng quê hương của cô gọi là Quang Huy Thành và cũng là nơi sinh sống của tộc nhân họ Diệp hay còn gọi là Phong Tuyết Thế Gia. Nếu như vậy thì phải chăng Băng Vũ cũng xuất phát từ đó? Chưa kể đến còn có Diệp Tu cũng họ Diệp, không biết có liên quan gì đến Quang Huy Thành hay không.
‘Băng Vũ, huynh họ Diệp vậy biết người tên Diệp Tu hay không?’
Không nhịn được, Lãnh Mạc đành hỏi thì Băng Vũ liền tỏ ra vẻ kinh ngạc như rằng biết Diệp Tu là ai.
‘Diệp Tu thúc thúc, không lẽ huynh biết được ông ấy?’
‘Cũng gần giống vậy’
Gương mặt của Băng Vũ ngưng trọng khiến cho cậu hiểu được phần nào đó rằng giữa người này có quan hệ tộc nhân. Lập tức cậu ta lao đến, tay nắm lấy cổ áo của Lãnh Mạc.
‘Hiện giờ thúc ấy đang ở đâu?! Huynh cho ta biết được không?!’
‘Từ từ đã, huynh buông tay ra trước!’
Nhìn thấy Băng Vũ như thế này, Lãnh Mạc cũng biết được Diệp Tu quan trọng như thế nào đối với cậu ta. Bình tĩnh lại, Băng Vũ buông tay ra rồi lùi về sau chút, gương mặt có chút vui mừng.
‘Diệp Tu đại nhân trước đây là cánh tay đắc lực của phụ thân và gia gia, từ khi ta còn rất nhỏ đã chỉ điểm ta tu luyện công pháp cũng như đấu kỹ khiến ta rất biết ơn ông ấy. Nhưng rồi năm trước vì chuyện gì đó mà làm trái ý của gia gia mà bị trục xuất khỏi Quang Huy Thành, từ đó không rõ tung tích’
Băng Vũ kể lại những chuyện trước đây liên quan đến Diệp Tu mới làm cho cậu xác nhận được rằng ông ấy cũng xuất phát từ Quang Huy Thành. Nhìn thấy cậu ta như thế này, cậu cũng đồng cảm phần nào đó, liền đến an ủi.
‘Đừng lo, hiện giờ Diệp Tu đang ở Miêu Linh Thành, ông ấy vẫn rất khỏe mạnh nên đừng lo, sau này có dịp thì tôi sẽ dẫn cậu đi’
‘Được, nhờ cậu’
Sau khi an ủi Băng Vũ xong, Lãnh Mạc tiếp tục đợi chờ kết quả từ giám sát viên. Khoảng canh giờ trôi qua, thí sinh thông qua, còn lại đều rớt, trong số đó có những người khá nổi bật nhưng không bằng người đứng đầu là Lãnh Mạc và Băng Vũ. Khảo nghiệm thứ sẽ bắt đầu vào ngày mai, giám sát viên nói rằng do năm nay có nhiều thí sinh nổi bật nên vòng sẽ thay đổi thể lệ khảo nghiệm. Kết thúc, tất cả đều giải tán, Lãnh Mạc mang theo Băng Vũ để giới thiệu cho Linh Nhi biết. Bước ra khỏi nơi khảo nghiệm, Linh Nhi đã đứng chờ đó không biết tự khi nào.
‘Xin lỗi vì đã để muội chờ, muội xem, đây là Diệp Băng Vũ, là người mà chúng ta gặp trước đây, hiện giờ là bạn của huynh’
Cậu giới thiệu Băng Vũ cho Linh Nhi thì nàng ánh mắt tò mò hướng nhìn về cậu ta. Ngay lập tức Băng Vũ bị vẻ đẹp của nàng làm cuống hút.
‘Khoan đã….không phải người này là……’
Linh Nhi nhận ra điều gì đó, từng chữ mập mờ nói ra. Băng Vũ nhận ra được những mà nàng sắp nói liền ra hiệu rằng dừng lại và đừng nói gì thêm thì nàng cũng nhận ra và làm theo.
‘Huynh này, sao không để Băng Vũ sống cùng chúng ta? Dù gì chúng ta vẫn còn căn phòng trống’
‘Hể? Như vậy được không?’
Linh Nhi đột nhiên đưa ra lời đề nghị muốn Băng Vũ sống cùng làm Lãnh Mạc có chút đố kỵ. Thêm nam nhân sống cùng thì không đúng cho lắm, nhưng nếu là quyết định của nàng thì cậu liền gật đầu đồng ý.
‘Được thôi, Băng Vũ có thể sống cùng chúng ta, muội ấy đã mở lời rồi nên huynh cũng nên đồng ý đi’
‘Như vậy cũng được hay sao?!’
Băng Vũ cũng ngạc nhiên khi Lãnh Mạc lại đồng ý chuyện này, cậu ta không biết làm thế nào nữa nên đành gật đầu đồng ý. Dù gì Linh Nhi cũng đã biết được bí mật của cậu ta nên chắc sẽ giữ im lặng mà không tiết lộ, với lại nơi này Băng Vũ cũng chưa quen thuộc lắm, nếu ở mình thì sẽ khá cô đơn cho nên ở cùng họ sẽ tốt hơn.
‘Sau này mong người giúp đỡ’
Băng Vũ cúi người cảm tạ Lãnh Mạc và Linh Nhi vì đã chiếu cố mình, sau này có cơ hội, cậu ta sẽ đáp lại sự chiếu cố này.
‘Đương nhiên rồi’